Danh sách Chapter

Chapter 197 Chapter 196 Chapter 195 Chapter 194 Chapter 193 Chapter 192 Chapter 191 Chapter 190 Chapter 189 Chapter 188 Chapter 187 Chapter 186 Chapter 185 Chapter 184 Chapter 183 Chapter 182 Chapter 181 Chapter 180 Chapter 179 Chapter 178 Chapter 177 Chapter 176 Chapter 175 Chapter 174 Chapter 173 Chapter 172 Chapter 171 Chapter 170 Chapter 169 Chapter 168 Chapter 167 Chapter 166 Chapter 165 Chapter 164 Chapter 163 Chapter 162 Chapter 161 Chapter 160 Chapter 159 Chapter 158 Chapter 157 Chapter 156 Chapter 155 Chapter 154 Chapter 153 Chapter 152 Chapter 151 Chapter 150 Chapter 149 Chapter 148 Chapter 147 Chapter 146 Chapter 145 Chapter 144 Chapter 143 Chapter 142 Chapter 141 Chapter 140 Chapter 139 Chapter 138 Chapter 137 Chapter 136 Chapter 135 Chapter 134 Chapter 133 Chapter 132 Chapter 131 Chapter 130 Chapter 129 Chapter 128 Chapter 127 Chapter 126 Chapter 125 Chapter 124 Chapter 123 Chapter 122 Chapter 121 Chapter 120 Chapter 119 Chapter 118 Chapter 117 Chapter 116 Chapter 115 Chapter 114 Chapter 113 Chapter 112 Chapter 111 Chapter 110 Chapter 109 Chapter 108 Chapter 107 Chapter 106 Chapter 105 Chapter 104 Chapter 103 Chapter 102 Chapter 101 Chapter 100 Chapter 99 Chapter 98 Chapter 97 Chapter 96 Chapter 94 Chapter 93 Chapter 92 Chapter 91 Chapter 90 Chapter 89 Chapter 88 Chapter 87 Chapter 86 Chapter 85 Chapter 84 Chapter 83 Chapter 82 Chapter 81 Chapter 80 Chapter 79 Chapter 78 Chapter 77 Chapter 76 Chapter 75 Chapter 74 Chapter 73 Chapter 72 Chapter 70 Chapter 69 Chapter 68 Chapter 67 Chapter 65 Chapter 64 Chapter 63 Chapter 62 Chapter 61 Chapter 60 Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 52 Chapter 51 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47 Chapter 46 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 39 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 34 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 23 Chapter 22 Chapter 21 Chapter 20 Chapter 19 Chapter 18 Chapter 17 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7

"Yên nhi." Bạch Kỳ Nhiễm nhìn dáng vẻ này của nàng, mặt đều nhăn thành một khối.

" Đau lòng, đau lòng!" Ninh Hiên vỗ vỗ tay Bạch Trạch Nhiễm có chút kíc.h động, "Sắp ôm nhau."

Bạch Trạch Nhiễm ngẩng đầu chỉ thấy Thẩm Yên Nhi kịch liệt giãy dụa, Bạch Kỳ Mạt không bắt được nàng dứt khoát ôm cả người nàng vào trong ng.ực, mặc cho nàng ph.át tiết.

" Yên nhi, buổi chiều là ai tìm em?" Bạch Kỳ Mạt thật cẩn thận hỏi, tuy rằng hắn ta và Thẩm Yên Nhi ở cùng một chỗ không lâu, nhưng hắn ta biết nàng chính là người muốn cùng hắn sống cả đời, lần đầu tiên gặp mặt hắn ta liền cảm giác được hắn cùng nàng ở sâu trong linh hồn phù hợp.

"Không ai tìm tôi, tôi chỉ đột nhiên thông suốt thôi. Tôi là nữ nhi nhà nghèo không xứng với thiếu gia Bạch gia như anh. "

"Em không nói tôi tự mình đi hỏi."

"Giữ chặt cô ấy lại." Ninh Hiên hạ thấp giọng nói.

Bạch Kỳ Mạt đứng dậy, Thẩm Yên Nhi nắm lấy tay hắn ta không cho hắn ta đi, "Anh đừng đi. "

Khóe miệng Bạch Trạch Nhiễm giật giật, Ninh Hiên quay đầu vỗ vỗ bả vai Bạch Trạch Nhiễm, "Cậu mau cảm ơn thiếu gia tôi một tiếng đi." Bằng không tiểu tử ngươi còn không biết sẽ bị Thẩm Yên Nhi gây họa như thế nào đây.

Nhất cử nhất động của đại thiếu gia Bạch gia này đều nằm trong kế hoạch của Thẩm Yên Nhi. Bị người ta lợi dụng còn hồn nhiên không biết, ngu xuẩn. Nghĩ đến kết cục vốn có của Bạch Trạch Nhiễm, Ninh Hiên lắc đầu, cũng là ngu xuẩn.

"Là ba tôi?"

"Không phải, ông ấy cũng chưa từng tìm tôi." Thẩm Yên Nhi lắc đầu.

" Vậy đó chính là mẹ tôi!" Bạch Túc Mạt nổi giận đùng đùng đứng dậy, "Tôi đi tìm bà ấy! "

"Đừng, mẹ anh cũng là vì tốt cho anh."

"Cái gì gọi là tốt cho tôi! Từ nhỏ đến lớn bà cái gì cũng phải quản, hiện tại ngay cả người ta thích bà ấy cũng phải quản. "Có lẽ trong lòng tức giận, Bạch Kỳ Mạt mạnh mẽ tránh tay Thẩm Yên Nhi ra, cũng không quay đầu lại mà rời đi.

"Kỳ Mạt! Đừng đi!" Thẩm Yên Nhi ở phía sau lo lắng hô.

Chờ Bạch Kỳ Mạt đi qua góc đường b.iến mất không thấy, nước mắt trên mặt Thẩm Yên Nhi ngừng rơi. Chỉ thấy nàng chậm rãi đứng dậy vỗ vỗ bụi bặm trên người.

Diễn xuất này quá tuyệt với! Ninh Hiên thán phục.

Cũng không biết đêm qua Bạch gia rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, ngày hôm sau Bạch Kỳ Mạt đỏ lên một mảng lớn, lúc nhìn thấy Thẩm Yên Nhi cúi đầu từ bên cạnh nàng đi thẳng tới.

"Hoa khôi Thẩm Yên Nhi và đại thiếu gia Bạch gia đây là chia tay." Tránh cho người ta nhìn thấy nghị luận.

"Không biết ngươi xem bạch gia đại thiếu gia kia vừa rồi cũng không nhìn nàng."

Thẩm Yên Nhi lộ vẻ không chịu nổi, cúi đầu che lấp, xem ra nàng đánh giá quá cao vị trí của mình trong lòng Bạch Kỳ Mạt. Nhân lúc đi học thể dụ.c, ở cửa lớp hỏi Bạch Kỳ Mạt. "Anh đây là không cần em nữa?"

Bạch Kỳ Mạt nhìn khuôn mặt khóc lóc đáng thương của Thẩm Yên Nhi trong nháy mắt liền mềm nhũn, rốt cuộc không thể giả vờ được nữa, "Yên nhi, anh không phải là không cần em. Em đợi anh mấy năm được không! Chờ ba anh chậm rãi đem chuyện bạch gia giao cho anh, tốt nghiệp đại học chúng ta liền kết hôn."

Nghĩ rất xa, Ninh Hiên từ trong túi lấy ra một hạt dưa còn sót lại tối hôm qua.
0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận