Danh sách Chapter

Chapter 158 Chapter 157 Chapter 156 Chapter 155 Chapter 154 Chapter 153 Chapter 152 Chapter 151 Chapter 150 Chapter 149 Chapter 148 Chapter 147 Chapter 146 Chapter 145 Chapter 144 Chapter 143 Chapter 142 Chapter 141 Chapter 140 Chapter 139 Chapter 138 Chapter 137 Chapter 136 Chapter 135 Chapter 134 Chapter 133 Chapter 132 Chapter 131 Chapter 130 Chapter 129 Chapter 128 Chapter 127 Chapter 126 Chapter 125 Chapter 124 Chapter 123 Chapter 122 Chapter 121 Chapter 120 Chapter 119 Chapter 118 Chapter 117 Chapter 116 Chapter 115 Chapter 114 Chapter 113 Chapter 112 Chapter 111 Chapter 110 Chapter 109 Chapter 108 Chapter 107 Chapter 106 Chapter 105 Chapter 104 Chapter 103 Chapter 102 Chapter 101 Chapter 100 Chapter 99 Chapter 98 Chapter 97 Chapter 96 Chapter 95 Chapter 94 Chapter 93 Chapter 92 Chapter 91 Chapter 90 Chapter 89 Chapter 88 Chapter 87 Chapter 86 Chapter 85 Chapter 84 Chapter 83 Chapter 82 Chapter 81 Chapter 80 Chapter 79 Chapter 77 Chapter 76 Chapter 75 Chapter 74 Chapter 73 Chapter 72 Chapter 71 Chapter 70 Chapter 69 Chapter 68 Chapter 67 Chapter 66 Chapter 65 Chapter 64 Chapter 63 Chapter 62 Chapter 61 Chapter 60 Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 51 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47 Chapter 46 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 22 Chapter 21 Chapter 20 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 2 Chapter 1


"Lái nhanh một chút."
Hồ Vệ Bưu trầm giọng nói.
Sắc mặt hắn có chút ngưng trọng, từ đáy lòng nổi lên một dự cảm xấu, nhưng mà ngay cả chính hẳn cũng không phân biệt được loại cảm giác này là từ đâu tới!
"Phu nhân nói, Thanh Dương thiếu gia hai giờ sau sẽ đến nơi này” Bạch Tam Diệp đặt điện thoại xuống, nói với Bạch Chấn Dương.
"Có thể làm anh họ ta xuất động, khẳng định là vì mỹ nữ.

Nói không chừng chính là tới vì Hạ Thiên Kỳ.

Anh Tam Diệp, chúng ta phải tranh thủ thời gian, nếu để anh họ ta đem Hạ Thiên Kỳ cướp đi, ngay cả canh anh cũng đừng hòng uống.”
Bạch Tam Diệp sờ sờ đầu trọc, nhếch miệng cười, trong nụ cười lộ ra một tia tàn nhẫn:
“Hai giờ là đủ để làm rất nhiều việc.

Nhưng nếu Thanh Dương thiếu gia cũng chạy tới vì Hạ Thiên Kỳ, ta cũng không thể không nhường cho hẳn.”
Bạch Tam Diệp nói với một thủ hạ: "Đi chuẩn bị xe, mang theo tất cả mọi người, tôi và thiếu gia bây giờ sẽ ra ngoài."

Trong đầu Bạch Chấn Dương đã tràn đầy hình ảnh tra tấn Hạ Hiểu Y như thế nào, nghĩ đến đây, khóe môi hắn cong lên, cười đắc ý.
Nhưng vừa mới cửa ra, đã phát hiện ra ba nữ một nam đang đứng ở cổng biệt thự!
“Hạ Hiểu Y tới rồi!” Ánh mắt Bạch Chấn Dương sáng lên, tự động bỏ qua Mạc Phàm, sau đó kéo Bạch Tam Diệp:
"Anh Tam Diệp, anh xem, người mặc quần áo đen kia chính là Hạ Thiên Kỳ!”
Hôm nay Hạ Thiên Kỳ mặc một bộ đồ thể thao màu đen, bóng đêm lướt trên những đường cong mượt mà của cô.

Cho dù không trang điểm nhưng khuôn mặt cũng vô cùng thanh †ú, tuy không ăn mặc cầu kỳ nhưng lại khiến người ta có cảm giác đây nhất định là công chúa hoàng gia lưu lạc trong dân gian.
Mà Thiệu Quyên bên cạnh, khí chất ôn nhu, tướng mạo cũng tuyệt đối có thể coi là hàng đầu.
Thêm cả Hạ Hiểu Y trẻ trung, quyến rũ động lòng người.
Ba cô gái này đã tạo thành một phong cảnh vô cùng bắt mắt.
Bạch Tam Diệp cũng xem nhẹ Mạc Phàm, sau khi hắn nhìn thấy Hạ Thiên Kỳ, giờ phút này trong đầu toàn là hình ảnh liên quan đến giường chiếu.
Bạch Chấn Dương mỉm cười: "Anh Tam Diệp, em chỉ cần Hạ Hiểu Y, còn lại hai nữ nhân cho anh, thế nào?”
"Được" Ánh mắt Bạch Tam Diệp quét qua người Hạ Thiên Kỳ, tràn ngập tính xâm lược và d*c vọng chiếm hữu.
"Hiểu Y, người thức thời mới là trang tuấn kiệt, hôm nay cậu đến đây, chứng tỏ cậu rất thông minh!" Bạch Chấn Dương đi về phía trước, trong mắt tràn đầy sự tự mãn:

“Chỉ cần tối nay cậu khiến tôi vui vẻ, vậy tôi có thể cam đoan cậu được học ở Ninh Đại.”
Trên thực tế, những chuyện tương tự này hẳn ta đã làm qua không ít.

Bạch Chấn Dương đã quen với việc dọa nạt và dụ dỗ các cô gái nhỏ.
Bạch Chấn Dương vẫn đang nghĩ răng Hạ Hiểu Y đến để "xin lỗi" anh.
“Các ngươi...!đụng trúng họng súng rồi!" Mạc Phàm nhàn nhạt nói.
Lúc trước, khi biết Hạ Hiểu Y muốn thi vào đại học Ninh Châu, vẻ mặt của Mạc Phàm rất phức tạp.

Anh và Ninh Châu có một chút quan hệ sâu xa.

Cũng sắp phải đến thành phố kia, vậy mà Bạch Chấn Dương lại chọn thời điểm này gây sự.

Chuyện này ngược lại đang giúp đỡ Mạc Phàm một phen.
Đúng! Hắn là đang muốn đem chút tin tức truyền về thành phố kia trước.

Người nào đó muốn biết thì cũng sẽ biết tin tức - hẳn đã trở lại!
Và Bạch gia, không thể nghỉ ngờ là một phương tiện truyền thông rất tốt!.


0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận