Danh sách Chapter

Chapter 345 Chapter 344 Chapter 343 Chapter 342 Chapter 341 Chapter 340 Chapter 339 Chapter 338 Chapter 337 Chapter 336 Chapter 335 Chapter 334 Chapter 333 Chapter 332 Chapter 331 Chapter 330 Chapter 329 Chapter 328 Chapter 327 Chapter 326 Chapter 325 Chapter 324 Chapter 323 Chapter 322 Chapter 321 Chapter 320 Chapter 319 Chapter 318 Chapter 317 Chapter 316 Chapter 315 Chapter 314 Chapter 313 Chapter 312 Chapter 311 Chapter 310 Chapter 309 Chapter 308 Chapter 307 Chapter 306 Chapter 305 Chapter 304 Chapter 303 Chapter 302 Chapter 301 Chapter 300 Chapter 299 Chapter 298 Chapter 297 Chapter 296 Chapter 295 Chapter 294 Chapter 293 Chapter 292 Chapter 291 Chapter 290 Chapter 289 Chapter 288 Chapter 287 Chapter 286 Chapter 285 Chapter 284 Chapter 283 Chapter 282 Chapter 281 Chapter 280 Chapter 279 Chapter 278 Chapter 277 Chapter 276 Chapter 275 Chapter 274 Chapter 273 Chapter 272 Chapter 271 Chapter 270 Chapter 269 Chapter 268 Chapter 267 Chapter 266 Chapter 265 Chapter 264 Chapter 263 Chapter 262 Chapter 261 Chapter 260 Chapter 259 Chapter 258 Chapter 257 Chapter 256 Chapter 255 Chapter 254 Chapter 253 Chapter 252 Chapter 251 Chapter 250 Chapter 249 Chapter 248 Chapter 247 Chapter 246 Chapter 245 Chapter 244 Chapter 243 Chapter 242 Chapter 241 Chapter 240 Chapter 239 Chapter 238 Chapter 237 Chapter 236 Chapter 235 Chapter 234 Chapter 233 Chapter 232 Chapter 231 Chapter 230 Chapter 229 Chapter 228 Chapter 227 Chapter 226 Chapter 225 Chapter 224 Chapter 223 Chapter 222 Chapter 221 Chapter 220 Chapter 219 Chapter 218 Chapter 217 Chapter 216 Chapter 215 Chapter 214 Chapter 213 Chapter 212 Chapter 211 Chapter 210 Chapter 209 Chapter 208 Chapter 207 Chapter 206 Chapter 205 Chapter 204 Chapter 203 Chapter 202 Chapter 201 Chapter 200 Chapter 199 Chapter 198 Chapter 197 Chapter 196 Chapter 195 Chapter 194 Chapter 193 Chapter 192 Chapter 191 Chapter 190 Chapter 189 Chapter 188 Chapter 187 Chapter 186 Chapter 185 Chapter 184 Chapter 183 Chapter 182 Chapter 181 Chapter 180 Chapter 179 Chapter 178 Chapter 177 Chapter 176 Chapter 175 Chapter 174 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47 Chapter 46 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 39 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 34 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 23 Chapter 22 Chapter 21 Chapter 20 Chapter 19 Chapter 18 Chapter 17 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 2 Chapter 1


Trên đường về Đóa Nhan bộ, Vân Chiêu cảm khái rất lâu, y đã gặp đủ loại người muôn hình vạn trạng ở thế giới này, nhưng chưa gặp một ai thực sự ngốc cả, cho dù trông họ thực sự ngu ngốc.

Vì thế y rút ra một kinh nghiệm, khi tới thời tận thế, trên đời chỉ còn lại người thông minh.

Cho dù ở trong tuyệt cảnh, đại lạt ma Mặc Nhĩ Căn chẳng những cố gắng giữ mạng, còn phải sống có tôn nghiêm, thể diện không thể mất, thậm chí ông ta còn muốn thăm dò xem có thể biến chuyện xấu thành chuyện có lợi cho mình không.

Ông ta có muốn giết mình không, chắc là có, còn chắc chắn một điều nữa, sau khi cứng kiến sự lợi hại của hỏa thương, ông ta động lòng muốn mua hỏa thương.

Đáng tiếc, bọn họ không phải là khách hàng của Vân Chiêu.

Trong năm năm qua, Vân thị ở Ngọc Sơn rốt cuộc đã làm ra được phi điểu súng hợp cách, trong đó súng ngắn bắn liên hoàn là xuất sắc nhất.

Mặc dù súng ngắn chỉ có thể bắn được hai viên một lần, nhưng có thể bắn liên tục, không tốn thời gian nạp đạn.

Các công tượng của Vân thị còn muốn lắp thêm nòng cho sùng ngắn, để có thể bắn liên tiếp được nhiều hơn, nhưng mà có một vấn đề, khi khẩu súng làm ra thì lại quá nặng, chẳng một ai có thể cầm được một tay.

Cũng chỉ có loại gia súc như Vân Dương xuất phát từ mục đích không thể nói nào đó mà làm cho bản thân hai khẩu súng sáu nòng, khi thứ đó làm ra Vân Chiêu hận không thể đào cái hồ chôn mình luôn.


Cứ tưởng tượng xem một khẩu gatling vừa ngắn vừa béo cầm bằng một tay, chỉ bắn được sáu phát, sau đó tốn rất nhiều thời gian để lắp đạn lại, nếu không có cơ hội lắp đạn, thứ này thành phế vật vô dụng.

Hoặc có thể ném như cục đá.

Vân Chiêu đã đặt rất nhiều kỳ vọng vào thần phụ Thang Nhược Vọng được đời sau tung hô rất thần kỳ, nhưng ông ta không sở trường hỏa pháo và súng đạn, chỉ biết một ít tri thức vật lý thôi.

Về phần Đặng Ngọc Hàm, La Nhã Cốc thì càng tệ, kiến thức thiên văn của bọn họ vượt xa nghiên cứu vật lý hóa học.

Nếu như không phải vì Đặng Ngọc Hàm làm ra kính viễn vọng sơ cấp, vụ đầu tư lớn của Vân Chiêu đã hoàn toàn thất vọng.

Ngược lại nhưng nô lệ người Tây mà Từ Quang Khải mua hộ Vân Chiêu lại tỏa sáng rực rỡ, bọn họ cực kỳ lợi hại, chế tạo ra cả hỏa pháo cho Vân Chiêu.

Mặc dù chỉ là thứ hỏa pháo thô sơ, nhưng làm Vân Chiêu vô cùng hài lòng, lợi hại hơn nữa, bọn họ đem hết bản lĩnh thô bỉ nhất của hại tặc ra, đạn chùm, đạn liên hoàn trên thuyền hải tặc đều được họ cải tạo lại, chế tác cũng dễ dàng, vì hải tặc là bậc thầy tái chế, với điều kiện vật chất có hạn trên tàu hải tặc, bọn họ có thể phát huy cả cái đinh rỉ tới mức cao nhất.

Những loại đạn pháo này mặc dù vẫn là dựa vào sức nổ mà bắn đi, gây ra sát thương cho con người, nhưng khi cận chiến, nhất là đội hình dày đặc, hoặc là kỵ binh xung phong có thể gây ra sát thương diện rộng.

Làm Vân Chiêu bất ngờ nhất, bọn họ làm ra loại đạn hoa nở kiểu mới.


( Đạn nở, đạn dumdum)Khác với loại đạn hoa nở của quân Minh, đạn hoa nở mà hải tặc trên Ngọc Sơn làm ra giống quả lựu đạn hình cầu, bên trong quả cầu sắt chứa nhiều thuốc nổ hơn, nhiều viên đạn nhỏ hơn, bay xa hơn.

Mặc dù trong mười phát pháo bắn ra chỉ nở được bốn thành, đối với Vân Chiêu mà nói là đã hài lòng rồi.

Vì nghiên cứu ra những thứ này, nô lệ người Tây của Vân Chiêu bị chết hơn 10 người bởi các vụ nổ thí nghiệm.

Có điều khi Vân Chiêu tung ra lượng bạc lớn, những người này không ai để ý tới tính mạng, lấy tinh thần vong mạnh của hải tặc, tiếp tục nghiên cứu loại đạn có sức sát thương cao hơn, tỉ lệ nổ cao hơn.

Vì thế trong không khí nghiên cứu tích cực, Vân Chiêu có được lựu đạn và địa lôi.

Cũng chính vì những công tượng, nô lệ hải tặc đó liên tục nghiên cứu ra đồ mới, năng lực của Thang Nhược Vọng, La Nhã Cốc, Đặng Ngọc Hàm mới dần dần phát huy.

Thì ra sở trường của bọn họ không phải ở sáng tạo, mà là quy nạp, tổng kết, dù sao bọn họ có kiến thức khoa học một cách hệ thống đàng hoàng, cho nên sau khi xem những phát minh của đám hải tặc có đầu óc không giới hạn, họ tổng kết lại thành tri thức thực sự, khiến xưởng chế tạo súng Ngọc Sơn không ngừng có vũ khí mới làm ra.

Trong năm năm qua làm Vân Chiêu hài lòng nhất là quân đội do Vân Phúc huấn luyện.

Quân đội Vân thị không tăng lên mà ngược lại đang không ngừng giảm đi, những cường đạo không thích hợp làm quân nhân đã về nhà tham gia lao động hoặc làm nha dịch, đoàn luyện, nhận lấy mảnh đất do Vân thị phân phát tự trồng cấy kiếm ăn.


Khoai lang thành món quà lớn nhất mà Từ Quang Khải tặng cho người dân huyện Lam Điền, thứ này sau khi thích ứng với khí hậu ở Lam Điền, phát triển như dây leo điên cuồng lan khắp nơi.

Nhờ có khoai lang, người dân huyện Lam Điền giờ đây chỉ cần mảnh vườn nhỏ đã có thể ăn no.

Ngược lại khoai tây, ngọc mễ không thể hiện được uy lực của mình, nhưng chính vì thế nó lại trở nên quý giá, thành thức ăn của người dân có tiền hơn trong thành Tây An.

Nay chỉ cần rời thành Tây An, đi qua Bá Kiều là sẽ thấy hai bên đường trồng cơ man nào là ngọc mễ.

Một nơi mà có đủ sản vật, có đủ nhân khẩu thì sẽ tự nhiên mà sinh ra một lượng lớn thương cổ.

Giao ước dùng lương thực đổi muối của Vân thị với thương cổ Trương Gia Khẩu vẫn tiến hành, chỉ có điều đối tượng giao dịch từ Hoàng thị thành Vương thị.

Trong quá trình này thương cổ Trương Gia Khẩu đã nhạy bén phát hiện ra, chỉ cần mua lương thực từ huyện Lam Điền, nếu không đi qua Trương Gia Khẩu mà đưa tới biên trại sẽ bình yên vô sự, còn nếu có lương thực rời Trương Gia Khẩu, sẽ có đại nạn chờ bọn họ.

Sau nhiều lần cướp bóc, Hồng Thừa Trù không thể che dấu được chuyện này nữa, cuối cùng Lô Tượng Thăng thành tổng đốc Tuyên Đại.

Không có Hồng Thừa Trù che đậy cho sự phồn vinh của huyện Lam Điền, người chú ý tới huyện nho nhỏ ở Quan Trung, Vân Chiêu xin từ chức huyện lệnh Lam Điền, nhưng bị Thiểm Tây bố chính sứ Hoàng Diêu Trác đề bạt làm đồng tri Tây An, tạm quyền tri huyện Lam Điền.

Vân Chiêu vì thế mà từ chối ba lần, cuối cùng đành phải treo chính ấn trên huyện nha đều xin được đi.

Căn cứ vào tin tức mới nhất Vân Tiêu truyền tới, chính ấn của huyện Lam Điền vẫn treo ở huyện nha, không một ai lấy đi, cũng không quan viên mới nào tới.


Cái ấn đó mỗi ngày được chủ bạ huyện Lam Điền lấy xuống lau chùi, bên trên không có lấy một hạt bụi.

Không có Vân Chiêu, huyện Lam Điền tựa hồ càng tốt hơn.

Mỗi năm thuế nộp lên vẫn không thiếu một đồng, hơn nữa ngày càng cao.

Mùng 7 tháng 11 năm Sùng Trinh thứ 9, hai nha dịch già gác cửa huyện nha huyện Lam Điền dựa lưng vào ghế được mặt trời sưởi ấm áp ngủ gà ngủ gật, một đàn chim sẻ mổ vỏ cốc ở bên chiếu bích huyện nha, một tội tù bị đeo xích tắm nắng ở trên chiếu bích, một tên khác mông bị đánh be bét thì nằm phơi mông dưới nắng, mông thương thế của mình có thể mau chóng tốt lên.

Sau gáy bọn chúng cắm mộc bài, trên có viết chữ, một viết trộm cắp, một viết lừa gạt.

Một trung niên gầy nhỏ mặc áo bông dầy hai tay đút vào tay áo, thong thả đi tới bên hai bên tội tù, nhìn mộc bài cắm trên gáy chúng, lại ngẩng đầu nhìn đại đường huyện nha trống không, khẽ ho một tiếng.

Hai nha dịch già đồng loạt giật mình tỉnh lại, thấy là một vị đông hồng tiên sinh, lại gối đầu lên tay chuẩn bị ngủ tiếp.

( *) Đông hồng tiên sinh: kiểu như cách nói ông đồ gàn ấy, ám chỉ phần tử tri thức thiểu cận cổ hủ hồ đồ.

(*) Đạn dum dum, đạn nở, ko biết có phải là đạn hoa cải ko nhỉ, mình chỉ biết có loại đạn tên là đạn hoa cải thôi, về súng đạn thì kiến thức của mình là con số 0, cho nên trong quá trình dịch có chỗ nào ko chuẩn thì mọi người nhắc cho nhé.

.

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận