Danh sách Chapter

Chapter 158 Chapter 157 Chapter 156 Chapter 155 Chapter 154 Chapter 153 Chapter 152 Chapter 151 Chapter 150 Chapter 149 Chapter 148 Chapter 147 Chapter 146 Chapter 145 Chapter 144 Chapter 143 Chapter 142 Chapter 141 Chapter 140 Chapter 139 Chapter 138 Chapter 137 Chapter 136 Chapter 135 Chapter 134 Chapter 133 Chapter 132 Chapter 131 Chapter 130 Chapter 129 Chapter 128 Chapter 127 Chapter 126 Chapter 125 Chapter 124 Chapter 123 Chapter 122 Chapter 121 Chapter 120 Chapter 119 Chapter 118 Chapter 117 Chapter 116 Chapter 115 Chapter 114 Chapter 113 Chapter 112 Chapter 111 Chapter 110 Chapter 109 Chapter 108 Chapter 107 Chapter 106 Chapter 105 Chapter 104 Chapter 103 Chapter 102 Chapter 101 Chapter 100 Chapter 99 Chapter 98 Chapter 97 Chapter 96 Chapter 95 Chapter 94 Chapter 93 Chapter 92 Chapter 91 Chapter 90 Chapter 89 Chapter 88 Chapter 87 Chapter 86 Chapter 85 Chapter 84 Chapter 83 Chapter 82 Chapter 81 Chapter 80 Chapter 79 Chapter 77 Chapter 76 Chapter 75 Chapter 74 Chapter 73 Chapter 72 Chapter 71 Chapter 70 Chapter 69 Chapter 68 Chapter 67 Chapter 66 Chapter 65 Chapter 64 Chapter 63 Chapter 62 Chapter 61 Chapter 60 Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 51 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47 Chapter 46 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 22 Chapter 21 Chapter 20 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 2 Chapter 1


Lý Phi Tuyết choáng váng, trước mắt vẫn như cũ hình ảnh không rõ, khó khăn nói:
“Ta...!Nghe được...”
"Nghe được thì tốt, đem hóa đơn mang về, giao cho thiếu gia nhà ngươi."
Nụ cười của Mạc Phàm rất sáng lạn, nhưng lời nói ra, lại làm cho người ta có chút sởn tóc gáy:
"Nếu như hắn không muốn biến thành tàn phế, thì ngoan ngoãn bồi thường đi.

À, chiếc xe thể thao kia, ta muốn hắn phải bồi thường mẫu xe mới nhất, hiểu không?”
Mộ Mộc nhìn Mạc Phàm, mặt mày càng thêm hớn hở.
Lý Phi Tuyết do dự một chút, không lập tức trả lời.

Nhưng.

là lúc này, Mạc Phàm lại cười nói:

"Như thế nào, không đáp ứng sao?”
"Ta...!Ta hứa...!sẽ chuyển lời lại cho đại thiếu gia. Lúc này cô vô lực phản kháng, chỉ sợ nếu không đồng ý sẽ lại bị đánh.
"Rất tốt, trong vòng 24 giờ, ta muốn nhìn thấy tiền bồi thường.

Về phần chiếc xe, trong vòng ba ngày mang đến cho †a." Mạc Phàm nói xong, lại nhìn Lý Phi Tuyết thật sâu, chậm rãi phun ra hai chữ:
“Cút đi!”
Loại xe thể thao siêu sang này đều là giới hạn, cũng không phải nói mua là có thể mua được, còn phải chuyển từ nước ngoài về.

Mạc Phàm yêu cầu Trình gia trong ba ngày phải giao xe, điều kiện này cực kỳ khó khăn.
Lý Phi Tuyết gian nan đứng lên, khập khiễng đi ra ngoài.
Lúc đi ngang qua Cơ Ngưng Vũ, thậm chí không dám ngẩng đầu lên.
Mà hai tên vệ sĩ kia cuối cùng cũng khó khăn đứng dậy, cùng Lý Phi Tuyết chật vật rời đi, kiêu ngạo lúc trước hoàn †oàn biến mất!
“Cám ơn...!Cám ơn Mạc tiên sinh!” Quản lý khách sạn vàng hướng Mạc Phàm cúi đầu, vô cùng cảm kích.
Mộ Mộc mỉm cười nhìn Mạc Phàm một cái, sau đó nói: "Cảm ơn ạ”

"Trình gia là nhäm về phía ta, các người giúp giải vây, ta phải cảm ơn mới đúng.”
Rất nhiều người xung quanh cũng nghĩ như vậy.

Dù sao, từ đầu đến cuối, Mạc Phàm cũng chưa từng ra tay.
Thậm chí, khi đối mặt với công kích của Lý Phi Tuyết, người này còn "đứng đờ đẫn tại chỗ, ngay cả một chút động tác phòng thủ còn không có.
Đương nhiên, đây cũng chính là người ngoài xem náo nhiệt, còn người trong cuộc đều biết rõ.
Trong số những người vây xem, cũng có rất nhiều người hâm mộ Mạc Phàm.
Dù là Cơ Ngưng Vũ ngự tỷ lạnh lùng, hay là Mộ Mộc nóng bỏng muội muội, cũng đều là mỹ nhân hiếm có.
Mà các nàng có thể cùng nhau vì nam nhân kia mà ra tay, loại diễm phúc này quả thật làm cho người ta sinh lòng ghen tị.
Mộ Mộc vừa định khiêm tốn mấy câu, chợt nghe Mạc Phàm tiếp tục nói:
"Hơn nữa, ngươi vừa rồi đụng một cái, rất đẹp!”
Ánh mắt Mộ Mộc lại biến thành trăng lưỡi liềm, cô nhìn mặt Mạc Phàm, ma xui quỷ khiến nói một câu:
"Anh so với tưởng tượng của tôi đẹp hơn một chút.” “Cảm ơn vì lời khen.”
Mạc Phàm dở khóc dở cười trước câu nói đột nhiên của Mộ Mộc.

Chẳng lẽ phụ nữ hiện tại đều là vậy sao?
Vừa rồi Mộc Mộc đâm vào xe thực sự rất nguy hiểm, ngay cả võ giả cấp nhập môn cũng có thể bị trọng thương vì va chạm mạnh như vậy!.

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận