Danh sách Chapter

Chapter 158 Chapter 157 Chapter 156 Chapter 155 Chapter 154 Chapter 153 Chapter 152 Chapter 151 Chapter 150 Chapter 149 Chapter 148 Chapter 147 Chapter 146 Chapter 145 Chapter 144 Chapter 143 Chapter 142 Chapter 141 Chapter 140 Chapter 139 Chapter 138 Chapter 137 Chapter 136 Chapter 135 Chapter 134 Chapter 133 Chapter 132 Chapter 131 Chapter 130 Chapter 129 Chapter 128 Chapter 127 Chapter 126 Chapter 125 Chapter 124 Chapter 123 Chapter 122 Chapter 121 Chapter 120 Chapter 119 Chapter 118 Chapter 117 Chapter 116 Chapter 115 Chapter 114 Chapter 113 Chapter 112 Chapter 111 Chapter 110 Chapter 109 Chapter 108 Chapter 107 Chapter 106 Chapter 105 Chapter 104 Chapter 103 Chapter 102 Chapter 101 Chapter 100 Chapter 99 Chapter 98 Chapter 97 Chapter 96 Chapter 95 Chapter 94 Chapter 93 Chapter 92 Chapter 91 Chapter 90 Chapter 89 Chapter 88 Chapter 87 Chapter 86 Chapter 85 Chapter 84 Chapter 83 Chapter 82 Chapter 81 Chapter 80 Chapter 79 Chapter 77 Chapter 76 Chapter 75 Chapter 74 Chapter 73 Chapter 72 Chapter 71 Chapter 70 Chapter 69 Chapter 68 Chapter 67 Chapter 66 Chapter 65 Chapter 64 Chapter 63 Chapter 62 Chapter 61 Chapter 60 Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 51 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47 Chapter 46 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 22 Chapter 21 Chapter 20 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 2 Chapter 1


"Không cần tảm rửa, tôi cũng không ghét bỏ chị có mồ hôi.” Mạc Phàm läc đầu bất đắc dĩ:
“Còn nữa, nếu chị đang tắm mà bị đau dữ dội, ngất đi, tôi có nên xông vào không?”
Cơ Ngưng Vũ không biết nên đáp lại thế nào.

Câu này của Mạc Phàm quá ái muội.

Giống như đùa, lại như hỏi thật.
Cô nghĩ một chút, vân là quay lưng lại, chậm rãi cởi nút áo.
Một nút, hai nút..
Cứ mỗi lần cởi một nút, không khí trong phòng lại yên tĩnh hơn một phần.
Rốt cục, Cơ Ngưng Vũ cởi xong hết nút áo, nhẹ nhàng cởi áo ra, quần cũng kéo xuống thật sâu.
Chiếc cổ mảnh khảnh và bờ vai trắng nõn bắt đầu lộ ra trước mắt Mạc Phàm.

Cơ Ngưng Vũ quay người lại, nhưng hai tay vẫn không tự nhiên mà che ngực.
"Đừng khẩn trương như vậy, bộ dáng này của chị cũng đâu phải khỏa thân.

Đi biển, áo tắm nào cũng sẽ ít hơn cái này”
"Ừ.." Cơ Ngưng Vũ buông tay ra.
Vải trước ngực không che được hai ngọn đồi tuyết kia, quả thực như muốn nhảy ra ngoài.
Cơ Ngưng Vũ đi đến bên giường lớn, năm trên đó.
Mạc Phàm dù hơi mất bình tĩnh, ánh mắt cũng chỉ đảo.

qua, không có dừng lại nhiều.

Sau đó lại nhìn vào mép quần của cô.
Quần đã được kéo xuống thấp, lộ ra vết sẹo, Mạc.


Phàm có thể nhìn vô cùng cẩn thận.
Hắn vươn tay ra, lòng bàn tay dán vào bụng bằng phẳng trơn bóng tinh tế, bao phủ vết sẹo kia.
Theo động tác này của Mạc Phàm, thân thể Cơ Ngưng Vũ nhẹ nhàng run lên, lại căng thẳng hơn rất nhiều
"Thả lỏng"
Mạc Phàm nói xong, một cỗ nguyên lực xuyên thấu qua lòng bàn tay hẳn, từ vị trí vết sẹo thẩm thấu vào trong cơ thể Cơ Ngưng Vũ!
Nguyên lực này rất ôn hòa, lập tức giải tỏa thân thể căng thắng của cô.

Cảm giác đau đớn bên trong vết sẹo cũng theo đó giảm bớt!
Cơ Ngưng Vũ lập tức kinh ngạc, nguyên lực của Mạc Phàm vậy mà còn có thể trị thương?
Trong đại bộ phận võ giả nguyên lực, nguyên lực là dùng để tăng cường thể lực, để công kích địch nhân.
Cho dù có thể tự vận chuyển nguyên lực trong cơ thể để giảm đau khi bị công kích, nhưng chữa thương cho.

người khác tuyệt đối là khó tin.
Nhưng Cơ Ngưng Vũ lại rất chắc chắn, giờ phút này nguyên lực mà Mạc Phàm phóng ra, xác thực đang giảm bớt đau đớn trong cơ thể cô!.

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận