Danh sách Chapter

Chapter 308 Chapter 307 Chapter 306 Chapter 305 Chapter 304 Chapter 303 Chapter 302 Chapter 301 Chapter 300 Chapter 299 Chapter 298 Chapter 297 Chapter 296 Chapter 295 Chapter 294 Chapter 293 Chapter 292 Chapter 291 Chapter 290 Chapter 289 Chapter 288 Chapter 287 Chapter 286 Chapter 285 Chapter 284 Chapter 283 Chapter 282 Chapter 281 Chapter 280 Chapter 279 Chapter 278 Chapter 277 Chapter 276 Chapter 275 Chapter 274 Chapter 273 Chapter 272 Chapter 271 Chapter 270 Chapter 269 Chapter 268 Chapter 267 Chapter 266 Chapter 265 Chapter 264 Chapter 263 Chapter 262 Chapter 261 Chapter 260 Chapter 259 Chapter 258 Chapter 257 Chapter 256 Chapter 255 Chapter 254 Chapter 253 Chapter 252 Chapter 251 Chapter 250 Chapter 249 Chapter 248 Chapter 247 Chapter 246 Chapter 245 Chapter 244 Chapter 243 Chapter 242 Chapter 241 Chapter 240 Chapter 239 Chapter 238 Chapter 237 Chapter 236 Chapter 235 Chapter 234 Chapter 233 Chapter 232 Chapter 231 Chapter 230 Chapter 229 Chapter 228 Chapter 227 Chapter 226 Chapter 225 Chapter 224 Chapter 223 Chapter 222 Chapter 221 Chapter 220 Chapter 219 Chapter 218 Chapter 217 Chapter 216 Chapter 215 Chapter 214 Chapter 213 Chapter 212 Chapter 211 Chapter 210 Chapter 209 Chapter 208 Chapter 207 Chapter 206 Chapter 205 Chapter 204 Chapter 203 Chapter 202 Chapter 201 Chapter 200 Chapter 199 Chapter 198 Chapter 197 Chapter 196 Chapter 195 Chapter 194 Chapter 193 Chapter 192 Chapter 191 Chapter 190 Chapter 189 Chapter 188 Chapter 187 Chapter 186 Chapter 185 Chapter 184 Chapter 183 Chapter 182 Chapter 181 Chapter 180 Chapter 179 Chapter 178 Chapter 177 Chapter 176 Chapter 175 Chapter 174 Chapter 173 Chapter 172 Chapter 171 Chapter 170 Chapter 169 Chapter 168 Chapter 167 Chapter 166 Chapter 165 Chapter 164 Chapter 163 Chapter 162 Chapter 161 Chapter 160 Chapter 159 Chapter 158 Chapter 157 Chapter 156 Chapter 155 Chapter 154 Chapter 153 Chapter 152 Chapter 151 Chapter 150 Chapter 149 Chapter 148 Chapter 147 Chapter 146 Chapter 145 Chapter 144 Chapter 143 Chapter 142 Chapter 141 Chapter 140 Chapter 139 Chapter 138 Chapter 137 Chapter 136 Chapter 135 Chapter 134 Chapter 133 Chapter 132 Chapter 131 Chapter 130 Chapter 129 Chapter 128 Chapter 127 Chapter 126 Chapter 125 Chapter 124 Chapter 123 Chapter 122 Chapter 121 Chapter 120 Chapter 119 Chapter 118 Chapter 117 Chapter 116 Chapter 115 Chapter 114 Chapter 113 Chapter 112 Chapter 111 Chapter 110 Chapter 109 Chapter 108 Chapter 107 Chapter 106 Chapter 105 Chapter 104 Chapter 103 Chapter 102 Chapter 101 Chapter 100 Chapter 99 Chapter 98 Chapter 97 Chapter 96 Chapter 95 Chapter 94 Chapter 93 Chapter 92 Chapter 91 Chapter 90 Chapter 89 Chapter 88 Chapter 87 Chapter 86 Chapter 85 Chapter 84 Chapter 83 Chapter 82 Chapter 81 Chapter 80 Chapter 79 Chapter 78 Chapter 77 Chapter 76 Chapter 75 Chapter 74 Chapter 73 Chapter 72 Chapter 71 Chapter 70 Chapter 69 Chapter 68 Chapter 67 Chapter 66 Chapter 65 Chapter 64 Chapter 63 Chapter 62 Chapter 61 Chapter 60 Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 52 Chapter 51 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47 Chapter 46 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 39 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 34 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 23 Chapter 22 Chapter 21 Chapter 20 Chapter 19 Chapter 18 Chapter 17 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 2 Chapter 1


Hoành Thiên Giai không gặp Lôi đại ca, điều này khiến Lôi đại ca có chút nghi ngờ, thật sự là nhìn không biết vì sao Hoành Thiên Giai lại làm như vậy.
Dường như anh ta đang cố ý giữ khoảng cách với mình.
Điều này khiến cho Lôi đại ca cảm thấy bất an.
"Gọi Nam Chiến tới gặp tôi."
Không lâu sau, một người trung niên dáng người cao gầy đi đến.
"Anh Lôi, ở thành phố Giang Tư xảy ra vấn đề gì sao?"
Nam Chiến, chính là đệ nhất cao thủ bên cạnh Lôi đại ca.
Mấy năm nay, Lôi đại ca và Bàng đại ca đối đầu, đương nhiên Nam Chiến và Nghiệp Gia cũng đối đầu.
Lúc này, Lôi đại ca đang tự hỏi một chuyện.
Có phải Hoành Thiên Giai đang sợ không?
Còn nữa.
Bên cạnh Giang Hải chỉ có mười người mà có thể đánh bại 30 cao thủ, như vậy đúng là quá khủng rồi.
Giang Hải, chẳng lẽ thật sự không có liên quan gì đến phương bắc sao? Chẳng lẽ cao thủ đều từ nơi nào đó?
Tên Bàng cáo già này, có phải đã sớm biết được điều gì không?
Hồng Nhị Lão đã bị Tần Hiên giết, nhưng cho tới bây giờ ông ta lại không hề có ý định trả thù, đây không phù hợp với tính cách có thù tất báo của Bàng đại ca.
Lúc này Lôi đại ca đang nghĩ, liệu Giang Hải có phải là người của Bàng đại ca không.
Hoặc là, lúc Hồng Nhị Lão gặp nạn, Bàng đại ca đã bí mật thành lập 1 giao ước nào đó với Giang Hải.
Cái này cũng không phải là đoán lung tung, cũng rất có khả năng là vậy.
Ở Thành phố Giang Tư, mọi thứ quá sạch sẽ, dường như không thể nhìn ra đấu vết của mấy cơ sở kinh doanh đèn mờ.
Nhưng lúc này, lại giống như có một màn sương mù, mọi người không thể thấy rõ, đoán không ra.
Nhưng thế lực khác tiến vào thành phố Giang Tư nếu không chết thì cũng sẽ bị thương.
Ngồi trên chiếc ghế trúc, Lôi đại ca trầm mặc.

Hơi cau mày, vẻ mặt thay đổi, tâm trạng không yên.
Gió thổi nhè nhẹ, lá cây lao xao, một chiếc lá khô rụng xuống hồ, bị làn sóng đánh vào trôi nhè nhẹ.
"Không thể tưởng tượng được, tên Giang Hải này lại lợi hại như vậy."
Một lúc lâu sau, Lôi đại ca mới ung dung mở miệng, bất luận là võ nghệ hay là trí thông mình của Giang Hải đều vượt ra khỏi sức tưởng tượng của Lôi đại ca.
"Xem ra, tên họ Giang này thật sự có khả năng sẽ gây ra chuyện động trời."
"Đáng ra lúc ấy tôi nên nghĩ ra anh ta là một người phi phàm mới đứng.”
"Anh Lôi."
Tên quân sư quạt mo chắp tay.

"Theo như tìm hiểu thì mấy tháng trước anh ta chỉ là một tên lái xe, sau đó lại trở thành chồng của Cố Uyển Như, về sau..."
Nam Chiến chen vào nói: “Che giấu thực lực, không hề đáng sợ."
"Cậu muốn nói gì?" Lôi đại ca nhìn về phía Nam Chiến.
"Mấy tháng trước, Tần Hiên chỉ là một tên đần độn không nơi nương tựa."
"Tên Kim Thâu bên cạnh gã thì lại càng không đáng nhắc tới.”
"Những tên này, còn không bằng cả rác rưởi.”
Nam Chiến mỉm cười nghiêm túc nói: "Đương nhiên, bây gìơ cũng chỉ là rác được mang lên bàn mà thôi.”
Chỉ mới mấy tháng mà có thể thay đổi lớn như vậy, đúng là không nhiều người có thể làm được.
Lôi đại ca đương nhiên có thể đoán ra được ý tứ sâu sa trong đó.
"Đã điều tra qua chưa? Xác định cậu ta không có bối cảnh phương bắc chứ?" Lôi đại ca không chắc, hỏi lại.
Tên quân sư quạt mo nhanh nhảu gật đầu.
Rồi lại lập tức nhíu mày: "Nhưng..."
"Bạch gia và Lập gia ở phương bắc, đều đã đến thành phố Giang Tư."
"Cụ thể là để làm gì, thì tôi vẫn chưa tra ra."
Nếu đi điều tra hành tung của những người này, chỉ sợ sẽ rước họa vào thân.
"Bọn họ..." Lôi đại ca nhíu mày.
"Mấy nhà này đều phủ nhận quan hệ với Giang Hải, cũng không quen biết."
Bạch gia, là làm việc theo lệnh của Bạch Lý Hưng, với lại mấy lên loăng quăng cũng không biết đến sự tồn tại của Giang Hải.
Lập Minh đã sớm bị dọa cho mất mật, phát hiện ra vấn đề không đúng, ngay lập tức đã gọi về cho người lớn Lập gia.
Lập Minh cũng nhanh chóng rời khỏi thành phố Giang Tư.
"Vậy..." Lôi đại ca hỏi: “Liệu anh ta có phải người của Giang gia ở phương bắc?"
Ở phương bắc thật sự có một Giang gia nhưng thật sự không thể so sánh được với Bạch gia và Lập gia.
Nam Chiến thản nhiên nói: "Không phải, nếu là Giang gia thì sẽ không nhằm vào chúng ta."
Lôi đại ca yên lặng gật đầu, trước đây anh ta và Giang gia ở phương bắc cũng coi là thân thiết.
"Vậy có thể tên Giang Hải kia là dùng tên giả?"
Quân sư quạt mo nói: "Không phải, hai mươi năm trước, thành phố Giang Tư cũng có một Giang gia, nhưng hơn mười năm trước đã bị hỏa hoạn thiêu rụi.

Chỉ có tên Giang Hải này còn sống."
Nam Chiến nói: "Anh Lôi, tôi nghĩ chúng ta vẫn nên đến thành phố Giang Tư xem xem."
Anh ta đi chuyến này trừ khử Giang Hải.

Một đao này chém xuống thì cả đời có thể nhàn hạ rồi.

Lôi đại ca trầm ngâm, vẫn không lên tiếng.
Quân sư quạt mo nói: "Vậy...!việc này có cần phải thông báo với vị sau lưng của chúng ta không?"
Lôi đại ca từ chối đưa ra ý kiến.
Nam Chiến nói: "Mấy năm nay vẫn có kẻ nhăm nhe vị trí của anh Lôi, nếu chúng ta không thể xử lý tốt việc này, vị kia sao có thể tiếp tục tín nhiệm chúng ta được chứ?”
Đừng nhìn Lôi đại ca hô mưa gọi gió ở thành phố Giang Thanh, ngoài Bàng đại ca ra thì có thể nói anh ta đứng hai thì không ai dám đứng nhất.
Nhưng, anh ta vẫn phải trải qua những tranh đấu như bất kỳ ai.
Hơn nữa, không có vị kia chống đỡ ở sau lưng, thì Lôi đại ca cũng chẳng có được như ngày hôm nay.
Có thể nói, địa bàn của Lôi đại ca, cũng là giang sơn của vị kia.
Nhưng bây giờ, vị kia đang gặp phiền phức.
Trâu bò đánh nhau, không phải ai cũng có thể nhúng tay vào được.
Lôi đại ca chẳng qua cũng chỉ là người phát ngôn ở thành phố Giang Thanh của vị đó mà thôi.

Nói khó nghe thì cũng chỉ là con chó thôi.
Nếu không nghe lời, thì lúc nào cũng có thể bị thay thế.
Nam Chiến bỗng nhiên ngẩng đầu: "Anh Lôi, tên Giang Hải này liệu có phải do vị kia phái tới để thay thế chúng ta không?”
Giang Hải tự nhiên xuất hiện, cứ như mọc từ hòn đá ra, nên điều này cũng rất có khả năng.
Lôi đại ca tuổi đã cao, vị kia nếu muốn nuôi một con chó khác cũng rất bình thường.
Giống như năm đó, Lôi đại ca cũng là đạp 1 kẻ khác xuống mới ngồi được vào vị trí này, nên cũng không có gì khó hiểu khi tình huống đó đang lặp lại.
Nam Chiến xoay người, sát ý hiện lên: "Tôi sẽ giết tên đó."
Lôi đại ca vội la lên: "Đừng nóng vội, chuyện này cần phải bàn bạc kỹ hơn."
Nếu thật sự là vị kia muốn Giang Hải thay thế Lôi đại ca, thì chắc chắn sẽ không phái 1 tên phế vật đến.

Nếu Nam Chiến đi rất có thể sẽ mất mạng.
Không có Nam Chiến, Lôi đại ca thật sự sẽ chết.
Lôi đại ca nhìn về phía quân sư quạt mo: "Tiểu Phương, cậu nói xem, phải làm sao bây giờ?”
Quân sư quạt mo nghĩ một lúc lâu mới nói: "Tên Giang Hải này, những việc anh ta làm thật sự khiến người khác không thể hiểu được.”
"Thứ nhất, mấy cơ sở đèn mờ kiếm tiền tốt như vậy, mà anh ta lại dẹp hết.”
"Thứ hai, mỗi năm tập đoàn Uyển Như đều bỏ ra một khoản tiền lớn để làm từ thiện.


Mới đầu tôi còn nghĩ họ làm vậy là muốn mua chuộc lòng người, nhưng hiện tại thì xem ra không phải."
"Giang Hải chủ yếu dùng số tiền đó ủng hộ cho những người già neo đơn, không nơi nương tựa ở thành phố Giang Tư."
Nếu làm như vậy là để che mắt mọi người, thì Giang Hải làm như vậy đúng là hơi quá rồi.
Ở thành phố Giang Tư, tập đoàn Uyển Như đúng là bồ tát sống.
Theo như tình báo mới nhất thì số tiền 100 tỷ lấy được từ tay Lão Hồ, Giang Hải đã dùng nó để tu sửa hai đường quốc lộ cũ.
Người ta vẫn có câu người chết vì tiền, chim chết vì miếng ăn.

Người không vì mình trời chu đất diệt.
Nhưng những lời này lại không thể dùng để nói về Giang Hải được.

Giang Hải làm những việc đó, đối với anh ta có lợi gì chứ?
Sau khi suy nghĩ thật lâu, Lôi đại ca híp mắt: "Nam Chiến, cậu đi thành phố Giang Tư một chuyến đi."
Nam Chiến xoay người đi chuẩn bị.
Lôi đại ca lại nói: "Thăm dò xem năng lực anh ta thế nào."
"Còn nữa, xem có cơ hội để làm hòa được không."
Làm hòa?
Bây giờ còn có thể sao?
Nhưng Nam Chiến cũng không hỏi nhiều, anh ta đã hiểu.
Bên ngoài thành phố Giang Thanh có một trang viên nhỏ, Bàng đại ca đang thưởng thức trà.
Lớn tuổi rồi nên ngồi lâu cảm thấy mệt.
Đứng dậy thong thả đi lại vài bước, ngắm nhìn sông núi nước non.
"Đúng là một người trẻ tuổi thú vị, nhiều năm qua tôi đã đánh giá cao Lôi địa ca kia quá rồi, đúng là ngu như bò."
Đứng khoanh tay, mặt mang ý cười, nhưng ánh mắt ông ta lại lạnh như băng.
"Có lẽ không bao lâu nữa Lôi đại ca sẽ bị xóa sổ ở thành phố Giang Thanh."
"Đến lúc đó, tôi còn phải cảm ơn tên nhóc họ Giang kia ấy chứ."
Lúc này, có người báo tin Lôi đại ca đã phái Nam Chiến tới thành phố Giang Tư.
Bàng đại ca hơi sửng sốt, đi sang một bên bắt đầu trầm ngâm.
Nghiệp Gia nói: "Anh Bàng, chẳng lẽ Nam Chiến đi chịu chết không tốt sao?"
Bàng đại ca không đưa ra ý kiến, chỉ nói: "Các cậu đấu với nhau nhiều năm như vậy, cậu cho rằng lần này Nam Chiến tới thành phố Giang Tư sẽ có chuyện gì không?”
Nghiệp Gia nói: "Tôi hoàn toàn không biết gì về Giang Hải cả.

Mấy cái tin tào lao đó không thể tin được.”
Bàng đại ca lại nói: "Thắng thì đã sao, mà thua thì đã sao? Cậu ta có thể giết được Giang Hải sao?"
"Còn nữa..."
Bàng đại ca đứng lại, ánh mắt trở nên thâm thúy: "Cậu nghĩ Giang Hải sẽ giết Nam Chiến sao?"
"Có người đến thành phố Giang Tư gây sự, sẽ được chọn một mảnh đất phong thủy đẹp làm mồ chôn ở phía nam thành phố."
"Nhưng lại có ai thật sự phải chôn mình ở đó không?”

Nghiệp Gia tập tức biến sắc, ánh mắt nghiêm túc lại: "Anh Bàng, anh đang muốn nói là..."
Bàng đại ca nói: "Đúng vậy, cậu cũng tới thành phố Giang Tư một chuyến đi."
Nghiệp Gia xoay người đi, anh ta chậm hơn Nam Chiến nửa nhịp, nên phải tăng tốc thôi.
Bàng đại ca đoán được, Giang Hải sẽ không tùy ý giết người, mà Lôi đại ca phái Nam Chiến đi cũng không phải để giết người.
Là một đại ca cai quản cả nửa thành phố Giang Thanh, thì thứ quan trọng nhất không chỉ có là mặt mũi, mà còn có cả lợi ích nữa.
Liên tiếp hai lần bị thua, Lôi đại ca đã hiểu được, Giang Hải rất khó đối phó.
Nếu phải cùng Giang Hải đánh nhau sứt đầu mẻ trán hai bên cùng thua thiệt, thì chẳng thà hợp tác còn hơn.
Lôi đại ca và Bàng đại ca nhiều năm qua đều ở thế cân bằng, hiện lại có thêm Giang Hải nhảy vào nên thế cân bằng này sẽ bị phá vỡ.
Bàng đại ca chính là nghĩ như vậy.
Cho nên, mới phái Nghiệp Gia đi thành phố Giang Tư.
Tập đoàn Uyển Như.
Đàm phán xong hợp tác về kênh tiêu thụ hàng hóa, Huyền Bảo Khang nhìn Giang Hải, hỏi: "Cố tổng, ngoại trừ tiêu thụ, Huyền gia còn có hứng thú hợp tác với tập đoàn Uyển Như ở dự án khác nữa."
"Không biết Cố tổng còn có dự án nào thích hợp nữa không?”
Đối với việc hợp tác sâu hơn, Cố Uyển Như vẫn cảm thấy cần phải cẩn thận hơn.
Cô cười nói: "Anh Huyền, chúng ta vẫn nên làm tốt hoạt động hợp tác lần này đã, tập đoàn Uyển Như sẽ nhanh chóng đưa loạt dự án thứ hai vào khai thác thôi."
Những kỹ thuật mà Giang Hải đưa cho cô kia, sau khi sửa sang sắp xếp lại thì được chia thành 3 đợt.
Nhóm dự án đầu tiên, là những dự án trụ cột.
Chúng thuộc loại dự án dân dụng cơ bản, nói cho cùng thì những sản phẩm ấy đều là những sản phẩm cấp thấp.
Cũng chính vì vậy nên mới bị ảnh hưởng mạnh bởi sự hoạt động của các kênh tiêu thụ.
Sau khi loạt dự án đầu tiên đi đúng quỹ đạo, tập đoàn Uyển Như mới tiến hành khai thác nhóm thứ 2.
Những dự án này mới là lĩnh vực kỹ thuật mũi nhọn của tập đoàn.
Đến khi đó, những dự án mà tập đoàn Uyển Như hopwjt ác cùng các trường đại học lớn sẽ chính thức được khởi động.
Căn cứ nghiên cứu khoa học đang được xây dựng ở phía tây cũng sẽ được đưa vào sử dụng.
Huyền Bảo Khang cũng đã lường trước được Cố Uyển Như sẽ cự tuyệt, nên cũng không quá thất vọng.
Ý của Cố Uyển Như anh ta cũng hiểu được, chỉ cần anh ta chân thành hợp tác, thì tập đoàn Uyển Như sẽ hoan nghênh.
Nhưng đầu tiên anh ta phải cho tập đoàn Uyển Như thấy được thành ý đã.
Huyền Bảo Khang tạm biệt rời đi, thì Cố Uyển Như mới nhẹ nhàng thở phào một hơi.
Những ấm ức và áp lực trong khoảng thời gian này cuối cùng cũng có thể xả hết ra được rồi.
Giang Hải tiến lên, hai người rất tự nhiên tựa vào nhau.
Khóe mắt Cố Uyển Như ướt át, tựa vào đầu vai Giang Hải, khịt khịt mũi.
Giang Hải nói: "Giờ mọi chuyện đều đã qua rồi, không phải sao?"
Có kênh tiêu thụ của Huyền gia, thì tất cả mưu kế của Ung gia đều sụp đổ.
Một lúc lâu sau đó, Giang Hải nâng cằm của Cố Uyển Như lên, bốn mắt họ nhìn nhau rất thâm tình.
Hai người chậm rãi tiến lại gần nhau, cánh môi lành lạnh mềm mại chạm vào nhau……
Giang Hải đang chuẩn bị vào sâu thăm dò, thì lại có chuyện tìm đến cửa..

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận