Danh sách Chapter

Chapter 412 Chapter 411 Chapter 410 Chapter 409 Chapter 408 Chapter 407 Chapter 406 Chapter 405 Chapter 404 Chapter 403 Chapter 402 Chapter 401 Chapter 398 Chapter 397 Chapter 396 Chapter 395 Chapter 390 Chapter 389 Chapter 382 Chapter 381 Chapter 374 Chapter 371 Chapter 370 Chapter 369 Chapter 368 Chapter 367 Chapter 366 Chapter 365 Chapter 364 Chapter 363 Chapter 362 Chapter 361 Chapter 360 Chapter 359 Chapter 358 Chapter 357 Chapter 356 Chapter 355 Chapter 354 Chapter 353 Chapter 352 Chapter 351 Chapter 350 Chapter 349 Chapter 348 Chapter 347 Chapter 346 Chapter 345 Chapter 344 Chapter 343 Chapter 342 Chapter 341 Chapter 340 Chapter 339 Chapter 338 Chapter 337 Chapter 336 Chapter 335 Chapter 334 Chapter 333 Chapter 332 Chapter 331 Chapter 330 Chapter 329 Chapter 328 Chapter 327 Chapter 326 Chapter 325 Chapter 324 Chapter 323 Chapter 322 Chapter 321 Chapter 320 Chapter 319 Chapter 318 Chapter 317 Chapter 316 Chapter 315 Chapter 314 Chapter 313 Chapter 312 Chapter 311 Chapter 310 Chapter 309 Chapter 308 Chapter 307 Chapter 306 Chapter 305 Chapter 304 Chapter 303 Chapter 302 Chapter 301 Chapter 300 Chapter 299 Chapter 298 Chapter 297 Chapter 296 Chapter 295 Chapter 294 Chapter 293 Chapter 292 Chapter 291 Chapter 290 Chapter 289 Chapter 288 Chapter 287 Chapter 286 Chapter 285 Chapter 284 Chapter 283 Chapter 282 Chapter 281 Chapter 280 Chapter 279 Chapter 278 Chapter 277 Chapter 276 Chapter 275 Chapter 274 Chapter 273 Chapter 272 Chapter 271 Chapter 270 Chapter 269 Chapter 268 Chapter 267 Chapter 266 Chapter 265 Chapter 264 Chapter 263 Chapter 262 Chapter 261 Chapter 260 Chapter 259 Chapter 258 Chapter 257 Chapter 256 Chapter 255 Chapter 254 Chapter 253 Chapter 252 Chapter 251 Chapter 250 Chapter 249 Chapter 248 Chapter 247 Chapter 246 Chapter 245 Chapter 244 Chapter 243 Chapter 242 Chapter 241 Chapter 240 Chapter 239 Chapter 238 Chapter 237 Chapter 236 Chapter 235 Chapter 234 Chapter 233 Chapter 232 Chapter 231 Chapter 230 Chapter 227 Chapter 226 Chapter 225 Chapter 224 Chapter 223 Chapter 222 Chapter 221 Chapter 220 Chapter 219 Chapter 218 Chapter 217 Chapter 216 Chapter 215 Chapter 214 Chapter 213 Chapter 212 Chapter 211 Chapter 210 Chapter 209 Chapter 208 Chapter 207 Chapter 206 Chapter 205 Chapter 204 Chapter 203 Chapter 202 Chapter 201 Chapter 200 Chapter 199 Chapter 198 Chapter 197 Chapter 196 Chapter 195 Chapter 194 Chapter 193 Chapter 192 Chapter 191 Chapter 190 Chapter 189 Chapter 188 Chapter 187 Chapter 186 Chapter 185 Chapter 184 Chapter 183 Chapter 182 Chapter 181 Chapter 180 Chapter 179 Chapter 178 Chapter 177 Chapter 176 Chapter 175 Chapter 174 Chapter 173 Chapter 172 Chapter 171 Chapter 170 Chapter 169 Chapter 168 Chapter 167 Chapter 166 Chapter 165 Chapter 164 Chapter 163 Chapter 162 Chapter 161 Chapter 160 Chapter 159 Chapter 158 Chapter 157 Chapter 156 Chapter 155 Chapter 154 Chapter 153 Chapter 152 Chapter 151 Chapter 150 Chapter 149 Chapter 148 Chapter 147 Chapter 146 Chapter 145 Chapter 144 Chapter 143 Chapter 142 Chapter 141 Chapter 140 Chapter 139 Chapter 138 Chapter 137 Chapter 136 Chapter 135 Chapter 134 Chapter 133 Chapter 132 Chapter 131 Chapter 130 Chapter 129 Chapter 128 Chapter 127 Chapter 126 Chapter 125 Chapter 124 Chapter 123 Chapter 122 Chapter 121 Chapter 120 Chapter 119 Chapter 118 Chapter 117 Chapter 116 Chapter 115 Chapter 114 Chapter 113 Chapter 112 Chapter 111 Chapter 110 Chapter 109 Chapter 108 Chapter 107 Chapter 106 Chapter 105 Chapter 104 Chapter 103 Chapter 102 Chapter 100 Chapter 99 Chapter 98 Chapter 85 Chapter 83 Chapter 82 Chapter 81 Chapter 80 Chapter 79 Chapter 78 Chapter 77 Chapter 76 Chapter 73 Chapter 72 Chapter 71 Chapter 70 Chapter 69 Chapter 68 Chapter 67 Chapter 66 Chapter 65 Chapter 64 Chapter 63 Chapter 61 Chapter 60 Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 52 Chapter 51 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47 Chapter 46 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 39 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 34 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 23 Chapter 22 Chapter 21 Chapter 20 Chapter 19 Chapter 18 Chapter 17 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 1

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Ramsessivy[Full2] Lỗ Ái (Bắt yêu) - Ảm Hương - Ngoại truyện 037: Hắn đuổi theo

"Mộ thái thái, Đông Húc nhà tôi đều đã lên tiếng nói là theo Cổ Dư bay qua Thái Lan, ngài còn muốn thế nào nữa?" Mộ Thanh Nhàn ngồi dũa móng tay trên ghế sô pha xoay qua, lên tiếng nhắc nhở mọi người về sự tồn tại của mình, chính là không quen nhìn mẹ kế phá hỏng chuyện tốt của mình, quay đầu nói với Cổ Dư: "Cổ Dư, em nhanh đi cùng Đông Húc đi, trễ máy bay phiền lắm! Chuyện hai người đi công tác ta sẽ giải thích rõ ràng cho Mộ bí thư! Ôi dào, không phải chỉ xuất ngoại giải quyết chuyện công việc thôi sao? Chuyện đi công tác nhỏ như vậy, làm như chưa từng gặp qua! Dù nói như thế nào thì ngài cũng là phu nhân bí thư, có cái gì mà chưa từng gặp!"

Xoay qua xoay lại, cuối cùng lại đem mũi nhọn chĩa về Mộ thái thái!

Cổ Dư hơi hơi cúi chào với mọi người, bước nhanh đi ra ngoài, ngồi lên xe của Đông Húc.

"Cổ Dư, từ từ đã......" Mộ thái thái còn kêu to ở phía sau, cứ cảm giác chuyện này có gì không đó thích hợp, "Vẫn nên gọi điện cho Dạ Triệt đi. Chú Tiền, nhanh gọi điện cho thiếu gia." Bà hét lên với quản gia ở bên cạnh.

"Không cho gọi!" Mộ Thanh Nhàn nhanh chóng cản tay bấm số điện thoại của quản gia, cướp lấy ống nghe, cũng ngăn cản Mộ thái thái ở trước mặt, "Đuổi cái gì mà đuổi! Con dâu của ngài chỉ đi công tác thôi, cần phải làm như vậy sao! Dù sao Cổ Dư cũng là con người, không phải một con chim, dựa vào đâu mà các người thích thì đóng cửa, ra cổng còn bị các người dùng dây thừng cột thân!" Tóm lại, các người muốn mọi sự như ý thế nào, bà liền nhúng tay như thế đó!

"Sao cô có thể nói như vậy được, cô là phận con cháu......" Mộ thái thái lòng nóng như lửa đốt cũng nổi giận.

Ngoài cửa, xe của Cổ Dư cùng Đông Húc đã muốn lái ra khỏi cổng Mộ trạch, Cổ Dư vẫn nghiêng người nhìn bên ngoài không nói gì, tựa như có chút lưu luyến với nơi này, không nỡ rời đi. Cô cho rằng mình có khả năng không bao giờ sẽ vào ở nơi đây nữa, có chút sầu não với chốn này.

"Có ấn tượng khắc sâu đối với nơi này sao?" Lãnh Đông Húc ở một bên tuy rằng không có xoay qua nhìn cô, nhưng hắn biết cô đang lưu luyến, cười cười, "Đừng buồn, sau này cô còn có thể tới đây. Dù sao hai nhà Cổ Mộ là có giao tình, tuy rằng không làm thông gia được, cũng vẫn có thể làm bạn."

Cổ Dư xoay bả đầu lại, không có để mình biểu lộ cảm tình, nhìn đồng hồ: "Giờ là tám giờ sáng, thời gian bay là bảy giờ tối, khoảng thời gian ở giữa thì chúng ta làm gì?"

"Đăng ký." Lãnh Đông Húc cũng không ngẩng đầu lên, tựa như đã sắp xếp hành trình tốt lắm, "Tôi sửa thời gian bay thành chín giờ sáng, bởi vậy chúng ta có một tiếng để đăng ký. Người bạn Thị Na kia của cô có thể đúng giờ đến sân bay chứ?"

Một đàn quạ đen bay qua đầu Cổ Dư, thật sự bị hắn kíƈɦ ŧɦíƈɦ khi hành động không ngừng thay đổi như vậy! Đầu tiên là không ngừng thay đổi lịch bay, quả thật là đang đuổi kịp thời gian, một chút thời gian cho cô chuẩn bị cũng không có! Nhưng mà cũng may cô không có vấn đề gì, có thể phối hợp với hắn bay qua nước ngoài trước, bởi vậy lúc này cô không so đo cùng hắn!

"Chắc là có thể đến kịp! Tôi gọi điện cho Thị Na!" Cô ngoài cười nhưng trong không cười, lấy tay bấm điện thoại, quả nhiên gọi điện cho Thị Na, đầu quay ra ngoài cửa xe, "Trước chín giờ phải đến sân bây, đây là lệnh của ông chủ! Một trăm vạn tiền công của chúng ta đều dựa vào cô! Đầu tiên chúng ta phải đăng ký trước chín giờ sáng!"

"A -- không phải nói bảy giờ tối mới bay sao?" Quả nhiên Thị Na bị tin tức này làm hốt hoảng, phát ra một tiếng thét chói tai cao vút, thiếu chút nữa không giữ vững điện thoại, "Giờ tôi đang ở bên ngoài đi tìm phòng! Làm sao tới sân bay kịp! Mặt khác tôi cũng nói cho cô biết một tin tức, vừa rồi tôi ở văn phòng môi giới bất động sản, nhìn thấy thiếu gia Phó Minh Khải, cũng chính là bạn trai trước kia của Lâm Tiêm Tiêm đang đem bất động sản của mình đến đăng ký ở đây, bị cô ta làm cho táng gia bại sản, mẹ ruột thì chết không được nhắm mắt! Anh ta đưa giấy tờ nhà đất đến nơi này, nhưng lại đang gặp mặt cùng Lâm Tiêm Tiêm! Vừa rồi tôi nhìn thấy hai người đứng ở bên ngoài, mới nhận ra là bạn trai cũ của Lâm Tiêm Tiêm!"

"Bọn họ gặp mặt ở trung tâm môi giới bất động sản sao? Không phải Lâm Tiêm Tiêm đang làm việc ở tòa thị chính à?" Không thể phủ nhận, Cổ Dư sắp xuất ngoại có chút giật mình với tin tức này! Vốn dĩ Lâm Tiêm Tiêm bị Phó Minh Khải chia tay, mới cam tâm tình nguyện theo Mộ Dạ Triệt, hiện tại cô ta lại lén gặp mặt bạn trai cũ, chẳng lẽ bởi vì đêm qua Mộ Dạ Triệt không có đến biệt thự để thỏa mãn cô ta?

"Đương nhiên rồi! Tối qua Mộ thiếu gia không có đến biệt thự thăm cô ta, khuôn mặt của cô ta còn dài hơn cả mặt ngựa, đối với ai cũng không có nổi sắc mặt hòa nhã! Cho nên tối hôm qua cô ta không ngừng gọi điện thoại nói chuyện với Phó thiếu gia, sau đó hôm nay bắt đầu gặp mặt!" Thị Na tiếp tục nói nhỏ, đã muốn cầm giấy tờ nhanh chóng trở về, "Là tôi vô tình gặp được cảnh này, chứ không phải cố ý theo dõi cô ta! Tôi không có rảnh rỗi như vậy! Chị Cổ Dư, giờ tôi lái xe qua đó, chị nhất định phải gắng hết sức kéo dài thời gian cho tôi, gắng hết sức ấy!"

"Nhanh lên đi!" Cổ Dư lấy tay day mi tâm, thật là toát mồ hôi vì Thị Na lại đua xe! Cũng không phải là cô cố ý làm khó dễ Thị Na, đặt tiểu Thị Na vào trong nguy hiểm, mà là Lãnh Đông Húc cứ hành động bất ngờ, không ngừng thay đổi lịch bay! Hiện tại cô đã bắt đầu nghi ngờ Đông Húc là vì không muốn Mộ Dạ Triệt biết bọn họ bay qua Thái Lan, bởi vậy mới không ngừng thay đổi lịch bay!

Đương nhiên, suy đoán này của cô là chính xác! Bởi vì khi xe của bọn họ lái ra đại viện thị ủy, Mộ thái thái trở lại phòng của mình liền gọi điện cho Mộ Dạ Triệt, nói ra sự lo lắng về cảnh vừa rồi, để con nhanh chóng trở về! "Dạ Triệt, Cổ Dư kéo một vali lớn xuống lầu, đem dọn sạch toàn bộ quần áo trong tủ của mình, mẹ nghi ngờ cô ấy không phải đi công tác nước ngoài, mà là chuẩn bị rời khỏi Mộ gia! Rốt cuộc giữa hai người đã xảy ra chuyện gì vậy? Vì sao cô ấy phải rời đi?"

"Đêm nay bay qua Thái?" Mộ Dạ Triệt đang chuẩn bị họp quả nhiên ngừng bước chân đi vào phòng họp ngay lập tức, đi đến một bên nghe điện thoại, "Đông Húc bay cùng cô ấy sao?"

"Đúng vậy, Đông Húc nói nó cũng đi công tác, bay cùng chuyến với Cổ Dư! Nhưng mẹ cứ cảm thấy, Cổ Dư kéo một vali lớn như vậy là muốn rời nhà, không tính quay lại! Dạ Triệt, con nhanh trở về một chuyến, bọn họ chắc là đi xa rồi!"

"Không, Đông Húc chắc là không đưa Cổ Dư đi xa đâu, nó đang cùng con chơi một màn mèo vờn chuột. Giờ con đến đó, mẹ nói cho con biết trước khi rời nhà bọn họ mặc quần áo gì." Mộ Dạ Triệt bình tĩnh cười lạnh, đã muốn cất bước xoay người đi về. Tối hôm qua Đông Húc chính là nói muốn dẫn Cổ Dư ra ngoài giải sầu, thực hiện lời hứa trên bàn cờ, thì ra là tính đưa cô rời khỏi nơi này!

Lời hứa trên bàn cờ này là -- Đông Húc sẽ hẹn hò mai mối cùng Cổ Dư, bồi dưỡng tình cảm, cướp người phụ nữ của hắn! Đông Húc chết tiệt này quả nhiên là làm thật!

"Cổ Dư mặc bộ quần áo thể thao hình gấu chó, Đông Húc thì mặc chiếc áo gió màu vàng......"

"Tốt lắm, con đã biết." Đôi mắt của Mộ Dạ Triệt sớm đã chứa đựng tức giận, gương mặt âm trầm, bước chân càng nhanh hơn, nói lạnh lùng: "Nếu tiếp theo chị Hai lại đối nghịch với mẹ, mẹ nhất định phải ngăn Cổ Dư lại, hoặc là gọi điện cho con! Thời gian gần đây, chị Hai luôn giới thiệu đối tượng mai mối cho Cổ Dư, cực lực tác hợp Cổ Dư cùng Đông Húc! Mục đích cuối cùng của chị ấy, hẳn là mẹ bà ba đều biết được chứ?"

"Dạ Triệt con đang nói gì đó?" Mộ thái thái quả nhiên phát ra một tiếng thét chói tai, không thể tin mà dùng hai tay cầm điện thoại, bị con riêng của chồng chọc tức đến thân thể run nhè nhẹ, "Cổ Dư là mợ, làm sao ở cùng một chỗ với cháu trai được?! Thanh Nhàn này thật quá đáng! Cô ta thật sự muốn hủy hoại Mộ gia chúng ta, hủy hoại cả ba người gồm con, Cổ Dư và Đông Húc nữa! Giờ mẹ phải đuổi theo bọn họ!"

"Mẹ, con nói cho mẹ nghe chuyện này, là hy vọng mẹ ngăn Cổ Dư lại, chứ không phải để mẹ xúc động!" Mộ Dạ Triệt lạnh mặt, bảo thư ký bên cạnh không cần báo cáo lịch trình với hắn, mà là hủy bỏ cuộc họp cho hắn, hiện tại hắn có việc quan trọng hơn cần làm, "Mẹ, chuyện này không thể để ba biết, một mình mẹ biết là được rồi, đừng để ảnh hưởng đến sức khỏe của ba. Mà vừa rồi con ra khỏi nhà, Cổ Dư luôn luôn giả vờ ngủ, hình như đang cố ý trốn tránh con, bởi vậy ở nhà, mẹ gắng hết sức đừng cho Cổ Dư tiếp xúc cùng chị Hai, trước mắt Cổ Dư có chút đơn thuần."

"Mẹ biết rồi, vậy hiện tại làm sao bây giờ? Dạ Triệt, bọn họ có khả năng đã lên máy bay rồi!" Mộ thái thái bên kia vội la lên, "Mẹ nhờ đồng nghiệp của ba con điều tra danh sách đăng ký nhé? Bác Ngụy của con ở tổng cục hàng không có quyền lực rất lớn......"

"Con đã phái người đi thăm dò." Mộ Dạ Triệt nói lạnh nhạt, không cho người mẹ không hiểu chính sự, sống an nhàn suиɠ sướиɠ nhúng tay vào việc này, hai mắt sắc bén nhìn chằm chằm về phía trước, mỉm cười trào phúng: "Cổ Dư là con dâu mà ba mẹ tự mình lựa chọn, không ai có thể thay thế vị trí của cô ấy trong cảm nhận của mẹ, không phải cô ấy thì không được! Bởi vậy lúc này con nhất định phải giúp mẹ cùng ba đuổi theo cô con dâu vĩ đại này, a!"

Hắn cúp máy, đôi mắt mỉm cười lại trở nên hung ác nham hiểm, ánh mắt để lộ băng sương đến ngàn dặm, mặt đầy tức giận, phải khiến cho Cổ Dư lén chạy trốn một lần nữa nhìn thẳng vào phương thức hắn đối xử với vợ của mình! Xem ra trong khoảng thời gian hai tháng này, cô phải trở thành người vợ thật sự của hắn, mới có thể ngoan ngoãn ở bên cạnh hắn, dựa theo quy định của hợp đồng!

Hắn sớm đã nhấn mạnh rằng không thể để Mộ gia mang tiếng có vợ nɠɵạı ŧìиɦ, nhưng cô nhất định phải xuất ngoại bồi dưỡng tình cảm cùng Đông Húc trong khoảng thời gian này! Như vậy dưới tình huống này, hắn sẽ bổ sung một điều khoản trong hợp đồng -- một tuần sinh hoạt vợ chồng hai lần! Hắn không ngại khắc dấu ấn của mình lên người cô, để cô chân chính trở thành người phụ nữ của hắn, vĩnh viễn ngoan ngoãn ở bên cạnh hắn!

"Mộ thị trưởng." Đang lúc hắn đi nhanh ra cửa tòa thị chính, Dịch Phong là trợ thủ đắc lực của hắn kêu hắn lại, nhỏ giọng báo cáo: "Thiếu gia, hôm nay Lâm tiểu thư đến trung tâm môi giới bất động sản, hẹn gặp mặt cùng Phó Minh Khải ở nơi đó. Thời gian gặp mặt giữa hai người đại khái nửa giờ, hiện Lâm tiểu thư đang trên đường trở về tòa thị chính."

Mộ Dạ Triệt dừng bước chân, chậm rãi xoay qua, nhìn về trợ lý, "Hai người gặp nhau vì chuyện gì?"

"Phó Minh Khải tính bán bất động sản của mình, chủ động liên lạc với Lâm tiểu thư. Xem ra là đã nguôi giận, xử lý xong hậu sự của mẹ, quyết định quay lại cùng Lâm tiểu thư. Mà tối hôm qua ở biệt thự, thật ra Lâm tiểu thư đã liên lạc cùng Phó Minh Khải."

"Phải không?" Mộ Dạ Triệt sắc bén nhìn anh, tiếng nói lạnh như băng cùng giọng cười mỉa mai, "A, hai tháng qua đi, thiếu gia Phó Minh Khải nhất định sẽ phát hiện Lâm Tiêm Tiêm mà mình yêu lại bác ái đến cỡ nào, gặp người nào liền yêu người đó. Nhưng mà Phó thiếu cứ yên tâm, nếu khi đó cảm thấy chính mình vẫn yêu Lâm Tiêm Tiêm như cũ, bản thiếu có thể hoàn trả lại cô gái này! A!"

"Thiếu gia, Lâm tiểu thư đã trở lại." Dịch Phong nhìn cửa tòa thị chính, "Cô ấy biết thiếu gia có cuộc họp lúc 8 giờ, bởi vậy cố ý đến chậm một phút, giờ là 8 giờ một phút."

"Ừ." Mộ Dạ Triệt nheo mắt, bảo Dịch Phong lui xuống, cũng chỉ đạo: "Dùng một phương pháp khác chậm rãi trả lại công ty cho Phó Minh Khải! Sau này nếu có cơ hội, tôi sẽ hết sức bồi thường thương tổn lần này cho anh ta!"

"Vâng!" Dịch Phong lui xuống, Lâm Tiêm Tiêm mặc bộ váy ngắn bó sát thì đi đến. Cô vẫn ăn mặc gợi cảm như cũ, chiếc váy đen bó sát ôm gắt gao đường cong bên ngoài của cô, eo thon chân dài, màu đen càng làm tôn tên làn da trắng mịn, khiến cho cô trong gợi cảm mang theo một phần thanh lịch.

Tự nhiên mà vậy, tất cả đồng nghiệp nam ở bốn phía đều nhìn chằm chằm vào cô, ánh mắt nóng rực, si mê nhìn chằm chằm gương mặt xinh đẹp cùng dáng người khêu gợi của cô! Bọn họ đã muốn xem cô ăn mặc mỗi ngày trở thành thú vui, đoán xem hôm nay cô sẽ mặc bộ váy bó sát người màu gì, sau đó lặng lẽ tặng hoa đến văn phòng cho cô![Full2] Lỗ Ái (Bắt yêu) - Ảm Hương - Ngoại truyện 037: Hắn đuổi theo

Lâm Tiêm Tiêm

"Mộ thị trưởng." Lâm Tiêm Tiêm đi tới chào hỏi cùng Mộ Dạ Triệt, trong môi mắt có ý cười vẫn mang theo sự thất vọng nhè nhẹ như cũ, cười nói: "Chín giờ sáng hôm nay, em được điều động đi đón một người khách, bởi vậy ở nhà thu dọn mất một ít thời gian, đến muộn một phút. Nhưng mà Mộ thị trưởng, tài liệu anh muốn em đã đặt ở trên bàn, xin xem qua."

Mộ Dạ Triệt rũ mắt nhìn chằm chằm cô, sau khi hai mắt lợi hại nhìn chằm chằm thật lâu, khóe môi đột nhiên gợi lên chút cười ác liệt, cười lạnh: "Thư ký Lâm xác định là không phải đi hẹn gặp bạn trai cũ? Mà là ở nhà thu dọn hành lý?" Hắn vươn tay, cầm lấy một sợi tóc ngắn của đàn ông trên bộ váy công sở màu đen của cô, đặt ở trước gương mặt biến sắc của Lâm Tiêm Tiêm, mặt không chút thay đổi mà cười khẽ: "Trở về làm việc đi. Hôm nay không cần thư ký Lâm xuất ngoại đón khách, nghe chưa?"

Lâm Tiêm Tiêm không dự đoán được Phó Minh Khải sẽ lưu lại sợi tóc trên quần áo của mình, chột dạ liếc mắt nhìn Mộ Dạ Triệt một cái, vội vàng cúi đầu, đi qua trước mặt hắn. Nếu hiện tại không phải người đến người đi ở tòa thị chính, không thể bại lộ mối quan hệ với hắn, cô thật sự muốn giải thích rõ ràng với hắn! Nhưng lấy loại tình huống trước mắt thì xem ra, hắn tính ra ngoài đi họp, khảo sát, xã giao, lại bắt đầu một ngày bận trăm công nghìn việc! Cô phải chờ tới buổi tối mới có khả năng gặp được hắn, thật là vô cùng thống khổ!

"Đi thôi." Mộ Dạ Triệt không có để ý đến cô nữa, cất bước mang theo trợ lý tiếp túc đi về phía trước, thân ảnh thon dài biến mất rất nhanh ở cửa chính.

Thế này Lâm Tiêm Tiêm mới dám quay đầu nhìn hắn, một lòng lại chìm xuống tầng đáy sâu nhất. Đêm nay hắn còn có thể đến gặp cô không? Vì sao hắn lại đối xử lạnh lùng với cô ở tòa thị chính như thế?

Mộ Dạ Triệt rời khỏi tòa thị chính, đi thẳng đến sân bay mà trợ lý điều tra.

Không ngoài dự đoán, căn cứ kết quả điều tra, Đông Húc đều mua vé máy bay ở tất cả các sân bay trong Cẩm thành, chín giờ sáng bay đi Thượng Hải, mười hai giờ trưa bay qua Nhật, bảy giờ tối bay đi Thái Lan. Trong đó có hai vé máy bay đi Thái, là thủ thuật che mắt tốt nhất, nhưng hắn tin tưởng, bọn họ xuất phát tám giờ sáng, nhất định là bay chuyến chín giờ, Đông Húc tính bay qua Thượng Hải rồi nối chuyến!

"Thiếu gia, chuyến bay chín giờ đi Thượng Hải đã đóng." Dịch Phong đưa máy tính cho hắn xem, phát hiện chuyến bay này đã ngừng phục vụ, "Chúng ta đặt vé muộn, hiện còn hai mươi phút đến thời gian cất cánh."

Gương mặt Mộ Dạ Triệt lạnh lùng, mắt nhìn sân bay trước mặt, biểu tình hiện ra một trận yên tĩnh trước cơn bão táp, im lặng đến dọa người, "Để cho người của sân bay nghĩ ra biện pháp!" Lúc này đây không thể so với tối hôm qua! Nếu Cổ Dư cứ bị Lãnh Đông Húc bắt cóc như vậy, chính là cô sẽ biến mất một năm rưỡi, thậm chí là vĩnh viễn không trở lại!

Làm sao hắn có khả năng để cô vĩnh viễn biến mất trước mặt hắn được! Mặc dù có đôi khi cô có vẻ khiến người ta phản cảm, nhưng hiện tại cô thật sự muốn rời đi, bị Đông Húc mang đi, hắn phát hiện chính mình thật sự không có thói quen không có cô ở trước mặt!

"Thiếu gia, tin tốt! Chuyến bay của Lâm tiểu thư cũng là chín giờ, bay Thượng Hải tiếp khách, hiện tại tôi đã thông báo thư ký Lâm trả vé, chuyển cho ngài." Trợ lý Dịch Phong ở bên cạnh vui mừng báo cáo, vội vàng mở cửa cho thiếu gia xuống xe, "Lần này ngài có thể thuận tiện đi qua gặp khách, cũng thuận tiện đi giải sầu. Giờ còn cách thời gian đăng ký một phút, mời ngài."

Mộ Dạ Triệt xuống xe, ánh mắt lạnh như băng chuyển thành nhu hòa, cong môi cười nhạt, đột nhiên phát hiện ông trời thật chiếu cố hắn, để hắn có thể bay trong thời gian khẩn cấp! Nếu quả thật Đông Húc đưa Cổ Dư lên chuyến bay này, vậy lần này hắn tuyệt đối sẽ trừng phạt cô, để cô sau này không dám tùy ý rời khỏi hắn nữa!

---

Chuyến bay chín giờ đi Thượng Hải, Lãnh Đông Húc cùng Cổ Dư bị tách ngồi xa nhau, cách khá xa, Thị Na cùng Diệp Tuấn Sinh thì ngồi cùng nhau, đang thân mật liếc mắt đưa tình.

Vì thế Cổ Dư nhàm chán ngồi ở ghế, ngẩn người, nhìn ra ngoài cửa sổ.

Lúc này tâm tình xuất ngoại thật trầm trọng, cùng lúc cô thật mong chờ xuất ngoại giải sầu, về mặt khác cô lại cảm thấy thương tâm vì lần xuất ngoại này sẽ đi mà không trở về, tâm tình lần lượt thay đổi giữa hai loại trạng thái! Chẳng lẽ thời điểm người ta rời đi cố hương đều mâu thuẫn như vậy sao? Vốn dĩ cô có thể sinh hoạt cùng người nhà, lại vì một người đàn ông, không thể không đi xa tha hương giải sầu, cảnh ngộ quả nhiên là không công bằng!

Bởi vậy có đôi khi, cô thật sự muốn xuống máy bay, không đi Thái nữa, nên để cho tên khốn Mộ Dạ Triệt này tự mình xuất ngoại giải sầu đi!

"Xin hỏi, máy bay chưa cất cánh sao? Đã đến giờ rồi." Cô kêu tiếp viên hàng không ở phía trước lại, chỉ vào đồng hồ, hi vọng máy bay mau cất cánh, để cô đỡ tự mâu thuẫn ở trong này!

"Thật xin lỗi quý khách, chúng tôi có một vị khách đang lên máy bay. Đợi hành khách cuối cùng này lên xong, máy bay sẽ cất cánh." Tiếp viên hàng không mỉm cười ngọt ngào.

"Vị khách cuối cùng?" Cổ Dư nhìn bên người mình, thế này mới phát hiện ghế bên cạnh trống không, liền tò mò quay đầu nhìn về cửa cabin, trong lòng có chút khinh bỉ! Rốt cuộc là ai làm lớn vậy, thế nhưng lại để toàn bộ máy bay phải đợi mình! Cũng khiến cho cô đang giãy dụa dày vò trong thống khổ!

Nếu vị khách này không đến, cô vô cùng có khả năng xuống máy bay không bay nữa! Con người chính là như vậy, bởi vì có tình thân, tình yêu, cho nên mới lặp lại giãy dụa, tức giận, thống khổ đến mất mạng! Nếu anh trai biết cô lại xách giỏ chạy trốn, bỏ nhà ra đi, nhất định sẽ thất vọng cùng cực với cô!

---

Nhưng mà đang lúc cô nhìn quanh một lượt, tựa đầu xoay trở về, dựa vào ghế nhắm mắt ngủ. Nghiêng qua lại vài lần, lại đeo tai nghe cùng đội mũ lên kiên định hạ quyết tâm -- bay qua Thái, bỏ Cẩm thành, tuyệt đối không chịu bất kì điều gì quấy nhiễu, thân hình cao to của Mộ Dạ Triệt liền xuất hiện ở cửa cabin, khiếp tiếp viên hàng không náo động một trận đối với vẻ bề ngoài tuấn mỹ cùng địa vị của hắn!

Bởi vì hắn chính là vị khách cuối cùng này, thân phận cùng địa vị cao cao tại thượng của hắn làm người ta chú ý, vẻ tuấn mỹ cùng khí chất tao nhã mê người, vì thế cho dù hắn đi đến đâu, đều có thể khiến mọi ngưới náo động một trận!

Giờ phút này đôi mắt thâm thúy của hắn cũng nhẹ lướt nhìn một vòng quanh cabin, không buông tha mỗi một người, mỗi một góc, nhưng hắn không có nhìn thấy cô gái mặc quần áo thể thao hình gấu chó, điều này khiến hắn nhẹ nhàng nheo lại cặp mắt ôn hòa!

Mộ thái thái tuyệt đối không có lừa hắn! Trừ phi Cổ Dư này lại cố ý thay đổi quần áo!

Nhưng không sao! Bởi vì sau khi hắn liếc mắt đảo quanh cabin một lượt, thế nhưng lại phát hiện Thị Na vui vẻ kia, cùng với tài xế riêng Diệp Tuấn Sinh của hắn ở biệt thự ven biển! Hai người ngồi ở cách đó không xa, đang cãi nhau ầm ĩ! Điều này chứng minh Đông Húc cùng Cổ Dư cũng ngồi trên chuyến bay này, chính là thay đổi quần áo mà thôi! Sợ bị hắn bắt được ở sân bay!

"Thưa ngài, mời ngài qua bên này, chỗ ngồi của ngài ở đây." Nữ tiếp viên xinh đẹp lại đây cầm túi xách giúp hắn, để vào hộc tủ trên đầu, đưa hắn đến chỗ ngồi bên cạnh Cổ Dư, "Tôi giúp ngài thắt dây an toàn, máy bay sẽ cất cánh ngay lập tức."

"Không cần." Hắn bảo tiếp viên rời đi, thân hình thon dài

ngồi xuống bên cạnh Cổ Dư, liếc mắt nhìn cô gái kì quái mặc nguyên một bộ áo quần phim hoạt hình thỏ trắng, trùm kín mũ, thản nhiên dời ánh mắt. Bên cạnh hắn là một cô gái vị thành niên sao? Thế nhưng lại mặc bộ quần áo hoạt hình ngây thơ như vậy! Đôi chân còn đang nhịp nhịp theo âm nhạc, lắc tới lắc lui! Rõ ràng chính là một cô gái ngỗ nghịch không chịu nghe lời cha mẹ!

Mà bởi vì Cổ Dư đeo tai nghe, bởi vậy không có nghe thấy âm thanh của Mộ Dạ Triệt, cầm ly nước uống một ngụm, tiếp tục nghe nhạc. Nhưng khi cô tháo mũ xuống, kêu tiếp viên hàng không để gọi điểm tâm ngọt, "Tôi muốn một phần bánh ngọt phô mai, cám ơn!" Thân phận gái có tuổi của cô mới hoàn toàn bại lộ, làm cho Mộ Dạ Triệt bên cạnh kinh ngạc một trận, cùng với vui mừng, hai tròng mắt tối tăm gấp rút hiện lên chút ánh sáng!

Hắn chậm rãi xoay qua, đôi mắt hung tợn nhìn chằm chằm cô gái mặc đồ hình con thỏ này, mày kiếm nhíu lại, khóe môi cười gợi lên sự phẫn nộ ác liệt, "Cổ Dư chết tiệt, thế nhưng em lại mặc thành một con thỏ?! Tốt, tốt lắm! Thật "Đáng yêu"!" Tiếng cười nghiến răng nghiến lợi cười của hắn khiến người ta nổi cả gai ốc!

"......" Cổ Dư nhìn mỹ nam ở bên cạnh, nước trong ly chảy thẳng xuống dưới, sợ tới mức trợn mắt há mồm!

---

truyenwiki1.com 08/12/2020.

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận