Danh sách Chapter
Chapter 197
Chapter 196
Chapter 195
Chapter 194
Chapter 193
Chapter 192
Chapter 191
Chapter 190
Chapter 189
Chapter 188
Chapter 187
Chapter 186
Chapter 185
Chapter 184
Chapter 183
Chapter 182
Chapter 181
Chapter 180
Chapter 179
Chapter 178
Chapter 177
Chapter 176
Chapter 175
Chapter 174
Chapter 173
Chapter 172
Chapter 171
Chapter 170
Chapter 169
Chapter 168
Chapter 167
Chapter 166
Chapter 165
Chapter 164
Chapter 163
Chapter 162
Chapter 161
Chapter 160
Chapter 159
Chapter 158
Chapter 157
Chapter 156
Chapter 155
Chapter 154
Chapter 153
Chapter 152
Chapter 151
Chapter 150
Chapter 149
Chapter 148
Chapter 147
Chapter 146
Chapter 145
Chapter 144
Chapter 143
Chapter 142
Chapter 141
Chapter 140
Chapter 139
Chapter 138
Chapter 137
Chapter 136
Chapter 135
Chapter 134
Chapter 133
Chapter 132
Chapter 131
Chapter 130
Chapter 129
Chapter 128
Chapter 127
Chapter 126
Chapter 125
Chapter 124
Chapter 123
Chapter 122
Chapter 121
Chapter 120
Chapter 119
Chapter 118
Chapter 117
Chapter 116
Chapter 115
Chapter 114
Chapter 113
Chapter 112
Chapter 111
Chapter 110
Chapter 109
Chapter 108
Chapter 107
Chapter 106
Chapter 105
Chapter 104
Chapter 103
Chapter 102
Chapter 101
Chapter 100
Chapter 99
Chapter 98
Chapter 97
Chapter 96
Chapter 94
Chapter 93
Chapter 92
Chapter 91
Chapter 90
Chapter 89
Chapter 88
Chapter 87
Chapter 86
Chapter 85
Chapter 84
Chapter 83
Chapter 82
Chapter 81
Chapter 80
Chapter 79
Chapter 78
Chapter 77
Chapter 76
Chapter 75
Chapter 74
Chapter 73
Chapter 72
Chapter 70
Chapter 69
Chapter 68
Chapter 67
Chapter 65
Chapter 64
Chapter 63
Chapter 62
Chapter 61
Chapter 60
Chapter 59
Chapter 58
Chapter 57
Chapter 56
Chapter 55
Chapter 54
Chapter 53
Chapter 52
Chapter 51
Chapter 50
Chapter 49
Chapter 48
Chapter 47
Chapter 46
Chapter 45
Chapter 44
Chapter 43
Chapter 42
Chapter 41
Chapter 40
Chapter 39
Chapter 38
Chapter 37
Chapter 36
Chapter 35
Chapter 34
Chapter 33
Chapter 32
Chapter 31
Chapter 30
Chapter 29
Chapter 28
Chapter 27
Chapter 26
Chapter 25
Chapter 24
Chapter 23
Chapter 22
Chapter 21
Chapter 20
Chapter 19
Chapter 18
Chapter 17
Chapter 16
Chapter 15
Chapter 14
Chapter 13
Chapter 12
Chapter 11
Chapter 10
Chapter 9
Chapter 8
Chapter 7
"Con? Con đi đánh hắn để làm gì? "Cha Trần kéo Trần Thiệu Nguyên.
"Không có gì! Chính là nhìn hắn khó chịu." Ở tước mắt ba, nguyên nhân chân chính kia, hắn ta vô luận như thế nào cũng nói không ra.
"Đứa nhỏ này!" Cha Trần hận sắt không thành thép trừng Trần Thiệu Nguyên, trước kia đánh nhau đều có nguyên nhân, bọn họ cũng không quản.
Lần này! Nhìn người khác khó chịu?
"Con có phải bị bệnh hay không!"
"Khụ khụ." Ninh Hiên ho nhẹ hai tiếng, "Chuyện này Ninh gia chúng tôi có thể không truy cứu, bất quá tôi có một điều kiện."
Ninh gia? Ông Trần dừng động tác, tinh tế đánh giá Ninh Hiên.
Cha Trần giống như nghĩ tới cái gì đó, trán thoáng cái toát mồ hôi lạnh.
"Nói vậy con trai ông nhất định rất làm cho ông rất đau đầu đi, như vậy tất cả bọn họ đều nộp một vạn học phí, tôi cam đoan thành tích của hắn đột nhiên tăng vọt, như thế nào?" Ninh Hiên tiến lên nằm nói với ông Trần.
"Gia đình cậu ấy nghèo thì rất nghèo, nhưng ông cũng nên biết thành tích của cậu ấy luôn ở trong top đầu của lớp. Tôi còn miễn phí thuê người dạy hắn cầm kỳ thư họa thế nào? "
"Điều này" cha Trần không tin rằng sẽ có một điều tốt như vậy.
"Nếu ông đáp ứng việc làm ăn có thể hợp tác với ông, Ninh gia đều hợp tác với ông, thế nào?" Ninh Hiên dùng thanh âm hai người nghe được nói.
"Bố! Đừng hứa với hắn ta! Hắn ta nói dối!" Trần Thiệu Nguyên nhìn bộ dáng thân mật của Ninh Hiên và cha hắn ta, có chút hoảng hốt.
"Vậy cảm ơn Ninh thiếu gia." Không ngần ngại bán con mình.
"Bố!" Trần Thiệu Nguyên nhìn đồng tử ba hắn ta mà khiếp sợ.
"Nào nào, điện thoại di động lấy ra quét mã."
"Tiền của bọn họ tôi trả." Là con trai ông gây họa, làm sao có thể liên lụy người khác.
Điện thoại di động của Bạch Trạch Nhiễm vang lên tiếng tiền vào túi.
"Xem thiếu gia tôi đi, tìm cho cậu một công việc bán thời gian." Ninh Hiên nhìn vẻ mặt Bạch Trạch Nhiễm đắc ý, "Hôm nay bắt đầu đi học, những người khác còn phiền hiệu trưởng nói cho phụ huynh biết một chút."
Sự tình nhanh như vậy đã giải quyết xong, đối với yêu cầu của Ninh Hiên hiệu trưởng nhanh chóng đáp ứng.
Tiễn cha Trần đi.
Đem một đám tiểu tử đến Ninh gia, Ninh Hiên vòng tay đi vòng quanh bọn họ hai vòng.
Tám người đứng ngay ngắn, trong mắt mang lệ, giống như bị khi dễ vậy.
"Thư giãn một chút, cũng không phải chưa từng đi học qua. Bạch lão sư liền dạy bọn họ thật tốt đi, hôm nay dạy không học được ai cũng không được về nhà." Ninh Hiên nở ra một nụ cười vô hại, "Tôi đi lên ngủ."
Bạch lão sư làm thật tốt a! Ninh Hiên ngáp một cái lên lầu.
Bạch Trạch Nhiễm nhìn bóng lưng Ninh Hiên trong con ngươi viết cảm xúc khiến người ta đọc không hiểu.
Trong lớp học của Bạch Trạch Nhiệm, Trần Thiệu Nguyên lần thứ n không chịu nổi đứng dậy chạy ra ngoài thì bị bảo vệ bắt được ném trở lại chỗ ngồi.
Một đám tiểu đệ sợ tới mức không dám động đậy, hảo tâm khuyên nhủ, "Đại ca đừng chạy, nghe giảng thật kỹ đi, bằng không hôm nay chúng ta đều phải ở lại đây. "
Lão tử thật sự chịu không nổi!
Trần Thiệu Nguyên sụp đổ.
"Không có gì! Chính là nhìn hắn khó chịu." Ở tước mắt ba, nguyên nhân chân chính kia, hắn ta vô luận như thế nào cũng nói không ra.
"Đứa nhỏ này!" Cha Trần hận sắt không thành thép trừng Trần Thiệu Nguyên, trước kia đánh nhau đều có nguyên nhân, bọn họ cũng không quản.
Lần này! Nhìn người khác khó chịu?
"Con có phải bị bệnh hay không!"
"Khụ khụ." Ninh Hiên ho nhẹ hai tiếng, "Chuyện này Ninh gia chúng tôi có thể không truy cứu, bất quá tôi có một điều kiện."
Ninh gia? Ông Trần dừng động tác, tinh tế đánh giá Ninh Hiên.
Cha Trần giống như nghĩ tới cái gì đó, trán thoáng cái toát mồ hôi lạnh.
"Nói vậy con trai ông nhất định rất làm cho ông rất đau đầu đi, như vậy tất cả bọn họ đều nộp một vạn học phí, tôi cam đoan thành tích của hắn đột nhiên tăng vọt, như thế nào?" Ninh Hiên tiến lên nằm nói với ông Trần.
"Gia đình cậu ấy nghèo thì rất nghèo, nhưng ông cũng nên biết thành tích của cậu ấy luôn ở trong top đầu của lớp. Tôi còn miễn phí thuê người dạy hắn cầm kỳ thư họa thế nào? "
"Điều này" cha Trần không tin rằng sẽ có một điều tốt như vậy.
"Nếu ông đáp ứng việc làm ăn có thể hợp tác với ông, Ninh gia đều hợp tác với ông, thế nào?" Ninh Hiên dùng thanh âm hai người nghe được nói.
"Bố! Đừng hứa với hắn ta! Hắn ta nói dối!" Trần Thiệu Nguyên nhìn bộ dáng thân mật của Ninh Hiên và cha hắn ta, có chút hoảng hốt.
"Vậy cảm ơn Ninh thiếu gia." Không ngần ngại bán con mình.
"Bố!" Trần Thiệu Nguyên nhìn đồng tử ba hắn ta mà khiếp sợ.
"Nào nào, điện thoại di động lấy ra quét mã."
"Tiền của bọn họ tôi trả." Là con trai ông gây họa, làm sao có thể liên lụy người khác.
Điện thoại di động của Bạch Trạch Nhiễm vang lên tiếng tiền vào túi.
"Xem thiếu gia tôi đi, tìm cho cậu một công việc bán thời gian." Ninh Hiên nhìn vẻ mặt Bạch Trạch Nhiễm đắc ý, "Hôm nay bắt đầu đi học, những người khác còn phiền hiệu trưởng nói cho phụ huynh biết một chút."
Sự tình nhanh như vậy đã giải quyết xong, đối với yêu cầu của Ninh Hiên hiệu trưởng nhanh chóng đáp ứng.
Tiễn cha Trần đi.
Đem một đám tiểu tử đến Ninh gia, Ninh Hiên vòng tay đi vòng quanh bọn họ hai vòng.
Tám người đứng ngay ngắn, trong mắt mang lệ, giống như bị khi dễ vậy.
"Thư giãn một chút, cũng không phải chưa từng đi học qua. Bạch lão sư liền dạy bọn họ thật tốt đi, hôm nay dạy không học được ai cũng không được về nhà." Ninh Hiên nở ra một nụ cười vô hại, "Tôi đi lên ngủ."
Bạch lão sư làm thật tốt a! Ninh Hiên ngáp một cái lên lầu.
Bạch Trạch Nhiễm nhìn bóng lưng Ninh Hiên trong con ngươi viết cảm xúc khiến người ta đọc không hiểu.
Trong lớp học của Bạch Trạch Nhiệm, Trần Thiệu Nguyên lần thứ n không chịu nổi đứng dậy chạy ra ngoài thì bị bảo vệ bắt được ném trở lại chỗ ngồi.
Một đám tiểu đệ sợ tới mức không dám động đậy, hảo tâm khuyên nhủ, "Đại ca đừng chạy, nghe giảng thật kỹ đi, bằng không hôm nay chúng ta đều phải ở lại đây. "
Lão tử thật sự chịu không nổi!
Trần Thiệu Nguyên sụp đổ.
0
0
đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Đăng nhập
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất
Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận