Danh sách Chapter

Chapter 158 Chapter 157 Chapter 156 Chapter 155 Chapter 154 Chapter 153 Chapter 152 Chapter 151 Chapter 150 Chapter 149 Chapter 148 Chapter 147 Chapter 146 Chapter 145 Chapter 144 Chapter 143 Chapter 142 Chapter 141 Chapter 140 Chapter 139 Chapter 138 Chapter 137 Chapter 136 Chapter 135 Chapter 134 Chapter 133 Chapter 132 Chapter 131 Chapter 130 Chapter 129 Chapter 128 Chapter 127 Chapter 126 Chapter 125 Chapter 124 Chapter 123 Chapter 122 Chapter 121 Chapter 120 Chapter 119 Chapter 118 Chapter 117 Chapter 116 Chapter 115 Chapter 114 Chapter 113 Chapter 112 Chapter 111 Chapter 110 Chapter 109 Chapter 108 Chapter 107 Chapter 106 Chapter 105 Chapter 104 Chapter 103 Chapter 102 Chapter 101 Chapter 100 Chapter 99 Chapter 98 Chapter 97 Chapter 96 Chapter 95 Chapter 94 Chapter 93 Chapter 92 Chapter 91 Chapter 90 Chapter 89 Chapter 88 Chapter 87 Chapter 86 Chapter 85 Chapter 84 Chapter 83 Chapter 82 Chapter 81 Chapter 80 Chapter 79 Chapter 77 Chapter 76 Chapter 75 Chapter 74 Chapter 73 Chapter 72 Chapter 71 Chapter 70 Chapter 69 Chapter 68 Chapter 67 Chapter 66 Chapter 65 Chapter 64 Chapter 63 Chapter 62 Chapter 61 Chapter 60 Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 51 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47 Chapter 46 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 22 Chapter 21 Chapter 20 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 2 Chapter 1


“Hai năm nay, bụng dưới của chị còn đau không?” Mạc Phàm hỏi.

Nghe vậy, thân thể Cơ Ngưng Vũ cứng đời Sau đó, cô nhìn về phía Mạc Phàm, vẻ không thể tin được
cuối cùng cũng bắt đầu xuất hiện trên khuôn mặt xinh đẹp.

điềm tĩnh của cô!
Hai năm qua bụng dưới còn đau không?
Câu này nghe như đang quan tâm nhưng lại rất không đứng đẳn.

Tuy nhiên, chỉ có có thể Cơ Ngưng Vũ mới có thể hiểu ý nghĩa của câu này!
Đây là một bí mật, ở trong Đại Hạ cũng không ai biết! Cho dù là những trưởng bối lớn nhất của Cơ gia, cũng không biết rằng người mạnh nhất thế hệ này trong gia đình họ đang phải chịu vết thương khó có thể chữa khỏi!
Trên người Cơ Ngưng Vũ mang rất nhiều trách nhiệm liên quan đến gia tộc, nàng tuyệt đối không thể đem tin tức mình bị thương trên người tiết lộ ra ngoài, điều này sẽ làm cho rất nhiều phiền toái không cần thiết tìm tới cửa.


Hai ba năm qua, mỗi tháng luôn có vài ngày Cơ Ngưng Vũ đau bụng không chịu nổi, ban đêm trắn trọc trên giường, nhưng sau khi chịu đựng mấy ngày đó, lại giống như không có chuyện gì xảy ra, những vết thương kia giống như thủy triều rút đi, không dấu vết.

Đối mặt với loại đau đớn dường như muốn nghiền nát toàn bộ bụng dưới này, Cơ Ngưng Vũ chỉ có thể dùng ý chí kháng cự đau đớn, nếu dùng nguyên lực cưỡng ép chống cự, sẽ nhanh chóng đem cảm giác đau đớn này gia tăng gấp mấy lần!
Nhưng hai năm nay Cơ Ngưng Vũ che dấu cực tốt, ngay cả Mộ Mộc ngày đêm ở chung với nàng cũng không phát hiện manh mối trên người sư phụ!
Tuy nhiên, làm thế nào Mạc Phàm biết về một vấn đề cực kỳ bí mật như vậy?
Sau khi khiếp sợ vài giây, Cơ Ngưng Vũ hít sâu một hơi, trong mắt hiện lên nồng đậm cảnh giác, nguyên lực trên người cũng bắt đầu vận chuyển, lạnh lùng hỏi: "Ngươi làm sao.

biết?”
Nếu Mạc Phàm không nói ra được nguyên nhân, Cơ Ngưng Vũ sẽ lập tức ra tay!
Thương thế của nàng vẫn chưa lành, tuyệt đối không thể bị người khác biết! Việc này liên lụy quá nhiều, vì giữ bí mật, Cơ Ngưng Vũ không ngại biến mình thành một kẻ tàn nhẫn!
Mạc Phàm cảm nhận được sát khí bắt đầu khởi động trên người Cơ Ngưng Vũ, khẽ cười một chút:
“Chị Tiểu Vũ, mới không liên lạc một thời gian, chị nhanh như vậy liền quên em?”

Cơ Ngưng Vũ không nói gì, mặc dù vẫn lạnh lùng nhìn Mạc Phàm, nhưng trong mắt dần dần hiện lên một tia do dự.

"Ba năm trước, Häc Hải, đảo Borneo.

" Mạc Phàm mở miệng nhỏ giọng nói.

Sau khi Mạc Phàm nói thời gian và địa điểm, cơ thể của Cơ Ngưng Vũ lại bị đóng băng! Mọi người có thể thấy rõ sự run rẩy của cô!
Trong đầu hiện lên bóng dáng của một người đàn ông trẻ tuổi mặc đồ đen!
Hình bóng ấy ẩn sâu trong tâm trí cô, mặc dù Cơ Ngưng Vũ chưa từng nhắc tới, nhưng nó đã hình thành nên ký ức quý giá nhất của cô!
"Khi đó người cứu ta, là ngươi?" Ánh mắt Cơ Ngưng Vũ kịch liệt dao động, thần sắc tràn đầy cảm khái!
"Lấy thực lực cấp A sơ kỳ, một mình đánh giết lên đảo Borneo quả thực rất đáng làm cho người ta bội phục.

" Mạc Phàm mỉm cười nói:
"Tôi cũng không nghĩ tới, lại gặp lại nhau ở chỗ này! Thế giới này thật sự quá bé nhỏ.

".

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận