Danh sách Chapter

Chapter 158 Chapter 157 Chapter 156 Chapter 155 Chapter 154 Chapter 153 Chapter 152 Chapter 151 Chapter 150 Chapter 149 Chapter 148 Chapter 147 Chapter 146 Chapter 145 Chapter 144 Chapter 143 Chapter 142 Chapter 141 Chapter 140 Chapter 139 Chapter 138 Chapter 137 Chapter 136 Chapter 135 Chapter 134 Chapter 133 Chapter 132 Chapter 131 Chapter 130 Chapter 129 Chapter 128 Chapter 127 Chapter 126 Chapter 125 Chapter 124 Chapter 123 Chapter 122 Chapter 121 Chapter 120 Chapter 119 Chapter 118 Chapter 117 Chapter 116 Chapter 115 Chapter 114 Chapter 113 Chapter 112 Chapter 111 Chapter 110 Chapter 109 Chapter 108 Chapter 107 Chapter 106 Chapter 105 Chapter 104 Chapter 103 Chapter 102 Chapter 101 Chapter 100 Chapter 99 Chapter 98 Chapter 97 Chapter 96 Chapter 95 Chapter 94 Chapter 93 Chapter 92 Chapter 91 Chapter 90 Chapter 89 Chapter 88 Chapter 87 Chapter 86 Chapter 85 Chapter 84 Chapter 83 Chapter 82 Chapter 81 Chapter 80 Chapter 79 Chapter 77 Chapter 76 Chapter 75 Chapter 74 Chapter 73 Chapter 72 Chapter 71 Chapter 70 Chapter 69 Chapter 68 Chapter 67 Chapter 66 Chapter 65 Chapter 64 Chapter 63 Chapter 62 Chapter 61 Chapter 60 Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 51 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47 Chapter 46 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 22 Chapter 21 Chapter 20 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 2 Chapter 1


Cả người Quyền Khôn Sơn đều không tốt! Hắn hoàn toàn nghĩ không ra, vì sao vũ lực đệ nhất cùng tài phú đệ nhất trong thành phố này lại cùng đến văn phòng của hắn.
"Các ngươi...!sao lại tới đây?" Quyền Khôn Sơn lắp bắp.

hỏi.
“Quyền hiệu trưởng bây giờ trông có chút đáng thương.” Hàn Hà Duyên cười nhạt.
Quyền Khôn Sơn lúc này đâu chỉ đáng thương, mà còn cực kỳ thống khổ!
Khuôn mặt bê bết máu, sống mũi đã sụp xuống, gãy mấy cái răng, cũng làm cho hắn vừa nói chuyện liền nghe tiếng gió.
“Hàn đại sư, Tống tổng, là các ngươi đem ta trở về à?” Quyền Khôn Sơn bỗng nhiên cảm giác đầu óc mình có chút không đủ dùng.
Hăn thật sự là không thể tưởng được mình có chỗ nào đáng giá hai đại nhân Bắc An này ra tay.
"Lão Tống, trước tiên ngươi đến nói chuyện với Hiệu trưởng Quyền đi." Hàn Hà Duyên lại cười.

Chỉ là dường như có một hương vị u ám ẩn giấu trong nụ cười này.
Loại u ám này khiến Quyền Khôn Sơn không khỏi rùng mình, trong lòng dâng lên một dự cảm xấu.
Tống Lương Minh cầm trong tay một tờ giấy, sau khi nghe.

Hàn Hà Duyên nói như vậy, anh ta nhướng mắt khỏi tờ giấy, nói: "Văn bản điều chuyển nhân sự này tôi đã xem qua vẻ như hiệu trưởng Quyền đối với an bài nhân sự thật đúng là rất hoang đường, ha ha”
Nghe xong những lời này, Quyền Khôn Sơn rốt cục cũng ý.

thức được...!Người đến không tốt!
Hai vị đại thần này rõ ràng là tới gây phiền toái!
Chỉ là Thiệu Quyên chẳng qua chỉ là một giáo viên trẻ có chút tư säc mà thôi, sao có thể để cho hai vị đại nhân này cùng nhau thay cô ra mặt?
Quyền Khôn Sơn quả thực không thể lý giải nổi!

“Chuyện này...!Trong chuyện này có thể có chút hiểu lầm, cho nên...!tôi sẽ cùng cô giáo Thiệu nói chuyện một chút!” Quyền Khôn Sơn cố gắng đè nén trong lòng hoảng sợ, nhưng nói ra vẫn là run rẩy.
"Nói chuyện một chút?" Hàn Hà Duyên lắc đầu cười, trong ánh mắt tràn đầy châm chọc:
"Không, Quyền hiệu trưởng, ông đã không còn cơ hội này rồi”
"Cái gì?" Trái tim Quyền Khôn Sơn nhất thời chìm xuống đáy vực!
Hắn biết, nếu như bị hai vị đại nhân này cùng nhau trấn áp, như vậy ở Bắc An sẽ không có chỗ cho hắn dung thân.
"Tôi không biết hai vị muốn biểu đạt cái gì.” Quyền Khôn Sơn đứng dậy:
“Nhưng hôm nay tôi thật sự không khỏe, phải đến bệnh viện kiểm tra.

Nếu hai vị không ngại, chúng ta ngày khác lại nói chuyện.”
Vừa nói hắn ta vừa đi đến cửa văn phòng.
Lúc này Hàn Hà Duyên lại cười lạnh mà nói: "Nếu như Quyền hiệu trưởng kiên quyết muốn rời đi, cũng không phải là không có khả năng."
Quyền Khôn Sơn dường như không nghe thấy, vẫn mở cửa, chuẩn bị bước ra ngoài.
Hàn Hà Duyên tiếp tục nói: "Nhưng ta có thể đảm bảo nếu ngươi bước ra khỏi phòng một bước, thì từ hôm nay, hiệu trưởng Quyền sẽ biến mất khỏi Bắc An, bốc hơi khỏi nhân gian!”.

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận