Danh sách Chapter

Chapter 300 Chapter 299 Chapter 298 Chapter 297 Chapter 296 Chapter 295 Chapter 294 Chapter 293 Chapter 292 Chapter 291 Chapter 290 Chapter 289 Chapter 288 Chapter 287 Chapter 286 Chapter 285 Chapter 284 Chapter 283 Chapter 282 Chapter 281 Chapter 280 Chapter 279 Chapter 278 Chapter 277 Chapter 276 Chapter 275 Chapter 274 Chapter 273 Chapter 272 Chapter 271 Chapter 270 Chapter 269 Chapter 268 Chapter 267 Chapter 266 Chapter 265 Chapter 264 Chapter 263 Chapter 262 Chapter 261 Chapter 260 Chapter 259 Chapter 258 Chapter 257 Chapter 256 Chapter 255 Chapter 254 Chapter 253 Chapter 252 Chapter 251 Chapter 250 Chapter 249 Chapter 248 Chapter 247 Chapter 246 Chapter 245 Chapter 244 Chapter 243 Chapter 242 Chapter 241 Chapter 240 Chapter 239 Chapter 238 Chapter 237 Chapter 236 Chapter 235 Chapter 234 Chapter 233 Chapter 232 Chapter 231 Chapter 230 Chapter 229 Chapter 228 Chapter 227 Chapter 226 Chapter 225 Chapter 224 Chapter 223 Chapter 222 Chapter 221 Chapter 220 Chapter 219 Chapter 218 Chapter 217 Chapter 216 Chapter 215 Chapter 214 Chapter 213 Chapter 212 Chapter 211 Chapter 210 Chapter 209 Chapter 208 Chapter 207 Chapter 206 Chapter 205 Chapter 204 Chapter 203 Chapter 202 Chapter 201 Chapter 200 Chapter 199 Chapter 198 Chapter 197 Chapter 196 Chapter 195 Chapter 194 Chapter 193 Chapter 192 Chapter 191 Chapter 190 Chapter 189 Chapter 188 Chapter 187 Chapter 186 Chapter 185 Chapter 184 Chapter 183 Chapter 182 Chapter 181 Chapter 180 Chapter 179 Chapter 178 Chapter 177 Chapter 176 Chapter 175 Chapter 174 Chapter 173 Chapter 172 Chapter 171 Chapter 170 Chapter 169 Chapter 168 Chapter 167 Chapter 166 Chapter 165 Chapter 164 Chapter 163 Chapter 162 Chapter 161 Chapter 160 Chapter 159 Chapter 158 Chapter 157 Chapter 156 Chapter 155 Chapter 154 Chapter 153 Chapter 152 Chapter 151 Chapter 150 Chapter 149 Chapter 148 Chapter 147 Chapter 146 Chapter 145 Chapter 144 Chapter 143 Chapter 142 Chapter 141 Chapter 140 Chapter 139 Chapter 138 Chapter 137 Chapter 136 Chapter 135 Chapter 134 Chapter 133 Chapter 132 Chapter 131 Chapter 130 Chapter 129 Chapter 128 Chapter 127 Chapter 126 Chapter 125 Chapter 124 Chapter 123 Chapter 122 Chapter 121 Chapter 120 Chapter 119 Chapter 118 Chapter 117 Chapter 116 Chapter 115 Chapter 114 Chapter 113 Chapter 112 Chapter 111 Chapter 110 Chapter 109 Chapter 108 Chapter 107 Chapter 106 Chapter 105 Chapter 104 Chapter 103 Chapter 102 Chapter 101 Chapter 100 Chapter 99 Chapter 98 Chapter 97 Chapter 96 Chapter 95 Chapter 94 Chapter 93 Chapter 92 Chapter 91 Chapter 90 Chapter 89 Chapter 88 Chapter 87 Chapter 86 Chapter 85 Chapter 84 Chapter 83 Chapter 82 Chapter 81 Chapter 80 Chapter 79 Chapter 78 Chapter 77 Chapter 76 Chapter 75 Chapter 74 Chapter 73 Chapter 72 Chapter 71 Chapter 70 Chapter 69 Chapter 68 Chapter 67 Chapter 66 Chapter 65 Chapter 64 Chapter 63 Chapter 62 Chapter 61 Chapter 60 Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 52 Chapter 51 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47 Chapter 46 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 39 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 34 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 23 Chapter 22 Chapter 21 Chapter 20 Chapter 19 Chapter 18 Chapter 17 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 2 Chapter 1


Dương Thiên tràn đầy ý cười, Adam giống như là một người giúp hắn luyện tập vậy.

Ông ta đã sử dụng mọi chiêu thức bằng nguyên tố hệ thủy, Dương Thiên cứ nhìn thấy thì sẽ học theo, không sợ tiêu hao năng lực.

Chỉ trong một thời gian ngắn, trình độ vận dụng thuần thục nguyên tố hệ thủy của Dương Thiên đã tăng tốc như tên lửa.

Nhìn thấy Adam chuẩn bị rời đi, Dương Thiên híp mắt lại: “Tôi cho ông đi rồi sao?”
Lúc mới đầu thì Dương Thiên chưa chắc có thể giữ chân được Adam, nhưng bây giờ hắn đã có những tiến bộ vượt bậc, nguyên tố hệ thủy cũng sử dụng thuần thục như cá gặp nước.

Dương Thiên vung tay phải lên, vô số những sợi dây nước xuất hiện, chặn đứng đường lui của Adam.

“Dương Thiên, cậu đừng có mà quá đáng!” Adam tức giận nói, bây giờ ông ta đã không muốn tiếp tục chiến đấu nữa rồi, không ngờ Dương Thiên lại vẫn không chịu buông tha.

“Ha ha!” Dương Thiên cười lạnh một tiếng, không thèm để ý đến vẻ mặt xấu xí của Adam, tiếp tục phất tay để sóng biển mãnh liệt ập về phía ông ta.

“Bùm!”
Sắc mặt Adam càng lúc càng xấu, ông ta lập tức khống chế nước biển, chống lại đòn tấn công của Dương Thiên.

Nước biển tiêu tan, thế lực lại ngang nhau.

Trong lòng Adam lúc này đã bắt đầu hoảng loạng, nguyên tố thủy trong cơ thể ông ta bây giờ chỉ còn đủ để ông ta tấn công thêm mười lần nữa thôi.

Sau mười lần này thì ông ta sẽ không thể phát động công kích được nữa.


Nhưng Dương Thiên vẫn như cũ, không có chút dấu hiệu bị tiêu hao năng lượng chút nào.

“Không được, mình nhất định phải rời khỏi đây!” Adam nghĩ thầm, sau đó lập tức chạy về phía mặt biển, ý đồ phá tan những sợi dây nước của Dương Thiên.

“Bùm!”
Nhưng tốc độ tấn công của Dương Thiên cũng đột nhiên tăng tốc.

Dường như hắn đã đoán được ý đồ của Adam, Dương Thiên lập tức hướng toàn bộ đòn tấn công về phía Adam, ngăn cản bước chân của ông ta.

Một lần, hai lần, năm lần...!
Chỉ trong nháy mắt đã va chạm chín lần, Adam chỉ còn một lần tấn công cuối cùng.

Ông ta sắp ngoi lên trên mặt biển, nhưng nơi đó cũng bị Dương Thiên phong tỏa rồi.

Dương Thiên công kích liên tục, sắc mặt Adam càng lúc càng xấu.

Dị năng của ông ta chỉ có thể dùng một lần nữa, nếu như ông ta dùng để ngăn cản đòn tấn công của Dương Thiên, vậy thì sau đó ông ta sẽ không còn sức phá lớp phong tỏa này.

Còn nếu lựa chọn đột phá phong tỏa, vậy thì đòn công kích của Dương Thiên chắc chắn sẽ rơi trên người ông ta.

Gương mặt Adam lộ rõ vẻ điên cuồng.

Một khi bị Dương Thiên giữ chân lại đây thì ông ta nhất định sẽ chết, thế nên ông ta chỉ có thể không màng đến đòn tấn công của Dương Thiên.

Lớp phong tỏa đó cuối cùng cũng bị ông ta phá vỡ, nhưng đòn tấn công của Dương Thiên cũng rơi trên người ông ta.

“Phụt!”
Adam phun ra một ngụm máu, thân thể rời khỏi nước biển.

“Dương Thiên! Một ngày nào đó tôi sẽ băm vằm cậu thành trăm mảnh!” Adam phẫn nộ quát lên.

Đòn công kích này của Dương Thiên khiến nội tạng của ông ta tổn thương nghiêm trọng, nhưng vẫn giữ được tính mạng.

“Adam!” Nhóm người William nhìn thấy dáng vẻ thê thảm của Adam thì vội vàng hét lên.

“Vút!”
Đột nhiên, một tia sáng xuất hiện.

“Adam!” Nhóm người William nhìn thấy ánh sáng này nhưng lại không thể ngăn cản được, chỉ có thể nhắc nhở Adam.

Thân thể Adam vẫn còn đang ở trên không trung, sắc mặt tràn đầy phẫn nộ.

Sau đó, ánh sáng này lập tức xuyên thẳng qua trái tim ông ta.


Ban đầu Adam còn chưa có phản ứng gì, nhưng ngay sau đó ánh mắt đã lộ rõ vẻ hoảng sợ, sau đó dần dần mờ đi.

Thân thể ông ta giống như một con diều đứt dây, rơi thẳng xuống biển.

“Vút!”
William nhảy lên, đỡ lấy thân thể Adam rồi bay trở lại tàu.

Sau khi kiểm tra vết thương của Adam, gương mặt William tràn đầy u ám: “Trái tim đã vỡ nát rồi, không thể nào sống được nữa!”
“Cái gì?” Nhóm Smith tràn đầy khiếp sợ.

Adam là dị năng giả cấp A đỉnh phong, thế mà lại bị Dương Thiên giết chết!
Trong mắt Smith lộ rõ vẻ kinh hãi.

Tốc độ tiến bộ của Dương Thiên quả thực khiến người ta sợ hãi.

Ông ta không biết thực ra thực lực của Dương Thiên không bằng Adam, nhưng hắn dựa vào nguyên tố hệ thủy vô tận của Long phượng nguyên châu mà đánh cho Adam mất sức.

Nếu như rời khỏi đại dương, không còn nước biển vô tận, vậy thì Dương Thiên vẫn không thể nào bằng bọn họ.

Dương Thiên đứng dưới đáy biển, lộ ra vẻ tươi cười.

Sau đòn tấn công kia, hắn tính toán chính xác vị trí của Adam, sau đó Vẫn thiết kim đao với tốc độ kinh người đã đâm thẳng vào tim Adam, khiến nó dập nát!
Cái chết của Adam đã gây chấn động mạnh trong toàn bộ đội ngũ Liên minh chúng thần.

Adam là cường giả cấp A đỉnh phong, là dị năng giả hệ thủy, lại còn tiến vào trong nước biển, như cá gặp nước, vậy mà cũng không phải đối thủ của Dương Thiên.

Nhóm người William, Smith lúc này cũng vô cùng ảm đạm, không ai dám đi xuống dưới biển nữa.

Năm vị cường giả cấp A đỉnh phong, trong nháy mắt chỉ còn lại bốn.


“Bùm!”, “Bùm!”
Dưới tàu thủy lại vang lên những tiếng ầm ầm, Dương Thiên tiếp tục dùng Vẫn thiết kim đao tấn công con tàu thứ hai.

Dương Thiên ở dưới đáy biển, cho dù bọn họ có biết vị trí của hắn ở đâu thì cũng không dám xuống đối phó với hắn.

Dương Thiên một mình một người, thế nhưng lại khiến cả đội ngũ Liên minh chúng thần phải lo sợ.

“Rầm!”
Một lát sau, dưới đáy tàu lại thủng một lỗ lớn, nước biển nhanh chóng tràn vào.

“Chúng ta lên bờ!” William, Smith lạnh lùng ra lệnh.

Nếu cứ tiếp tục ở trên tàu thì toàn bộ tàu thủy của họ sẽ bị Dương Thiên phá hỏng.

Đến lúc đó, bọn họ sẽ rơi xuống biển, vậy thì chắc chắn là tai họa.

Bọn họ chưa phải là cường giả cấp S, không thể bay trên không.

Tàu thủy lập tức di chuyển, nhanh chóng đáp vào bờ.

Người của Liên minh chúng thần lập tức lên một hòn đảo nhỏ, William nghe được mấy người thở phào nhẹ nhõm.

Ông ta tràn đầy phẫn nộ, đây chính là sự sỉ nhục của Liên minh chúng thần!.

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận