Danh sách Chapter

Chapter 300 Chapter 299 Chapter 298 Chapter 297 Chapter 296 Chapter 295 Chapter 294 Chapter 293 Chapter 292 Chapter 291 Chapter 290 Chapter 289 Chapter 288 Chapter 287 Chapter 286 Chapter 285 Chapter 284 Chapter 283 Chapter 282 Chapter 281 Chapter 280 Chapter 279 Chapter 278 Chapter 277 Chapter 276 Chapter 275 Chapter 274 Chapter 273 Chapter 272 Chapter 271 Chapter 270 Chapter 269 Chapter 268 Chapter 267 Chapter 266 Chapter 265 Chapter 264 Chapter 263 Chapter 262 Chapter 261 Chapter 260 Chapter 259 Chapter 258 Chapter 257 Chapter 256 Chapter 255 Chapter 254 Chapter 253 Chapter 252 Chapter 251 Chapter 250 Chapter 249 Chapter 248 Chapter 247 Chapter 246 Chapter 245 Chapter 244 Chapter 243 Chapter 242 Chapter 241 Chapter 240 Chapter 239 Chapter 238 Chapter 237 Chapter 236 Chapter 235 Chapter 234 Chapter 233 Chapter 232 Chapter 231 Chapter 230 Chapter 229 Chapter 228 Chapter 227 Chapter 226 Chapter 225 Chapter 224 Chapter 223 Chapter 222 Chapter 221 Chapter 220 Chapter 219 Chapter 218 Chapter 217 Chapter 216 Chapter 215 Chapter 214 Chapter 213 Chapter 212 Chapter 211 Chapter 210 Chapter 209 Chapter 208 Chapter 207 Chapter 206 Chapter 205 Chapter 204 Chapter 203 Chapter 202 Chapter 201 Chapter 200 Chapter 199 Chapter 198 Chapter 197 Chapter 196 Chapter 195 Chapter 194 Chapter 193 Chapter 192 Chapter 191 Chapter 190 Chapter 189 Chapter 188 Chapter 187 Chapter 186 Chapter 185 Chapter 184 Chapter 183 Chapter 182 Chapter 181 Chapter 180 Chapter 179 Chapter 178 Chapter 177 Chapter 176 Chapter 175 Chapter 174 Chapter 173 Chapter 172 Chapter 171 Chapter 170 Chapter 169 Chapter 168 Chapter 167 Chapter 166 Chapter 165 Chapter 164 Chapter 163 Chapter 162 Chapter 161 Chapter 160 Chapter 159 Chapter 158 Chapter 157 Chapter 156 Chapter 155 Chapter 154 Chapter 153 Chapter 152 Chapter 151 Chapter 150 Chapter 149 Chapter 148 Chapter 147 Chapter 146 Chapter 145 Chapter 144 Chapter 143 Chapter 142 Chapter 141 Chapter 140 Chapter 139 Chapter 138 Chapter 137 Chapter 136 Chapter 135 Chapter 134 Chapter 133 Chapter 132 Chapter 131 Chapter 130 Chapter 129 Chapter 128 Chapter 127 Chapter 126 Chapter 125 Chapter 124 Chapter 123 Chapter 122 Chapter 121 Chapter 120 Chapter 119 Chapter 118 Chapter 117 Chapter 116 Chapter 115 Chapter 114 Chapter 113 Chapter 112 Chapter 111 Chapter 110 Chapter 109 Chapter 108 Chapter 107 Chapter 106 Chapter 105 Chapter 104 Chapter 103 Chapter 102 Chapter 101 Chapter 100 Chapter 99 Chapter 98 Chapter 97 Chapter 96 Chapter 95 Chapter 94 Chapter 93 Chapter 92 Chapter 91 Chapter 90 Chapter 89 Chapter 88 Chapter 87 Chapter 86 Chapter 85 Chapter 84 Chapter 83 Chapter 82 Chapter 81 Chapter 80 Chapter 79 Chapter 78 Chapter 77 Chapter 76 Chapter 75 Chapter 74 Chapter 73 Chapter 72 Chapter 71 Chapter 70 Chapter 69 Chapter 68 Chapter 67 Chapter 66 Chapter 65 Chapter 64 Chapter 63 Chapter 62 Chapter 61 Chapter 60 Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 52 Chapter 51 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47 Chapter 46 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 39 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 34 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 23 Chapter 22 Chapter 21 Chapter 20 Chapter 19 Chapter 18 Chapter 17 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 2 Chapter 1


Đây chỉ là khởi đầu mà thôi.

Dương Thiên yên lặng nói.

Hắn khẽ vuốt v e cánh tay mình, sau đó chậm rãi đi về phía xa.

Cách trung tâm huyện A khoảng chừng năm cây số cũng có một chi nhánh của Trương Thị Xan Ẩm.

Trong đại sảnh lúc này đang vô cùng náo nhiệt, một nhóm quý ông quý bà ăn mặc sang trọng đang dùng cơm.

Món ăn ngon, không gian tao nhã, khiến mọi người có được những hưởng thụ vô cùng hoàn mỹ.

“Nào nào nào! Thẩm tổng, chúc dự án hợp tác của chúng ta thành công viên mãn!” Một vị lãnh đạo trung niên đang mời rượu một vị lãnh đạo khác, gương mặt người nào người nấy vô cùng vui vẻ.

“Được được được! Hợp tác vui vẻ!” Thẩm tổng cười nói.

“Đây là món ngon có tiếng của Trương Thị Xan Ẩm, canh gà hầm, mọi người nếm thử một chút đi.” Vị lãnh đạo kia nhiệt tình tiếp đón mọi người.

Mọi người gật đầu, mỗi người múc một bát canh.


Vừa rồi ai cũng uống nhiều rượu như vậy, uống chút canh giải rượu rất hợp.

Chẳng mấy chốc nồi canh đã thấy đáy.

Một vị khách đang múc chút canh cuối cùng thì lại phát hiện ra đáy nồi có một thứ gì đó đen đen.

“Ơ, đây là nguyên liệu gì thế?” Người nọ tò mò múc lên xem.

Ngay lập tức, một con chuột đen kịt, dài khoảng chừng mười centimet xuất hiện trước mặt mọi người.

“Ọe...”
Những tiếng nôn mửa lập tức truyền đến, hầu như tất cả mọi người đều đã uống nồi canh này.

Bây giờ nhìn thấy con chuột dưới nồi canh, ai cũng cảm thấy dạ dày cồn cào, chỉ muốn nôn tất cả những thứ mình vừa ăn ra.

“Hừ! Nhà hàng Trương Ký! Lão Lý, ông chọn nơi đãi khách tốt thật đấy! Chuyện hợp tác của chúng ta để lần sau bàn lại!” Thẩm tổng tức giận vung tay lên, sau đó lại không nhịn được nôn thêm một trận, cuối cùng nổi giận phừng phừng rời đi.

“Ôi! Thẩm tổng, đừng đi!” Vị lãnh đạo kia vất vả lắm mới hợp tác được với Thẩm tổng, thấy ông ta tức giận rời đi thì lập tức khuyên nhủ, nhưng không có chút tác dụng nào.

“Rầm!” Vị lãnh đạo kia đập bàn một cái, hét ầm lên với người phụ trách nhà hàng: “Nếu như hôm nay Trương Bang Phú không cho tôi một câu trả lời rõ ràng thì Nhà hàng Trương Ký sau này cũng đừng mơ được yên ổn!” Vị lãnh đạo này cũng là một nhân vật có máu mặt ở huyện A, chuyên kinh doanh bất động sản, tiếng tăm không hề kém Trương Thị Xan Ẩm.

Chuyện hợp tác lần này tưởng chừng đã thành công mỹ mãn, không ngờ đến cuối lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn như thế này.

...!
Thời gian cứ thế trôi qua, chuỗi nhà hàng Trương Ký liên tục xảy ra sự cố: Lúc thì có gián trong thức ăn, lúc thì có sâu trong cơm...!
Trương Thị Xan Ẩm ở thành phố An.

“A a a!” Trong phòng làm việc, Trương Bang Phú ném vỡ tan chiếc cốc.

Ông ta cảm thấy hôm nay là một ngày vô cùng tồi tệ.

Chỉ trong một ngày ngắn ngủi mà tất cả các chi nhánh của ông ta đều bị khách hàng khiếu nại, thậm chí còn có một số khách hàng tức giận đến mức gọi cả cảnh sát.


Bây giờ, ở bên ngoài tổng công ty, phóng viên đã đứng kín đường.

Nếu như không phải bảo vệ ngăn chặn thì đám phóng viên đó đã vọt thẳng vào trong văn phòng rồi.

Hầu như tất cả mọi thứ trong văn phòng có thể đập được đều bị Trương Bang Phú đập vỡ.

Ông ta tức giận nói: “Điều tra! Điều tra ngay cho ông đây! Rốt cuộc là kẻ nào âm thầm đối đầu với ông đây như vậy!”
“Anh cả! Em đã xem camera rồi, căn bản không nhìn thấy được nhân vật nào khả nghi.

Tất cả mọi chuyện đều giống như đột nhiên xuất hiện vậy.” Em trai Trương Bang Phú- Trương Bang Quý nói.

“Vô dụng! Một lũ vô dụng! Ban ngày ban mặt, chẳng lẽ gặp ma à?” Trương Bang Phú tức giận nói.

Chỉ trong một ngày ngắn ngủi mà tất cả mọi chi nhánh của ông ta đều gặp sự cố, nhưng lại không điều tra ra được nguyên nhân.

“Cha, có phải do đối thủ cạnh tranh của chúng ta không?” Trương Tiến nói.

Trương Thị Xan Ẩm làm trong lĩnh vực ăn uống, đối thủ cạnh tranh nhiều không kể xiết.

Trước kia, Trương Thị Xan Ẩm cũng dùng không ít thủ đoạn để chơi xấu đối thủ cạnh tranh của mình.

“Đúng vậy!!! Đi điều tra tất cả những bên đối thử! Không được tha cho bất cứ bên nào!” Trương Bang Phú hung ác nói.

Tất cả mọi chi nhánh đều xảy ra vấn đề, tất nhiên không thể kinh doanh như bình thường được, chỉ có thể tạm ngừng kinh doanh.


Bây giờ, chủ đề bàn tán náo nhiệt nhất ở huyện A chính là về Trương Thị Xan Ẩm.

“Này! Cậu có nghe tin gì không? Nghe nói thực phẩm của mấy nhà hàng của Trương Thị Xan Ẩm không hợp vệ sinh, toàn dùng thịt lợn chết thôi, nghe nói có người còn ăn phải cả dòi nữa.” Có người nói.

“Không thể nào? Hôm trước tôi còn đến đó ăn cơm mà! Chỉ là giá cả đúng là đắt quá!”
“Vậy cậu mau đến bệnh viện kiểm tra sức khỏe một chút đi, xem có chỗ nào không khỏe không, mấy loại kí sinh trùng đó hay gây ra bệnh truyền nhiễm lắm!”
“Cậu nói làm tôi nổi hết da gà rồi đây này! Không được, tôi phải lập tức đến bệnh viện kiểm tra, nếu không thì không thể nào yên lòng được.”
...!
Những câu chuyện như vậy xuất hiện rất nhiều.

Dương Thiên chậm rãi đi ở đầu đường, khóe miệng khẽ nhếch lên một nụ cười không chút che giấu.

Hắn lợi dụng kỹ thuật ẩn thân hoàn mỹ của Tiểu Quang, trước tiên Tiểu Quang nuốt những thứ đó vào trong bụng, sau đó nhanh chóng thả vào trong thức ăn, người khác căn bản không có cách nào phát hiện.

Tốc độ di chuyển của Tiểu Quang rất nhanh, mọi người chỉ nói là cảm thấy có một tia sáng lóe lên, sau đó đồ vật đã bị thả vào bên trong rồi.



0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận