Danh sách Chapter
Chapter 197
Chapter 196
Chapter 195
Chapter 194
Chapter 193
Chapter 192
Chapter 191
Chapter 190
Chapter 189
Chapter 188
Chapter 187
Chapter 186
Chapter 185
Chapter 184
Chapter 183
Chapter 182
Chapter 181
Chapter 180
Chapter 179
Chapter 178
Chapter 177
Chapter 176
Chapter 175
Chapter 174
Chapter 173
Chapter 172
Chapter 171
Chapter 170
Chapter 169
Chapter 168
Chapter 167
Chapter 166
Chapter 165
Chapter 164
Chapter 163
Chapter 162
Chapter 161
Chapter 160
Chapter 159
Chapter 158
Chapter 157
Chapter 156
Chapter 155
Chapter 154
Chapter 153
Chapter 152
Chapter 151
Chapter 150
Chapter 149
Chapter 148
Chapter 147
Chapter 146
Chapter 145
Chapter 144
Chapter 143
Chapter 142
Chapter 141
Chapter 140
Chapter 139
Chapter 138
Chapter 137
Chapter 136
Chapter 135
Chapter 134
Chapter 133
Chapter 132
Chapter 131
Chapter 130
Chapter 129
Chapter 128
Chapter 127
Chapter 126
Chapter 125
Chapter 124
Chapter 123
Chapter 122
Chapter 121
Chapter 120
Chapter 119
Chapter 118
Chapter 117
Chapter 116
Chapter 115
Chapter 114
Chapter 113
Chapter 112
Chapter 111
Chapter 110
Chapter 109
Chapter 108
Chapter 107
Chapter 106
Chapter 105
Chapter 104
Chapter 103
Chapter 102
Chapter 101
Chapter 100
Chapter 99
Chapter 98
Chapter 97
Chapter 96
Chapter 94
Chapter 93
Chapter 92
Chapter 91
Chapter 90
Chapter 89
Chapter 88
Chapter 87
Chapter 86
Chapter 85
Chapter 84
Chapter 83
Chapter 82
Chapter 81
Chapter 80
Chapter 79
Chapter 78
Chapter 77
Chapter 76
Chapter 75
Chapter 74
Chapter 73
Chapter 72
Chapter 70
Chapter 69
Chapter 68
Chapter 67
Chapter 65
Chapter 64
Chapter 63
Chapter 62
Chapter 61
Chapter 60
Chapter 59
Chapter 58
Chapter 57
Chapter 56
Chapter 55
Chapter 54
Chapter 53
Chapter 52
Chapter 51
Chapter 50
Chapter 49
Chapter 48
Chapter 47
Chapter 46
Chapter 45
Chapter 44
Chapter 43
Chapter 42
Chapter 41
Chapter 40
Chapter 39
Chapter 38
Chapter 37
Chapter 36
Chapter 35
Chapter 34
Chapter 33
Chapter 32
Chapter 31
Chapter 30
Chapter 29
Chapter 28
Chapter 27
Chapter 26
Chapter 25
Chapter 24
Chapter 23
Chapter 22
Chapter 21
Chapter 20
Chapter 19
Chapter 18
Chapter 17
Chapter 16
Chapter 15
Chapter 14
Chapter 13
Chapter 12
Chapter 11
Chapter 10
Chapter 9
Chapter 8
Chapter 7
Ngày hôm sau Ninh Hiên còn đang mê man, bị một tiếng gọi vợ bên tai dọa đến bừng tỉnh từ trong mộng.
"Anh đừng kêu loạn a." Cô biết ở hiện đại một câu vợ là có ý gì, cô đã đem mặt mũi đi vào, không muốn đem cả đời cũng đi vào.
Cả đời Bạch Trạch Nhiễm quá ngắn, ngàn vạn vị diện ngắn ngủi trăm năm.
Không có tên nào khác trên đá nhân duyên của cô.
"Anh có chứng cớ."
Không biết vì sao hôm nay khí tức lạnh lẽo trên người Bạch Trạch Nhiễm thu liễm rất nhiều, giống như lại trở lại năm năm trước, vẫn là tiểu nô lệ kia.
Một quyển sổ đỏ mở ra trước mặt Ninh Hiên, phía trên là ảnh chụp chung của cô và hắn, còn có một dấu thép mang tính biểu tượng.
Làm sao có thể làm ra được!
Nàng căn bản là chưa từng đi qua cục dân chính được không!
"Làm sao anh làm được?"
"Không nói cho em biết." Bạch Trạch Nhiễm ấn đầu Ninh Hiên lên ng.ực mình, anh thật hạnh phúc.
[Đinh, giá trị hạnh phúc +2 giá trị hạnh phúc hiện tại 100]
Ninh Hiên im lặng.
Tình yêu trong miệng mọi người, rốt cuộc là cái gì?
Thôi thôi, ngắn ngủi trăm năm mà thôi.
Điều cô không thích nhất là nợ người khác.
Trăm năm sau, khi Bạch Trạch Nhiễm lưu lại còn nắm chặt tay Ninh Hiên: "Anh biết sau khi anh đi em cũng phải đi, cả đời này quá ngắn, anh còn chưa thấy đủ. Kiếp sau anh cũng sẽ quấn lấy em."
Bạch Trạch Nhiễm nhắm mắt lại, Ninh Hiên nhấc một góc chăn lên nằm bên cạnh Bạch Trạch Nhiễm chậm rãi khép mi mắt lại.
Con người cả đời yêu hận si mê, quá khổ.
[Chủ nhân cảm xúc rút lui ]
Trong không gian hệ thống Tiểu Kim Long chờ đợi Ninh Hiên đến, cả đời người nó không hiểu.
Đột nhiên một đạo ngân quang hiện lên, tiểu Kim Long vui vẻ nghênh đón, còn chưa đi tới trước mặt người đã bị xốc bốn chân hướng lên trời.
Nam nhân một thân bạch y đứng ở trước mặt bộ sưu tập tình cảm hệ thống, nhìn nó chậm rãi từ số không tăng lên ba, A Ninh của hắn thật đúng là lãnh bạc.
[Ngươi, ngươi, ngươi đến đây làm gì!] ] Tiểu Kim Long thấy rõ người tới kíc.h động đến mức nói không rõ
[ Hiên Hiên cô ấy là của tôi! ]
Người đàn ông cúi đầu nhìn Tiểu Kim Long một cái, trong mắt là miệt thị sáng suốt.
[Hiên Hiên cô ấy chỉ yêu tôi! ]
[Kim Long. ] Thanh âm của Ninh Hiên.
Trong nháy mắt người trước mặt đã không thấy tung tích.
Tên kia không muốn bị nhìn thấy sao?
Tiểu Kim Long kéo mặt, lúc Ninh Hiên xuất hiện, trong nháy mắt cười đã nở nụ cười ra nghênh đón.
Làm thế nào cũng không thể che giấu niềm vui của mình.
[Hiên Hiên, tôi nhớ cậu rất nhiều. ] Tiểu Kim Long chạy đến bên đùi Ninh Hiên thân mật cọ cọ, hưởng thụ cảm giác bị hơi th.ở của cô vây quanh.
Đều trách nam nhân ch.ết tiệt kia, hại răng nó mọc ra mới nhìn thấy Hiên Hiên.
"Anh đừng kêu loạn a." Cô biết ở hiện đại một câu vợ là có ý gì, cô đã đem mặt mũi đi vào, không muốn đem cả đời cũng đi vào.
Cả đời Bạch Trạch Nhiễm quá ngắn, ngàn vạn vị diện ngắn ngủi trăm năm.
Không có tên nào khác trên đá nhân duyên của cô.
"Anh có chứng cớ."
Không biết vì sao hôm nay khí tức lạnh lẽo trên người Bạch Trạch Nhiễm thu liễm rất nhiều, giống như lại trở lại năm năm trước, vẫn là tiểu nô lệ kia.
Một quyển sổ đỏ mở ra trước mặt Ninh Hiên, phía trên là ảnh chụp chung của cô và hắn, còn có một dấu thép mang tính biểu tượng.
Làm sao có thể làm ra được!
Nàng căn bản là chưa từng đi qua cục dân chính được không!
"Làm sao anh làm được?"
"Không nói cho em biết." Bạch Trạch Nhiễm ấn đầu Ninh Hiên lên ng.ực mình, anh thật hạnh phúc.
[Đinh, giá trị hạnh phúc +2 giá trị hạnh phúc hiện tại 100]
Ninh Hiên im lặng.
Tình yêu trong miệng mọi người, rốt cuộc là cái gì?
Thôi thôi, ngắn ngủi trăm năm mà thôi.
Điều cô không thích nhất là nợ người khác.
Trăm năm sau, khi Bạch Trạch Nhiễm lưu lại còn nắm chặt tay Ninh Hiên: "Anh biết sau khi anh đi em cũng phải đi, cả đời này quá ngắn, anh còn chưa thấy đủ. Kiếp sau anh cũng sẽ quấn lấy em."
Bạch Trạch Nhiễm nhắm mắt lại, Ninh Hiên nhấc một góc chăn lên nằm bên cạnh Bạch Trạch Nhiễm chậm rãi khép mi mắt lại.
Con người cả đời yêu hận si mê, quá khổ.
[Chủ nhân cảm xúc rút lui ]
Trong không gian hệ thống Tiểu Kim Long chờ đợi Ninh Hiên đến, cả đời người nó không hiểu.
Đột nhiên một đạo ngân quang hiện lên, tiểu Kim Long vui vẻ nghênh đón, còn chưa đi tới trước mặt người đã bị xốc bốn chân hướng lên trời.
Nam nhân một thân bạch y đứng ở trước mặt bộ sưu tập tình cảm hệ thống, nhìn nó chậm rãi từ số không tăng lên ba, A Ninh của hắn thật đúng là lãnh bạc.
[Ngươi, ngươi, ngươi đến đây làm gì!] ] Tiểu Kim Long thấy rõ người tới kíc.h động đến mức nói không rõ
[ Hiên Hiên cô ấy là của tôi! ]
Người đàn ông cúi đầu nhìn Tiểu Kim Long một cái, trong mắt là miệt thị sáng suốt.
[Hiên Hiên cô ấy chỉ yêu tôi! ]
[Kim Long. ] Thanh âm của Ninh Hiên.
Trong nháy mắt người trước mặt đã không thấy tung tích.
Tên kia không muốn bị nhìn thấy sao?
Tiểu Kim Long kéo mặt, lúc Ninh Hiên xuất hiện, trong nháy mắt cười đã nở nụ cười ra nghênh đón.
Làm thế nào cũng không thể che giấu niềm vui của mình.
[Hiên Hiên, tôi nhớ cậu rất nhiều. ] Tiểu Kim Long chạy đến bên đùi Ninh Hiên thân mật cọ cọ, hưởng thụ cảm giác bị hơi th.ở của cô vây quanh.
Đều trách nam nhân ch.ết tiệt kia, hại răng nó mọc ra mới nhìn thấy Hiên Hiên.
0
0
đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Đăng nhập
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất
Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận