Danh sách Chapter
Chapter 197
Chapter 196
Chapter 195
Chapter 194
Chapter 193
Chapter 192
Chapter 191
Chapter 190
Chapter 189
Chapter 188
Chapter 187
Chapter 186
Chapter 185
Chapter 184
Chapter 183
Chapter 182
Chapter 181
Chapter 180
Chapter 179
Chapter 178
Chapter 177
Chapter 176
Chapter 175
Chapter 174
Chapter 173
Chapter 172
Chapter 171
Chapter 170
Chapter 169
Chapter 168
Chapter 167
Chapter 166
Chapter 165
Chapter 164
Chapter 163
Chapter 162
Chapter 161
Chapter 160
Chapter 159
Chapter 158
Chapter 157
Chapter 156
Chapter 155
Chapter 154
Chapter 153
Chapter 152
Chapter 151
Chapter 150
Chapter 149
Chapter 148
Chapter 147
Chapter 146
Chapter 145
Chapter 144
Chapter 143
Chapter 142
Chapter 141
Chapter 140
Chapter 139
Chapter 138
Chapter 137
Chapter 136
Chapter 135
Chapter 134
Chapter 133
Chapter 132
Chapter 131
Chapter 130
Chapter 129
Chapter 128
Chapter 127
Chapter 126
Chapter 125
Chapter 124
Chapter 123
Chapter 122
Chapter 121
Chapter 120
Chapter 119
Chapter 118
Chapter 117
Chapter 116
Chapter 115
Chapter 114
Chapter 113
Chapter 112
Chapter 111
Chapter 110
Chapter 109
Chapter 108
Chapter 107
Chapter 106
Chapter 105
Chapter 104
Chapter 103
Chapter 102
Chapter 101
Chapter 100
Chapter 99
Chapter 98
Chapter 97
Chapter 96
Chapter 94
Chapter 93
Chapter 92
Chapter 91
Chapter 90
Chapter 89
Chapter 88
Chapter 87
Chapter 86
Chapter 85
Chapter 84
Chapter 83
Chapter 82
Chapter 81
Chapter 80
Chapter 79
Chapter 78
Chapter 77
Chapter 76
Chapter 75
Chapter 74
Chapter 73
Chapter 72
Chapter 70
Chapter 69
Chapter 68
Chapter 67
Chapter 65
Chapter 64
Chapter 63
Chapter 62
Chapter 61
Chapter 60
Chapter 59
Chapter 58
Chapter 57
Chapter 56
Chapter 55
Chapter 54
Chapter 53
Chapter 52
Chapter 51
Chapter 50
Chapter 49
Chapter 48
Chapter 47
Chapter 46
Chapter 45
Chapter 44
Chapter 43
Chapter 42
Chapter 41
Chapter 40
Chapter 39
Chapter 38
Chapter 37
Chapter 36
Chapter 35
Chapter 34
Chapter 33
Chapter 32
Chapter 31
Chapter 30
Chapter 29
Chapter 28
Chapter 27
Chapter 26
Chapter 25
Chapter 24
Chapter 23
Chapter 22
Chapter 21
Chapter 20
Chapter 19
Chapter 18
Chapter 17
Chapter 16
Chapter 15
Chapter 14
Chapter 13
Chapter 12
Chapter 11
Chapter 10
Chapter 9
Chapter 8
Chapter 7
Ái nữ đại nhân của thừa tướng như mạng, nghe được Ninh Hiên ngày ngày viết.
Cuối cùng làm cho Hoàng Thượng không kiên nhẫn, cuối cùng để cho hai người ra khỏi lãnh cung.
Ninh Hiên vừa mới tiến cung đã bị nhốt vào lãnh cung, chỗ ở phân phối lúc trước đã sớm bị người mới chiế.m, dứt khoát chuyển đi ở chung với Khương Yến Thư.
Mỗi ngày tiêu dao uống rượu ngon, nếu không phải vị chiế.m cung điện của nàng khẩn cấp đến hạ mã uy cho nàng, nàng cũng sắp quên làm nhiệm vụ.
Lạc Sênh vừa nghe chính là tên của nữ chính trong kịch bản cổ ngôn, chỉ thấy trên mặt nàng chỉ thoa son phấn nhàn nhạt, trên váy trắng là hoa lan thêu tay, trên đầu chỉ cắm một cây trâm tóc bạch ngọc, hoàn toàn bất đồng với bộ dáng phú quý của nữ tử hậu cung này mặc vàng đeo bạc.
[Hiên Hiên, hệ thống ph.át hiện tuổi của Lạc Sênh Sanh là 40 tuổi.]
Nữ nhân này nhìn cũng chỉ là tuổi xanh ngọc, làm sao giống người bốn mươi tuổi.
Quả thực có chút kỳ quái nha, Ninh Hiên híp mắt đánh giá Lạc Sênh.
"Muội muội đến chúc mừng tỷ tỷ ra khỏi lãnh cung." Lạc Sênh xua tay bảo người xung quanh đem lễ vật đã chuẩn bị sẵn vào.
"Nghe nói tỷ tỷ ở lãnh cung bị bảng, cho nên muội muội đặc biệt mang đến cho tỷ tỷ một gốc nhân sâm ngàn năm, là mấy ngày trước hoàng thượng nghỉ ngơi trong cung ta thưởng."
Nói xong trên mặt Lạc Sênh lại đỏ ửng.
Ninh Hiên:?
Ly Uyên thích loại phụ nữ yểu điệu như thế này sao? Ninh Hiên v.uốt cằm quan sát, loại phụ nữ này nhìn như cao khiết, nhưng mỗi câu nói của cô ta đều lộ ra cô ta đang được sủng ái, tâm cơ quá sâu.
So với loại này nàng vẫn thích Loại ngu xuẩn như Khương Yến Thư.
Nghĩ đến đó, Ninh Hiên lại mỉm cười với Khương Yến Thư.
Khương Yến Thư nhíu mày: Luôn cảm thấy Ninh Hiên cười không tốt lắm, nhưng lại nói không rõ chỗ nào không tốt.
Lạc Sênh nhìn Ninh Hiên, đầu ngón tay dùng sức dập lên lưng ngón tay cái, lại bẻ một lớp da.
Kiếp trước chính là nữ nhân này hại ch.ết đứa nhỏ trong bụng nàng, đáng thương hài tử của nàng mới vừa mới thành hình.
Kiếp này nàng không tranh đế vương yêu, đế vương đa tình bạc tình nhất.
Ly Uyên kia chính là một người vô tâm.
Cô chỉ cần báo thù, cô muốn báo thù cho hài tử của nàng cũng phải báo thù cho Lạc Sênh kiếp trước.
"Muội muội không phải cố ý muốn cướp viện tử của tỷ tỷ, chỉ là Hoàng Thượng thưởng cho rất nhiều cung nhân ta chỉ có Vân Uyển điện mới ở."
Theo giọng điệu nói chuyện này, Khương Yến Thư đều nhìn ra là tới tìm việc.
"Biết ngươi được sủng ái, đi." Lần trước chính người này này bảo cô đi lãnh cung khiêu khích Ninh Hiên, kết quả cũng đưa cô vào, cũng không thấy cô giúp nói một câu.
"Tỷ tỷ, muội muội là địa phương nào đắc tội ngươi, lại để tỷ nói ra loại lời này." Cũng không biết là ủy khuất ở đâu, Lạc Sênh thế nhưng lấy ra một phương khăn lụa lau nước mắt.
"Lạc quý nhân, chúng ta cùng ngươi không có giao tình gì cũng không có cừu oán gì, ngày sau bảo trì loại quan hệ này ít lui tới là được." Dứt khoát nói rõ, Khương Yến Thư không phải là đối thủ của cô, cô cũng lười dây dưa với cô ta.
Không có thù hận gì sao?
Vậy đứa bé của cô ta đã ch.ết nên được tính trên đầu ai.
Lạc Sênh đem tay giấu dưới ống tay áo nắm chặt thành quyền.
Cuối cùng làm cho Hoàng Thượng không kiên nhẫn, cuối cùng để cho hai người ra khỏi lãnh cung.
Ninh Hiên vừa mới tiến cung đã bị nhốt vào lãnh cung, chỗ ở phân phối lúc trước đã sớm bị người mới chiế.m, dứt khoát chuyển đi ở chung với Khương Yến Thư.
Mỗi ngày tiêu dao uống rượu ngon, nếu không phải vị chiế.m cung điện của nàng khẩn cấp đến hạ mã uy cho nàng, nàng cũng sắp quên làm nhiệm vụ.
Lạc Sênh vừa nghe chính là tên của nữ chính trong kịch bản cổ ngôn, chỉ thấy trên mặt nàng chỉ thoa son phấn nhàn nhạt, trên váy trắng là hoa lan thêu tay, trên đầu chỉ cắm một cây trâm tóc bạch ngọc, hoàn toàn bất đồng với bộ dáng phú quý của nữ tử hậu cung này mặc vàng đeo bạc.
[Hiên Hiên, hệ thống ph.át hiện tuổi của Lạc Sênh Sanh là 40 tuổi.]
Nữ nhân này nhìn cũng chỉ là tuổi xanh ngọc, làm sao giống người bốn mươi tuổi.
Quả thực có chút kỳ quái nha, Ninh Hiên híp mắt đánh giá Lạc Sênh.
"Muội muội đến chúc mừng tỷ tỷ ra khỏi lãnh cung." Lạc Sênh xua tay bảo người xung quanh đem lễ vật đã chuẩn bị sẵn vào.
"Nghe nói tỷ tỷ ở lãnh cung bị bảng, cho nên muội muội đặc biệt mang đến cho tỷ tỷ một gốc nhân sâm ngàn năm, là mấy ngày trước hoàng thượng nghỉ ngơi trong cung ta thưởng."
Nói xong trên mặt Lạc Sênh lại đỏ ửng.
Ninh Hiên:?
Ly Uyên thích loại phụ nữ yểu điệu như thế này sao? Ninh Hiên v.uốt cằm quan sát, loại phụ nữ này nhìn như cao khiết, nhưng mỗi câu nói của cô ta đều lộ ra cô ta đang được sủng ái, tâm cơ quá sâu.
So với loại này nàng vẫn thích Loại ngu xuẩn như Khương Yến Thư.
Nghĩ đến đó, Ninh Hiên lại mỉm cười với Khương Yến Thư.
Khương Yến Thư nhíu mày: Luôn cảm thấy Ninh Hiên cười không tốt lắm, nhưng lại nói không rõ chỗ nào không tốt.
Lạc Sênh nhìn Ninh Hiên, đầu ngón tay dùng sức dập lên lưng ngón tay cái, lại bẻ một lớp da.
Kiếp trước chính là nữ nhân này hại ch.ết đứa nhỏ trong bụng nàng, đáng thương hài tử của nàng mới vừa mới thành hình.
Kiếp này nàng không tranh đế vương yêu, đế vương đa tình bạc tình nhất.
Ly Uyên kia chính là một người vô tâm.
Cô chỉ cần báo thù, cô muốn báo thù cho hài tử của nàng cũng phải báo thù cho Lạc Sênh kiếp trước.
"Muội muội không phải cố ý muốn cướp viện tử của tỷ tỷ, chỉ là Hoàng Thượng thưởng cho rất nhiều cung nhân ta chỉ có Vân Uyển điện mới ở."
Theo giọng điệu nói chuyện này, Khương Yến Thư đều nhìn ra là tới tìm việc.
"Biết ngươi được sủng ái, đi." Lần trước chính người này này bảo cô đi lãnh cung khiêu khích Ninh Hiên, kết quả cũng đưa cô vào, cũng không thấy cô giúp nói một câu.
"Tỷ tỷ, muội muội là địa phương nào đắc tội ngươi, lại để tỷ nói ra loại lời này." Cũng không biết là ủy khuất ở đâu, Lạc Sênh thế nhưng lấy ra một phương khăn lụa lau nước mắt.
"Lạc quý nhân, chúng ta cùng ngươi không có giao tình gì cũng không có cừu oán gì, ngày sau bảo trì loại quan hệ này ít lui tới là được." Dứt khoát nói rõ, Khương Yến Thư không phải là đối thủ của cô, cô cũng lười dây dưa với cô ta.
Không có thù hận gì sao?
Vậy đứa bé của cô ta đã ch.ết nên được tính trên đầu ai.
Lạc Sênh đem tay giấu dưới ống tay áo nắm chặt thành quyền.
0
0
đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Đăng nhập
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất
Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận