Danh sách Chapter

Chapter 158 Chapter 157 Chapter 156 Chapter 155 Chapter 154 Chapter 153 Chapter 152 Chapter 151 Chapter 150 Chapter 149 Chapter 148 Chapter 147 Chapter 146 Chapter 145 Chapter 144 Chapter 143 Chapter 142 Chapter 141 Chapter 140 Chapter 139 Chapter 138 Chapter 137 Chapter 136 Chapter 135 Chapter 134 Chapter 133 Chapter 132 Chapter 131 Chapter 130 Chapter 129 Chapter 128 Chapter 127 Chapter 126 Chapter 125 Chapter 124 Chapter 123 Chapter 122 Chapter 121 Chapter 120 Chapter 119 Chapter 118 Chapter 117 Chapter 116 Chapter 115 Chapter 114 Chapter 113 Chapter 112 Chapter 111 Chapter 110 Chapter 109 Chapter 108 Chapter 107 Chapter 106 Chapter 105 Chapter 104 Chapter 103 Chapter 102 Chapter 101 Chapter 100 Chapter 99 Chapter 98 Chapter 97 Chapter 96 Chapter 95 Chapter 94 Chapter 93 Chapter 92 Chapter 91 Chapter 90 Chapter 89 Chapter 88 Chapter 87 Chapter 86 Chapter 85 Chapter 84 Chapter 83 Chapter 82 Chapter 81 Chapter 80 Chapter 79 Chapter 78 Chapter 77 Chapter 76 Chapter 75 Chapter 74 Chapter 73 Chapter 72 Chapter 71 Chapter 70 Chapter 69 Chapter 68 Chapter 67 Chapter 66 Chapter 65 Chapter 64 Chapter 63 Chapter 62 Chapter 61 Chapter 60 Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 52 Chapter 51 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47 Chapter 46 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 39 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 34 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 23 Chapter 22 Chapter 21 Chapter 20 Chapter 19 Chapter 18 Chapter 17 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 2 Chapter 1

Lại một mùa đông nữa trôi qua.

Thành phố G nghênh đón trận tuyết đầu mùa, từ chạng vạng bắt đầu rào rạt rơi, tới buổi tối vẫn còn chưa dứt, nhánh cây hai bên đường phố đều được bọc bởi lớp tuyết trắng xóa.

Tuy rằng cảnh tuyết rất đẹp, nhưng tuyết phủ kín cả con đường dài, xe trên đường phố đều giảm tốc độ. Tuy là thế, trên đường Tần Phong lái xe trở về nhà cũ, vẫn gặp được vài sự cố giao thông.

Hắn lái xe càng thêm cẩn thận, chậm rì rì đi về phía trước, thẳng đến 8 giờ tối mới trở lại nhà cũ.

Trong phòng khách vô cùng náo nhiệt, mấy tiểu bối ngồi ở chỗ kia, vây quanh Tần lão phu nhân nói nói cười cười.

Tần Phong vừa vào cửa đã bị Tần lão phu nhân gọi tới bên người.

"Đây là con gái của chú Ninh, Tiểu Viện." Tần lão phu nhân nhìn cô gái trẻ tuổi bên cạnh, lại nhìn về phía Tần Phong, "Khi còn nhỏ các con rất hay chơi đùa cùng nhau."

Ninh Tiểu Viện vội vàng đứng lên, chỉ liếc mắt nhìn Tần Phong một cái liền đỏ mặt, ngượng ngùng gọi một tiếng: "Anh Tần Phong."

Tầm mắt Tần Phong dừng ở trên mặt cô, không khỏi nhíu mày.

Bình tĩnh mà xem xét, Ninh Tiểu Viện lớn lên cũng không tệ, thậm chí có thể nói là rất xinh đẹp.

Cô đại khái mới 20 tuổi, gương mặt còn mang theo chút nét trẻ con, thoạt nhìn ngoan ngoãn khả ái.

Đặc biệt là đôi mắt kia, đôi mắt hoa đào tiêu chuẩn, thế nhưng có vài phần bóng dáng của Lê Hi.

Một cô gái trẻ tuổi lại xinh đẹp như vậy, còn có đôi mắt hoa đào cực giống Lê Hi, Tần lão phu nhân cố ý giới thiệu cô cho Tần Phong, ý tứ trong đó không cần nói cũng biết.

Tần Phong thật sự rất không vui......

Hắn và Lê Hi chia tay một năm này, lão phu nhân vì muốn "bẻ thẳng" xu hướng giới tính của hắn, hao hết tâm tư nhét người vào bên cạnh hắn.

Đoan trang, tú mỹ, đáng yêu...... Đủ các loại phụ nữ, tất cả đều không ngoại lệ vô cùng xinh đẹp.

Nhưng Tần Phong chính là không dao động, thường xuyên lạnh mặt không quan tâm, không đến một tháng, các cô gái đều biết khó mà lui.

Hiện giờ lão phu nhân cảm thấy không khả thi, dứt khoát tìm người có vài phần tương tự Lê Hi đưa đến trước mặt hắn.

Đáng tiếc lão phu nhân không hiểu, ở trong lòng Tần Phong, mặc kệ có người giống Lê Hi nhiều đến mức nào, Lê Hi cũng đều là độc nhất vô nhị, không thể thay thế được.

Đối mặt với Ninh Tiểu Viện đang ngượng ngùng, Tần Phong chỉ lãnh đạm "Ừ" một tiếng.

Ninh Tiểu Viện xấu hổ đứng ở nơi đó, nhẹ nhàng cắn cắn môi.

Tần lão phu nhân lên tiếng: "Tiểu Phong, Tiểu Viện sắp tới sẽ ở thành phố G chơi mấy ngày, hai ngày này con bồi con bé đi dạo phố tham quan đi."

"Con không rảnh." Tần Phong nhàn nhạt nói.

Tần lão phu nhân nói: "Bận rộn lâu như vậy rồi, con cũng nên nghỉ ngơi hai ngày."

"Phim điện ảnh rất nhanh sẽ công chiếu, hiện tại quan trọng nhất là giai đoạn tuyên truyền, con không thể tự uổng phí một năm tâm huyết của mình."

"Con!" Tần lão phu nhân tức giận đến khó kiềm nén.

Ninh Tiểu Viện bỗng nhiên ôn nhu nói: "Bà ơi, con không sao, phim của anh Tần Phong quan trọng hơn."

Nói xong, cô lại hướng Tần Phong lộ ra một nụ cười thẹn thùng: "Anh Tần Phong, em xem tin tức trên mạng, bộ phim "Trường kiếm" sắp tổ chức lễ công chiếu đầu tiên. Em thật sự rất thích phim điện ảnh của anh, mỗi một bộ em đều xem, đáng tiếc em không giành được vé tham gia buổi lễ. Anh có thể mang em đi xem được không?"

Tần Phong không chút khách khí nói: "Không thể."

Ninh Tiểu Viện không dự đoán được sẽ năm lần bảy lượt bị Tần Phong cự tuyệt, trong lòng vừa tức vừa bực.

Cô không biểu lộ ra ngoài, ngược lại mở to đôi mắt hoa đào xinh đẹp, nhìn Tần Phong nói: "Em sẽ không gây phiền toái cho anh đâu."

Đổi lại là người đàn ông khác, nhìn đến bộ dáng ngây thơ ngoan ngoãn này của Ninh Tiểu Viện, phỏng chừng đã mềm lòng.

Từ trước đến nay Ninh Tiểu Viện muốn có thứ gì, cô ta đều làm như vậy, trước nay chưa từng thất bại.

Nhưng mà Tần Phong vẫn một mặt lãnh đạm: "Để cho người khác bồi cô đi."

Trong phòng khách còn có những người khác đang ngồi, Ninh Tiểu Viện bị cự tuyệt hai lần ở trước mặt mọi người, mặt có chút cứng ngắc.

Tần lão phu nhân cũng không vui, nhưng cũng không có cách nào cưỡng bách Tần Phong thích Ninh Tiểu Viện, liền nói: "Thôi được rồi, mọi người cũng đã trở về đông đủ, đi ăn cơm đi."

Tần lão phu nhân hạ quyết tâm muốn làm cho Tần Phong từ bỏ ý niệm với Lê Hi.

Ở trong mắt bà, Lê Hi chính là một công tử không học vấn không nghề nghiệp, là do cậu câu dẫn Tần Phong, làm hại Tần Phong mất đi hứng thú với phụ nữ. Muốn sửa lại đúng xu hướng giới tính của Tần Phong, phải giải quyết từ cội nguồn mới được.

Cơm chiều qua đi, Tần lão phu nhân cố ý gọi Tần Phong lên lầu, đưa cho hắn một phần tư liệu.

"Đây là?" Tần Phong hỏi.

"Con nhìn rồi sẽ biết." Tần lão phu nhân ý bảo hắn mở túi tư liệu ra.

Tần Phong mở ra, từ bên trong lấy ra một xấp ảnh chụp, trên ảnh là người mà hắn vô cùng quen thuộc, Lê Hi!

Nhưng mà trên ảnh chụp trừ bỏ Lê Hi, còn có một người đàn ông khác.

Ảnh chụp vào một ngày mưa, Lê Hi mặc áo lông hơi mỏng, hơi hơi cau mày, thoạt nhìn không rất cao hứng.

Người đàn ông bên cạnh vẻ mặt ôn nhu, cười cười phủ thêm áo khoác cho cậu, mang theo sủng nịch rõ ràng, thậm chí có thể nói là ân cần.

Tần Phong híp híp mắt, nhìn chằm chằm người trên ảnh chụp, môi mỏng không khỏi mím lại, cằm cũng căng chặt.

Tần lão phu nhân liếc mắt nhìn hắn, nói: "Ta đã sớm nói qua, đứa nhỏ Thịnh gia kia không phải là người an phận. Các con vừa mới chia tay một năm, cậu ta đã có bạn trai mới."

Tần Phong trầm mặc hồi lâu, khi mở miệng thanh âm đã có chút khàn khàn: "Đây là tự do của em ấy."

Tần lão phu nhân bất mãn nói: "Cậu ta ở nước ngoài tự do tự tại, con còn thủ thân một mực chờ nó, quả thực mất hết mặt mũi Tần gia."

"Thích em ấy không có gì phải mất mặt cả." Tần Phong thoạt nhìn rất bình tĩnh, giống như không chịu chút ảnh hưởng nào, "Về sau ngài không cần lấy mấy thứ này tới thử con."
0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận