Danh sách Chapter

Chapter 170 Chapter 169 Chapter 168 Chapter 167 Chapter 166 Chapter 165 Chapter 164 Chapter 163 Chapter 162 Chapter 161 Chapter 160 Chapter 159 Chapter 158 Chapter 157 Chapter 156 Chapter 155 Chapter 154 Chapter 153 Chapter 152 Chapter 151 Chapter 150 Chapter 149 Chapter 148 Chapter 147 Chapter 146 Chapter 145 Chapter 144 Chapter 143 Chapter 142 Chapter 141 Chapter 140 Chapter 139 Chapter 138 Chapter 137 Chapter 136 Chapter 135 Chapter 134 Chapter 133 Chapter 132 Chapter 131 Chapter 130 Chapter 129 Chapter 128 Chapter 127 Chapter 126 Chapter 125 Chapter 124 Chapter 123 Chapter 122 Chapter 121 Chapter 120 Chapter 119 Chapter 118 Chapter 117 Chapter 116 Chapter 115 Chapter 114 Chapter 113 Chapter 112 Chapter 111 Chapter 110 Chapter 109 Chapter 108 Chapter 107 Chapter 106 Chapter 105 Chapter 104 Chapter 103 Chapter 102 Chapter 101 Chapter 100 Chapter 99 Chapter 98 Chapter 97 Chapter 96 Chapter 95 Chapter 94 Chapter 93 Chapter 92 Chapter 91 Chapter 90 Chapter 89 Chapter 88 Chapter 87 Chapter 86 Chapter 85 Chapter 84 Chapter 83 Chapter 82 Chapter 81 Chapter 80 Chapter 79 Chapter 78 Chapter 77 Chapter 76 Chapter 75 Chapter 74 Chapter 73 Chapter 72 Chapter 71 Chapter 70 Chapter 69 Chapter 68 Chapter 67 Chapter 66 Chapter 65 Chapter 64 Chapter 63 Chapter 62 Chapter 61 Chapter 60 Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 52 Chapter 51 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47 Chapter 46 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 39 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 34 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 23 Chapter 22 Chapter 21 Chapter 20 Chapter 19 Chapter 18 Chapter 17 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 2 Chapter 1


Vào đêm giao thừa, Nhậm Du Nhiên đã cho những người ngoại tỉnh nghỉ để họ có thể về nhà ba ngày, còn với những người ở địa phương thì vẫn ở lại vị trí của mình.Trong khoảng thời gian này, Diêu Viễn phát huy tinh thần làm việc bạt mạng, anh ấy cùng với hai thành viên của đội hai điều tra lại sự cố công trình lớn do Trịnh Minh Lộ gây ra vào mười tám năm trước, anh ấy ôm hi vọng tận lực lần cuối, nhưng không nghĩ tới kết quả là công sức không phụ lòng người, anh ấy đã thực sự điều tra ra được manh mối."Lão đại, cô đoán xem năm đó vợ của người phụ trách công trình đã nhảy lầu tự sát từ tòa nhà khi đó tên là gì không?"Hôm nay là mùng hai tết, Nhâm Du Nhiên vừa mới đón bạn gái ở sân bay về, lúc này cô ấy đang lái xe."Có chuyện gì nói nhanh đi, đừng chơi trò đánh đó nữa, tôi vừa đón em dâu của anh và đang lái xe đó."Diêu Viễn bị ăn đầy cơm chó, bây giờ anh ấy rất hưng phấn, không quan tâm đ ến lòng tốt của đội trưởng: "Tên là Hạo Dĩnh Tú! Hồ sơ của năm đó có nhiều thiếu xót, nên tôi đã về quê của Hạo Dinh Tú một chuyến, nhà bà ta đã sớm không còn ai rồi, nhưng hàng xóm quen biết với bà ta vẫn còn.


Theo như hàng xóm của bà ta nói, mười năm trước Hạo Dĩnh Tú đã chết rồi, nhưng bà ta có một thằng con trai! Thằng con trai luôn không chịu thua thiệt, đã được nhận vào trường đại học top 2 ở Kinh Thành, hàng xóm của Hạo Dĩnh Tú vẫn còn nhớ, thằng con trai của bà ta tên là Hạo Thời!"Nhậm Du Nhiên vốn đang đắm chìm trong sự dịu dàng của quê hương, lúc này khi nghe thấy những điều này cô ấy cũng không thể bình tĩnh được nữa, cô ấy nóng lòng muốn bay về cục ngay lập tức, nhưng cô ấy lo lắng cho Hạ Chi Tinh vẫn ngồi trong xe nên mới không đạp mạnh chân ga."Anh đợi tôi ở cục đi, tôi sẽ tới ngay.""Được."Trước khi ngắt điện thoại, Diêu Viễn nghĩ tới điều gì đó, cười hề hề nói: "Đội trưởng! Đưa cả em dâu tới nhé!""Cút đi!" Nhậm Du Nhiên cười mắng: "Em dâu anh không rảnh đâu!"Bản thân là người hay nói đùa cười cợt, Diêu Viễn gào khóc hai tiếng, sau đó nghe lời nói "tôi cút đây."Trước tiên Nhậm Du Nhiên đưa Hạ Chi Tinh trở về khách sạn của đoàn sau đó lại lái xe về sở cục.Vừa bước chân vào đội hình sự, Diêu Viễn đã đi sau lưng và hướng cổ lên nhìn về phía cô ấy."Đội trưởng! Cô thật sự không đưa em dâu tới sao!" Vẻ thất vọng trong giọng điệu của cậu trai trẻ này dường như tràn ra ngoài.Nhậm Du Nhiên tát vào mặt anh ấy, tức giận nói: "Tôi đưa cô ấy đến đây làm gì chứ? Không phải là vẫn còn chuyện vụ án cần nói sao?"Diêu Viễn xoa mặt và lầm bầm: "Cô có biết trong đội chúng tôi có bao nhiêu người muốn xin chữ ký của em dâu không?" Chuyện Nhậm Du Nhiên có đối tượng yêu thương đã lan truyền ở trong đội điều tra hình sự rồi, hơn nữa thông tin của Hạ Chi Tinh rất dễ tìm kiếm, bách khoa toàn thư baidu cả một trang dài, cũng có rất nhiều ảnh nữa.Nhậm Du Nhiên liếc nhìn anh ấy nói: "Theo đuổi ngôi sao theo đến cả chỗ tôi rồi sao?""Ha ha." Diêu Viễn cảm thấy lạnh gáy, li3m mặt nói: "Em dâu là đại minh tinh mà, có rất nhiều người hâm mộ đó! Bây giờ đại minh tinh trở thành em dâu của chúng tôi, dù sao cũng phải mở một cái cửa sau chứ! Đúng rồi đội trưởng, đợi khi vụ án kết thúc khi đội chúng ta tổ chức tiệc ăn mừng, cô hãy đưa em dâu tới nhé!"Nhậm Du Nhiên sờ sờ cằm, không lập tức đồng ý nhưng cũng không từ chối mà chỉ nói: "Xử lý xong vụ án rồi mới nói tiếp đi."Nếu cô ấy không từ chối tức là có hy vọng rồi, Diêu Viễn chỉ "ừ" một tiếng, sau đó đi theo sau lưng đội trưởng đi vào trong phòng làm việc dưới cái nhìn chết chóc của cô ấy..............."Trước đây chúng tôi kiểm tra số điện thoại di động của Hàn Tiểu Phong và các hồ sơ trên nền tảng xã hội khác đã phát hiện rằng cô ấy và Hạo Thời thường xuyênliên lạc với nhau, hai người họ đã thường xuyên liên lạc với nhau từ khi Hạo Thời mời Thân Ngộ làm luật sư cho anh ta ba năm trước.

Sau khi Thân Ngộ chết cũng không có ngoại lệ, hai người họ không thể tránh khỏi nghi ngờ." Diêu Viễn đặt một vài thông tin liên lạc được in ta từ nhà cung cấp trên bàn của Nhậm Du Nhiên."Còn nữa, ngày thứ hai sau khi Thân Ngộ chết, có một số điện thoại mới liên hệ với Hàn Tiểu Phong, số điện thoại này tôi cũng đã điều tra rồi, không có đăng ký mạng, không có tên thật, có thể là loại thẻ được bán ở một cửa hàng nhỏ hoặc một sạp báo."Nhậm Du Nhiên gật đầu: "Đã thử gọi điện thoại qua chưa?"Diêu Viên gật đầu: "Đã gọi rồi, nhưng đã tắt máy rồi, định vị cũng không tra ra được."Nhậm Du Nhiên chế nhạo nói: "Xem ra sau khi Hàn Tiểu Phong đi vào người này đã quan sát thấy rồi."Diêu Viễn hỏi cô ấy: "Đội trưởng, cô nói số điện thoại này là của ai?" Nhậm Du Nhiên thản nhiên nói: "Của Hạo Thời.""Hả? Không phải anh ta vẫn luôn lấy số điện thoại thật của anh ta liên lạc với Hàn Tiểu Phong sao?"Nhậm Du Nhiên nhìn anh ta một cách ghét bỏ nói: "Không thể mua một số điện thoại mới để cắt đứt quan hệ sao? Nói như vậy đi, nếu như Hạo Thời thực sự tham gia vào vụ án này, thì số điện thoại này chắc chắn là của anh ta...""Đúng rồi...." Nhậm Du Nhiên chợt nghĩ ra điều gì đó, "Anh đi liên hệ với đồng nghiệp trong đội cảnh sát giao thông, nhờ họ giúp đỡ lấy thông tin camera mọi con đường gần khu biệt thự, kiểm tra xe của Hạo Thời..."Diêu Viễn sửng sốt, hỏi: "Trước đây không phải là đã so sánh qua rồi sao? Xe của Hạo Thời xuất hiện ở ngã tư gần nhất khu biệt thự ven biển là trước mười giờ tối, sau mười một giờ thì rời đi."Nhậm Du Nhiên lắc đầu nói: "Cần điều tra là sau khi vụ án xảy ra, cũng chính là camera lúc sau một giờ sáng ngày hai bảy." Cô ấy gõ gõ ngón tay lên bàn: "Trước đây chúng ta đã không nghĩ tới khoảng thời gian này, là bởi vì không thể xác định phạm vi của hung thủ, nhưng bây giờ đã có mục tiêu khả nghi, thì cần kiểm tra lại lần nữa.


Chỉ cần có thể xác định vào thời gian này bọn họ quay trở lại hiện trường, chúng ta có thể lập tức mời anh ta đến uống trà rồi."Diêu Viễn vẫn còn chút mơ hồ: "Nhưng.....!Thời gian người chết tử vong là một giờ, nếu như Hạo Thời là hung thủ thì anh ta chắc chắn là trước một giờ sẽ quay lại hiện trường rồi."Anh ta có điểm nghi vấn như vậy là bởi vì anh ấy chưa nghe suy luận của Yến Quy khi dựa trên hiện trường khôi phục lại vụ án, nếu như bây giờ họ nghi ngờ rằng thủ phạm thực sự là Hàn Tiểu Phong thì Hạo Thời chính là người chặt xác đó.Nhậm Du Nhiên phân tích ngắn gọn vấn đề này với Diêu Viễn sau đó yêu cầu anh ấy nhanh chóng điều tra.


Vụ án càng ngày càng gần được điều tra rõ ràng rồi, bây giờ Diêu Viễn cũng hưng phấn mà chạy đi không để lại dấu vết gì.

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận