Danh sách Chapter

Chapter 308 Chapter 307 Chapter 306 Chapter 305 Chapter 304 Chapter 303 Chapter 302 Chapter 301 Chapter 300 Chapter 299 Chapter 298 Chapter 297 Chapter 296 Chapter 295 Chapter 294 Chapter 293 Chapter 292 Chapter 291 Chapter 290 Chapter 289 Chapter 288 Chapter 287 Chapter 286 Chapter 285 Chapter 284 Chapter 283 Chapter 282 Chapter 281 Chapter 280 Chapter 279 Chapter 278 Chapter 277 Chapter 276 Chapter 275 Chapter 274 Chapter 273 Chapter 272 Chapter 271 Chapter 270 Chapter 269 Chapter 268 Chapter 267 Chapter 266 Chapter 265 Chapter 264 Chapter 263 Chapter 262 Chapter 261 Chapter 260 Chapter 259 Chapter 258 Chapter 257 Chapter 256 Chapter 255 Chapter 254 Chapter 253 Chapter 252 Chapter 251 Chapter 250 Chapter 249 Chapter 248 Chapter 247 Chapter 246 Chapter 245 Chapter 244 Chapter 243 Chapter 242 Chapter 241 Chapter 240 Chapter 239 Chapter 238 Chapter 237 Chapter 236 Chapter 235 Chapter 234 Chapter 233 Chapter 232 Chapter 231 Chapter 230 Chapter 229 Chapter 228 Chapter 227 Chapter 226 Chapter 225 Chapter 224 Chapter 223 Chapter 222 Chapter 221 Chapter 220 Chapter 219 Chapter 218 Chapter 217 Chapter 216 Chapter 215 Chapter 214 Chapter 213 Chapter 212 Chapter 211 Chapter 210 Chapter 209 Chapter 208 Chapter 207 Chapter 206 Chapter 205 Chapter 204 Chapter 203 Chapter 202 Chapter 201 Chapter 200 Chapter 199 Chapter 198 Chapter 197 Chapter 196 Chapter 195 Chapter 194 Chapter 193 Chapter 192 Chapter 191 Chapter 190 Chapter 189 Chapter 188 Chapter 187 Chapter 186 Chapter 185 Chapter 184 Chapter 183 Chapter 182 Chapter 181 Chapter 180 Chapter 179 Chapter 178 Chapter 177 Chapter 176 Chapter 175 Chapter 174 Chapter 173 Chapter 172 Chapter 171 Chapter 170 Chapter 169 Chapter 168 Chapter 167 Chapter 166 Chapter 165 Chapter 164 Chapter 163 Chapter 162 Chapter 161 Chapter 160 Chapter 159 Chapter 158 Chapter 157 Chapter 156 Chapter 155 Chapter 154 Chapter 153 Chapter 152 Chapter 151 Chapter 150 Chapter 149 Chapter 148 Chapter 147 Chapter 146 Chapter 145 Chapter 144 Chapter 143 Chapter 142 Chapter 141 Chapter 140 Chapter 139 Chapter 138 Chapter 137 Chapter 136 Chapter 135 Chapter 134 Chapter 133 Chapter 132 Chapter 131 Chapter 130 Chapter 129 Chapter 128 Chapter 127 Chapter 126 Chapter 125 Chapter 124 Chapter 123 Chapter 122 Chapter 121 Chapter 120 Chapter 119 Chapter 118 Chapter 117 Chapter 116 Chapter 115 Chapter 114 Chapter 113 Chapter 112 Chapter 111 Chapter 110 Chapter 109 Chapter 108 Chapter 107 Chapter 106 Chapter 105 Chapter 104 Chapter 103 Chapter 102 Chapter 101 Chapter 100 Chapter 99 Chapter 98 Chapter 97 Chapter 96 Chapter 95 Chapter 94 Chapter 93 Chapter 92 Chapter 91 Chapter 90 Chapter 89 Chapter 88 Chapter 87 Chapter 86 Chapter 85 Chapter 84 Chapter 83 Chapter 82 Chapter 81 Chapter 80 Chapter 79 Chapter 78 Chapter 77 Chapter 76 Chapter 75 Chapter 74 Chapter 73 Chapter 72 Chapter 71 Chapter 70 Chapter 69 Chapter 68 Chapter 67 Chapter 66 Chapter 65 Chapter 64 Chapter 63 Chapter 62 Chapter 61 Chapter 60 Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 52 Chapter 51 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47 Chapter 46 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 39 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 34 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 23 Chapter 22 Chapter 21 Chapter 20 Chapter 19 Chapter 18 Chapter 17 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 2 Chapter 1


Không tới mười phút sau, Hoàng tổng đã gọi điện thoại tới.
“Cậu Tả, cậu gọi tôi có việc gì ư?”
Hoàng tổng biết, Tả Thành chẳng có chuyện gì tốt đẹp cả, nhưng mà ông ta lại không dám không tới, chính vì thế nên gọi điện thoại trước để thăm dò tình hình xem sao.
“Hoàng tổng, tôi chỉ muốn gặp ông thôi, lẽ nào, chút thể diện này ông cũng không cho tôi được à?”
Tả Thành liên tục cười lạnh, Hoàng tổng ở bên đầu kia điện thoại đã nổi hết cả da gà lên rồi.
“Đâu có, đâu có, chỉ là hiện tại tôi đang ở bên ngoài, nhất thời chưa quay về được.”
“Cậu Tả, có chuyện gì thì cậu cứ mặc sức sai bảo đi.”
Tả Thành cũng không nhất định bắt buộc phải gặp được Hoàng tổng, chỉ là muốn trấn áp ông ta mà thôi.
Khóe miệng cong lên, Tả Thành biết, Hoàng tổng đang áy náy nhận lỗi, bây giờ bất kể là anh ta nói ra điều kiện gì, thì ông ta cũng không từ chối.
“Hoàng tổng, có chút việc tôi muốn nhờ ông giúp.”
“Tôi muốn mời ông đích thân đi tới Thành phố Giang Tư một chuyến, đưa Lam Sương Nhi về đây, tiện thể mang cho tôi hai mĩ nhân tuyến một nữa, nghe nói gần đây có một nhóm đang rất nổi....”
Sắc mặt của Hoàng tổng lập tức vàng như nghệ, nhưng mà ông ta nào dám làm trái ý của Tả Thành chứ, thế nên đã đồng ý ngay tức khắc mà chẳng hề do dự gì.
Về việc làm thế nào khiến cho hai cô gái nhỏ mới dấn thân vào thế giới giải trí phục tùng hầu hạ, thì Hoàng tổng đã có cách rồi.
Đặt điện thoại xuống, Hoàng tổng nghiến răng nghiến lợi, chẳng qua là ông ta đã trút toàn bộ cơn giận ấy lên đầu Lam Sương Nhi, nếu như Lam Sương Nhi ngoan ngoãn hầu hạ Tả Thành, thì làm gì có những chuyện này chứ.
Thành phố Giang Tư ư?
Hoàng tổng sờ sờ cằm, xem ra thời gian này Lam Sương Nhi đang ở Thành phố Giang Tư, quả nhiên là gia đình có thế lực, nhanh như thế mà đã tìm thấy được tung tích của Lam Sương Nhi rồi.
Nhưng mà, vấn đề là bây giờ công ty đã đơn phương chấm dứt hợp đồng với Lam Sương Nhi rồi, làm sao Lam Suong Nhi có thể nghe theo sự điều khiển của ông ta được nữa chứ.
Lập tức vẫy vẫy tay, gọi một cô thư kí mang theo hơi thở trụy lạc bước vào.
“Lập tức sắp xếp mấy người, làm sạch tin tức ở trên mạng, nói công ty chúng ta chưa từng chấm dứt hợp đồng với Lam Sương Nhi, vụ bê bối kia của Lam Sương Nhi kia là do có người cố ý gây roios, muốn bôi đen hình tượng ngọc nữ của cô ta, công ty giải trí của chúng ta tuyệt đối không bỏ qua việc này, sẽ truy cứu trách nhiệm hình sự.”
“À, còn nữa, tuyên bố với bên ngoài, công ty muốn dồn lực lượng để bồi dưỡng Lam Sương Nhi, mấy tin tức này cố gắng làm rầm rộ để cô ta có thể nhìn thấy....”
“Hoàng tổng...!anh chẳng phải là....”
Cô thư kí nhỏ bĩu môi.
“Bảo cô làm gì thì làm cái đó đi, là cậu Tả ưng Lam Sương Nhi rồi, cô ở đó ghen tức càu nhàu cái gì.”
Hoàng tổng đập bàn một cái rồi giận dữ nói.
“Đặt cho tôi một vé máy bay đi Thành phố Giang Tư.”
Sáng sớm ngày hôm sau, dư luận rùm beng lên, tin tức về Lam Sương Nhi thế mà lại nổ ra.

Sau khi tin tức được lan truyền ra, thì nội bộ tập đoàn Uyển Như cũng vang lên nhiều âm thanh phản đối, để một người nghệ sĩ có scandal làm người đại diện, thế chẳng phải là tự bôi đen lên mặt mình à.
Lúc này, thấy bài đăng như thế thì Cố Uyển Như lập tức tuyên bố quyết định mời Lam Sương Nhi làm người đại diện.
Nhưng mà, lúc Cố Uyển Như tìm Lam Sương Nhi để bàn về chuyện này, thì điều ngoài ý muốn chính là Lam Sương Nhi lại từ chối.
“Uyển Như, thật sự là xin lỗi cô, hiện tại tôi vẫn đang là nghệ sĩ của công ty giải trí...!thế nên....”
Nếu muốn nói chuyện kí hợp đồng, thì bắt buộc phải tìm công ty giải trí để đàm phán, tự bản thân Lam Sương Nhi không thể làm chủ được.
“Cô hoàn toàn có thể tự chấm dứt hợp đồng với công ty giải trí mà, bây giờ cô có thể chủ động chấm dứt.”
Cố Uyển Như hoàn toàn không hề quan tâm tới chút tiền này, chút tiền vi phạm hợp đồng này, tập đoàn Uyển Như vẫn có thể trả được, nên hoàn toàn không đặt vào trong mắt.
“Cái này...!cần rất nhiều tiền đó....”
“Mười triệu có đủ không?” Cố Uyển Như mỉm cười hỏi.
“Không đủ à? Hai mươi triệu hả?”
Hai mươi triệu, không biết có thể làm bao nhiêu người phát điên, nhưng Cố Uyển Như lại nói nhẹ nhàng như là hai mươi đồng vậy.
Thế nào gọi là lắm tiền nhiều của, Cố Uyển Như chính là có sức mạnh này.
Từ khi thành lập tập đoàn Uyển Như tới nay, cũng chỉ trong thời gian khó khăn mới phải mượn tiền của ngân hàng, hơn nữa, đã nhanh chóng trả hết nợ rồi.
Bây giờ, kí thỏa ước với nhiều nhà thầu hợp tác như thế, có mấy chục tỉ tài sản sinh lợi tức trong tài khoản, chút tiền này, chắc chắn cần chi tiêu một cách hợp lý và đem tới càng nhiều lợi ích mới được.
Lam Sương Nhi bị dọa sợ, không ngờ Cố Uyển Như lại xem trọng mình như vậy.
“Thế nào, vẫn chưa đủ hả?” Cố Uyển Như có chút bất ngờ, Lam Sương Nhi cũng chỉ là một ngôi sao hạng hai mà thôi, có thể kí vi phạm hợp đồng bao nhiêu tiền chứ.
“Đủ rồi, đủ rồi, chỉ là....”
Chỉ là không muốn nợ ân tình của Cố Uyển Như nhiều như thế, chấm dứt hợp đồng với công ty giải trí, đối với Lam Sương Nhi mà nói thì chính là một chuyện tốt, Cố Uyển Như đang giúp cô ta.
“Đủ rồi là được.” Hơi mỉm cười, Cố Uyển Như để Lam Sương Nhi nhanh chóng sắp xếp, còn mình thì tạm biệt rồi rời đi tiếp tục công việc khác.
Làm Sương Nhi ngồi buồn chán ở trong phòng một mình, trong lòng đang suy nghĩ về ưu và nhược điểm.
Cô ta rất rõ ràng, công ty giải trí đã quyết định chấm dứt hợp đồng với mình, chỉ là, đã xảy ra thay đổi gì mới khiến Hoàng tổng thay đổi ý định.
Cái này, chắc chắn là cái bẫy của tên họ Tả kia, nếu là nghệ sĩ kí hợp đồng với công ty giải trí, thì sẽ bắt buộc phải tham gia một số hoạt động.

Thế thì, sắp xếp cho Lam Sương Nhi vào tròng của gã ta là điều quá đơn giản rồi.
Chỉ là, thực tế lại càng đơn giản hơn Lam Sương Nhi suy nghĩ rất nhiều.


Tả Thành đâu có thời gian nhàn rỗi mà nghĩ ra mấy cái trò loằng ngoằng phức tạp này, anh ta làm việc chỉ thích thẳng thắn nhanh gọn, trực tiếp bắt trói lại, cần gì phải dùng tới bẫy rập làm gì.
Đang suy nghĩ lung tung thì điện thoại của Lam Sương Nhi đổ chuông.
Cầm lên thì thấy là Hoàng tổng gọi tới.
Lam Sương Nhi không biết bản thân có nên nghe máy hay không.
Điện thoại không có ai nghe máy mà truyền tới âm thanh báo máy bận.
Sắc mặt của Hoàng tổng thay đổi cực kì khó coi, nhưng mà vẫn cố gắng nhẫn nhịn lại, sau đó lại gọi lại.
Điện thoại cuối cùng cũng gọi được, Hoàng tổng đổi thành một thái độ dịu dàng dễ chịu hơn.
“Sương Nhi, phiền phức của cô, công ty đã giải quyết thay cô rồi.

Cái tên họ Tả kia cũng đã đồng ý rồi, sau này tuyệt đối không tới làm phiền cô nữa.”
Lam Sương Nhi sửng sốt một chút, giải quyết rồi ư? Làm sao có thể chứ.

Trong ấn tượng của Lam Sương Nhi, thì Hoàng tổng với cậu Tả thân thiết tới mức có thể mặc chung một cái quần ấy chứ.
Trong công ty có tin đồn Hoàng tổng cặp bồ qua lại với nhiều nghệ sĩ trong công ty, có thể nói là ông ta hoàn toàn không có tư cách gì hết.
Mới trước đây không lâu ông ta còn uy hiếp Lam Sương Nhi.

“Thật không?”
“Đương nhiên là thật rồi.

Tôi có thể lừa cô ư? Cô chính là nhân tài mà công ty chúng ta lựa chọn để bồi dưỡng đó.”
“Sương Nhi à, cô bây giờ đang ở đâu vậy? Nhanh chóng quay về công ty chuẩn bị một chút, tôi đã dặn dò hết rồi, sắp xếp mấy chương trình tạp kĩ để tăng độ nổi tiếng cho cô, hơn nữa, gần đây công ty mới có hai kịch bản phim truyền hình sắp được khởi quay, cô được chọn làm nữ chính rồi.”
Hoàng tổng đã thành công khơi gợi lại giấc mơ làm ngôi sao cho Lam Sương Nhi, mặc dù còn rất nghi ngờ trong lòng, nhưng cô ta cũng có chút dao động rồi.
“Hoàng tổng...!tôi....”
Lam Sương Nhi ngập ngừng muốn nói rồi lại thôi.
Hoàng tổng giả vờ không hài lòng mà khịt khịt mũi nói: “Cô đang hoài nghi tôi đấy à? Thế là không đúng đâu nha.


Cô có biết là, tôi phải dùng biết bao nhiêu là mối quan hệ, mới có thể giải quyết được sự phiền phức của cậu Tả không hả? Cô có biết tôi phải trả giá bao nhiêu không hả?”
“Hát, cô cần phải hát cho tốt.

Phim, cô cũng cần phải diễn cho tốt, không thể phụ lại tài nguyên mà công ty dành cho cô được.”
Trong điện thoại, Hoàng tổng lừa bịp rất chi là tài tình.

Nhưng mà Lam Sương Nhi từ đầu tới cuối cũng không hề nói bản thân đang ở đâu, cũng không nói sẽ lập tức quay trở về, chỉ nói là sẽ xem xét lại sau.
Lam Sương Nhi không biết, nếu như bản thân mình đi thì nên giải thích như thế nào đối với Cố Uyển Như.
“Thực sự thì tôi biết cô đang ở Thành phố Giang Tư, đó chính là quê quán của cô mà....”
Hoàng tổng lại tiếp tục bịp bợm, cuối cùng cũng làm Lam Sương Nhi lay động, nói muốn đích thân tới Thành phố Giang Tư đón cô ta, hơn nữ, còn muốn chuẩn bị một cuộc họp báo để đưa Lam Sương Nhi lấn sân sang lĩnh vực truyền hình và điện ảnh.
Xác nhận lại ba lần thì Lam Sương Nhi cuối cùng cũng tin tưởng, chuyện phát sinh lúc trước cuối cùng cũng được giải quyết rồi.
Vui mừng không dứt, giấc mộng ngôi sao của cô ta, có thể tiếp tục rồi.
Ngày sau đó, Hoàng tổng lên máy bay tới Thành phố Giang Tư.
Chuyện thứ nhất mà ông ta làm sau khi xuống máy bay là gọi điện thoại cho Lam Sương Nhi.
“Tôi đã tới Thành phố Giang Tư rồi, bây giờ cô đang ở đâu? Tôi tới đón cô.”
Lam Sương Nhi vô cùng vui mừng, Hoàng tổng chính là ông chủ của công ty giải trí, mà đích thân tới đây đón mình ư? Cô ta còn tưởng rằng lúc trước chỉ là nói đùa thôi chứ.
Thụ sủng nhược kinh.
Lúc này, Lam Sương Nhi hoàn toàn tin tưởng rằng, công ty giải trí thật sự muốn bồi dưỡng cô ta trở thành nghệ sĩ tuyến một, nhưng mà cô ta không biết được sự nguy hiểm cũng đang theo đó mà tới.
“Được...” Suy nghĩ một lát rồi Lam Sương Nhi nói: “Chúng ta hẹn nhau ở nơi nào đó bên ngoài nhé, tôi đang ở nhà của bạn tôi, không tiện lắm.”
Gãi đúng chỗ ngứa rồi, lần này Hoàng tổng tới cũng là sợ bị người để ý nhìn chằm chằm vào.

Đưa Lam Sương Nhi đi một cách lặng lẽ cũng chính là điều mà ông ta muốn làm.
Sau đó hai người hẹn nhau ở một nơi, Lam Sương Nhi lập tức ra ngoài.
Nhưng mà, vừa mới bước ra khỏi biệt thự thì lại gặp phải Cố Uyển Như.
Cũng sắp tới trưa rồi, Cố Uyển Như muốn tìm Lam Sương Nhi nói chuyện phiếm, sau đó cùng cô ta đi ăn cơm.
Lam Sương Nhi bước tới phía trước, kéo lấy cánh tay của Cố Uyển Như nói: “Ông chủ của công ty giải trí tới rồi, ông ấy đã nhờ vả rất nhiều mối quan hệ, cuối cùng cũng giải quyết xong xuôi việc của tôi rồi.”
Lam Sương Nhi biết, bản thân đắc tội với nhà họ Tả ở Tề Vân, muốn dàn xếp được chuyện này, thì cái giá phải trả chắc chắn là không nhỏ.
Cô ta nghĩ, tới khi hết hạn hợp đồng, không cần biết công ty giải trí đưa ra điều kiện như thế nào thì cũng sẽ tiếp tục kí tiếp hợp đồng với họ, như thế cũng chính là kiếm chút tiền cho công ty, báo đáp sự vun trồng của Hoàng tổng.
Cố Uyển Như nghe thấy thế thì tự dưng sinh ra sự nghi ngờ trong lòng.

“Nhưng mà cô từng nói là cái cậu Tả kia không dễ nói chuyện mà, bản chất anh ta ngang ngược, hung ác, kiêu ngạo lại còn làm nhục không biết bao nhiêu ngôi sao rồi mà, cô đánh anh ta hai cái tát tai làm sao lai có thể dễ dàng giải quyết như thế được chứ?”
Cố Uyển Như không tin, cô từng gặp rất nhiều con cháu nhà giàu rồi, cũng gặp rất nhiều người kiêu ngạo, độc ác rồi, có mấy người không lấy thế ép người, không cậy quyền lực bắt nạt người khác chứ.
Quan trọng nhất là, Lam Sương Nhi từng nói là cái ông Hoàng tổng kia cũng từng ép cô ta phải hầu hạ cậu Tả đó.
Suy nghĩ như thế, nên việc Hoàng tổng nói đã giải quyết xong xuôi rồi cũng có chút không thích hợp cho lắm.
“Sương Nhi, người mà cô đắc tội không phải là người bình thường, trăm nghìn lần đừng để rơi vào cái bẫy của họ.”
“Hoàng tổng này....”
Cố Uyển Như nhíu mày.
“Tôi thấy đáng tin.”
Làm Sương Nhi hoàn toàn bị bức tranh hoa mĩ, xinh đẹp mà Hoàng tổng vẽ vời ra lừa gạt rồi.
Biết được Cố Uyển Như muốn tốt cho mình nên cô ta kéo cánh tay của Cố Uyển Như nói: “Yên tâm đi, tôi cũng không phải là đứa bé ba tuổi nữa, tôi biết nên làm thế nào mà.”
Thấy Lam Sương Nhi đã quyết định như thế thì Cố Uyển Như cũng không nói nhiều nữa, suy cho cùng thì con đường của mỗi người bước đi như thế nào, chính là do người ta tự chọn lấy.
Chỉ cần cô ta bình an vô sự là được rồi, cô cũng chỉ có thể làm hết nghĩa vụ của một người bạn như thế này thôi.
“À, đúng rồi” Lam Sương Nhi đang vội vã bước ra bên ngoài, nhưng chưa đi được mấy bước thì dừng lại rồi quay đầu quay lại.
“Có lẽ tôi sẽ quay lại làm việc nhanh thôi, có thể sẽ rất là bận.

Về chuyện làm người đại diện...!tới lúc đó thì bàn bạc lại với công ty nhé, việc này, tôi không tự mình làm chủ được.”
Thế này cũng rất tốt, Hoàng tổng đã giúp đỡ Lam Sương Nhi nhiều như thế, dùng việc người đại diện để báo đáp Hoàng tổng cũng là việc nên làm.
“Được.”
Sau đó Cố Uyển Như chào tạm biệt Lam Sương Nhi.
Nhìn bóng lưng của Lam Sương Nhi, Cố Uyển Như mang theo tâm trạng bồn chồn trong lòng, quay về phòng làm việc.
“Sao em lại về rồi?” Giang Hải ngẩng đôi mắt đang lim dim lên nhìn, Cố Uyển Như vừa nhìn thì biết, con sâu lười này lại vừa nằm bò trên bàn ngủ một giấc đây mà.
Đối với Giang Hải mà nói thì việc đi làm cùng với Cố Uyển Như chính là một loại dằn vặt.
Cố Uyển Như đang suy nghĩ có nên sắp xếp chút công việc nào đó cho Giang Hải hay không.
Cố Uyển Như kể về chuyện của Lam Sương Nhi, rồi lắc đầu cười khổ.
Người nói thì không nghĩ gì nhưng mà người nghe lại có ý.
Giang Hải vừa mới nghe thì đã biết là có việc xảy ra rồi.
Vội đứng lên, nhanh chóng bước ra bên ngoài.
Làm Sương Nhi cũng thật là, không phải ngu ngốc bình thường nữa mà là ngốc vô địch luôn, lẽ nào không nhìn ra được tất cả chỉ là một âm mưu ư?
Hy vọng, vẫn kịp cứu cô ta, tốt nhất là đừng bị thương gì.

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận