Danh sách Chapter

Chapter 158 Chapter 157 Chapter 156 Chapter 155 Chapter 154 Chapter 153 Chapter 152 Chapter 151 Chapter 150 Chapter 149 Chapter 148 Chapter 147 Chapter 146 Chapter 145 Chapter 144 Chapter 143 Chapter 142 Chapter 141 Chapter 140 Chapter 139 Chapter 138 Chapter 137 Chapter 136 Chapter 135 Chapter 134 Chapter 133 Chapter 132 Chapter 131 Chapter 130 Chapter 129 Chapter 128 Chapter 127 Chapter 126 Chapter 125 Chapter 124 Chapter 123 Chapter 122 Chapter 121 Chapter 120 Chapter 119 Chapter 118 Chapter 117 Chapter 116 Chapter 115 Chapter 114 Chapter 113 Chapter 112 Chapter 111 Chapter 110 Chapter 109 Chapter 108 Chapter 107 Chapter 106 Chapter 105 Chapter 104 Chapter 103 Chapter 102 Chapter 101 Chapter 100 Chapter 99 Chapter 98 Chapter 97 Chapter 96 Chapter 95 Chapter 94 Chapter 93 Chapter 92 Chapter 91 Chapter 90 Chapter 89 Chapter 88 Chapter 87 Chapter 86 Chapter 85 Chapter 84 Chapter 83 Chapter 82 Chapter 81 Chapter 80 Chapter 79 Chapter 77 Chapter 76 Chapter 75 Chapter 74 Chapter 73 Chapter 72 Chapter 71 Chapter 70 Chapter 69 Chapter 68 Chapter 67 Chapter 66 Chapter 65 Chapter 64 Chapter 63 Chapter 62 Chapter 61 Chapter 60 Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 51 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47 Chapter 46 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 22 Chapter 21 Chapter 20 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 2 Chapter 1


Trong khi Bạch gia đang thảo luận về cách đối phó với Mạc Phàm, thì người này đang đánh chén tô mì hải sản mà Thiệu Quyên mới nấu.
Kỹ năng nấu ăn của cô gái này rất tốt, Mạc Phàm hài lòng đến mức uống cạn cả nước mì.
Đặt bát đũa xuống, Mạc Phàm nói: "Qua vài ngày nữa, tôi sẽ dẫn Hiểu Y đến Ninh Châu.

Thời gian khai giảng chuyên ngành Nguyên Lực của Đại học Ninh Châu sẽ sớm hơn một chút."
"Nhanh như vậy liền đi sao?" Thiệu Quyên trên mặt hiện lên một tia buồn bã: "Vậy đến lúc đó tôi đi tiễn hai người..."
Bọn họ mới trở thành bạn bè, tin tưởng nhau mà phải sắp chia ly, điều này khiến một người luôn coi trọng tình cảm như: Thiệu Quyên có chút khó khăn.
"Sau khi cô từ chức, có kế hoạch gì tiếp theo chưa?" Mạc Phàm hỏi: "Có muốn cùng chúng tôi đi Ninh Châu không?”
“Lúc trước cũng tính toán đi Ninh Châu, nhưng hiện tại..." Thiệu Quyên quay đầu nhìn về phòng chứa đồ:
"Nếu tôi đi, để loại Nguyên Tinh quan trọng này ở lại đây tôi có chút lo lắng!”
Lô nước Nguyên tinh này không chỉ có giá trị về tiền bạc, mà còn liên quan đến phòng thí nghiệm năng lượng của Liên bang Hắc Ưng.

Nếu bị lộ ra ngoài, nói không chừng sẽ rước họa sát thân!

Mạc Phàm cẩn thận suy nghĩ một chút, sau đó nói: "Cô ở lại chỗ này kỳ thật còn nguy hiểm hơn.

Nếu thật sự có người muốn đến cướp đoạt những lọ nước Nguyên tinh này, cô cũng không thể giữ được.

Có khi còn bị giết người diệt khẩu!”
"V.

Thiệu Quyên do dự: “Nhưng mà, tôi vẫn chưa tìm được chỗ thích hợp để cất những thứ này."
Cô có thể gửi đống nước Nguyên tinh này đến chỗ người bạn thân nhất là Mộ Mộc.

Thế nhưng làm vậy tương đương với việc đem lại nguy hiểm cho cô ấy.

Thiệu Quyên hoàn toàn không muốn chuyện này xảy ra.

“Nếu côtin tưởng tôi, tôi có thể tìm người đem chỗ nước Nguyên tinh này đi” Mạc Phàm nói: “Thậm chí nếu cô không có hứng thú với chỗ nước Nguyên tinh này, tôi có thể mua lại với giá cao nhất thị trường.”
“Tôi đương nhiên tin tưởng anh!” Thiệu Quyên theo bản năng thốt ra, nhưng nói xong lời này, dường như cảm thấy mình có chút quá trực tiếp, vì thế vội vàng nói:
"Giữa chúng ta không cần phải nói đến tiền bạc.

Dù tôi đem cho anh hết chỗ nước Nguyên tỉnh này, cũng không để ý
chút nào cả Mạc Phàm nhìn dáng vẻ của Thiệu Quyên lúc này, cảm
thấy vẻ mặt và thái độ của đối phương rất đáng yêu, vì vậy cười nói:
“Vậy để tôi tìm một nơi cất giữ giúp cô.

Hơn nữa tôi ở Hắc Hải Châu kia cũng có quen biết một số người, có thể nhờ bọn họ giúp cô hỏi thăm tin tức cha mẹ cô, nói không chừng sẽ có chút manh mối.”
“Thật sao? Tuyệt quá!” Thiệu Quyên rất phấn khích, trong đôi mắt vốn đã sáng ngời của cô lóe thêm tia hy vọng!
Trải qua phân tích trước đó của Mạc Phàm, Thiệu Quyên hiện tại cũng bắt đầu cho rằng, cha mẹ cô có lẽ cũng không đơn thuần mất tích trong sóng thần, có thể bọn họ có nỗi khổ tâm bất đắc dĩ, đang sống ở một nơi nào đó trên thế giới, chỉ là trong một thời gian không tiện lộ diện liên lạc với cô mà thôi.
Mặc dù xác suất xảy ra chuyện như vậy không cao, nhưng dù thế nào đi chăng nữa, đối với tương lai đều phải có hy vọng.

Mà Thiệu Quyên cũng biết rõ rằng tia hy vọng này là do người đàn ông trước mặt cô mới quen được vài ngày mang đến.
Mạc Phàm lấy thêm một ít thông tin về bố mẹ của Thiệu Quyên trước khi rời đi.
Anh vừa đi không bao lâu, một chiếc xe tải đã chạy tới trước cửa biệt thự..

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận