Danh sách Chapter

Chapter 308 Chapter 307 Chapter 306 Chapter 305 Chapter 304 Chapter 303 Chapter 302 Chapter 301 Chapter 300 Chapter 299 Chapter 298 Chapter 297 Chapter 296 Chapter 295 Chapter 294 Chapter 293 Chapter 292 Chapter 291 Chapter 290 Chapter 289 Chapter 288 Chapter 287 Chapter 286 Chapter 285 Chapter 284 Chapter 283 Chapter 282 Chapter 281 Chapter 280 Chapter 279 Chapter 278 Chapter 277 Chapter 276 Chapter 275 Chapter 274 Chapter 273 Chapter 272 Chapter 271 Chapter 270 Chapter 269 Chapter 268 Chapter 267 Chapter 266 Chapter 265 Chapter 264 Chapter 263 Chapter 262 Chapter 261 Chapter 260 Chapter 259 Chapter 258 Chapter 257 Chapter 256 Chapter 255 Chapter 254 Chapter 253 Chapter 252 Chapter 251 Chapter 250 Chapter 249 Chapter 248 Chapter 247 Chapter 246 Chapter 245 Chapter 244 Chapter 243 Chapter 242 Chapter 241 Chapter 240 Chapter 239 Chapter 238 Chapter 237 Chapter 236 Chapter 235 Chapter 234 Chapter 233 Chapter 232 Chapter 231 Chapter 230 Chapter 229 Chapter 228 Chapter 227 Chapter 226 Chapter 225 Chapter 224 Chapter 223 Chapter 222 Chapter 221 Chapter 220 Chapter 219 Chapter 218 Chapter 217 Chapter 216 Chapter 215 Chapter 214 Chapter 213 Chapter 212 Chapter 211 Chapter 210 Chapter 209 Chapter 208 Chapter 207 Chapter 206 Chapter 205 Chapter 204 Chapter 203 Chapter 202 Chapter 201 Chapter 200 Chapter 199 Chapter 198 Chapter 197 Chapter 196 Chapter 195 Chapter 194 Chapter 193 Chapter 192 Chapter 191 Chapter 190 Chapter 189 Chapter 188 Chapter 187 Chapter 186 Chapter 185 Chapter 184 Chapter 183 Chapter 182 Chapter 181 Chapter 180 Chapter 179 Chapter 178 Chapter 177 Chapter 176 Chapter 175 Chapter 174 Chapter 173 Chapter 172 Chapter 171 Chapter 170 Chapter 169 Chapter 168 Chapter 167 Chapter 166 Chapter 165 Chapter 164 Chapter 163 Chapter 162 Chapter 161 Chapter 160 Chapter 159 Chapter 158 Chapter 157 Chapter 156 Chapter 155 Chapter 154 Chapter 153 Chapter 152 Chapter 151 Chapter 150 Chapter 149 Chapter 148 Chapter 147 Chapter 146 Chapter 145 Chapter 144 Chapter 143 Chapter 142 Chapter 141 Chapter 140 Chapter 139 Chapter 138 Chapter 137 Chapter 136 Chapter 135 Chapter 134 Chapter 133 Chapter 132 Chapter 131 Chapter 130 Chapter 129 Chapter 128 Chapter 127 Chapter 126 Chapter 125 Chapter 124 Chapter 123 Chapter 122 Chapter 121 Chapter 120 Chapter 119 Chapter 118 Chapter 117 Chapter 116 Chapter 115 Chapter 114 Chapter 113 Chapter 112 Chapter 111 Chapter 110 Chapter 109 Chapter 108 Chapter 107 Chapter 106 Chapter 105 Chapter 104 Chapter 103 Chapter 102 Chapter 101 Chapter 100 Chapter 99 Chapter 98 Chapter 97 Chapter 96 Chapter 95 Chapter 94 Chapter 93 Chapter 92 Chapter 91 Chapter 90 Chapter 89 Chapter 88 Chapter 87 Chapter 86 Chapter 85 Chapter 84 Chapter 83 Chapter 82 Chapter 81 Chapter 80 Chapter 79 Chapter 78 Chapter 77 Chapter 76 Chapter 75 Chapter 74 Chapter 73 Chapter 72 Chapter 71 Chapter 70 Chapter 69 Chapter 68 Chapter 67 Chapter 66 Chapter 65 Chapter 64 Chapter 63 Chapter 62 Chapter 61 Chapter 60 Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 52 Chapter 51 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47 Chapter 46 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 39 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 34 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 23 Chapter 22 Chapter 21 Chapter 20 Chapter 19 Chapter 18 Chapter 17 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 2 Chapter 1


Cố Thụy Long ẩn ý nhìn Cố Hạo Dân: "Cha, công ty không nên phân chia, cần quy về một mối, một người quyết định là đủ.

Chủ tịch và tổng giám đốc không thống nhất được quan điểm thì..."
“Sao, ý chú là gì?” Cố Hạo Dân nhìn ông ta: “Tôi chết rồi sao?”
"Anh hai, nên theo sắp xếp của cha chứ, em cũng chỉ muốn tốt cho Cố gia."
Cố Tùng cau mày: "Nói thẳng!”
Cố Thụy Long tỏ vẻ lo lắng: "Tình hình công ty thế nào ai cũng biết, cần nhất là vực dây công ty.

Nhưng dự án lớn kia đã bị bé Uyển Như lấy mất rồi"
“Con muốn đề xuất, nếu ai có thể lấy lại dự án này sẽ thành người đứng đầu công ty, có quyền điều phối công ty.

Như vậy, Cố thị mới có thể phát triển được.” Cố Thụy Long giải thích.
"Cha..."
Cố Tùng nhìn Cố Hạo Dân, rõ ràng là bị lời nói này làm cho lay động rồi.
“Con đồng ý.” Cố Hạo Dân bắt buộc phải đồng ý.
Trong lòng thầm mắng, tự nhủ sau khi nắm quyền công ty sẽ đuổi tất cả các người.
Cố Tùng gật đầu: "Cứ thế đi."
Cố Thụy Long ẩn ý mỉm cười.

Cố Hạo Dân rất tức giận.

Cố Tùng đuổi hết mọi người ra ngoài, tự bản thân suy nghĩ.

Thật ra Cố Tùng đã lập một bản di chúc, nhưng nó chỉ là để cho người khác xem thôi.
Đẩy Cố Uyển Như lên vị trí cao cũng chỉ là để rèn luyện một chút, đợi được gả vào gia đình giàu có sẽ không bị coi là bình hoa di động.

Nếu Cố Uyển Như có thể có chỗ đứng trong công việc kinh doanh của nhà chồng, chẳng phải sẽ mang lại lợi ích cho Cố gia sao?
Mọi công sức của Cố Tùng như đổ sông đổ biển.


Nếu Cố Tùng biết các con trai phá hỏng mọi kế hoạch của mình, có khi tức tới chết.
Rời khỏi biệt thự Luxury, Cố Hiển bực bội: "Tên khốn Giang Hải kia, tao nhất định phải giết chết mày."
"Không, tao muốn mày sống không bằng chết."
Cố Hiển đã mất hết tất cả, con trai và quyền thừa kế đều không còn nữa.

Ông ta hận Giang Hải đến tận xương tủy, Cố Hiển điên cuồng, như thể muốn đồng quy vu tận với Giang Hải .
Gọi cho Hồng Lão Tam, Cố Hiển nói: "Anh Tam, chuyện kia chúng ta nói..."
“Mẹ kiếp, vội cái gì?” Hồng Tam Lão có chút bực bội: “Cái gì cũng từ từ, cứ bỏ của thì ít mà đòi làm nhiều.

Mẹ kiếp, đạo lý đó không hiểu sao?”
Cố Hiển cũng không muốn dây dưa, bọn họ đều không sợ gì cả, một hai lời không thuận tại là xách dao lên giải quyết.
Cố Hiển cười nói: "Anh Tam, tôi có thể thêm tiền, nhưng tôi có chút yêu cầu..."
Vị trí đẹp nhất của Hoàng Kim Giáp Lân, căn biệt thự vô cùng lộng lẫy, do Ngô Mẫn chuẩn bị, cuối cùng đã bàn giao.Tất cả mọi thứ đều là đồ mới, chỉ cần mang theo đồ dùng hàng ngày là có thể dọn vào ở được rồi.
Tâm trạng của Cố Vân Lệ cũng đỡ hơn rất nhiều, bà mua đồ muốn nấu một bàn tiệc mừng tân gia.

Giang Hải ăn hết bát này đến bát cơm khác.
“Anh thích ăn cơm thế sao? Từ từ thôi” Cố Uyển Như nhỏ giọng.
“Thật ra, anh nhớ nắm cơm kia.” Giang Hải nghiêm túc.
Anh ăn sạch không còn một hạt cơm nào trong bát rồi mới đặt bát đũa xuống, hài lòng vỗ vỗ bụng.
"Mẹ, sau này mẹ chuẩn bị nấu đồ bổ để bồi dưỡng cho cha, còn sẽ đưa thực đơn theo đơn thuốc."
“Đơn thuốc gì cơ?” Cố Uyển Như tò mò.
Giang Hải nói nhỏ: "Công thức để sinh con trai, anh cũng muốnuống vài thang."
Cố Uyển Như đỏ mặt ngại ngùng, cô lơ đi để che giấu lúng túng.

Vị bác sĩ sẽ điều trị cho Lôi Nhân Hào cũng sắp tới thành phố Giang Tư rồi, Cố Vân Lệ nói sáng sớm mai sẽ đi những thứ trong đơn thuốc.
Sau đó, Cố Uyển Như làm việc quên mình.

Hiện công ty chỉ có dự án kia Cố Uyển Như muốn làm càng nhanh càng sớm, mọi giai đoạn phải được chuẩn bị kỹ lưỡng.
Đêm khuya, Giang Hải ngồi một mình, nhìn bóng Cố Uyển Như, anh cảm thấy mình giống oán phụ.


Cố Uyển Như vặn vặn cái cổ mỏi nhừ, chuẩn bị tắm rửa đi ngủ.

Đến lúc này, Cố Uyển Như phát hiện biệt thự chỉ có hai phòng ngủ.
Vợ chồng Cố Vân Lệ ở tầng một, còn Giang Hải và Cố Uyển Như ở trên tầng hai.

Mà phòng tắm trên tầng hai ở trong phòng ngủ, vách ngăn ở giữa là một tấm kính trong suốt rất lớn.

Giang Hải sớm đã phát hiện ra thiết kế này, anh cảm thán Ngô Mẫn thực sự rất biết cách tận hưởng cuộc sống.

Chỉ cần mở đèn ở trong, thì nét uốn lượn in bóng lên rèm, Giang Hải nghĩ là muốn tăng huyết áp.
Cố Uyển Như đỏ mặt như quả cà chua, đuổi Giang Hải ra khỏi phòng ngủ, khóa cửa lại.

Giang Hải đang khóc thầm trong lòng, thầm hận Ngô Mẫn làm quá đáng, kiểu gì cũng bị đuổi.

Cái tên Ngô Mẫn này đúng là không hiểu lòng người.
Giang Hải thở dài.

Đường đường là Đế Vương của thế giới ngầm, phụ trách việc buôn bán mọi thứ ở phương Đông, anh luôn giữ mình trong sạch, loại phụ nữ nào mà anh chưa từng gặp qua, sao anh có thể làm việc bỉ ổi như thế này được?
Áp tai vào cửa, anh rất căng thẳng.

Ngô Mẫn có cần phải làm thế không chứ? Thật là lãng phí, đến tiếng nước chảy cũng không nghe thấy được.

Không được, nhất định phải dạy dỗ Ngô Mẫn, tệ quá, nghĩ Giang Hải anh là loại người gì?
"HỪ Tôi cần làm thế sao? Phòng tôi cơ mà?" Giang Hải lẩm bẩm.
Giang Hải lo lắng đi qua đi lại, còn nằm bò trên mặt sàn nhìn vào trong.
“Vợ ơi, em xong chưa?” Giang Hải khẽ gọi.
Một lúc anh lại gọi: "Vợ ơi?"

Giang Hải gọi không biết bao nhiêu lần, cửa phòng rốt cục cũng được mở ra: "Vợ à, anh cũng muốn… tắm..."
“Tắm đi.” Cố Uyển Như tránh sang một bên để anh đi vào.
Giang Hải cười thầm: "Vợ à, em tốt quá...!này...!em đi đâu vậy?"
Giang Hải tắm, Cố Uyển Như muốn tạm tránh đi.

Sau Giang Hải khi tắm rửa xong đi ra thì Cố Uyển Như ngủ trên bàn làm việc.

Anh đang định bế Cố Uyển Như nhwunh chưa kịp làm gì cô ấy đã thức giấc.
“Vợ à, vào phòng ngủ đi, ở đây rất lạnh.” Giang Hải trong lòng không yên.
“Anh ngủ trên giường đi.” Cố Uyển Như ngáp một cái, trong lòng thầm nghĩ ngày hôm sau phải đi mua một cái giường nhỏ về.
Giang Hải nhìn giường lớn lại thấy nuối tiếc.

Đành chịu đựng vậy, dù sao không thể quá nhanh được.

Giang Hải đành mỗi người một góc, trong lầm vô cùng khó chịu.
Sáng hôm sau,
Một người đan đợi Giang Hải ở vườn sau, chính là Thất Hồn.

Hẳn là Tần Hiên vô cùng ngạc nhiên, vì đây chính là đàn em của hắn ta.
Thất Hồn để lộ một hình xăm hung ác hiện ra: "Thất Hồn xin ra mắt Đế Vương."
Giang Hải gật đầu: "Thiên Ưng Môn sẽ nghe theo cậu.

Cứ kế hoạch cũ mà làm."
Chỉ những người đứng đầu khu vực phương Đông mới biết rõ sự tồn tại của Đế vương.

Kinh tế? Chợ đen? Anh chính là tất cả, là Đế vương của thế giới ngầm.

Nhưng chưa phải là tất cả.
Đế vương không chỉ là danh xưng một người, mà còn là một thế lực, luôn độc lập không liên minh với bất kỳ ai hay thế lực nào, tồn tại như một sự mình chứng với sứ mệnh giữ gìn, bảo vệ phương Đông.

Ngay cả những người đứng đầu các quốc gia cũng đừng mở là đối thủ cả Đế vương.
Nói cho đúng, Đế vương không hề cố kỵ gì cả.
Sau khi quay lại biệt thự đã tháy Cố Uyên Như đang ngồi vào bàn ăn, đồ ăn cùng đã bày lên.
Lúc này Lôi Nhân Hào đem ra món thịt xào ớt: "Con rể, nếm xem có hợp khẩu vị con không, lâu ngày không làm nên tay nghề cũng mai một dần rồi."

"Sao lúc nãy con không thấy? Con cũng lâu rồi chưa ăn món này của cha.”
“Không được, chỉ có nhiêu đây thôi, con rể ăn còn chưa đủ, con sao có phần được.” Lôi Nhân Hào né tránh đôi đũa của Cố Uyển Như đang vòi tới miếng thịt, bảo vệ đĩa thịt an toàn hạ cánh trước mặt Giang Hải.
Cố Uyển Như nhìn Giang Hải, lại khó hiểu nhìn cha mẹ.

Thái độ này khá lạ, cha mẹ không thích Giang Hải cơ mà? Thay đổi nhanh thế sao? Vì Giang Hải mua nhà và xe hay vì điều gì?
"Quá thiên vị nha.

Con là con ruột mà?” Cố Uyển Như thăm dò.
Giang Hải thè lưỡi, cố tình bắt chước khuôn mặt của tiểu nhân đắc chí.
Cố Uyển Như hừ một cái: "Cha mẹ thật dễ dụ dỗ, mới đó đã thay đổi rồi?"
Lôi Nhân Hào vờ như không nghe thấy: "Con rể, ăn cái này đi, món này Vân Lệ ..."
“Cảm ơn cha!” Giang Hải rất tự nhiên.
Được Ngô Mẫn giới thiệu, nhiều công ty muốn đấu thầu các dự án phụ trong dự án lớn của công ty Cố Uyển Như làm.

Ngoài xem bản vẽ, còn tổ chức một cuộc họp đi hiện trường.
Có rất nhiều việc và vấn đề cần xử lý trong một dự án, mà dự án lớn thì càng cần lầm tốt hơn.

Cố Uyển Như có Ngô Mẫn giúp đỡ, nên mọi việc vô cùng dễ dàng.
Giang Hải như một lái xe đơn thuần, công việc của anh chỉ là chờ đợi Cố Uyển Như.

Hai chiếc xe dừng ngay trước Giang Hải, một người thò đầu ra khỏi cửa xe.
"Mày là Giang Hải?"
Một người hung dữ, có hình xăm vô cùng hung tợn, càng làm cho tên này đáng sợ.

Giang Hải không thèm để ý, cứ như chăm chú nghịch điện thoại, nụ cười vui vẻ.
“Mẹ kiếp, nói! Mày là Giang Hải?” Tên này hung tợn đe dọa.
“Cút.” Giang Hải nói.
Người đàn ông mặt sẹo nhìn bức ảnh trên tay xác định cẩn thận: "Là nó."
Nhanh chóng có tốp người nhảy ra, tay cầm vũ khí như sẵn sàng chém giết.
“Tên kia, lão Tam muốn gặp mày, đi!.” Gã túm cổ áo Giang Hải .
"Bụp..."
Động tác rất nhanh, hầu như không ai thấy được Giang Hải đã làm gì, chỉ thấy tên bặm trợn kia bay ra xa mấy mét, còn là bay cực nhanh.

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận