Danh sách Chapter

Chapter 158 Chapter 157 Chapter 156 Chapter 155 Chapter 154 Chapter 153 Chapter 152 Chapter 151 Chapter 150 Chapter 149 Chapter 148 Chapter 147 Chapter 146 Chapter 145 Chapter 144 Chapter 143 Chapter 142 Chapter 141 Chapter 140 Chapter 139 Chapter 138 Chapter 137 Chapter 136 Chapter 135 Chapter 134 Chapter 133 Chapter 132 Chapter 131 Chapter 130 Chapter 129 Chapter 128 Chapter 127 Chapter 126 Chapter 125 Chapter 124 Chapter 123 Chapter 122 Chapter 121 Chapter 120 Chapter 119 Chapter 118 Chapter 117 Chapter 116 Chapter 115 Chapter 114 Chapter 113 Chapter 112 Chapter 111 Chapter 110 Chapter 109 Chapter 108 Chapter 107 Chapter 106 Chapter 105 Chapter 104 Chapter 103 Chapter 102 Chapter 101 Chapter 100 Chapter 99 Chapter 98 Chapter 97 Chapter 96 Chapter 95 Chapter 94 Chapter 93 Chapter 92 Chapter 91 Chapter 90 Chapter 89 Chapter 88 Chapter 87 Chapter 86 Chapter 85 Chapter 84 Chapter 83 Chapter 82 Chapter 81 Chapter 80 Chapter 79 Chapter 77 Chapter 76 Chapter 75 Chapter 74 Chapter 73 Chapter 72 Chapter 71 Chapter 70 Chapter 69 Chapter 68 Chapter 67 Chapter 66 Chapter 65 Chapter 64 Chapter 63 Chapter 62 Chapter 61 Chapter 60 Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 51 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47 Chapter 46 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 22 Chapter 21 Chapter 20 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 2 Chapter 1


Thiệu Quyên kinh ngạc, nghĩ lại một chút, vừa rồi cô quả thật không nhìn thấy thư thông báo của Hạ Hiểu Y.
“Hiểu Y, em chờ chút, cô đến phòng giáo vụ hỏi xem, có lẽ là bị bỏ sót.”
“Dạ, cám ơn cô." Hạ Hiểu Y gật đầu.
Ngoại trừ Bạch Chấn Dương, những học sinh khác trong lớp cũng đều cho rãng thư thông báo của Hạ Hiểu Y đã bị bỏ sót, dù sao với điểm số siêu cao của cô ấy, các trường học trên toàn quốc gần như có thể tùy ý lựa chọn.
Tuy nhiên khi Thiệu Quyên đến máy tính phòng giáo vụ kiểm tra mới phát hiện, ở phía sau tên Hạ Hiểu Y, vậy mà lại hiển thị dòng chữ [Hồ sơ trượt.]
Trượt? Rớt đại học?
“Chuyện này không thể nào!” Thiệu Quyên lập tức nghiêm mặt:
“Điểm số của Hạ Hiểu Y là thứ hai trong toàn trường chúng ta, thi đậu vào Ninh Đại còn dư điểm! Hoàn toàn không có khả năng trượt!”
"Đây dù sao cũng là văn kiện từ Sở Giáo Dục tỉnh truyền đến, sẽ không có bất kỳ sai sót gì.


Hay là bởi vì điểm trúng tuyển chuyên ngành Nguyên lực của Đại học Ninh Châu quá cao?” Người quản lý phòng giáo vụ nói.
"Điểm trúng tuyển coi như là cao hơn nữa, Hạ Hiểu Y cũng nhất định đạt điểm đậu!” Thiệu Quyên nói tới đây, bỗng nhiên nghĩ đến vẻ mặt đắc ý của Bạch Chấn Dương:
"Bạn học Bạch Chấn Dương trong lớp chúng tôi, tổng thể so với Hạ Hiểu Y ít hơn hai trăm điểm, cũng đậu ngành Nguyên lực ở đại học Ninh Châu!”
"Bạch thiếu trúng tuyển là chuyện bình thường.

Chuyện này không liên quan gì đến việc Hạ Hiểu Y rớt đại học!”
Một giọng nói từ ngoài cửa truyền vào.

Là hiệu trưởng Quyền Khôn Sơn.
Bạch thiếu? Thiệu Quyên nghe xong lời này liền rõ ràng.

Cô rốt cuộc cũng ý thưc được, bối cảnh của Bạch Chấn Dương, có thể đã vượt xa tưởng tượng của cô!
“Hiệu trưởng, hồ sơ của Hạ Hiểu Y bị đánh trượt, rõ ràng là có người ở sau lưng giở trò! Chuyện này ngài không thể bỏ qua được.” Thiệu Quyên bức xúc nói:
"Nếu không, giáo viên và học sinh trong trường nhất định sẽ thất vọng!"
Quyền Khôn Sơn nhìn Thiệu Quyên läc đầu: "Cô bảo Hạ Hiểu Y cùng Bạch thiếu gia nói chuyện thật tốt, nói không chừng sự tình sẽ có thay đổi.”
Nói xong, Quyền Khôn Sơn liền đi ra ngoài.
Ông cũng đoán được một ít nội tình, nhưng vì giữ vững vị trí hiệu trưởng của mình, ông không muốn nhúng tay vào chuyện này!
Ánh mắt Thiệu Quyên kịch liệt run lên, hét lớn từ phía sau:
"Quyền hiệu trưởng, tôi không thể làm một giáo viên vô ích như ông! Tôi không thể để học sinh của mình bị oan uổn như vậy!”

Quyền Khôn Sơn quay mặt lại, lạnh lùng nói: "Cô Thiệu.

Chú ý lời nói của cô.

Nếu như lại làm trái ý hiệu trưởng, bất cứ lúc nào tôi cũng có thể yêu cầu cô rời khỏi ngôi trường này!"
Thiệu Quyên biết việc này không phải chuyện nhỏ, vì thế lập tức trở lại phòng học.
Nhìn sắc mặt nặng nề của nàng, trong lòng rất nhiều bạn học cũng có dự cảm không tốt.
"Hiểu Y, em theo cô ra ngoài một chút." Thiệu Quyên nói.

Hạ Hiểu Y vừa mới đứng lên, Bạch Chấn Dương đã phát ra một tràng cười chế nhạo, anh ta dựa vào lưng ghế, gác chân lên bàn, ngạo nghễ nói:
"Ha ha, Hạ Hiểu Y rớt đại học, có cái gì mà phải che giấu?”.
Hạ Hiểu Y rớt đại học?
Mọi người trong lớp lập tức bị sốc!
Thiệu Quyên nhìn chằm chăm Bạch Chấn Dương: "Bạn học Bạch, cậu đã sớm biết chuyện này? Hiểu Y không được nhận vào đại học Ninh Châu, chuyện này có dính dáng gì đến cậu không?”

Bạch Chấn Dương nhún nhún vai, từ chối cho ý kiến, cười nói:
"Nếu Hiểu Y năm nay không đậu, vậy thì cứ học lại một năm đi, nói không chừng sang năm lại có thể đậu đại học Ninh Châu đấy!”
Học lại một năm? Lời này hẳn nói ra cũng thật dễ dàng.
Hạ Hiểu Y là người có điểm cao thứ hai trong toàn trường, top 10 toàn tỉnh.

Vì sao nàng lại rớt trường đại học mà đến người như Bạch Chấn Dương cũng đậu?
Hốc mắt Hạ Hiểu Y đỏ lên, nhưng cũng không có nước mắt rơi xuống.

Bây giờ dù ngốc đến mấy cũng biết được Bạch Chấn Dương với chuyện này tuyệt đối không thoát khỏi liên quan!.

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận