Danh sách Chapter

Chapter 308 Chapter 307 Chapter 306 Chapter 305 Chapter 304 Chapter 303 Chapter 302 Chapter 301 Chapter 300 Chapter 299 Chapter 298 Chapter 297 Chapter 296 Chapter 295 Chapter 294 Chapter 293 Chapter 292 Chapter 291 Chapter 290 Chapter 289 Chapter 288 Chapter 287 Chapter 286 Chapter 285 Chapter 284 Chapter 283 Chapter 282 Chapter 281 Chapter 280 Chapter 279 Chapter 278 Chapter 277 Chapter 276 Chapter 275 Chapter 274 Chapter 273 Chapter 272 Chapter 271 Chapter 270 Chapter 269 Chapter 268 Chapter 267 Chapter 266 Chapter 265 Chapter 264 Chapter 263 Chapter 262 Chapter 261 Chapter 260 Chapter 259 Chapter 258 Chapter 257 Chapter 256 Chapter 255 Chapter 254 Chapter 253 Chapter 252 Chapter 251 Chapter 250 Chapter 249 Chapter 248 Chapter 247 Chapter 246 Chapter 245 Chapter 244 Chapter 243 Chapter 242 Chapter 241 Chapter 240 Chapter 239 Chapter 238 Chapter 237 Chapter 236 Chapter 235 Chapter 234 Chapter 233 Chapter 232 Chapter 231 Chapter 230 Chapter 229 Chapter 228 Chapter 227 Chapter 226 Chapter 225 Chapter 224 Chapter 223 Chapter 222 Chapter 221 Chapter 220 Chapter 219 Chapter 218 Chapter 217 Chapter 216 Chapter 215 Chapter 214 Chapter 213 Chapter 212 Chapter 211 Chapter 210 Chapter 209 Chapter 208 Chapter 207 Chapter 206 Chapter 205 Chapter 204 Chapter 203 Chapter 202 Chapter 201 Chapter 200 Chapter 199 Chapter 198 Chapter 197 Chapter 196 Chapter 195 Chapter 194 Chapter 193 Chapter 192 Chapter 191 Chapter 190 Chapter 189 Chapter 188 Chapter 187 Chapter 186 Chapter 185 Chapter 184 Chapter 183 Chapter 182 Chapter 181 Chapter 180 Chapter 179 Chapter 178 Chapter 177 Chapter 176 Chapter 175 Chapter 174 Chapter 173 Chapter 172 Chapter 171 Chapter 170 Chapter 169 Chapter 168 Chapter 167 Chapter 166 Chapter 165 Chapter 164 Chapter 163 Chapter 162 Chapter 161 Chapter 160 Chapter 159 Chapter 158 Chapter 157 Chapter 156 Chapter 155 Chapter 154 Chapter 153 Chapter 152 Chapter 151 Chapter 150 Chapter 149 Chapter 148 Chapter 147 Chapter 146 Chapter 145 Chapter 144 Chapter 143 Chapter 142 Chapter 141 Chapter 140 Chapter 139 Chapter 138 Chapter 137 Chapter 136 Chapter 135 Chapter 134 Chapter 133 Chapter 132 Chapter 131 Chapter 130 Chapter 129 Chapter 128 Chapter 127 Chapter 126 Chapter 125 Chapter 124 Chapter 123 Chapter 122 Chapter 121 Chapter 120 Chapter 119 Chapter 118 Chapter 117 Chapter 116 Chapter 115 Chapter 114 Chapter 113 Chapter 112 Chapter 111 Chapter 110 Chapter 109 Chapter 108 Chapter 107 Chapter 106 Chapter 105 Chapter 104 Chapter 103 Chapter 102 Chapter 101 Chapter 100 Chapter 99 Chapter 98 Chapter 97 Chapter 96 Chapter 95 Chapter 94 Chapter 93 Chapter 92 Chapter 91 Chapter 90 Chapter 89 Chapter 88 Chapter 87 Chapter 86 Chapter 85 Chapter 84 Chapter 83 Chapter 82 Chapter 81 Chapter 80 Chapter 79 Chapter 78 Chapter 77 Chapter 76 Chapter 75 Chapter 74 Chapter 73 Chapter 72 Chapter 71 Chapter 70 Chapter 69 Chapter 68 Chapter 67 Chapter 66 Chapter 65 Chapter 64 Chapter 63 Chapter 62 Chapter 61 Chapter 60 Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 52 Chapter 51 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47 Chapter 46 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 39 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 34 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 23 Chapter 22 Chapter 21 Chapter 20 Chapter 19 Chapter 18 Chapter 17 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 2 Chapter 1


Trong phòng, hai cô gái nằm mặt đối mặt, xa cách lâu ngày mới có thể gặp lại khiến cả 2 đều không ngủ được.
Nguyên nhân chính khiến Cố Uyển Như không ngủ được, chính là không quen với việc người ngủ bên cạnh không phải là Giang Hải, nên trong lòng có chút trống vắng.
Tuệ Thái nhỏ giọng hỏi: "Chị, chị với anh rể quên nhau như thế nào vậy? Là anh ấy theo đuổi chị hay chị theo đuổi anh ấy?”
Đôi mắt xinh đẹp của Cố Uyển Như lóe lên, không biết trả lời như thế nào.
Không lẽ lại kể ra hôn nhân của cô với anh là bị sắp xếp? Giang Hải là chàng rể được đưa tới cửa?
Nếu như đèn mà chưa tắt, thì chắc chắn Tuệ Thái sẽ phát hiện mặt Cố Uyển Như đỏ lên như quả cà chua.
Cố Uyển Như không trả lời, Tuệ Thái cũng không cố chấp, lại hỏi: "Anh chị định bao giờ có em bé?”
Cố Uyển Như thật đúng là không biết trả lời như thế nào, Tuệ Thái chỉ mới có từng ý tuổi, vừa thi vào đại học xong, trong cái đầu nhỏ ấy sao lại có những ý nghĩ đó rồi?
"Em, con bé chết tiệt này, bé tý bé teo mà đã hỏi đến vấn đề này?"
Mặt Cố Uyển Như càng nóng hơn, lớn giọng oán trách.
"Em cũng lớn rồi mà, rất nhiều bạn học đều có bạn trai rồi."
"Em còn có rất nhiều người theo đuổi đó.”
Cố Uyển Như bĩu môi: "Không tập trung học hành, cả ngày chỉ nghĩ linh tinh.”
Tuệ Thái không cho là đúng, cầm lấy tay của Cố Uyển Như đặt lên ngực của mình.
"Bạn cùng lớp vẫn luôn hâm mộ em phát triển tốt đó.”
Cố Uyển Như hoảng sợ, thế mà...
Cô rất ngạc nhiên, Tuệ Thái năm nay chỉ mới có từng ý tuổi thôi, mà vòng 1 đã lớn như vậy.
Tâm hồn nhỏ bé của Cố Uyển Như như bị giáng xuống 1 quả tạ, cô bé gầy trơ xương năm đó đã lớn như vậy rồi.
Bỗng nhiên có chút hâm mộ vội rút tay lại, xoa xoa của mình, có chút lo lắng.
Tự hỏi liệu có phải mình bị thiếu chất hay không.
Từ nay cô phải ăn nhiều thực phẩm giúp tăng vòng 1 mới được.
Có một lần, cô và Lan Kiều đi mua nội y với nhau, lúc ấy Cố Uyển Như đã bị sỉ nhục rồi.
Lúc này, vòng 1 của Tuệ Thái còn to hơn cả của cô nữa.
Đúng là không nhịn nổi mà, cô nhất định phải dậy thì lần thứ 2 mới được.
Bây giờ tâm hồn của cô đã không còn ở trong phòng ngủ, mà đã bay ra ngoài sô pha với Giang Hải rồi.
Không biết vì sao, trong đầu Cố Uyển Như đột nhiên nảy ra 1 câu hỏi.
Giang Hải có thích ngực to không?
Sau khi trò chuyện một lúc lâu, những câu hỏi của Tuệ Thái vẫn liên quan đến Giang Hải.
Cố Uyển Như lại có chút lo lắng, cô này không phải là đang muốn làm hồ ly tinh chứ?

Tuệ Thái kể ra nhất nhiều chuyện nam theo đuổi nữ, nữ theo đuổi nam, lại còn hỏi Cố Uyển Như và Giang Hải đã trải qua những chuyện gì rồi.
Nói đến đây tâm sự của Cố Uyển Như lại càng hỗn độn.
Cố Uyển Như có thể không cần bận tâm đến Tuệ Thái, nhưng những người con gái khác thì sao?
Ví dụ như mấy cô gái ở công ty, chắc chắn cũng sẽ nhắm tới Giang Hải
Không được, những tai họa như vậy không thể để nó tiếp tục được, phải tìm cơ hội xóa tan nó mới được.
Trong lòng cô lại âm thầm ảo não, hóa ra cô cũng không tự tin với chính mình như vậy.
Cô nghĩ đến Lan Kiều, cây ấy xinh đẹp hơn mình, dáng người cũng đẹp hơn mình...
Dường như chỗ nào cũng hơn mình.
Tuệ Thái cười nói: "Chị, lần đầu tiên của chị với anh rể, chị có đau không?”
"Sao lại đau?" Trong lòng Cố Uyển Như đang nghĩ linh tinh, còn chưa phản ứng được Tuệ Thái đang nhắc đến chuyện gì.
"Không đau sao?" Tuệ Thái nghi ngờ: "Trong sách nói là sẽ đau mà.”
Đến lúc cô nghĩ ra Tuệ Thái hỏi chuyện gì thì mặt cô đã đỏ gay rồi.
Bọn trẻ bây giờ đúng là lớn quá nhanh.

Còn hiểu biết hơn cả Cố Uyển Như nữa.
Cô với Giang Hải bước xa nhất mới chỉ có ôm nhau ngủ thôi, Cố Uyển Như thề với trời, lần đó chỉ là do cô ngủ quá say, chỉ là ngoài ý muốn thôi.
Hai người còn có 1 lần dồn tường, lần đó có thể tính là thân mật nhật của 2 người.
Tuệ Thái còn cho ý kiến về một vài kiểu hôn nữa.
Cô bé cho trước khi kết hôn nên sống thử với nhau, xem xem cả hai có thể chịu được thói quen của nhau không, có thích hợp sống với nhau cả đời không.
Hơn nữa còn phải kiểm tra xem chuyện kia có phù hợp với nhau hay không.
Có một số người đàn ông ra rất nhanh.

Phụ nữ nếu cứ khăng khăng cưới vì tình yêu thì rất có thể hạnh phúc cả đời sẽ bị ảnh hưởng.
Cố Uyển Như cảm thấy quá thô tục rồi, không muốn nghe nữa, định bảo Tuệ Thái dừng lại.

Con gái nhà lành sao lại suốt ngày nghĩ đến mấy chuyện đó chứ, nên tập trung học tập thì hơn.
Nhưng trong lòng Cố Uyển Như lại bắt đầu nghĩ.
Đến giờ Giang Hải vẫn chưa động đến cô, liệu anh có...
Ôi, nếu Giang Hải thực sự không được, thì cô phải làm thế nào bây giờ?

Nếu để Giang Hải biết cô đang nghĩ gì, anh nhất định sẽ cho cô biết như thế nào là được hay không được, đến khi nào cô giải thích rõ ràng thì mới bỏ qua cho cô.
Khiến Cố Uyển Như hiểu được khoái cảm bị chinh phục là như thế nào.
Ngày hôm sau, Tuệ Thái lại đến công ty cùng Cố Uyển Như, chơi ở văn phòng cả ngày.
Cố Uyển Như thương lượng với Giang Hải: "Hay mình để Tuệ Thái ở lại một đêm nữa?"
Giang Hải bày ra vẻ mặt đau khổ: "Vợ ơi, sô pha quá mềm, xương sống thắt lưng của anh đau quá, hơn nữa ở ngoài đó còn rất lạnh, hôm nay anh còn bị hắt xì nữa.

Nếu ngủ tiếp thì anh sợ anh không chịu nổi mất.”
Giang Hải còn kèm theo 1 cái hắt xì rất đúng lúc.
Mũi khụt khịt: "Vợ ơi, nếu em muốn giúp cô bé, thì để cô bé chuyển tới kí túc xá của nhân viên đi, điều kiện của chỗ đó cũng rất tốt mà.”
Tập đoàn Uyển Như luôn cho nhân viên rất nhiều phúc lợi như: ăn, mặc, ở, đi lại…...
Đối với ký túc xá.
Chỉ cần là nhân viên chính thức, thì đều được cấp cho một căn phòng đơn, thậm chí nhiều người còn đưa cả gia đình của mình tới ở.
Cuối cùng, Cố Uyển Như cũng từ bỏ suy nghĩ để Tuệ Thái ngủ lại.
Lúc này Giang Hải mới có thể thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó Cố Uyển Như đã quyết định để Tuệ Thái đến công ty làm việc vào ngày nghỉ, đối với quyết định này của cô thì Giang Hải không có ý kiến gì.
Giang Hải từ trước tưới giờ rất ít bạn bè, nên anh cũng rất vui khi thấy Cố Uyển Như có bạn bè.
Nhưng sau đó mặt Cố Uyển Như lập tức nghiêm lại.
Cô véo vào mạng sườn Giang Hải: "Anh nhanh giải thích rõ ràng cho em biết."
"Giải thích cái gì?" Giang Hải mơ hồ hỏi.
"Cái đó..." Cố Uyển Như có chút khó nói: "Chính là...!cách tiêu chuẩn...!cái kia!"
"Nụ hôn dài tiêu chuẩn ý hả?" Giang Hải cười: "Vợ ơi, em muốn ôn tập một chút hả?"
"Ôn tập cái đầu anh ý.” Cố Uyển Như hừ lạnh, trong lòng căm giận, không biết nên dùng từ ngữ như thế nào để trách mắng Giang Hải.
Nói anh rất thuần thục? Hai người chỉ mới ở chung với nhau chưa bao lâu, chẳng lẽ trước đó Giang Hải không thể có bạn gái sao?
Nhưng trong lòng Cố Uyển Như vẫn rất khó chịu.
Giang Hải có thể đoán được vì sao Cố Uyển Như lại xấu hổ, nhìn gương mặt đỏ mọng của cô mà cười.
Giang Hải nói: "Vợ ơi, anh còn muốn đi ngâm suối nước nóng."
Giang Hải thật sự không có ý nghĩ gì với suối nước nóng cả.
Chỉ là muốn cùng Cố Uyển Như ngâm mình thôi.

Cố Uyển Như hít sâu một hơi: “Được rồi, đúng lúc gần đây em cũng cảm thấy mệt mỏi."
Giang Hải chủ động massage bả vai cho Cố Uyển Như, như 1 chú chó nhỏ nịnh nọt chủ nhân.
Cố Uyển Như bày ra vẻ mặt ghét bỏ, nhưng trong lòng lại thấy ngọt ngào.
Anh đã thay quần áo để xuống nước ngâm mình rồi, lúc Cố Uyển Như mặc bộ đồ tắm nhỏ nhắn xấu hổ xuất hiện, Giang Hải suýt nữa thì phụt cả máu mũi.
Bộ áo tắm này là do Giang Hải phải bàn bạc với nhân viên tư vấn ở trung tâm thương mại mãi mới mua được.
Anh chỉ có một yêu cầu: mỏng, nhẹ.
Vóc dáng xinh đẹp của Cố Uyển Như được bộ quần áo tôn lên rất hoàn mĩ.
Tuy rằng đã nhìn qua rất nhiều lần, hai người cũng đã ngủ chung với nhau, nhưng Giang Hải vẫn không nhịn được.
Cơ thể tự nhiên có phản ứng, ‘nó’ ngóc đầu dậy.
Cố Uyển Như không ngờ bộ Bikini này lại kiệm vải như vậy.
Thấy Giang Hải bày ra bộ mặt ngây ngây dại dại, thì nghĩ là trò quỷ của anh.
Cô hừ một tiếng, hai má ửng đỏ.
Nhưng, trong lòng lại âm thầm đắc ý.
Giang Hải không chê cô ngực phẳng sao?
Anh tiến lên còn chủ động giúp Cố Uyển Như thả lỏng bả vai.
Cố Uyển Như ngượng ngùng né tránh.
Giang Hải lại túm được cái chân trắng bóc của cô: "Vợ ơi, chân của em đẹp quá.”
"Đáng ghét." Cố Uyển Như ngượng ngùng.
Vốn định rút chân về, nhưng tay nghề của Giang Hải lại tốt đến mức khiến cô thấy thoải mái hừ ra tiếng, tay nghề mát xa của anh có khi còn điêu luyện hơn cả nhân viên chuyên massage nữa.
Nhìn thấy tay Giang Hải càng ngày càng hướng lên trên.
Cố Uyển Như vội đẩy Giang Hải ra: "Được rồi, tí nữa để nhân viên làm cho em là được.”
"Bọn họ biết cái gì chứ." Giang Hải lại túm lấy 1 chân của Cố Uyển Như.
"Vợ ơi, trên người có rất nhiều ***** **."
"Anh thường xuyên bấm huyệt cho em, em có thể khỏe mạnh hơn đấy.”
"Ừ..." Cố Uyển Như không dám nhìn thẳng vào Giang Hải, cúi đầu nhắm mắt, hai lỗ tai đều ửng đỏ, cũng không biết là do nóng hay là xấu hổ.
"Vợ ơi, Đây là huyệt thái âm tì..."
"Ừm..."
"Vợ ơi, đây là huyệt quyết âm màng tim..."
"Ừm..."
Tay của anh chậm rãi lần về phía sau lưng, thuận thế trượt xuống.
Giang Hải cảm thấy chính mình da mặt cũng thật dày, những huyệt đạo này tuy anh đã thuộc nằm lòng nhưng không nhất định phải nói ra.
"Vợ ơi, ở đằng sau lưng là huyệt đốc mạch..."
“Ở phía trước...!hì hì...!là huyệt nhâm mạch..."
Giang Hải thật sự không nhịn được nữa, ánh mắt không tự chủ được nhìn từ cằm tới chỗ đó của cô, chỗ núi non trập trùng này đúng là khiến anh chảy hết cả nước miếng mà.

Đây là đùa giỡn lưu manh một cách quang minh chính đại mà.
Cố Uyển Như sao có thể không biết, cả người căng thẳng, nhưng vẫn để Giang Hải làm xằng làm bậy.
Trong lòng nghĩ đến những lời Tuệ Thái nói đêm hôm trước.
Giang Hải có thật sự khỏe mạnh không?
Có, anh nhất định có
Nhưng, vì sao...
Vì sao hai người vẫn chưa...!làm cái kia?
Lúc Giang Hải đang lần lượt giảng giải các ***** **, Cố Uyển Như lại lấy cớ để cho nhân viên làm để né tránh anh.
Nhìn Cố Uyển Như xinh đẹp rời đi, sắc mặt Giang Hải nhất thời trầm xuống.
Đây đúng là muốn giết anh mà, chẳng lễ lại bắt anh trơ mắt chỉ nhìn vợ mình ngâm nước thôi à?
Tên nào mà dám quấy rầy lúc này đúng là muốn chết mà.
Lần trước, vẫn là khu suối nước nóng này.
Giang Hải kiên quyết giải quyết kẻ không biết sống chết đó.
Lần này mà đám nhân viên này còn không chịu thông minh lên một tí, thì không tới nữa.
Anh chậm rãi mặc quần áo, nhân lúc Cố Uyển Như đang mát xa Giang Hải đi ra ngoài giải quyết phiền phức.
Một ngày trước Nam Chiến đã đến thành phố Giang Tư, nhưng anh ta vẫn không có động tĩnh gì.
Âm thần quan sát Giang Hải một ngày, lúc này cuối cùng nhịn không nổi phải xuất hiện.
Nhưng tất cả những chuyện này, Giang Hải đều biết hết, chẳng qua là anh lười quan tâm thôi.
Ông ta đến thành phố Giang Tư chơi thì Giang Hải hoan nghênh.

Nhưng, nếu để làm loạn thì anh nhất định sẽ không để yên.
Cúc áo chưa cài nhưng Giang Hải đã cứ để vậy mà đi ra.
Sắc mặt anh âm trầm đáng sợ.
Nhưng cái làm Giang Hải ngạc nhiên chính là bên ngoài không chỉ có một người, mà là hai người.
Hơn nữa, hai người này dường như đang muốn đánh nhau.
Nghiệp Gia đã đấu nhau với Nam Chiến trong tối ngoài sáng mấy chục năm rồi.
Nam Chiến tới thành phố Giang Tư trước, muốn thăm dò Giang Hải trước.
Nên Nghiệp Gia đã trốn trong bóng tối âm thầm quan sát nhất cử nhất động của Nam Chiến.
Giang Hải khoanh tay trước ngực, nhìn 2 người trước mắt.
"Để tôi giải quyết 2 người luôn hay là chờ 2 người đánh xong?”
Mặt Nam Chiến đen như đáy nồi, sự xuất hiện của Nghiệp Gia mặc dù đã nằm trong dự tính của anh ta.
Nhưng đến khi Nghiệp Gia xuất hiện ở phía sau, Nam Chiến vẫn cảm thấy tiến thoái lưỡng nan..

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận