Danh sách Chapter

Chapter 412 Chapter 411 Chapter 410 Chapter 409 Chapter 408 Chapter 407 Chapter 406 Chapter 405 Chapter 404 Chapter 403 Chapter 402 Chapter 401 Chapter 398 Chapter 397 Chapter 396 Chapter 395 Chapter 390 Chapter 389 Chapter 382 Chapter 381 Chapter 374 Chapter 371 Chapter 370 Chapter 369 Chapter 368 Chapter 367 Chapter 366 Chapter 365 Chapter 364 Chapter 363 Chapter 362 Chapter 361 Chapter 360 Chapter 359 Chapter 358 Chapter 357 Chapter 356 Chapter 355 Chapter 354 Chapter 353 Chapter 352 Chapter 351 Chapter 350 Chapter 349 Chapter 348 Chapter 347 Chapter 346 Chapter 345 Chapter 344 Chapter 343 Chapter 342 Chapter 341 Chapter 340 Chapter 339 Chapter 338 Chapter 337 Chapter 336 Chapter 335 Chapter 334 Chapter 333 Chapter 332 Chapter 331 Chapter 330 Chapter 329 Chapter 328 Chapter 327 Chapter 326 Chapter 325 Chapter 324 Chapter 323 Chapter 322 Chapter 321 Chapter 320 Chapter 319 Chapter 318 Chapter 317 Chapter 316 Chapter 315 Chapter 314 Chapter 313 Chapter 312 Chapter 311 Chapter 310 Chapter 309 Chapter 308 Chapter 307 Chapter 306 Chapter 305 Chapter 304 Chapter 303 Chapter 302 Chapter 301 Chapter 300 Chapter 299 Chapter 298 Chapter 297 Chapter 296 Chapter 295 Chapter 294 Chapter 293 Chapter 292 Chapter 291 Chapter 290 Chapter 289 Chapter 288 Chapter 287 Chapter 286 Chapter 285 Chapter 284 Chapter 283 Chapter 282 Chapter 281 Chapter 280 Chapter 279 Chapter 278 Chapter 277 Chapter 276 Chapter 275 Chapter 274 Chapter 273 Chapter 272 Chapter 271 Chapter 270 Chapter 269 Chapter 268 Chapter 267 Chapter 266 Chapter 265 Chapter 264 Chapter 263 Chapter 262 Chapter 261 Chapter 260 Chapter 259 Chapter 258 Chapter 257 Chapter 256 Chapter 255 Chapter 254 Chapter 253 Chapter 252 Chapter 251 Chapter 250 Chapter 249 Chapter 248 Chapter 247 Chapter 246 Chapter 245 Chapter 244 Chapter 243 Chapter 242 Chapter 241 Chapter 240 Chapter 239 Chapter 238 Chapter 237 Chapter 236 Chapter 235 Chapter 234 Chapter 233 Chapter 232 Chapter 231 Chapter 230 Chapter 227 Chapter 226 Chapter 225 Chapter 224 Chapter 223 Chapter 222 Chapter 221 Chapter 220 Chapter 219 Chapter 218 Chapter 217 Chapter 216 Chapter 215 Chapter 214 Chapter 213 Chapter 212 Chapter 211 Chapter 210 Chapter 209 Chapter 208 Chapter 207 Chapter 206 Chapter 205 Chapter 204 Chapter 203 Chapter 202 Chapter 201 Chapter 200 Chapter 199 Chapter 198 Chapter 197 Chapter 196 Chapter 195 Chapter 194 Chapter 193 Chapter 192 Chapter 191 Chapter 190 Chapter 189 Chapter 188 Chapter 187 Chapter 186 Chapter 185 Chapter 184 Chapter 183 Chapter 182 Chapter 181 Chapter 180 Chapter 179 Chapter 178 Chapter 177 Chapter 176 Chapter 175 Chapter 174 Chapter 173 Chapter 172 Chapter 171 Chapter 170 Chapter 169 Chapter 168 Chapter 167 Chapter 166 Chapter 165 Chapter 164 Chapter 163 Chapter 162 Chapter 161 Chapter 160 Chapter 159 Chapter 158 Chapter 157 Chapter 156 Chapter 155 Chapter 154 Chapter 153 Chapter 152 Chapter 151 Chapter 150 Chapter 149 Chapter 148 Chapter 147 Chapter 146 Chapter 145 Chapter 144 Chapter 143 Chapter 142 Chapter 141 Chapter 140 Chapter 139 Chapter 138 Chapter 137 Chapter 136 Chapter 135 Chapter 134 Chapter 133 Chapter 132 Chapter 131 Chapter 130 Chapter 129 Chapter 128 Chapter 127 Chapter 126 Chapter 125 Chapter 124 Chapter 123 Chapter 122 Chapter 121 Chapter 120 Chapter 119 Chapter 118 Chapter 117 Chapter 116 Chapter 115 Chapter 114 Chapter 113 Chapter 112 Chapter 111 Chapter 110 Chapter 109 Chapter 108 Chapter 107 Chapter 106 Chapter 105 Chapter 104 Chapter 103 Chapter 102 Chapter 100 Chapter 99 Chapter 98 Chapter 85 Chapter 83 Chapter 82 Chapter 81 Chapter 80 Chapter 79 Chapter 78 Chapter 77 Chapter 76 Chapter 73 Chapter 72 Chapter 71 Chapter 70 Chapter 69 Chapter 68 Chapter 67 Chapter 66 Chapter 65 Chapter 64 Chapter 63 Chapter 61 Chapter 60 Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 52 Chapter 51 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47 Chapter 46 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 39 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 34 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 23 Chapter 22 Chapter 21 Chapter 20 Chapter 19 Chapter 18 Chapter 17 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 1

Edit: Shyn

Vì thế cho nên một loạt những ngọn nến lung lịnh bị dẹp đi hết, đèn treo ở đại sảnh được mở ra, không gian tràn ngập những vầng sáng nhu hòa.

Đại Lận ngồi xuống bên cửa sổ, nhìn cảnh đêm bên ngoài, vẫn không nói gì. Khuôn mặt nhỏ nhắn diễn lệ tràn đầy tâm sự, nhìn có vẻ gầy yếu vô cùng.

Đằng Duệ Triết ngồi ở đối diện, con ngươi trầm duệ, tao nhã uống một ngụm rượu hồng, bình tĩnh nhìn cô.

Một lát sau, anh bảo cô chọn món, cô không đồng ý, bảo rằng ăn gì cũng được, anh liền tự mình gọi vài phần thức ăn tiêu chuẩn cao, gọi cho cô một phần thịt dê nướng kiểu Australia, một ly nước trái cây, một phần bít tết Mexico.

“Chờ một chút, tôi không muốn ăn thịt dê nướng, có cơm Trung Quốc không?” Đại Lận gọi nhân viên phục vụ, mi tâm nhẹ nhàng nhăn lại.

“Xin lỗi, chỗ chúng tôi có cơm ý, cơm Nga, đồ ăn Australia, đồ ăn Mexico, đồ ăn Đông Nam Á, nhưng không có cơm Trung Quốc.”

“Cho tôi một phần canh bơ hải sản và một chén cơm, những món kia không cần."

“Thịt dê nướng, bít tết, canh hải sản, cơm, tất cả đều mang ra, đi xuống chuẩn bị đi!” Đằng Duệ Triết nặng nề nói, ý bảo phục vụ lui xuống đi, ánh mắt u ám, nhìn Đại Lận đối diện:“Tại sao không muốn ăn những thứ tôi gọi?!”

“Không muốn ăn.” Đại Lận buông xuống khuôn mặt nhỏ nhắn, nhỏ giọng nói, mong muốn lông mi che đi đôi mắt đẹp của cô.

Mày rậm Đằng Duệ Triết nhíu lại, khuôn mặt tuấn tú lập tức âm trầm, “Chẳng phải toàn những thứ cô thích ăn sao? Còn muốn chống đối tôi bằng cách này?”

Đại Lận cụp mắt, môi mím lại không nói. Thịt dê và món ăn tanh đầy mùi mỡ bò đó, cô thật sự không muốn ăn. Hơn nữa trước mắt cuộc sống của cô nghèo túng như thế, chỉ mong chờ có cơm ăn, làm sao có thể dùng phương thức này chống đối anh.

Mày kiếm Đằng Duệ Triết nhướn lên, tức giận nhìn cô.

Trước kia cô gái này thích nhất là ăn cơm cùng với anh, ăn một miếng liền nhe ra chiếc lưỡi phấn nộn, lắc lắc đầu nhỏ, khoa trương dùng tay nhỏ quẫy quẫy liên tục, há mồm uống nước, hô to "Cay quá cay quá, nhưng mà ăn rất ngon, anh Duệ Triết cũng ăn đi", sau đó mở hé cái miệng nhỏ nhắn bị cay đỏ au, thổi phù phù, sôi nổi muốn anh ăn.

Mỗi lần như vậy, anh đều hổn hển đem cô đến trước cửa, ném ra bên ngoài, bởi vì anh không thích ăn mấy thứ này, càng chán ghét cô luôn bám theo anh mọi lúc mọi nơi!

Cô quấn quýt bảo anh ăn này ăn nọ, những mỗi lần như vậy đều mang đến rắc rối, thậm chí đánh ngã cà phê, làm cho cà phê đổ đầy trên bàn làm việc; Bỏ lại nhà anh vô số quần áo bẩn, mỗi lần như thế có thể chất quần áo thành núi;

Nếu anh đến Đằng trạch để ngủ, nhất định trong phòng anh sẽ xuất hiện một người một chó, cùng nhau trốn trong chăn. Cô mang theo con chó nhỏ tên ‘Tiểu Tuyết Cầu’, mặc áo ngủ hồng nhạt đáng yêu, trên tóc còn mang theo mùi hương ô mai, xem nơi này thành nhà của mình mà qua lại tự nhiên.

‘Tiểu Tuyết Cầu’ của cô phe phẩy cái đuôi nhỏ, lăn tròn vo, giống như một cuộn len lớn, tha dép lê của anh đi lung tung, nằm trên sô pha sủa tới sủa lui, còn hay trừng mắt, nhìn thấy anh là rưng rưng sủa hai tiếng.

Nếu anh đem Đại Lận vứt ra ngoài, Tiểu Tuyết Cầu sẽ cắn vào chân anh.

Nếu có Tô Đại Lận và Tiểu Tuyết Cầu xuất hiện, nhất định Đằng trạch sẽ gà bay chó sủa.

Mà anh vô cùng chán ghét con chó nhỏ ấy, giống như chán ghét chủ nhân nó vậy, gặp lần này đến lần khác, cuối cùng phải thả con chó anh nuôi nhiều năm ra, bảo với người hầu – nếu Tô đại tiểu thư đem chó của cô ấy đến đây một lần nữa, hãy để cho chó xông ra cắn một lần, thương vong thế nào tôi chịu.

Nhưng mà, bản lĩnh của Tô Đại Lận rất lớn, rất tự nhiên xuất hiện hết lần này đến lần khác...

“Trước tiên ăn thịt dê nướng nhé, tôi sẽ bảo bọn họ làm cay hơn một chút.” Anh kéo địa thịt nướng của phục vụ mang đến, kiên quyết không cho cô cự tuyệt, lạnh lùng nói: “Những thứ này đều là món cô thường ăn, không hề kém những món trước kia! Bữa cơm này tôi nghĩ cô rất muốn ăn, bởi vậy tôi cũng không đụng đến, nhưng hiện tại, tôi nghĩ tôi cũng nên ăn chút thịt dê nướng!”

Đại Lận nhìn thịt dê nướng thơm ngào ngạt trước mặt, bên trên phủ một tầng mù tạc dày đặc, đột nhiên nhớ đến Tiêu Tử ở Cẩm thành xa xôi.

Lần trước sau khi mua thuốc, mỗi lần ăn xong bao tử của cô lại khó chịu, uống nước lạnh vào lại trướng đau. Có thể là bởi vì ăn quá nhanh, mỗi lần ăn lại ra sức mà nuốt dẫn đến khó tiêu.

Cho nên anh đã bắt cô phải ăn cháo, càng nhẹ càng tốt, sau đó nghiền một ít khoai tây cho vào, cô và Tiêu Tử cùng ngồi trước biệt thự Tô gia ăn, nói chuyện phiếm, thức ăn cũng vì thế mà ngon bội phần.

Chứ không phải là ngồi ở đại sảnh trong nhà hàng, nghe mệnh lệnh bá đạo của Đằng Duệ Triết, ăn cái thứ thịt dê và mù tạc xa xỉ này!

Trước kia cô thích ăn đồ Tây sao? Có lẽ là thế, thích ăn thịt bò tươi mới, mì ống, gà cuốn, chân gà hấp rượu vang, nhưng không cay lắm, tất cả đều không cay.

Cô mang cơm Tây đến văn phòng của Đằng Duệ Triết, là vì anh thường xuyên đi ăn cơm cùng khách, mỗi lần như thế đều đến nhà hàng cơm Tây, uống cà phê, uống trà, ăn cơm, mời khách...

Bởi vậy cô nghĩ anh thích ăn những món đó, sợ anh tăng ca đói bụng, liền đem cơm Tây đến cho anh, cố ý ăn thật ngon trước mặt anh, bỏ thêm thiệt nhiều mù-tạc, cay đến ứa nước mắt.

Nhưng không hiểu sao lúc cô đem rau xanh đến, anh rất cáu bẳn, cô trượt tay làm đổ trên bàn làm việc của anh, lại không cẩn thận làm đổ chén cà phê... Sau đó cô không dám làm phiền anh nữa, lặng lẽ mang cà phê đặt trên bàn anh.

Kết quả, anh chẳng thèm nhìn đến mà vứt thẳng vào thùng rác.

Sau ba năm, cuối cùng cô cũng hiểu, nếu một người đã chán ghét bạn, vô luận bạn làm gì người đó cũng chán ghét. Anh không phải thích ăn cơm Tây, mà là cơm Tây rất gọn, môi trường im lặng thanh nhã, rất thích hợp để gặp mặt khách hàng

Mà hiện tại, chắc là anh cũng giống như cô ba năm trước, đều không biết đối phương muốn gì.

Anh quản lý một công ty lớn, có vô số công ty con, chi nhanh khách sạn trải rộng khắp nơi, hơn nữa địa vị của cô chú Đằng trong xã hội này không phải dạng thường, trên chốn quan trường hẳn là anh không hề thua kém cha mình năm xưa.

Sự nghiệp thành công, địa vị cao, được ăn vô số bữa ăn, những bữa ăn đó, uống vào chẳng phải rượu, ăn vào chẳng phải cơm, mà là quyền và tiền. Có lẽ sau khi xã giao, anh sẽ rất muốn ăn một bữa khuya, ăn đồ ăn thượng hạn mà anh yêu thích, nhấm nháp ít rượu hồng.

Có lẽ, anh đói bụng vì xã giao trong công việc, mà cô, đói bụng là vì không có tiền.

Anh nghĩ cô thích ăn cơm Ý, giống như trước kia cô nghĩ anh thích ăn cơm Tây. Tuy rằng đều là những ngon miệng, ăn no, nhưng nghĩ lại, sau khi cô ra tù, anh vẫn bá đạo như vậy với cô, đối với cô khắc sâu đến thâm căn cố đế, nghĩ rằng cô không muốn ăn bữa cơm này, là cố ý chống đối anh!
0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận