Danh sách Chapter

Chapter 345 Chapter 344 Chapter 343 Chapter 342 Chapter 341 Chapter 340 Chapter 339 Chapter 338 Chapter 337 Chapter 336 Chapter 335 Chapter 334 Chapter 333 Chapter 332 Chapter 331 Chapter 330 Chapter 329 Chapter 328 Chapter 327 Chapter 326 Chapter 325 Chapter 324 Chapter 323 Chapter 322 Chapter 321 Chapter 320 Chapter 319 Chapter 318 Chapter 317 Chapter 316 Chapter 315 Chapter 314 Chapter 313 Chapter 312 Chapter 311 Chapter 310 Chapter 309 Chapter 308 Chapter 307 Chapter 306 Chapter 305 Chapter 304 Chapter 303 Chapter 302 Chapter 301 Chapter 300 Chapter 299 Chapter 298 Chapter 297 Chapter 296 Chapter 295 Chapter 294 Chapter 293 Chapter 292 Chapter 291 Chapter 290 Chapter 289 Chapter 288 Chapter 287 Chapter 286 Chapter 285 Chapter 284 Chapter 283 Chapter 282 Chapter 281 Chapter 280 Chapter 279 Chapter 278 Chapter 277 Chapter 276 Chapter 275 Chapter 274 Chapter 273 Chapter 272 Chapter 271 Chapter 270 Chapter 269 Chapter 268 Chapter 267 Chapter 266 Chapter 265 Chapter 264 Chapter 263 Chapter 262 Chapter 261 Chapter 260 Chapter 259 Chapter 258 Chapter 257 Chapter 256 Chapter 255 Chapter 254 Chapter 253 Chapter 252 Chapter 251 Chapter 250 Chapter 249 Chapter 248 Chapter 247 Chapter 246 Chapter 245 Chapter 244 Chapter 243 Chapter 242 Chapter 241 Chapter 240 Chapter 239 Chapter 238 Chapter 237 Chapter 236 Chapter 235 Chapter 234 Chapter 233 Chapter 232 Chapter 231 Chapter 230 Chapter 229 Chapter 228 Chapter 227 Chapter 226 Chapter 225 Chapter 224 Chapter 223 Chapter 222 Chapter 221 Chapter 220 Chapter 219 Chapter 218 Chapter 217 Chapter 216 Chapter 215 Chapter 214 Chapter 213 Chapter 212 Chapter 211 Chapter 210 Chapter 209 Chapter 208 Chapter 207 Chapter 206 Chapter 205 Chapter 204 Chapter 203 Chapter 202 Chapter 201 Chapter 200 Chapter 199 Chapter 198 Chapter 197 Chapter 196 Chapter 195 Chapter 194 Chapter 193 Chapter 192 Chapter 191 Chapter 190 Chapter 189 Chapter 188 Chapter 187 Chapter 186 Chapter 185 Chapter 184 Chapter 183 Chapter 182 Chapter 181 Chapter 180 Chapter 179 Chapter 178 Chapter 177 Chapter 176 Chapter 175 Chapter 174 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47 Chapter 46 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 39 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 34 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 23 Chapter 22 Chapter 21 Chapter 20 Chapter 19 Chapter 18 Chapter 17 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 2 Chapter 1


Vân Chiêu biết không cải tạo nổi thứ cứng đầu này, thôi, dù sao hắn hữu dụng là được, nếu không cần thư ký làm gì, thế nên không thèm nói với hắn nữa, bắt đầu tập trung xử lý văn thư.

Từ Ngũ Tường đã đạt vị trí thứ 3 trong kỳ thi tốt nghiệp của thư viện, trí tuệ sao có thể kém được, nhìn Vân Chiêu chăm chỉ làm việc, trên mặt rốt cuộc cũng có nụ cười khó coi, đổi cách xưng hô:” Thiếu gia, tiểu nhân chỉ có chút tác dụng này thôi, nếu như không thể phát huy được tác dụng ở mức cao nhất, để trở thành người hữu dụng với thiếu gia, vậy có lỗi với thiếu gia bỏ 50 cân kê mua tiểu nhân về.

”Vân Chiêu bực mình phẩy tay:” Sau này đừng nói chuyện 50 cân kê nữa, các ngươi tên nào cũng nói thản nhiên như không, chỉ có ta là nghe không thoải mái.

”Từ Ngũ Tưởng cười ha hả, chọn văn thư nữa đặt trước mặt Vân Chiêu:” Huyện tôn, Bồ Thành này có vấn đề, nơi này chất đất xốp, không thích hợp với việc làm kênh, năm xưa kênh Long Thủ vượt qua núi Thương Nhan không phải kênh lộ thiên, mà là kênh ngầm, nếu như chúng ta có thể tìm được kênh ngầm năm xưa đó, tiến hành tu sửa, như vậy”“ Ti chức đọc vô số sách cổ, có nhận thức nhất định về kênh Long Thủ trước kia, năm xưa con kênh này xây dựng vào thời Hán dùng cách xây dựng khảm nhi tỉnh thời Hán, để bia địa giới của huyện Lam Điền chúng ta tới được một dải Bồ Thành, huyện Đại Lệ.

”“ Việc thuận lợi chứ?” Vân Chiêu vừa xem văn thư vừa dùng ngón tay day huyện mi tâm:“ Bồ Thành huyện lệnh Trương Vĩnh không tệ, biết tiến lui, còn Đại Lệ huyện lệnh Hà Vĩnh Đạo thì ti chức kiến nghị thay thế, người này quá tham lam, không biết liêm xỉ, đợi hắn bị triệt chức về quê, trên đường đang phải gặp cường đạo, tiền tài của hắn đầu là mồ hôi nước mắt của bách tính huyện Đại Lệ, không thể đưa đi được.

”“ Vậy thì thay ai, đồng song của ngươi có ai thích hợp?”Từ Ngũ Tưởng lắc đầu: “ Đồng song của ti chức tuy tài cán nhưng kinh nghiệm lẫn tư lịch chưa đủ, hai ba huyện lệnh trẻ thì triều đình còn chấp nhận được, chứ bảy tám người thậm chí nhiều hơn, quan trên sẽ không đồng ý, bách tính cũng không đồng ý.


”“ Nhất là những người đợi bổ nhiệm mười mấy hai mươi năm còn chưa được làm quan nghe tin này nhất định sẽ nổi điên.

Huyện tôn, không thể vứt bỏ những cựu văn nhân này ! ”Vân Chiên vội cắt ngang: “ Khoan khoan, cựu văn nhân là gì? Từ này ở đâu ra thế?”“ Đám đồng song bọn ti chức khi nói chuyện với nhau gọi người học thi theo khoa cử cũ của triều đình đều dùng từ này.

”“ Cẩn thận, câu này mà truyền ra ngoài, các ngươi sẽ bị bọn họ chửi bới chết thôi.

”Từ Ngũ Tường không tỏ ra mảy may sợ hãi:” Không sao ạ, bọn ti chức không thiếu những đồng song vừa biết ăn nói lại thích biện luận, để họ đi cãi nhau là được, ví dụ như Hàn Lăng Sơn được huyện tôn ngài gọi là chửi khắp Ngọc Sơn vô địch thủ, loại người như hắn càng bị nhiều người chửi càng thích.

”“ À, có chuyện này huyện tôn đừng giận, Hàn Lăng Sơn sau khi xuống núi thì đối tượng đầu tiên bị hắn chửi là là ngoại công của ngài Tần Bồi Lượng, nói ông ấy làm học chính Tây An ba nhiệm kỳ mà vô dụng, không dạy ra nổi một nhân tài nào, khiến cho quan viên phủ Tây An toàn người Giang Tây, còn nói đây là lấy Giang Tây bù Tây An.

”Vân Chiêu nuốt nước bọt, đám tiên sinh phóng túng ở thư viện dạy ra toàn thứ học sinh không biết sợ trời sợ đất:” Lão đầu có tức chết luôn không?”“ Người ta đại nhân đại lượng, đó cửa lại, Hàn Lăng Sơn chửi mắng trước cửa hai ngày rồi tới phủ học Tây An, còn chưa vào phủ học, nhiều người đã biết có một tên điên sắp vào phủ học.


” Từ Ngũ Tường nói với vẻ bội phục lắm:Vân Chiêu tiếp tục day huyệt mi tâm:” Còn chuyện bực mình gì nữa ngươi nói hết đi.

”Từ Ngũ Tường lật văn thư:” Có người muốn xây lò sứ ở huyện Lam Điền, rất lớn, loại cực lớn, nghe nói tài nghệ truyền từ Diệu Châu, nay nơi đó không ai sống được nữa nên mới chuyển cả nhà tới huyện Lam Điền.

”“ Sứ Diệu Châu mà không làm ở Diệu Châu thì làm sao gọi là sứ Diệu Châu được, Diệu Châu cách Bồ Thành không xa, bảo ông ta đợi đi, khi nào kênh Long Thủ được khôi phục, nói không chừng huyện Lam Điền sẽ vươn tới Diệu Châu.

”“ Huyện tôn, bọn họ sắp chết đói rồi, ở Diệu Châu làm đồ sứ cũng không bán đi đâu được, lưu khấu tới lần nào đập phá lần đó, họ không đợi được.

”“ Đất ở chỗ chúng ta nung được sứ à?” Vân Chiêu không nhờ huyện Lam Điền đã bao giờ làm men sứ chưa?Từ Ngũ Tường lấy bản đồ chỉ:” Người ta tới huyện Lam Điền bán đồ sứ phát hiện ra ở phía nam huyện ta có đất thích hợp, cho nên mới có ý chuyển nhà.


”“ Có điều người ta nói rồi, nếu đi thì cả thôn đều đi, nếu như không nhận cả thôn thì người có tài nghệ cũng sẽ không tới.

”“ Còn nói là sau này bọn họ chỉ làm đồ sứ thôi, cả thôn không biết cày cấy, cũng không định cày cấy.

”Đồ sứ của Đại Minh xưa nay là thiên hạ của lò quan, chiếm hết nam bắc, lò dân giống như sứ Diệu Châu không còn mấy, bọn họ tồn tại được đã chứng minh tài nghệ hơn người, sứ xanh họ làm ra là nhất tuyệt, còn được truyền thừa kỹ thuật gọi là "sứ thanh thiên" của tổ tông.

Vân Chiêu không tỏ thái độ vội, hỏi: “ Ý ngươi thế nào?”“ Ti chức cho rằng nên đồng ý, vì huyện Lam Điền bây giờ trừ lương thực ra thì chẳng có gì đáng kể cả, không có lợi cho sự phát triển lâu dài.

Vải thô do đám bà nương ngốc dệt ra cũng chỉ bán được cho thảo nguyên, hỏi khách thương Giang Nam, người ta còn chẳng buồn đi xem, nếu không phải trong thành giao thương mạnh với thảo nguyên thì đám bà nương ngốc đó sớm chết đói rồi.

”“ Cho nên nhất định phải có được sứ Diệu Châu, nếu đám công tượng đó không muốn làm ruộng, vậy chúng ta không bắt họ làm ruộng là được, dù sao người biết làm ruộng nhiều lắm, để họ làm đồ sứ còn lãi hơn làm ruộng.

”Vân Chiêu càng nghe càng hài lòng, tư tưởng của Từ Ngũ Tường đã thoát ly khỏi sự trói buộc của đồng ruộng, đây là điểm tốt, lấy nông làm gốc không có nghĩa là chỉ biết tới n ông nghiệp.


Thậm chí y dám đánh cược, bằng vào giọng điệu phấn khích này tiếp theo Từ Ngũ Tương nhất định sẽ làm ra cho y một nhà máy quốc doanh siêu lớn.

Từ Ngũ Tường thấy Vân Chiêu chỉ nghe không nói, cũng không cắt lời, vẻ mặt ngẫm nghĩ, biết huyện tôn đang xét tính khả thi của việc này, tiếp tục dùng ngôn ngữ như thi ca đầu độc: “ Huyện Lam Điền ta là kho báu thiên nhiên, địa linh nhân kiệt, huyện tôn tuy còn trẻ nhưng lại mang chí rộng lớn, Ngọc Sơn càng là nơi quy tụ linh khí thiên hạ ! ”Vân Chiêu ngẩng đầu lên hỏi: “ Có cách nào xóa hết được vết rỗ trên mặt ngươi không?”Từ Ngũ Tưởng đang nịnh bợ nhất thời không theo kịp lối tư duy thiên mã hành không của Vân Chiêu, có điều đứng thứ 3 ở kỳ thi lớn của Thư viện Ngọc Sơn không phải vô nghĩa: “ Chuyện này phải phiền Nhị Lung giúp ti chức lột da mặt này ra, xem xem có mọc được ra được da mặt mới không, ti chức đoán chừng không được đâu, lột da mặt ra thì càng khó coi, dù sao thì huyện tôn chỉ dùng có 50 cân kê để đổi lấy thế nên không thể yêu cầu quá cao được, ngài dùng tạm vậy.

”Vân Chiêu thở dài: | Biện Hòa vì một miếng ngọc mà mất hai chân, viên ngọc ngươi muốn để đám muội tử của ta phát hiện ra, ngươi thấy nên trả cái giá thế nào?”“ Ti chức cũng không muốn cưới muội tử của huyện tôn, tướng mạo của họ cũng không tốt, càng không định để huyện tôn làm người khắp thiên hạ đều là muội phu, làm thế chẳng có tác dụng gì, muội phu khi cần phản bội thì vẫn phản bội thôi.

Ti chức còn muốn cưới một mỹ nhân tuyệt sắc, đợi khi ti chức tích góp đủ tiền sẽ nhờ người đi Dương Châu mua một nàng, với bản lĩnh của ti chức sẽ mau chóng đủ tiền thôi.

“ Từ Ngũ Tưởng rất tự tin: “ Đa Đa tỷ nói, Dương Châu là nơi sinh mỹ nữ, tỷ ấy chỉ là bình thường thôi.

”.

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận