Danh sách Chapter

Chapter 158 Chapter 157 Chapter 156 Chapter 155 Chapter 154 Chapter 153 Chapter 152 Chapter 151 Chapter 150 Chapter 149 Chapter 148 Chapter 147 Chapter 146 Chapter 145 Chapter 144 Chapter 143 Chapter 142 Chapter 141 Chapter 140 Chapter 139 Chapter 138 Chapter 137 Chapter 136 Chapter 135 Chapter 134 Chapter 133 Chapter 132 Chapter 131 Chapter 130 Chapter 129 Chapter 128 Chapter 127 Chapter 126 Chapter 125 Chapter 124 Chapter 123 Chapter 122 Chapter 121 Chapter 120 Chapter 119 Chapter 118 Chapter 117 Chapter 116 Chapter 115 Chapter 114 Chapter 113 Chapter 112 Chapter 111 Chapter 110 Chapter 109 Chapter 108 Chapter 107 Chapter 106 Chapter 105 Chapter 104 Chapter 103 Chapter 102 Chapter 101 Chapter 100 Chapter 99 Chapter 98 Chapter 97 Chapter 96 Chapter 95 Chapter 94 Chapter 93 Chapter 92 Chapter 91 Chapter 90 Chapter 89 Chapter 88 Chapter 87 Chapter 86 Chapter 85 Chapter 84 Chapter 83 Chapter 82 Chapter 81 Chapter 80 Chapter 79 Chapter 77 Chapter 76 Chapter 75 Chapter 74 Chapter 73 Chapter 72 Chapter 71 Chapter 70 Chapter 69 Chapter 68 Chapter 67 Chapter 66 Chapter 65 Chapter 64 Chapter 63 Chapter 62 Chapter 61 Chapter 60 Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 51 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47 Chapter 46 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 22 Chapter 21 Chapter 20 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 2 Chapter 1


"Mộc Mộc, tớ biết áp lực gần đây của cậu rất lớn, có việc gì nhất định phải kịp thời nói cho tớ biết.” Thiệu Quyên nhìn thẳng vào mắt Mộ Mộc:
"Tớ còn nói muốn làm phù dâu của cậu, nhưng mà, tớ cũng không muốn gặp một cô dâu không vui vẻ trong lễ cưới của cậu”
Hốc mắt Mộ Mộc hơi đỏ lên một chút, sau đó nặng nề gật đầu:
“Được.

Dù chỉ vì câu nói này của cậu, tớ cũng phải nghĩ biện pháp trì hoãn hôn ước này.”
Tâm sự của tiểu thư Mộc gia cũng không vui vẻ như bề ngoài.

"Ừ, cậu đi nhanh đi, đừng chậm trễ nữa” Thiệu Quyên đáp.
Mộ Mộc nghe ra hàm ý của câu này: "Quyên, cậu không đi theo tớ đến Ninh Châu sao?”
“Tớ không đi.” Thiệu Quyên ánh mắt hơi rũ xuống, sau đó nàng cười nói:
“Tớ phải trở về thu dọn đồ vật mà bố mẹ lưu lại, cất chúng thật kỹ đã”
Sau khi ý thức được cha mẹ mất tích có thể có ẩn tình khác, Thiệu Quyên liền muốn thử xem liệu cô có thể tìm thấy

manh mối nào từ di vật của cha mẹ mình để lại hay không.
Mộ Mộc gật đầu, ôm Thiệu Quyên một cái: "Được, vậy tớ đi Ninh Châu trước chờ cậu.”
Ba giờ sau, Mạc Phàm và Hạ Hiểu Y đã đến Ninh Châu, hơn nữa còn đứng trước cổng đại học Ninh Châu.
Đây là trường đứng đầu của năm tỉnh phía bắc, có thể xếp vào top năm trong cả Đại Hạ.
Mà Mạc Phàm, cũng đã rời khỏi Ninh Châu nhiều năm rồi.
Trước kia sau khi hắn bị trục xuất khỏi nhà, liền không bao giờ đặt chân vào thành phố này nữa.

Không rõ tâm trạng của Mạc Phàm lúc này có chút hỗn loạn nào không.
“Anh rể, thời gian khai giảng của đại học Ninh Châu thật là quá sớm” Hạ Hiểu Y ôm cánh tay Mạc Phàm, có chút oán hận nói:
“Không cho tân sinh cơ hội nghỉ hè gì cả.”
"Bởi vì em chọn học chuyên ngành Nguyên lực nha” Mạc Phàm nói:
“Trong tương lai, sinh viên ngành này đa số đều sẽ trở thành võ giả.

Phải chạy đua với thời gian, tranh giày từng giây từng phút mà luyện tập.

Ngay cả khi học về nguyên lý Nguyên lực, kiến thức phức tạp như vậy cũng cần rất nhiều thời gian.”
Mấy ngày nay, Mạc Phàm đã kiểm tra thiên phú nguyên lực cho Hạ Hiểu Y một chút, kết quả là...!rất trung bình.
Độ tiếp nhận nguyên lực của cô không siêu cấp như Hạ "Thiên Kỳ, cũng không đặc biệt như Thiệu Quyên, quả thực rất là...!tầm thường.
Cho nên nếu cô muốn trở thành võ giả cap cấp thật sự là không có hy vọng quá lớn, nhiều lắm là trở thành võ giả cấp D mà thôi.

Còn phải là tình huống dùng nước Nguyên Tinh mỗi ngày bồi dưỡng liên tục mới được.
Mạc Phàm kỳ thật càng muốn Hạ Hiểu Y đi theo con đường nghiên cứu lý thuyết nguyên lực.

Dù sao, không chỉ ở Đại Hạ, thậm chí trên toàn thế giới, phương diện này cũng không có mấy nhân tài.
Hơn nữa năng lực học tập của Hạ Hiểu Y rất mạnh, rất thích hợp để trở thành một nhà nghiên cứu.
Hạ Hiểu Y bĩu môi một cái, tức giận nhìn Mạc Phàm: “Anh rể, ai muốn anh nghiêm túc giải thích, em chỉ muốn làm nũng để anh chơi với em thêm vài ngày thôi.

Anh đúng là đồ ngốc.

Đồ cứng nhắc đáng ghét!”
Hôm nay, Hạ Hiểu Y mặc váy trắng, vạt váy vừa qua đầu gối, đôi chân dài trảng nốn thẳng tắp, trông cô như đóa hoa mùa hè, tràn đầy sức sống thanh xuân, nhanh nhẹn và tao nhã..


0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận