Danh sách Chapter

Chapter 158 Chapter 157 Chapter 156 Chapter 155 Chapter 154 Chapter 153 Chapter 152 Chapter 151 Chapter 150 Chapter 149 Chapter 148 Chapter 147 Chapter 146 Chapter 145 Chapter 144 Chapter 143 Chapter 142 Chapter 141 Chapter 140 Chapter 139 Chapter 138 Chapter 137 Chapter 136 Chapter 135 Chapter 134 Chapter 133 Chapter 132 Chapter 131 Chapter 130 Chapter 129 Chapter 128 Chapter 127 Chapter 126 Chapter 125 Chapter 124 Chapter 123 Chapter 122 Chapter 121 Chapter 120 Chapter 119 Chapter 118 Chapter 117 Chapter 116 Chapter 115 Chapter 114 Chapter 113 Chapter 112 Chapter 111 Chapter 110 Chapter 109 Chapter 108 Chapter 107 Chapter 106 Chapter 105 Chapter 104 Chapter 103 Chapter 102 Chapter 101 Chapter 100 Chapter 99 Chapter 98 Chapter 97 Chapter 96 Chapter 95 Chapter 94 Chapter 93 Chapter 92 Chapter 91 Chapter 90 Chapter 89 Chapter 88 Chapter 87 Chapter 86 Chapter 85 Chapter 84 Chapter 83 Chapter 82 Chapter 81 Chapter 80 Chapter 79 Chapter 77 Chapter 76 Chapter 75 Chapter 74 Chapter 73 Chapter 72 Chapter 71 Chapter 70 Chapter 69 Chapter 68 Chapter 67 Chapter 66 Chapter 65 Chapter 64 Chapter 63 Chapter 62 Chapter 61 Chapter 60 Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 51 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47 Chapter 46 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 22 Chapter 21 Chapter 20 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 2 Chapter 1


Cơ Ngưng Vũ chỉ có thể ôm Mạc Phàm chặt hơn, muốn dùng sức nóng của thân thể bao bọc Mạc Phàm, để nhiệt độ cơ thể anh không giảm xuống nữa.
Tuy nhiên, hành động này của Cơ Ngưng Vũ dường như không có tác dụng gì, nhiệt độ cơ thể của Mạc Phàm vẫn đang giảm xuống, bề mặt da đã rất lạnh!
“Mạc Phàm, ngươi nhất định phải kiên trì!” Cơ Ngưng Vũ lo lằng nói.
Một chút mát lạnh từ bề mặt cơ thể Mạc Phàm tỏa ra, hơi mát này xuyên qua làn da của Cơ Ngưng Vũ, truyền vào.

cơ thể cô, khiến cô không tự chủ được rùng mình.
Đây không phải là mát lạnh bình thường, mà là một cảm giác lạnh lẽo! Thật khó chịu!
Cơ Ngưng Vũ cũng hít sâu một hơi, nhưng không buông ra.
Sau khi trạng thái này kéo dài khoảng mười phút, Cơ Ngưng Vũ có thể cảm nhận rõ ràng nhiệt độ cơ thể Mạc Phàm bắt đầu tăng dần! Sắc mặt cũng không còn tái nhợt như trước nữa.
Lúc này Cơ Ngưng Vũ mới từ từ buông tay.


Nhưng vừa rồi bởi vì ôm quá chặt, bề mặt núi tuyết trắng bị bóp lại, nhuốm một màu hồng nhạt, khá là động lòng người.
Mạc Phàm quay đầu lại, nói với Cơ Ngưng Vũ: "Vừa rồi...!Cám ơn...!”
Hẳn đương nhiên có thể cảm nhận được cái ôm vừa ấm áp vừa mềm mại kia.
Thật ra cái ôm vừa rồi của Cơ Ngưng Vũ cũng không giúp được gì cho Mạc Phàm, nhưng người ta đã có lòng, anh cũng không tiện nói thẳng.
"Ngươi không cần cảm tạ ta, là ta phải cám ơn ngươi mới đúng."
Trong mắt Cơ Ngưng Vũ tràn đầy quan tâm, hỏi: “Bây giờ ngươi cảm thấy thế nào?”
"Lực lượng kia đã bị khống chế, tạm thời sẽ không có vấn đề gì."
Mạc Phàm cười lau mồ hôi trên trán:
“Nhưng mà chỗ lực lượng kia có chút xảo trá, muốn đem nó hoàn toàn thành của mình để dùng, còn cần một chút thời gian.”
Lần này trị liệu quá trình xác thực có chút nguy hiểm, nhưng đối với Mạc Phàm mà nói, tuyệt đối là thu hoạch lớn hơn nhiều so với trả giá
"Gần đây, ta đã cảm giác được một cỗ lực lượng này.

muốn dần dần áp chế ta, giống như muốn biến thân thể ta thành vật chủ vậy." Nói tới đây, dừng lại một chút, Cơ Ngưng Vũ nhìn thẳng vào mắt Mạc Phàm, rất nghiêm túc nói:
"May là ngươi đã giúp ta chữa trị.

Thật sự cảm ơn.” "Không có việc gì, tôi cũng không có nguy hiểm gì, giữa chúng ta cũng không cần khách khí như vậy." Mạc Phàm cười nói.
"Không, ngươi đã cứu ta ba lần.

n này không cách nào.

báo đáp nổi!”

Cơ Ngưng Vũ nói xong, hai đầu gối khép lại, quỳ trên giường.

Sau đó trán tì vào mu bàn tay, dập đầu với Mạc Phàm.
"Mạc Phàm, từ nay về sau, tính mạng của ta thuộc về ngươi." Cơ Ngưng Vũ nghiêm túc nói.
Bởi vì từ nhỏ lớn lên ở nguyên lực thế gia, các loại chuẩn mực giang hồ đã khäc sâu vào trong xương cốt của
Cơ Ngưng Vũ.
Một người cứu ngươi ba lần, ngươi còn có thể lấy cái gì báo đáp?
Chỉ sợ ngay cả lấy thân báo đáp cũng không đủ! Ít nhất, trong mắt Cơ Ngưng Vũ, cho dù Mạc Phàm hiện tại "muốn" mình, cô cũng sẽ không có nửa điểm cự tuyệt.
Cái gì gọi là báo ân? Cái gì gọi là mạng của mình là của đối phương?
Đó chính là chỉ cần đối phương yêu cầu, toàn bộ đều sẽ được đáp ứng.
“Mau đứng lên đi." Mạc Phàm vươn tay, đỡ Cơ Ngưng Vũ dậy.
"Mạc Phàm, ta nghiêm túc, hơn nữa còn nói được làm được." Sau khi Cơ Ngưng Vũ đứng dậy, còn rất kiên trì nói.
"Được." Mạc Phàm nở nụ cười, gật gật đầu.
Sau đó, Mạc Phàm nhìn Cơ Ngưng Vũ đang quỳ ngồi trên giường, cổ họng vô thức cuộn lên cuộn xuống, tựa hồ có chút không yên, sau đó quay đầu nhìn sang hướng khác, như lơ đãng nói:
"Dậy mặc quần áo đi”

Cơ Ngưng Vũ cúi đầu nhìn chính mình, hai đám mây: hồng nhạt lại bay lên trên khuôn mặt xinh đẹp của cô.
Tuy nhiên, sau hơn nửa tiếng làm thân với nhau, Cơ Ngưng Vũ bảo thủ cũng không ngại ngùng chuyện này nữa,
cô nhẹ nhàng đáp lại rồi đứng dậy mặc quần áo.
Nhưng đúng lúc này, hành lang khách sạn đột nhiên truyền đến tiếng bước chân chạy như điên!
Một giây sau, cửa phòng Mạc Phàm bị đá tung! Thân hình Mộ Mộc xuất hiện trong mắt hai người!
Dù sao cô nàng cũng là võ giả cấp C, muốn đá văng cửa phòng khách sạn này, không phải là chuyện khó!
Mộ tiểu thư vừa xông vào đã hấp tấp nói: “Mạc Phàm, không ổn rồi! Chú Ba của tôi phái người đến đối phó ngươi.

Sư phụ tôi có lẽ cũng đã bị bọn họ điệu hổ ly sơn...!Rồi..."
Lời còn chưa nói hết, säc mặt Mộ Mộc liền cứng đờ, hai mắt trợn to!.

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận