Danh sách Chapter

Chapter 300 Chapter 299 Chapter 298 Chapter 297 Chapter 296 Chapter 295 Chapter 294 Chapter 293 Chapter 292 Chapter 291 Chapter 290 Chapter 289 Chapter 288 Chapter 287 Chapter 286 Chapter 285 Chapter 284 Chapter 283 Chapter 282 Chapter 281 Chapter 280 Chapter 279 Chapter 278 Chapter 277 Chapter 276 Chapter 275 Chapter 274 Chapter 273 Chapter 272 Chapter 271 Chapter 270 Chapter 269 Chapter 268 Chapter 267 Chapter 266 Chapter 265 Chapter 264 Chapter 263 Chapter 262 Chapter 261 Chapter 260 Chapter 259 Chapter 258 Chapter 257 Chapter 256 Chapter 255 Chapter 254 Chapter 253 Chapter 252 Chapter 251 Chapter 250 Chapter 249 Chapter 248 Chapter 247 Chapter 246 Chapter 245 Chapter 244 Chapter 243 Chapter 242 Chapter 241 Chapter 240 Chapter 239 Chapter 238 Chapter 237 Chapter 236 Chapter 235 Chapter 234 Chapter 233 Chapter 232 Chapter 231 Chapter 230 Chapter 229 Chapter 228 Chapter 227 Chapter 226 Chapter 225 Chapter 224 Chapter 223 Chapter 222 Chapter 221 Chapter 220 Chapter 219 Chapter 218 Chapter 217 Chapter 216 Chapter 215 Chapter 214 Chapter 213 Chapter 212 Chapter 211 Chapter 210 Chapter 209 Chapter 208 Chapter 207 Chapter 206 Chapter 205 Chapter 204 Chapter 203 Chapter 202 Chapter 201 Chapter 200 Chapter 199 Chapter 198 Chapter 197 Chapter 196 Chapter 195 Chapter 194 Chapter 193 Chapter 192 Chapter 191 Chapter 190 Chapter 189 Chapter 188 Chapter 187 Chapter 186 Chapter 185 Chapter 184 Chapter 183 Chapter 182 Chapter 181 Chapter 180 Chapter 179 Chapter 178 Chapter 177 Chapter 176 Chapter 175 Chapter 174 Chapter 173 Chapter 172 Chapter 171 Chapter 170 Chapter 169 Chapter 168 Chapter 167 Chapter 166 Chapter 165 Chapter 164 Chapter 163 Chapter 162 Chapter 161 Chapter 160 Chapter 159 Chapter 158 Chapter 157 Chapter 156 Chapter 155 Chapter 154 Chapter 153 Chapter 152 Chapter 151 Chapter 150 Chapter 149 Chapter 148 Chapter 147 Chapter 146 Chapter 145 Chapter 144 Chapter 143 Chapter 142 Chapter 141 Chapter 140 Chapter 139 Chapter 138 Chapter 137 Chapter 136 Chapter 135 Chapter 134 Chapter 133 Chapter 132 Chapter 131 Chapter 130 Chapter 129 Chapter 128 Chapter 127 Chapter 126 Chapter 125 Chapter 124 Chapter 123 Chapter 122 Chapter 121 Chapter 120 Chapter 119 Chapter 118 Chapter 117 Chapter 116 Chapter 115 Chapter 114 Chapter 113 Chapter 112 Chapter 111 Chapter 110 Chapter 109 Chapter 108 Chapter 107 Chapter 106 Chapter 105 Chapter 104 Chapter 103 Chapter 102 Chapter 101 Chapter 100 Chapter 99 Chapter 98 Chapter 97 Chapter 96 Chapter 95 Chapter 94 Chapter 93 Chapter 92 Chapter 91 Chapter 90 Chapter 89 Chapter 88 Chapter 87 Chapter 86 Chapter 85 Chapter 84 Chapter 83 Chapter 82 Chapter 81 Chapter 80 Chapter 79 Chapter 78 Chapter 77 Chapter 76 Chapter 75 Chapter 74 Chapter 73 Chapter 72 Chapter 71 Chapter 70 Chapter 69 Chapter 68 Chapter 67 Chapter 66 Chapter 65 Chapter 64 Chapter 63 Chapter 62 Chapter 61 Chapter 60 Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 52 Chapter 51 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47 Chapter 46 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 39 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 34 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 23 Chapter 22 Chapter 21 Chapter 20 Chapter 19 Chapter 18 Chapter 17 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 2 Chapter 1


Có điều, cầu phú quý trong nguy hiểm, cuối cùng Dương Thiên vẫn quyết định, thăm dò vành đai núi lửa Thái Bình Dương.

Hắn trực tiếp mua một con tàu, sau đó tự học tập một chút cách điều khiển tàu.

Thái Bình Dương rộng lớn vô ngần, hắn không thể nào từ từ bơi qua được.

Tàu là lựa chọn tốt nhất.

Cứ như vậy, Dương Thiên bắt đầu không ngừng di chuyển khắp toàn bộ Thái Bình Dương, tìm kiếm Hỏa Sơn Linh Dịch.

Thời gian cực nhanh, trong nháy mắt đã qua hơn một tháng, mà Dương Thiên đang ở phía trên một hòn đảo cô lập, yên lặng tu luyện.

Trên mặt hắn tràn đầy nụ cười tự tin, khí thế trên người làm cho người ta sợ hãi, hiện tại quá trình tu luyện Luyện huyết cảnh của hắn đã hoàn thành bốn lần rèn luyện máu, chỉ bằng thực lực cũng đã tương đương với cấp A trung kỳ!
Trong lúc giơ tay nhấc chân, tản ra cảm giác áp bách mạnh mẽ.

Thực lực Dương Thiên lại đột phá, tràn đầy vui sướng, trong lòng kinh ngạc vui mừng: "Ước chừng qua hơn một tháng nữa, mình sẽ có thể hoàn thành chín lần rèn luyện máu nhỉ?"

.


.

.

.

.

Một nơi cách Dương Thiên hơn 10km, một mẫu hạm thật lớn đang chậm rãi di chuyển.

Đây là mẫu hạm của Hợp chủng quốc, đang tuần tra lãnh địa mà mình chiếm được.

Mà ở trên mẫu hạm, ba người đàn ông trung niên đứng ở phía trước nhất, nhìn Thái Bình Dương rộng lớn.

Bên cạnh bọn họ không có người nào dám tiếp cận, trên người ba người này tản ra dao động làm cho người ta vô cùng sợ hãi! Mà ngay cả hạm trưởng ở trên mẫu hạm lúc nhìn về phía bọn họ cũng hơi có vẻ kính sợ.

Đột nhiên, một bóng người lo lắng chạy tới, chạy đến bên cạnh Hạm trưởng, nhỏ giọng nói chuyện gì đó.

Sắc mặt Hạm trưởng đột nhiên hơi thay đổi.

"Sao vậy?” Một người đàn ông trung niên trong đó hỏi.

"Đại nhân Smith, phòng giám sát của chúng ta phát hiện một con tàu ở một nơi cách hơn 10km, không phải của Hợp chủng quốc chúng ta.” Hạm trưởng kia nói.

"Thú vị, còn có người dám tự do ra vào lãnh địa của chúng ta! Đi, chúng ta đi nhìn xem!” Smith cười nói với hai người khác.

Mẫu hạm thật lớn trực tiếp đi thẳng về phía con tàu kia.

"Đây là tàu của nước Hoa Hạ!” Đợi khi mẫu hạm đi tới hòn đảo cô lập, Smith nhìn chiếc tàu kia nói, trên mặt lộ ra vẻ tức giận.

Bọn họ cực kỳ căm hận người của đất nước xa xôi kia, bởi vì cường giả thần thoại cấp S Yili của Liên minh Chúng Thần bọn họ đã chết trong tay Long Kinh Thiên của nước Hoa Hạ, khiến cho Liên minh Chúng Thần bọn họ trở thành trò cười của thế giới.

Thù này ghi tạc ở trong lòng mỗi một người Liên minh Chúng Thần bọn họ.


"Ầm!"
Bóng dáng Smith lóe lên, tốc độ toàn thân nhanh đến kinh người, thậm chí chỉ có thể nhìn thấy một ảo ảnh, một chân của ông ta hung ác dẫm mạnh lên chiếc tàu này.

Chiếc tàu thật lớn thậm chí không chịu nổi mấy đòn công kích của ông ta, trở nên chia năm xẻ bảy, sau đó rơi vào trong nước biển.

"Đi! Chúng ta đi xem là tên người Hoa Hạ nào to gan như vậy, dám đến phạm vi lãnh địa tuần tra của chúng ta!” Smith nói với hai người khác.

Dương Thiên đang ở trên đảo tu luyện, đột nhiên một cái bóng bay tới, là tiểu Quang, Dương Thiên vẫn để cho nó canh ở bên ngoài hòn đảo cô lập, nếu phát hiện những người khác đến thì có thể đúng lúc nhắc nhở hắn.

"Chủ nhân, bên ngoài có một con tàu rất lớn đến đây, còn có thật nhiều người.” Tiểu Quang lo lắng nói, sau đó truyền những hình ảnh mà mình nhìn thấy được vào trong đầu Dương Thiên.

Dương Thiên giật mình, hơn một tháng, hắn chưa gặp được người nào của Liên minh Chúng Thần cả, vốn đã cảm thấy mình an toàn, không ngờ bây giờ lại bị phát hiện.

Dương Thiên đứng ở trên hòn đảo cô lập, thấy xa xa có một mẫu hạm thật lớn đang đánh úp lại.

Trong lòng không khỏi cảm thấy một trận áp lực.

Với thực lực của hắn bây giờ, chắc chắn không phải đối thủ của mẫu hạm này, cho dù là cường giả cấp S, cũng không nhất định có thể đối kháng với vũ khí hiện đại hoá.

Ánh mắt Dương Thiên chuyển động, chiếc tàu kia của hắn chắc chắn là không giữ được rồi, bằng không rất dễ bị mẫu hạm này đánh trúng.

Có điều khiến Dương Thiên cảm thấy may mắn chính là, mẫu hạm này cũng không có lập tức phát động công kích, mà trực tiếp dừng ở phụ cận của hòn đảo cô lập này.


Từ phía trên trực tiếp đi xuống ba người đàn ông trung niên.

Sau đó một người đàn ông trung niên phẫn nộ dẫm nát chiếc tàu của hắn!
Vẻ mặt Dương Thiên chấn động, đó là dao động của cường giả cấp A.

Hơn nữa ít nhất đạt tới cấp A trung kỳ.

Ánh mắt Dương Thiên chuyển động một chút, đối phương có ba người, hiện tại hắn không rõ lắm thực lực của đối phương, trực tiếp xuất hiện là lựa chọn không sáng suốt, cho nên, Dương Thiên dựa vào tiểu Quang, rời xa ba người đàn ông trung niên kia.

"Hừ, giấu đầu lòi đuôi!” Ba người Smith đi một vòng trên hòn đảo cô lập, nhưng lại không có phát hiện bất kỳ người nào.

"Harry, ông tìm xem những người đó trốn ở nơi nào trên đảo?” Smith nói với một người đàn ông trung niên khác.

Harry gật gật đầu, sau đó phát động dị năng của mình.

Dị năng của ông ta rất đặc thù, có thể phân biệt các mùi khác nhau, có thể phân biệt rất rõ ràng mùi của mỗi người, theo đó lần theo dấu vết.

Có điều, loại dị năng này cực kỳ tiêu hao tinh thần lực..

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận