Danh sách Chapter

Chapter 308 Chapter 307 Chapter 306 Chapter 305 Chapter 304 Chapter 303 Chapter 302 Chapter 301 Chapter 300 Chapter 299 Chapter 298 Chapter 297 Chapter 296 Chapter 295 Chapter 294 Chapter 293 Chapter 292 Chapter 291 Chapter 290 Chapter 289 Chapter 288 Chapter 287 Chapter 286 Chapter 285 Chapter 284 Chapter 283 Chapter 282 Chapter 281 Chapter 280 Chapter 279 Chapter 278 Chapter 277 Chapter 276 Chapter 275 Chapter 274 Chapter 273 Chapter 272 Chapter 271 Chapter 270 Chapter 269 Chapter 268 Chapter 267 Chapter 266 Chapter 265 Chapter 264 Chapter 263 Chapter 262 Chapter 261 Chapter 260 Chapter 259 Chapter 258 Chapter 257 Chapter 256 Chapter 255 Chapter 254 Chapter 253 Chapter 252 Chapter 251 Chapter 250 Chapter 249 Chapter 248 Chapter 247 Chapter 246 Chapter 245 Chapter 244 Chapter 243 Chapter 242 Chapter 241 Chapter 240 Chapter 239 Chapter 238 Chapter 237 Chapter 236 Chapter 235 Chapter 234 Chapter 233 Chapter 232 Chapter 231 Chapter 230 Chapter 229 Chapter 228 Chapter 227 Chapter 226 Chapter 225 Chapter 224 Chapter 223 Chapter 222 Chapter 221 Chapter 220 Chapter 219 Chapter 218 Chapter 217 Chapter 216 Chapter 215 Chapter 214 Chapter 213 Chapter 212 Chapter 211 Chapter 210 Chapter 209 Chapter 208 Chapter 207 Chapter 206 Chapter 205 Chapter 204 Chapter 203 Chapter 202 Chapter 201 Chapter 200 Chapter 199 Chapter 198 Chapter 197 Chapter 196 Chapter 195 Chapter 194 Chapter 193 Chapter 192 Chapter 191 Chapter 190 Chapter 189 Chapter 188 Chapter 187 Chapter 186 Chapter 185 Chapter 184 Chapter 183 Chapter 182 Chapter 181 Chapter 180 Chapter 179 Chapter 178 Chapter 177 Chapter 176 Chapter 175 Chapter 174 Chapter 173 Chapter 172 Chapter 171 Chapter 170 Chapter 169 Chapter 168 Chapter 167 Chapter 166 Chapter 165 Chapter 164 Chapter 163 Chapter 162 Chapter 161 Chapter 160 Chapter 159 Chapter 158 Chapter 157 Chapter 156 Chapter 155 Chapter 154 Chapter 153 Chapter 152 Chapter 151 Chapter 150 Chapter 149 Chapter 148 Chapter 147 Chapter 146 Chapter 145 Chapter 144 Chapter 143 Chapter 142 Chapter 141 Chapter 140 Chapter 139 Chapter 138 Chapter 137 Chapter 136 Chapter 135 Chapter 134 Chapter 133 Chapter 132 Chapter 131 Chapter 130 Chapter 129 Chapter 128 Chapter 127 Chapter 126 Chapter 125 Chapter 124 Chapter 123 Chapter 122 Chapter 121 Chapter 120 Chapter 119 Chapter 118 Chapter 117 Chapter 116 Chapter 115 Chapter 114 Chapter 113 Chapter 112 Chapter 111 Chapter 110 Chapter 109 Chapter 108 Chapter 107 Chapter 106 Chapter 105 Chapter 104 Chapter 103 Chapter 102 Chapter 101 Chapter 100 Chapter 99 Chapter 98 Chapter 97 Chapter 96 Chapter 95 Chapter 94 Chapter 93 Chapter 92 Chapter 91 Chapter 90 Chapter 89 Chapter 88 Chapter 87 Chapter 86 Chapter 85 Chapter 84 Chapter 83 Chapter 82 Chapter 81 Chapter 80 Chapter 79 Chapter 78 Chapter 77 Chapter 76 Chapter 75 Chapter 74 Chapter 73 Chapter 72 Chapter 71 Chapter 70 Chapter 69 Chapter 68 Chapter 67 Chapter 66 Chapter 65 Chapter 64 Chapter 63 Chapter 62 Chapter 61 Chapter 60 Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 52 Chapter 51 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47 Chapter 46 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 39 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 34 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 23 Chapter 22 Chapter 21 Chapter 20 Chapter 19 Chapter 18 Chapter 17 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 2 Chapter 1


Lôi đại ca nheo mắt: "Cơ chủ tịch Hoành, Giang Hải này…… sau lưng……."
Hoành Thiên Giai cười nhạt: "Trước kia tôi cũng cho rằng anh ta là con cháu nhà làm quan nào đó, nhưng cả phương bắc hay phương nam tôi đều điều tra qua rồi.

Không có người này!"
Hoành Thiên Giai dù gì cũng là hoàng tộc, nói như vậy Lôi đại ca cũng yên tâm rồi, hiển nhiên mọi lo lắng đều được xua tan.
Thành phố Giang Tư hiện nay, cái tên đáng được nhắc đến thế lực ngầm chỉ có Tần Hiên.
Mấy tháng trước, Tần Hiên vẫn còn là một thế lực hạng hai, đến nay, anh ta thành tinh rồi, hơn nữa thành phố Giang Tư hoàn toàn nằm trong sự khống chế của anh ta.
Lão đại thành phố Giang Thanh, có ai thèm để ý đến Tần Hiên.
Giang Hải, chẳng qua chỉ là có chút bản lĩnh mà thôi.
Nhưng Lôi đại ca vẫn có chút không yên tâm, cẩn thận hỏi: "Thằng ranh này với Diệp gia ở thành phố Hải Hà có quan hệ gì không?"
Về việc này, Hoành Thiên Giai cũng không rõ cho lắm.
Cũng tìm người đi thám thính qua, Diệp gia lảng tránh vấn đề cũng không nói rõ.
Đối mặt với nghi vấn của Lôi đại ca, anh ta cũng chỉ còn cách nói ra suy đoán của mình.
Làm ra vẻ thản nhiên nói: "Tổ tiên nhà Giang Hải có ơn với Diệp gia, mừng thọ một trăm tuổi của ông cụ Diệp, anh ta đi đòi nợ thôi."
Thấy Lôi đại ca vẫn còn lo lắng, Hoành Thiên Giai nói: "Anh Lôi, anh là người lăn lộn trên giang hồ, năm đó nếu anh cứ ngó trước trông sau giống như bây giờ liệu có được địa vị như ngày hôm nay không?"
Lôi đại ca nghĩ một lúc, cũng phải, có ai mà không phải liều mình mới có được địa vị chứ.
Thành phố Giang Tư của hiện nay, chỉ có một chút mấy cơ sở kinh doanh ngầm ở phía đông, chỉ cần trừ khử Tần Hiên cũng chính là lấy được thành phố Giang Tư.
Trước đó không lâu, Lôi đại ca còn nghe qua, vài thành phố khác ở tỉnh Hải Đông cũng đều rục rịch, muốn chiếm lĩnh mảnh đất trống ở thành phố Giang Tư này.
Còn không phải sao, từ trước đến nay, thành phố Giang Tư tuy không có thế lực lớn gì, nhưng rắc rối phức tạp, muốn đứng vững chân luôn cần phải trả một cái giá lớn.
Đến nay, thành phố Giang Tư sạch sẽ đến mức khiến người khác phải rơi lệ, Tần Hiên đã quét sạch hết các thế lực ngầm.
Chỉ cần lão đại thành phố Giang Thanh phái người tiến vào chiếm giữ, Tần Hiên chẳng qua chỉ là may một chiếc váy cưới tốt cho người khác thôi.
Còn liên quan đến một số uy hiếp của Giang Hải, Lôi đại ca căn bản không để tâm.
Chú hề nhảy nhót mà thôi.
Hai vị lão đại của thành phố Giang Thanh cùng lúc bắt tay vào làm, đừng nói Giang Hải, Tần Hiên, cho dù bất kỳ ai tránh cũng không làm gì đươc.
Lôi đại ca hỏi: "Bên phía anh Bàng dự định lúc nào thì ra tay?"
Hoành Thiên Giai nói: "Nhắc tới việc này, tôi phải chúc mừng anh Lôi."

"Lời này nói ra là sao?" Lôi đại ca hỏi.
"Gần đây cơ thể của anh Bàng không được khoẻ, tùy đã đồng ý cùng nhau bắt tay vào làm, nhưng đã rất lâu không có ai thấy anh ta cả."
"Có khả năng……"
Hai mắt Lôi đại ca bỗng sáng bừng, mở to lên: “Ý anh nói là anh Bàng bệnh nặng?"
"Mẹ kiếp, là bệnh gì vậy?"
Đất của thành phố Giang Tư, anh Lôi và anh Bàng đã tranh đấu lâu như vậy, hai bên đều muốn đè bẹp đối phương nhưng cũng không làm gì được.
Nếu như Bàng đại ca chết rồi, thành phố Giang Thanh tất nhiên sẽ trở thành vật trong túi của Lôi đại ca rồi.
Đến lúc đó…….
Lôi đại ca chỉ cần nghĩ thôi cũng đã vui đến ngủ cũng cười tỉnh rồi.
Nếu như Bàng đại ca đã nửa sống nửa chết, vậy thì không ai tranh giành thành phố Giang Tư với anh ta nữa.
Việc binh quý ở thần tốc, ai chiếm được địa bàn trước thì là của người đó.
Nói làm là làm, Lôi đại ca lập tức dặn dò đàn em, mài dao xoèn xoẹt, chuẩn bị động thủ.
Lần này, anh ta muốn sử dụng thủ đoạn lôi đình, tốc chiến tốc thắng.
Không chỉ có mỗi Lôi đại ca muốn ra tay, Hoành Thiên Giai cũng dùng tất cả lực lượng có thể sử dụng được của mình.
Rất nhanh, rất nhiều xí nghiệp ở tỉnh Hải Đông phát động công kích tập đoàn Uyển Như.
Không chỉ những mánh khóe thương nghiệp bình thường, thậm chí còn rất nhiều cách làm bỉ ổi vô liêm sỉ.
Dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, chỉ cần phá hoại được việc kinh doanh của tập đoàn Uyển Như.
Phá hoại hợp tác thương nghiệp của tập đoàn Uyển Như chẳng qua là một phương diện, nhiều xí nghiệp còn tuyên bố, quyết không tiêu thụ bất kỳ sản phẩm nào của tập đoàn Uyển Như.
Lần này, tập đoàn Uyển Như giống như phạm phải tội gì đó khiến nhiều người tức giận.
Cố Uyển Như rất bất ngờ, khoảng thời gian này, vận hành công ty vẫn luôn rất thuận lợi.
Có sự hỗ trợ của kỹ thuật đỉnh cao, cùng với những sản phẩm chất lượng tốt giá cả lại rẻ có liên quan đến tập đoàn Uyển Như, hàng hóa luôn đều là cung không đủ cầu.
Nhưng đột nhiên nảy sinh hàng loạt các sự việc này, khiến Cố Uyển Như rất phẫn nộ.
Biểu cảm của vài người phụ trách cứ như là ăn phải phân không bằng, tìm đến Cố Uyển Như cầu cứu cách giải quyết.
"Tập đoàn Hối Hạc này thật không biết xấu hổ." Một người phụ trách lòng đầy căm phẫn.
"Trước kia không giành được cơ hội hợp tác với tập đoàn Cố Uyển Như, lần này cố ý ngáng chân chúng ta đây mà."
Một người khác nói: "Bên tôi cũng không kém, mấy xí nghiệp dẫn đầu ngăn chặn tập đoàn Uyển Như đều là những xí nghiệp bị chúng ta từ chối qua."
"Đặc biệt có một nhà, vốn dĩ đã sắp hoàn thành hợp tác, nhưng sổ sách lại lộn xộn, hơn nữa còn muốn lợi dụng những kẽ hở trong hợp đồng đe dọa chúng ta."

"Tập đoàn Uyển Như không hợp tác với bọn họ, họ lại càng thêm ghi hận trong lòng."
Một người bước lên phía trước một bước, thở dài một hơi: "Cố tổng, cô xem xem mấy dự án trong tay tôi, đây là bố trí chiến lược ở tỉnh Hải Đông."
"Sản phẩm của tập đoàn Uyển Như muốn tiến ra ngoài thành phố Giang Tư, đứng ở khắp các tỉnh, thậm chí bố trí chiến lược đối với tương lai đối với phương Đông đều khá quan trọng."
"Chỉ mới vừa nãy, đã có 2 đối tác không chịu được áp lực và đơn phương hủy bỏ hợp đồng rồi."
"Bây giờ, chỉ cần những sản phẩm có liên quan đến tập đoàn Uyển Như, tiến ra khỏi thành phố Giang Tư đều khó."
Người phụ trách của bộ pháp vụ sa sầm mặt: "Tôi sẽ chuẩn bị đơn kiện, kiện hết toàn bộ những người này ra toà."
Cố Uyển Như chầm chậm lắc đầu.
Đối phương dám làm như vậy, nhất định cũng đã lường trước tập đoàn Uyển Như sẽ ứng phó ra sao.
Đơn phương hủy hợp đồng, đưa tiền bồi thường vi phạm hợp đồng là được rồi.
Những người kiên quyết không bán, không cho phép người khác bán sản phẩm của tập đoàn Uyển Như, lẽ nào muốn làm bọn họ sặc chết trong hố phân sao?
Cho dù có kiện, cũng kiện không thắng bọn họ.
Những kiện cáo này, dù có thắng bọn họ rồi thì sao.

Dự án này hỏng rồi thì cả hai đều thiệt.
Còn về thời gian?
Đang là giai đoạn phát triển quan trọng nhất của tập đoàn Uyển Như, không thể bỏ lỡ nhất chính là thời gian.
Cố Uyển Như cau mày: "Những người này là có mục đích gì?"
Làm như vậy nhất định phải có mục đích gì đó.
Những người mà bị tập đoàn Uyển Như từ chối hợp tác, có thể nói là đang báo thù.
Còn những nhà bán hàng bình thường thì sao?
Bọn họ có mục đích gì?
Chỉ vì để nhìn tập đoàn Uyển Như gặp rủi ro cho đã mắt thôi ư?
Làm gì có ai vô duyên vô cớ lại từ bỏ lợi ích của mình chứ.
Phải biết rằng, sản phẩm của tập đoàn Uyển Như chất lượng vừa tốt giá cả thì rẻ, lợi ích của họ nhận được cũng không nhỏ.
Một người nói: "Cố tổng, tôi vừa điều tra qua rồi."
"Những xí nghiệp này, ít nhiều cũng có buôn bán qua lại với mấy gia tộc ở thành phố Giang Thanh."

"Cô nói có khi nào…...!chúng ta đã đắc tội bọn họ?"
Cố Uyển Như lại nhăn mày: "Huyền gia thành phố Giang Thanh?"
Nếu như nói có ân oán với tập đoàn Uyển Như, Cố Uyển Như biết cũng chỉ nghĩ được Huyền gia ở thành phố Giang Thanh.
Người này lại lắc đầu: "Không phải."
Sau đó, lập tức ngẩng đầu: “Cố tổng, nhà này còn có một chút quan hệ thân thích với cô nữa."
"Có quan hệ thân thích với tôi? Ai?" Cố Uyển Như nghĩ nát óc cũng không nghĩ được.
"Nhà họ Sài." Người này nói: "Người lộ mặt đứng lên hành động chống đối tập đoàn Uyển Như lần này, là Ung gia thành phố Giang Thanh."
"Ung Tiểu Ni, cô cả nhà họ Sài, cô ta nói, nhất định phải hủy diệt tập toàn Uyển Như…..."
Cố Uyển Như hiểu rồi, xem ra Cố Thượng đã làm con rể Ung gia rồi.
Trước kia, ở trung tâm mua sắm, Giang Hải và Cố Uyển Như suýt nữa thì làm cho Cố Thượng và Ung Tiểu Ni tức chết.
Cố Hạo Dân, cha của Cố Thượng vì kích động quá mà xuất huyết não, nghe nói bị méo miệng, đi lại rất bất tiện, tự lo sinh hoạt đều có chút khó khăn.
Không thể hiểu nổi, điều này có liên quan gì đến mình chứ.
Cũng không thể trách Cố Uyển Như cảm thấy kỳ lạ, tuy rằng xuất huyết não là bệnh, nhưng vẫn là vì sau khi bị Giang Hải chơi một vố, chịu đả kích mới dẫn đến như vậy.
Cố Uyển Như nghiến răng nghiến lợi.
Những người này năm lần bảy lượt khiêu khích, thật cho rằng tập đoàn Uyển Như dễ bắt nạt sao?
“Đánh lại, lợi dụng hết những cách có thể lợi dụng được.”
Cố Uyển Như đập bàn.
Nghe được câu nói này, tinh thần của những người ở đó phấn chấn hẳn lên.

Lập tức rõ rồi, tập đoàn Uyển Như tuyệt đối không thỏa hiệp với bất kỳ người nào.
Một người cúi đầu vẫn đang nhìn bản hợp đồng trong tay mình, suy tính một chút đột nhiên ngẩng đầu: “Cố Tổng, cô yên tâm, dự án trong tay này của tôi, tôi nhất định sẽ giành được nó.”
“Tập đoàn Uyển Như có kỹ thuật tốt nhất, chất lượng sản phẩm vượt trội giá cả lại rẻ.

Bọn họ không muốn hợp tác thì khác có người khác hợp tác.”
Cố Uyển Như nhắc nhở nói: “Bọn họ chống đối tập đoàn Uyển Như, chúng ta nhất định không để họ đạt được ý định.”
“Nhưng cũng không thể phá hỏng trật tự thị trường được.”
“Mọi người cùng đồng tâm hiệp lực, làm việc dùng nhiều đầu óc một chút, đừng hành động lỗ mãng.”
“Thật sự không được, thì sẽ do tập đoàn Uyển Như tự thành lập hệ thống mua bán chống đối lại ở tỉnh Hải Đông.”
“Tự mình thành lập hệ thống mua bán?” Một vị giám đốc marketing vẻ mặt lúng túng.
Chỉ có những người làm qua mới biết, cho dù sản phẩm có tốt đến đâu đi chăng nữa, thiết lập toàn bộ một hệ thống buôn bán tuyệt đối không phải là một việc dễ dàng.
Sở dĩ tập đoàn Uyển Như đến nay vẫn chưa có hệ thống mua bán của riêng mình là bởi vì việc này rất khó để làm, hơn nữa còn tốn nhiều thời gian.

Không phải không làm, mà là cần phải có thời gian.
“Làm không nổi sao?” Cố Uyển Như giận tái mặt.
Giám đốc marketing ưỡn thẳng ngực: “Bộ phận marketing của chúng tôi đảm bảo nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ.”
Lúc này, là khó khăn lớn nhất từ trước đến nay mà tập đoàn Uyển Như gặp phải.
“Chúng ta phải cho tất cả mọi người biết, sự lớn mạnh của tập đoàn Uyển Như không chỉ có kỹ thuật và tài nguyên.”
“Thứ mà chúng ta có là dũng khí khiến ai cũng phải sợ hãi, dũng khí đối mặt với tất cả.”
“Đem hết dũng khí ra, chúng ta liều đến cùng với những người này.”
Cố Uyển Như dùng hành động nói với tất cả mọi người, đối mặt với kẻ địch không một chút sợ hãi, dùng thực lực để chứng minh tất cả.
Mọi người có mặt ở đó, ngay lập tức tinh thần mọi ai cũng sục sôi có chút hưng phấn.
Không phải lo lắng sợ hãi mà là hăng hái.
Ngay lập tức mọi người bắt đầu làm công việc của mình, ba đến năm người tập trung thành từng nhóm, tiếp thu ý kiến hữu ích, dùng trí tuệ, dũng khí, dùng sự quyết đoán đi đánh tan những thủ đoạn bỉ ổi của quỷ quái hại người.
Tập đoàn Uyển Như là một đoàn đội trẻ tuổi, mỗi người đều tìm thấy cảm giác thân thuộc ở đây.
Tập đoàn Uyển Như chính là nhà của bọn họ, ai dám động vào người nhà của bọn họ thì họ sẽ liều mạng với người đó.
Thương trường, là chiến tranh không có khói thuốc súng, bọn họ phải dùng trí tuệ, diệt hết những kẻ địch đến xâm phạm.
Cố Uyển Như không biết được là, đây chỉ là chiến tranh bày ra ở mặt sáng.
Lúc này, đang có một đội xe, đang hò hét chạy như bay trên đường cao tốc.
Trên xe, từng tên từng tên lưu manh mặt mũi hung ác, trong tay mỗi người đều có vũ khí.
Bọn họ là muốn đến chiếm thành phố Giang Tư.
Anh Lôi nói rồi, ai cướp được địa bàn thì chính là của người đó.

Anh Lôi cho phép bản thân họ tự thiết lập thế lực của mình.
Chỉ cần cống hiến đúng lúc cho anh Lôi, bản thân sẽ có thể làm đại ca.
Anh Lôi, chính là muốn cướp trước mặt anh Bàng, cấp tốc mở rộng.
Anh Bàng bệnh chết là tốt nhất, cho dù không chết đợi bệnh khỏi rồi, anh Lôi đã chiếm được địa bàn, anh Bàng cũng chỉ có thể giương mắt nhìn.
Lời của anh Lôi được lan truyền nhanh chóng.
Những tên lưu manh tầng thấp nhất này điên rồi, ai mà không muốn kéo bè phái làm đại ca.
Vừa phất cờ, vừa hò reo, lập tức tụ họp không ít người, hùng dũng tiến đến thành phố Giang Tư.
Những thành phố khác của tỉnh Hải Đông, cũng không ít người đỏ mắt với thành phố Giang Tư.
Bọn họ tìm đến anh Lôi, cũng muốn chia một chén canh.
Ai lại chê nhiều tiểu đệ tự tìm đến cửa chứ, tất nhiên là nhận lời..

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận