Danh sách Chapter

Chapter 300 Chapter 299 Chapter 298 Chapter 297 Chapter 296 Chapter 295 Chapter 294 Chapter 293 Chapter 292 Chapter 291 Chapter 290 Chapter 289 Chapter 288 Chapter 287 Chapter 286 Chapter 285 Chapter 284 Chapter 283 Chapter 282 Chapter 281 Chapter 280 Chapter 279 Chapter 278 Chapter 277 Chapter 276 Chapter 275 Chapter 274 Chapter 273 Chapter 272 Chapter 271 Chapter 270 Chapter 269 Chapter 268 Chapter 267 Chapter 266 Chapter 265 Chapter 264 Chapter 263 Chapter 262 Chapter 261 Chapter 260 Chapter 259 Chapter 258 Chapter 257 Chapter 256 Chapter 255 Chapter 254 Chapter 253 Chapter 252 Chapter 251 Chapter 250 Chapter 249 Chapter 248 Chapter 247 Chapter 246 Chapter 245 Chapter 244 Chapter 243 Chapter 242 Chapter 241 Chapter 240 Chapter 239 Chapter 238 Chapter 237 Chapter 236 Chapter 235 Chapter 234 Chapter 233 Chapter 232 Chapter 231 Chapter 230 Chapter 229 Chapter 228 Chapter 227 Chapter 226 Chapter 225 Chapter 224 Chapter 223 Chapter 222 Chapter 221 Chapter 220 Chapter 219 Chapter 218 Chapter 217 Chapter 216 Chapter 215 Chapter 214 Chapter 213 Chapter 212 Chapter 211 Chapter 210 Chapter 209 Chapter 208 Chapter 207 Chapter 206 Chapter 205 Chapter 204 Chapter 203 Chapter 202 Chapter 201 Chapter 200 Chapter 199 Chapter 198 Chapter 197 Chapter 196 Chapter 195 Chapter 194 Chapter 193 Chapter 192 Chapter 191 Chapter 190 Chapter 189 Chapter 188 Chapter 187 Chapter 186 Chapter 185 Chapter 184 Chapter 183 Chapter 182 Chapter 181 Chapter 180 Chapter 179 Chapter 178 Chapter 177 Chapter 176 Chapter 175 Chapter 174 Chapter 173 Chapter 172 Chapter 171 Chapter 170 Chapter 169 Chapter 168 Chapter 167 Chapter 166 Chapter 165 Chapter 164 Chapter 163 Chapter 162 Chapter 161 Chapter 160 Chapter 159 Chapter 158 Chapter 157 Chapter 156 Chapter 155 Chapter 154 Chapter 153 Chapter 152 Chapter 151 Chapter 150 Chapter 149 Chapter 148 Chapter 147 Chapter 146 Chapter 145 Chapter 144 Chapter 143 Chapter 142 Chapter 141 Chapter 140 Chapter 139 Chapter 138 Chapter 137 Chapter 136 Chapter 135 Chapter 134 Chapter 133 Chapter 132 Chapter 131 Chapter 130 Chapter 129 Chapter 128 Chapter 127 Chapter 126 Chapter 125 Chapter 124 Chapter 123 Chapter 122 Chapter 121 Chapter 120 Chapter 119 Chapter 118 Chapter 117 Chapter 116 Chapter 115 Chapter 114 Chapter 113 Chapter 112 Chapter 111 Chapter 110 Chapter 109 Chapter 108 Chapter 107 Chapter 106 Chapter 105 Chapter 104 Chapter 103 Chapter 102 Chapter 101 Chapter 100 Chapter 99 Chapter 98 Chapter 97 Chapter 96 Chapter 95 Chapter 94 Chapter 93 Chapter 92 Chapter 91 Chapter 90 Chapter 89 Chapter 88 Chapter 87 Chapter 86 Chapter 85 Chapter 84 Chapter 83 Chapter 82 Chapter 81 Chapter 80 Chapter 79 Chapter 78 Chapter 77 Chapter 76 Chapter 75 Chapter 74 Chapter 73 Chapter 72 Chapter 71 Chapter 70 Chapter 69 Chapter 68 Chapter 67 Chapter 66 Chapter 65 Chapter 64 Chapter 63 Chapter 62 Chapter 61 Chapter 60 Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 52 Chapter 51 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47 Chapter 46 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 39 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 34 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 23 Chapter 22 Chapter 21 Chapter 20 Chapter 19 Chapter 18 Chapter 17 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 2 Chapter 1


Càng đánh càng rùi, Dương Thiên chiến đấu nửa ngày mới đánh chết được năm con sói Tật Phong.

Xung quanh hắn vẫn còn gần năm mươi con nữa, chưa kể đến còn một con sói Tật Phong cấp D chưa ra tay!
Dương Thiên chậm rãi lùi lại phía sau, dần dần đứng ngang hàng với Long Thiên Y.

Long Thiên Y tạo thành một bức tường lửa ngăn chặn bầy sói.

“Dương Thiên! Tôi không chống đỡ được nữa rồi!” Trên trán Long Thiên Y lấm tấm mồ hôi, không ngừng phát ra những ngọn lửa để công kích.

Sắc mặt cô tái nhợt, phóng thích dị năng hao tốn quá nhiều sức mạnh tinh thần.

“Không thể tiếp tục như thế này được nữa! Phải tìm cách phá vòng vây!” Dương Thiên hét lớn.

Dương Thiên âm thầm quan sát, tìm được một điểm yếu thì nhanh chóng lôi Long Thiên Y chạy về hướng đó.

Nơi đó chỉ có bốn con sói Tật Phong.

Dương Thiên hung hăng tung một quyền tấn công một con, lại một chân đá bay một con.

Hai con khác điên cuồng cắn chân Dương Thiên, một con cắn được lên cẳng chân hắn.

“A! Dương Thiên!” Long Thiên Y sợ hãi kêu lên, lo lắng không thôi.


Dương Thiên cố nén đau nhức, lại tung hai nắm đấm tấn công hai con còn lại.

Con đường phía trước đã được dọn sạch, Dương Thiên hưng phấn kéo Long Thiên Y chuẩn bị thoát thân.

“Gào!!!”
Ngay lúc Dương Thiên chuẩn bị rời đi thì con sói đầu đàn vẫn luôn đứng trên tảng đá đột nhiên gào lên một tiếng, thân thể như mũi tên nhọn bay thẳng về phía hai người trước mặt.

Chân trước của nó vươn ra, muốn tóm lấy thân thể đã suy nhược của Long Thiên Y.

Nó biết trong hai người này thì Long Thiên Y yếu hơn!
Ngay cả Dương Thiên cũng cảm nhận được uy lực của đòn tấn công kia, đó chính là công kích cấp C! Hắn cắn chặt răng, trực tiếp bay vọt đến trước mặt Long Thiên Y, tung một nắm đấm ra để chặn lại móng vuốt này.

Rầm!
Dương Thiên cảm nhận được một sức mạnh không thể nào tưởng tượng được truyền đến nắm đấm của mình.

Toàn bộ tay phải của hắn phát ra một tiếng răng rắc, đó là tiếng gãy xương.

Chỉ với một đòn tấn công mà cánh tay phải của Dương Thiên đã bị gãy hoàn toàn.

Dương Thiên chỉ cảm thấy đau nhói, sau đó cánh tay phải của hắn đã mất đi tri giác.

Sói Tật Phong đầu đàn nhìn Dương Thiên, sinh vật kỳ lạ này hình như đang muốn khiêu khích uy nghiêm của nó.

Nó không hề dừng lại, tàn nhẫn nhảy lên, lao thẳng về phía Dương Thiên.

“Đi mau!” Dương Thiên quát lên với Long Thiên Y.

Con sói Tật Phong đầu đàn này quá mạnh mẽ, thực lực thậm chí đã có thể đạt tới cấp D đỉnh phong! Tố chất thân thể của Dương Thiên như vậy mà cũng không thể ngăn cản được một đòn công kích của nó, càng không cần nói đến Long Thiên Y.

Chỉ cần trúng phải một đòn công kích thì Long Thiên Y chắc chắn sẽ chết!
Bây giờ chỉ có cách để Long Thiên Y tìm cơ hội chạy trước, sau đó hắn lại tìm cơ hội thoát thân, nếu không thì cả hai sẽ đều phải chết ở nơi này!
Sói Tật Phong đầu đàn tấn công vài lần mà Dương Thiên đều có thể tránh được, nó tức giận vô cùng, phẫn nộ gầm lên một tiếng.

Những con sói Tật Phong khác nhanh chóng chạy tới, bao vây Dương Thiên và Long Thiên Y.

“Không ngờ ngày đầu tiên tiến vào đã phải bỏ mạng tại đây!” Long Thiên Y cười thảm, gương mặt tràn đầy nước mắt.

Cô nhìn về phía Dương Thiên, nói: “Xin lỗi Dương Thiên, là tôi làm liên lụy đến anh.”

Thực ra dựa vào tố chất thân thể của Dương Thiên thì không nhất thiết sẽ bị đám sói vây quanh.

Nhưng bởi vì có Long Thiên Y bên cạnh nên Dương Thiên không thể mặc kệ cô được.

Dương Thiên lắc đầu, ánh mắt không ngừng nhìn quanh bốn phía, muốn tìm lối ra.

Nhưng mà, ngoại trừ vách núi phía sau thì tất cả đều bị đàn sói Tật Phong vây quanh.

“Gào!!!” Sói Tật Phong đầu đàn rú lên một tiếng, nhào về phía Dương Thiên.

Những con còn lại thì nhào về phía Long Thiên Y.

Dương Thiên có thể tránh được đòn công kích của con sói đầu đàn nhưng Long Thiên Y lại không thể.

Một con sói Tật Phong vươn móng vuốt về phía Long Thiên Y, Long Thiên Y không chịu nổi, cả người rơi xuống vách núi.

“Thiên Y!” Dương Thiên nhìn thấy thì vội vàng chạy tới muốn túm lấy Long Thiên Y.

Sau lưng lại là một trận gầm rú, Dương Thiên cảm thấy lưng mình bị đạp một cú, lục phủ ngũ tạng gần như bị đạp văng ra ngoài.

Một cơn đau đớn ập đến, Dương Thiên không nhịn nổi phun ra một ngụm máu.

Hắn cố nén đau đớn, tay trái vẫn nắm chặt tay Long Thiên Y, nhưng bây giờ cả người Dương Thiên cũng đang lơ lửng trên vách núi.

Sau đó, hai bóng dáng ôm lấy nhau, rơi từ trên xuống.

“Gào!!!”

Trên vách núi chỉ còn lại sói Tật Phong đầu đàn đang gào thét vô cùng phẫn nộ!
Dương Thiên chậm rãi mở mắt ra, nhìn bốn phía xung quanh.

Hắn chỉ thấy mình đang nằm trong một sơn động, bên dưới là một đám cỏ khô.

Dương Thiên nhìn đống lửa trước mặt, Long Thiên Y lẳng lặng ngồi bên đống lửa.

Trên mặt cô có vết máu, trên quần áo cũng có.

“Xem ra không có việc gì!” Dương Thiên nhẹ nhàng thở phào một hơi.

Vừa rồi trong lúc hai người rơi xuống vách núi, Dương Thiên đã nhịn đau để xoay người lại, sau đó hắn cảm thấy thân thể mình đập mạnh xuống đất, lập tức bất tỉnh nhân sự.

Long Thiên Y cảm giác được động tĩnh của Dương Thiên thì ánh mắt đờ đẫn lập tức tỉnh táo trở lại.

Cô vội vàng đi tới bên cạnh hắn.

“Dương Thiên, anh cảm thấy thế nào rồi?” Long Thiên Y quan tâm hỏi, ngay sau đó đã bật khóc nức nở: “Xin lỗi, tất cả là do tôi nên mới liên lụy đến anh.”
Long Thiên Y từ trước đến nay vẫn luôn là một cô gái mạnh mẽ, nhưng lúc này cũng không cầm được nước mắt, chẳng khác gì những cô nữ sinh yếu đuối.

Dương Thiên cảm nhận thân thể của mình một chút, sắc mặt đột nhiên tái nhợt..

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận