Danh sách Chapter

Chapter 308 Chapter 307 Chapter 306 Chapter 305 Chapter 304 Chapter 303 Chapter 302 Chapter 301 Chapter 300 Chapter 299 Chapter 298 Chapter 297 Chapter 296 Chapter 295 Chapter 294 Chapter 293 Chapter 292 Chapter 291 Chapter 290 Chapter 289 Chapter 288 Chapter 287 Chapter 286 Chapter 285 Chapter 284 Chapter 283 Chapter 282 Chapter 281 Chapter 280 Chapter 279 Chapter 278 Chapter 277 Chapter 276 Chapter 275 Chapter 274 Chapter 273 Chapter 272 Chapter 271 Chapter 270 Chapter 269 Chapter 268 Chapter 267 Chapter 266 Chapter 265 Chapter 264 Chapter 263 Chapter 262 Chapter 261 Chapter 260 Chapter 259 Chapter 258 Chapter 257 Chapter 256 Chapter 255 Chapter 254 Chapter 253 Chapter 252 Chapter 251 Chapter 250 Chapter 249 Chapter 248 Chapter 247 Chapter 246 Chapter 245 Chapter 244 Chapter 243 Chapter 242 Chapter 241 Chapter 240 Chapter 239 Chapter 238 Chapter 237 Chapter 236 Chapter 235 Chapter 234 Chapter 233 Chapter 232 Chapter 231 Chapter 230 Chapter 229 Chapter 228 Chapter 227 Chapter 226 Chapter 225 Chapter 224 Chapter 223 Chapter 222 Chapter 221 Chapter 220 Chapter 219 Chapter 218 Chapter 217 Chapter 216 Chapter 215 Chapter 214 Chapter 213 Chapter 212 Chapter 211 Chapter 210 Chapter 209 Chapter 208 Chapter 207 Chapter 206 Chapter 205 Chapter 204 Chapter 203 Chapter 202 Chapter 201 Chapter 200 Chapter 199 Chapter 198 Chapter 197 Chapter 196 Chapter 195 Chapter 194 Chapter 193 Chapter 192 Chapter 191 Chapter 190 Chapter 189 Chapter 188 Chapter 187 Chapter 186 Chapter 185 Chapter 184 Chapter 183 Chapter 182 Chapter 181 Chapter 180 Chapter 179 Chapter 178 Chapter 177 Chapter 176 Chapter 175 Chapter 174 Chapter 173 Chapter 172 Chapter 171 Chapter 170 Chapter 169 Chapter 168 Chapter 167 Chapter 166 Chapter 165 Chapter 164 Chapter 163 Chapter 162 Chapter 161 Chapter 160 Chapter 159 Chapter 158 Chapter 157 Chapter 156 Chapter 155 Chapter 154 Chapter 153 Chapter 152 Chapter 151 Chapter 150 Chapter 149 Chapter 148 Chapter 147 Chapter 146 Chapter 145 Chapter 144 Chapter 143 Chapter 142 Chapter 141 Chapter 140 Chapter 139 Chapter 138 Chapter 137 Chapter 136 Chapter 135 Chapter 134 Chapter 133 Chapter 132 Chapter 131 Chapter 130 Chapter 129 Chapter 128 Chapter 127 Chapter 126 Chapter 125 Chapter 124 Chapter 123 Chapter 122 Chapter 121 Chapter 120 Chapter 119 Chapter 118 Chapter 117 Chapter 116 Chapter 115 Chapter 114 Chapter 113 Chapter 112 Chapter 111 Chapter 110 Chapter 109 Chapter 108 Chapter 107 Chapter 106 Chapter 105 Chapter 104 Chapter 103 Chapter 102 Chapter 101 Chapter 100 Chapter 99 Chapter 98 Chapter 97 Chapter 96 Chapter 95 Chapter 94 Chapter 93 Chapter 92 Chapter 91 Chapter 90 Chapter 89 Chapter 88 Chapter 87 Chapter 86 Chapter 85 Chapter 84 Chapter 83 Chapter 82 Chapter 81 Chapter 80 Chapter 79 Chapter 78 Chapter 77 Chapter 76 Chapter 75 Chapter 74 Chapter 73 Chapter 72 Chapter 71 Chapter 70 Chapter 69 Chapter 68 Chapter 67 Chapter 66 Chapter 65 Chapter 64 Chapter 63 Chapter 62 Chapter 61 Chapter 60 Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 52 Chapter 51 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47 Chapter 46 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 39 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 34 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 23 Chapter 22 Chapter 21 Chapter 20 Chapter 19 Chapter 18 Chapter 17 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 2 Chapter 1


Không bao lâu sau, Doãn Thư bước nhanh rời đi, không hề nhìn ra, đây là một cổ võ giả.
Thật ra, từ một tháng trước, cổ võ tâm pháp của Doãn Thư đã có thành công nhỏ, có thể nói, hiện tại cô ta là cổ võ giả hàng thật giá thật.
Cô ta quay người nhìn thoáng qua, hừ lạnh một tiếng: “Nếu mình là đàn ông, nhà họ Doãn này, nhất định là của mình, làm gì đến lượt tên Doãn Bằng ngu xuẩn kia.”
Rất nhiều người trong nhà họ Doãn đều biết, trong thâm tâm Doãn Canh đã chỉ định Doãn Bằng làm người kế thừa.
Chuyện cách một thế hệ mà kế tục còn làm ra, có thể thấy được, Doãn Canh cưng chiều Doãn Bằng như thế nào.

Doãn Canh trọng nam khinh nữ, từ nhỏ, không hề coi trọng Doãn Thư.

Cho đến khi Doãn Thư vô tình đạt được cổ võ tâm pháp, cô ta mới có chỗ đứng ở nhà họ Doãn.
Cho dù là như vậy, trong mắt Doãn Canh, cho dù cô ta là cổ võ giả, cũng chẳng qua chỉ là nhà họ Doãn tạo ra được một vị thần bảo hộ, hoàn toàn coi đứa cháu gái này là một tay chân đắc lực.
Không thể phủ nhận, Doãn Thư thật sự rất có năng lực.
Ở Danh Quận, bất luận là ngoài mặt hay là thế giới ngầm, đều rất được hoan nghênh.
Thậm chí, thanh danh cùng với uy tín của cô ta còn lớn hơn Doãn Canh một chút.
Mà, tất cả những chuyện này, cũng không phải xây dựng trên nền móng cô ta là cổ võ giả.

Những gì mọi người kính trọng không phải là bản lĩnh của cô ta, mà thủ đoạn biết tiến biến lui của cô ta.
Bây giờ, tất cả mọi người đều cho rằng, Doãn Thư chẳng qua chỉ là một võ giả, còn là loại bình thường.
Bởi vì, không ai thấy cô ta ra tay, phàm là người mà cô ta tự mình ra tay, đều trở thành một thi thể.
Rất nhanh, một người lên trước nghênh đón, cung kính giao cho Doãn Thư một phong bì.
Chậm rãi mở ra, vẻ mặt của Doãn Thư trở nên cực kỳ cổ quái.
Hưng phấn, cười dữ tợn...!còn có sự tức giận!
Dựa vào suy đoán của cô ta, Doãn Bằng hẳn là đã chết rồi, đã có người tìm được hai cỗ quan tài ở núi Nam thành phố Giang Tư.
Trong một cỗ quan tài chứa Hắc Bạch Song Sát bộ mặt hoàn toàn biến dạng, trên thi thể có đầy kiến.
Trong một cỗ quan tài khác, một thi thể bị cắn xé không thành hình, hẳn chính là Doãn Bằng.
Mà trong cùng quan tài còn có ba bốn thi thể của chó ngao Tây Tạng.
Dựa vào phân tích, thi thể nam này đã xảy ra chuyện không thể diễn tả với mấy con chó kia.
Nhìn một bức ảnh trượt xuống trong phong bì, khuôn mặt xinh đẹp của Doãn Thư dần dần bắt đầu vặn vẹo.
Gần như trong chớp mắt, cô ta liền kết luận, Doãn Bằng, thật sự đã chết.


Doãn Bằng, cho dù hóa thành tro bụi cô ta cũng nhận ra.
“Vậy là chết rồi? Thật sự là một tin tốt.”
“Không ngờ là chẳng cần tôi động tay.”
“Doãn Bằng đã chết, như vậy, nhà họ Doãn, sẽ do ai tiếp nhận vị trí gia chủ đây?”
“Doãn Canh, đã già hồ đồ rồi, những đứa con trai của ông, không có một người nào có tiền đồ.”
“Nếu ông đã muốn truyền cách một thế hệ, vậy thì truyền cho tôi là được rồi.

Nhà họ Doãn ở trong tay tôi, chỉ sẽ càng lớn mạnh hơn...”
Bước nhanh trở về phòng mình, Doãn Thư không kiềm chế được vui mừng khôn xiết, cười đến run rẩy cả người.
Một lúc sau, cô ta gọi một người đến.
“Lập tức đi xác nhận, Doãn Bằng, có phải thật sự đã chết rồi không.”
“Nếu tin tức là thật, trước tiên báo cho tôi, trước khi tôi biết được tin tức, thì không được nói cho ai.”
“Đồng thời, niêm phong chặt chẽ tất cả mọi tin tức.”
Doãn Thư trực tiếp ra lệnh, không hề có chút do dự nào.
Doãn Thư toàn thân trên dưới, tỏa ra khí chất âm u lạnh lẽo, hai mắt thâm độc, giống như là một đóa hoa hồng độc.

Đàn ông mà thấy, đều muốn đùa giỡn một phen, nhưng cô ta lại có độc.
Bởi vì nhà họ Doãn trọng nam khinh nữ, từ nhỏ, cô ta không được coi trọng, có tâm tư gì, tất cả đều giấu trong lòng.
Dần dần, cô ta hình thành lòng dạ độc ác, hung ác, khắc nghiệt đến tận tâm can.
“Thật không biết, là ai có gan như vậy, dám giết cậu ấm của nhà họ Doãn ở Danh Quận.”
“Giết Doãn Bằng, giúp mình giải quyết một hiểm họa từ bên trong, đúng là phải dốc lòng cảm ơn người đó mới được.”
Trong kế hoạch của Doãn Thư, còn phải qua một đoạn thời gian nữa mới có thể diệt trừ Doãn Bằng.
Doãn Canh tuổi già sức yếu, dưới âm mưu của Doãn Thư, đã bị trúng độc mãn tính.
Chỉ chờ độc của Doãn Canh ngấm vào xương tủy, bệnh tình nguy kịch, đến khi đó rồi diệt trừ Doãn Bằng.
Nhà họ Doãn ở Danh Quận, sẽ dễ dàng rơi vào trong tay của Doãn Thư.
Giờ phút này, Doãn Bằng đã chết, làm rối loạn kế hoạch của Doãn Thư.
Chỉ là cái chết của Doãn Bằng, có chút sớm.
Không bao lâu sau, đã có người đến báo, thông qua so sánh gen, thi thể không hoàn chỉnh kia, chính là của Doãn Bằng.
Doãn Thư tâm tư trầm lắng, tuyệt đối không phải là người quá xúc động.
Suy tính hồi lâu, thấp giọng nói: “Tin tức này, đè xuống cho tôi, nếu ai nói ra ngoài, vậy thì chôn cùng Doãn Bằng là được rồi.”

Những người kia, ai nấy đều im như thóc.
Bọn họ biết, Doãn Thư nói ra được, vậy thì làm ra được.
“Những người khác, khẳng định cũng đang điều tra, nhất là thân tín của lão già Doãn Canh kia.”
Doãn Thư khoanh tay đứng, thẳng ngực thách thức.
“Cảnh báo bọn họ, cái gì nên nói, cái gì không nên nói, cân nhắc kỹ lưỡng đi.

Nếu như làm lão già Doãn Canh kia tức giận, chịu không nổi cái tin tức kia mà có mệnh hệ gì.”
“Nếu những người đó vẫn chưa điều tra ra, vậy thì đừng tra nữa.

Đây là tự đào hố chôn mình.


Doãn Thư híp mắt, quay người hỏi: “Biết là ai làm không?”
“Hẳn là Giang Hải của thành phố Giang Tư.”
“Tiền trong tài khoản cậu Doãn Bằng, tất cả đều bị chuyển đi, mà, tài khoản mục tiêu, là của một người tên Tần Hiên.”
“Người này, là người của Giang Hải.”
Tiền, Doãn Thư không quan tâm, ánh mắt âm u lạnh lẽo đáng sợ.
“Giang Hải? Có lai lịch gì?”
Chuyện Doãn Bằng là người thừa kế nhà họ Doãn, không có bao nhiêu người biết, nhưng cho dù như vậy, cả gan dám động tay với người nhà họ Doãn, đối phương cũng tuyệt đối không phải là người dễ dàng đối phó.
Chẳng kiêng nể giết chết cậu ấm nhà họ Doãn, người bình thường cũng không có can đảm để làm ra việc này.
“Giang Hải này… chỉ là một người ở rể, cho đến nay, không tra ra được có bối cảnh gì.”
Người kia rất nhanh liền lấy ra một báo cáo điều tra chi tiết về Giang Hải.
Trẻ mồ côi, Giang gia thành phố Giang Tư...
Năm năm trước mất tích, không lâu trước trở lại thành phố Giang Tư, ở rể nhà Cố Uyển Như.

Thanh trừng thế giới ngầm của thành phố Giang Tư...
Hỗ trợ Cố Uyển Như thành lập tập đoàn Uyển Như, hơn nữa, không biết từ đâu lấy được rất nhiều bằng bản quyền sáng chế phát minh kỹ thuật.
Giết Trác Tiêu...!thắng Húc Thiết...

Hiện giờ, Hắc Bạch Song Sát cũng chết thảm trong tay anh ta.
Không đơn giản, quá là không đơn giản.
Một người không tiếp xúc với bất kỳ bối cảnh nào, có thể biến một nơi nhỏ như thành phố Thành phố Giang Tư thành tường đài vững như vậy.
Tất cả tin tức liên quan về Giang Hải, điều khiến Doãn Thư kinh ngạc nhất không phải là chiến thắng Húc Thiết.
Cho dù Giang Hải là võ giả đứng đầu, trước mặt cổ võ giả Doãn Thư đây, cũng không có bất kỳ ưu thế nào.

Tiêu diệt Giang Hải, đối với Doãn Thư mà nói, dễ như trở bàn tay.
Đôi mắt của Doãn Thư nhìn chằm chằm vào điều không hề nổi bật trong đó.
Những thứ này, sợ là rất nhiều người sẽ không chú ý, nhưng Doãn Thư lại nhìn ra không ít vấn đề từ trong đó.
Chủ tịch thành phố Giang Thanh, Hoành Thiên Giai.
Anh ta và Giang Hải cũng có mâu thuẫn, chẳng qua trong khoảng thời gian này, Hoành Thiên Giai lại bật đèn xanh với tập đoàn Uyển Như.
Bước ngoặt của tất cả những điều này chính là Giang Hải tặng một cái quan tài.
Hoành Thiên Giai tổ chức tiệc chiêu thương, Giang Hải tặng một cái quan tài.

Hoành Thiên Giai chẳng lẽ không nên nổi giận, cùng Giang Hải không đội trời chung sao?
Làm sao lại bật đèn xanh cho tập đoàn Uyển Như...
Xem ra, Hoành Thiên Giai biết bối cảnh của Giang Hải, tự biết không thể trêu chọc được đối phương.
Hoặc là, Giang Hải nắm giữ điểm yếu gì của Hoành Thiên Giai?
Có thể làm cho một hoàng tộc bấm bụng chịu đựng, Giang Hải này, rất không đơn giản.
Còn nữa, sau khi Giang Hải gây sự với Diệp gia ở thành phố Hải Hà, Diệp gia đột nhiên bán của cải lấy tiền mặt, hành động rất kỳ lạ.
Diệp gia ở thành phố Hải Hà không tính là hào môn thế gia tài ba gì, ngay cả nhà họ Doãn cũng không coi nhà đó ra gì.
Nhưng thân phận Diệp gia ở thành phố Hải Hà lại cực kỳ đặc biệt.
Năm đó, là người đã cứu giá, kim bút ngự phê bốn chữ lớn “trụ cột hộ quốc”, đó chính là một tấm lệnh bài miễn tử.
Ngày đó, ở Diệp gia, Giang Hải rốt cuộc đã nói cái gì, làm cái gì?
Còn nữa, trong mấy tháng ngắn ngủi này, tốc độ phát triển của tập đoàn Uyển Như, nhanh chóng mãnh liệt làm cho người ta líu lưỡi không nói nên lời, còn nhanh hơn ngồi tên lửa rất nhiều.
Có rất nhiều kỹ thuật trong tay, các đối tác đã ký hợp đồng hết người này rồi đến người khác.
Thành phố Giang Tư, thậm chí là những hào môn thế gia của tỉnh Hải Đông, Doãn Thư không để vào trong mắt.
Nhưng đám người Thôi Hiệu ở phương Bắc cũng đã ký kết thỏa thuận hợp tác với tập đoàn Uyển Như.
Góp vốn không nhiều, nhưng đó là một tín hiệu, Thôi Hiệu đó làm vậy là để kết một mối quan hệ tốt.
Mấu chốt nhất chính là tập đoàn Uyển Như, vậy mà cũng có hợp tác với Thiên Lương.
Doãn Thư cực kỳ thông minh, cô ta thấy rõ, tất cả những chuyện này, sợ là không có quan hệ gì đến Cố Uyển Như, đều là một tay Giang Hải ở sau lưng khống chế.
Giang Hải này, ý vị sâu xa, không đơn giản, rất không đơn giản!
“Ở rể nhà người, thú vị, rất thú vị.”
Doãn Thư cười khẩy liên tục.
“Xem ra, tôi cần đi thành phố Giang Tư một chuyến, tự mình đi xem thử, Giang Hải này rốt cuộc có bao nhiêu bản lĩnh.”

Vẫy vẫy tay, người kia lập tức lui ra.
Bất luận Giang Hải có bối cảnh gì, trong mắt Doãn Thư, đều không đáng để mắt tới.
Chỉ là một con rệp lớn hơn một chút mà thôi.
Phương Đông, cho dù là đỉnh cấp hào môn, cũng không dám tùy ý đối đầu với cổ võ giả.
Bất luận Giang Hải có bối cảnh lớn bao nhiêu, chỉ vẻn vẹn thân phận cổ võ giả này của Doãn Thư, đủ để làm gã khiếp sợ.
Nếu không phải cố ý che giấu thân phận cổ võ giả, tiêu diệt Giang Hải là việc dễ như trở bàn tay.
Giờ phút này, thành phố Giang Thanh, một nhóm người tụ tập cùng một chỗ, sắc mặt mỗi một người đều u ám, giống như nhà có tang vậy.
“Hợp tác với tập đoàn Uyển Như, có muốn tiếp tục hay không?”
“Tiếp tục? Làm sao tiếp tục?” Một người hỏi ngược lại, nặng nề thở dài.
“Hiện tại, tập đoàn Uyển Như và nhà họ Doãn ở Danh Quận giống như lửa với nước, chúng ta kẹp ở giữa, rất khó xử.”
“Hay là...”
“Muốn nói cái gì, anh mau nói đi.”
“Hay là, chúng ta thông báo cho tập đoàn Uyển Như, những chuyện nhà họ Doãn ở Danh Quận thúc ép chúng ta làm?”
Không khí nhất thời yên tĩnh, tất cả mọi người không nói gì.
Hồi lâu, người đó lại nói: “Nếu để tôi chọn, tôi thà rằng chọn nhà họ Doãn ở Danh Quận.”
“Mọi người nghĩ đi, đối đầu với nhà họ Doãn ở Danh Quận, có đến mấy tập đoàn Uyển Như cũng không đủ tư cách.”
“......”
“Nhưng vấn đề là, hiện giờ cậu Doãn hoàn toàn không có tin tức, tập đoàn Uyển Như lại không hề bị tổn hại.”
Trong đó có một lão già, nắm chặt râu, hận không thể túm tất cả xuống.
“Nhà họ Doãn ở Danh Quận, có một vị ‘nữ hiệp’.”
“Anh nói là Doãn Thư?”
“Mặc dù đều là người của nhà họ Doãn, chúng ta đi nương nhờ vào cô ấy, thì mạnh hơn so với Doãn Bằng nhiều.”
“Doãn Bằng này, nuốt tập đoàn Uyển Như xong, nhất định sẽ thuận thế nuốt tất cả chúng ta luôn.”
“Uhm, tập đoàn Uyển Như, quả nhiên là tìm đường chết.

Giang Hải kia, thật sự là không biết điều.

Lại dám làm nhục nhã Doãn Bằng trước mặt nhiều người như vậy...”
Một người vỗ bàn: “Gã tự tìm chết cũng được thôi, còn liên lụy chúng ta đi theo nữa chứ...”
Tại Tập đoàn Uyển Như, văn phòng của Cố Uyển Như gần 200 m2, rộng rãi sáng sủa.
Giang Hải đang ăn hoa quả, mũi ngứa ngáy, hung hăng hắt hơi mấy cái.
Xoa mũi: “Bà xã ơi, đào này ngọt lắm, em có muốn nếm thử không?”
“No chết anh!” Cố Uyển Như cũng không ngẩng đầu lên.

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận