Danh sách Chapter

Chapter 345 Chapter 344 Chapter 343 Chapter 342 Chapter 341 Chapter 340 Chapter 339 Chapter 338 Chapter 337 Chapter 336 Chapter 335 Chapter 334 Chapter 333 Chapter 332 Chapter 331 Chapter 330 Chapter 329 Chapter 328 Chapter 327 Chapter 326 Chapter 325 Chapter 324 Chapter 323 Chapter 322 Chapter 321 Chapter 320 Chapter 319 Chapter 318 Chapter 317 Chapter 316 Chapter 315 Chapter 314 Chapter 313 Chapter 312 Chapter 311 Chapter 310 Chapter 309 Chapter 308 Chapter 307 Chapter 306 Chapter 305 Chapter 304 Chapter 303 Chapter 302 Chapter 301 Chapter 300 Chapter 299 Chapter 298 Chapter 297 Chapter 296 Chapter 295 Chapter 294 Chapter 293 Chapter 292 Chapter 291 Chapter 290 Chapter 289 Chapter 288 Chapter 287 Chapter 286 Chapter 285 Chapter 284 Chapter 283 Chapter 282 Chapter 281 Chapter 280 Chapter 279 Chapter 278 Chapter 277 Chapter 276 Chapter 275 Chapter 274 Chapter 273 Chapter 272 Chapter 271 Chapter 270 Chapter 269 Chapter 268 Chapter 267 Chapter 266 Chapter 265 Chapter 264 Chapter 263 Chapter 262 Chapter 261 Chapter 260 Chapter 259 Chapter 258 Chapter 257 Chapter 256 Chapter 255 Chapter 254 Chapter 253 Chapter 252 Chapter 251 Chapter 250 Chapter 249 Chapter 248 Chapter 247 Chapter 246 Chapter 245 Chapter 244 Chapter 243 Chapter 242 Chapter 241 Chapter 240 Chapter 239 Chapter 238 Chapter 237 Chapter 236 Chapter 235 Chapter 234 Chapter 233 Chapter 232 Chapter 231 Chapter 230 Chapter 229 Chapter 228 Chapter 227 Chapter 226 Chapter 225 Chapter 224 Chapter 223 Chapter 222 Chapter 221 Chapter 220 Chapter 219 Chapter 218 Chapter 217 Chapter 216 Chapter 215 Chapter 214 Chapter 213 Chapter 212 Chapter 211 Chapter 210 Chapter 209 Chapter 208 Chapter 207 Chapter 206 Chapter 205 Chapter 204 Chapter 203 Chapter 202 Chapter 201 Chapter 200 Chapter 199 Chapter 198 Chapter 197 Chapter 196 Chapter 195 Chapter 194 Chapter 193 Chapter 192 Chapter 191 Chapter 190 Chapter 189 Chapter 188 Chapter 187 Chapter 186 Chapter 185 Chapter 184 Chapter 183 Chapter 182 Chapter 181 Chapter 180 Chapter 179 Chapter 178 Chapter 177 Chapter 176 Chapter 175 Chapter 174 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47 Chapter 46 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 39 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 34 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 23 Chapter 22 Chapter 21 Chapter 20 Chapter 19 Chapter 18 Chapter 17 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 2 Chapter 1


Có được ban thưởng và ủng hộ từ Hoàng Thai Cát lòng tin của Bảo Thừa Tiên đầy đủ mười phần, mắt thấy hoa màu ngoài ruộng sắp thu hoành, dã tâm bừng bừng hi vọng vào năm sau, tăng kỵ binh Mông Cổ lên tới 6000 người, nếu như có thể, ông ta chuẩn bị biên luyện kỵ binh Mông Cổ tới một vạn, thành lập đội kỵ binh Mông Cổ một vạn đầu tiên.

Cho nên dưới sự ủng hộ của Bảo Thừa Tiên, cùng hỗ trợ quân bị điên cuồng của thương nhân Trương Gia Khẩu, Ba Đặc Nhĩ Mai Lâm lần nữa giơ cao lá cờ phản kháng vương công Mông Cổ, phái ra vô số kỵ sĩ tuyên bố với tất cả người trên thảo nguyên, muốn sống tốt hãy theo Ba Đặc Nhĩ Mai Lâm, không muốn bị vương công Mông Cổ bóc lột, sở hữu mục trường của mình, theo Ba Đặc Nhĩ Mai Lâm.

Tiền Thiểu Thiểu ngồi trên tấm thảm dầy, tay cầm cốc vàng khảm đầy hồng bảo thạch, bên trong chứa rượu nho đỏ như máu, tay khẽ lay động, có tiếng đá leng keng va chạm thành cốc.

Ba Đặc Nhĩ Mai Lâm cởi mặt nạ của mình, thành kính quỳ dưới chân Tiền Thiểu Thiểu, dán sát mặt dưới đất, giọng cực thấp báo cáo:” Mục đích của chủ nhân đã đạt được rồi, ánh sáng trí tuệ của chủ nhân chiếu rọi thảo nguyên, anh dung của chủ nhân sẽ được chim ưng đem đi phương xa, vó ngựa của chủ nhân tới đâu, không ai dám cản, mỗi cô nương mỹ lệ trên thảo nguyên chỉ có hình bóng chủ nhân trong lòng.

”Tiền Thiểu Thiểu cầm cốc vàng ngáp to:” Hết thảy, hết thảy vinh diệu cuối cùng sẽ thuộc về một người tên Vân Chiêu, sau này ngươi đọc kinh nhớ đưa y vào, nếu không y sẽ ghen tỵ với ta.

Giờ trả lời ta, nhân thủ ta muốn an bài đã gài vào chưa?”“ Chủ nhân, hết thảy đã được an bài rồi, chỉ cần chủ nhân hạ lệnh một tiếng, chúng ta có thể giết hết sạch Kiến Nô ở nơi này.

”“ Ta biết có một số người trông không giống người Mông Cổ, ngươi giải thích với người khác ra sao?”Ba Đặc Nhĩ ngẩng đầu lên trả lời dứt khoát:” Giết!”Tiền Thiểu Thiểu gật gù chân đạp lên đầu Ba Đặc Nhĩ khiến hắn cúi đầu càng thấp hơn, thật bất ngờ cái tên có thể dọa trẻ em nín khóc này không hề tỏ thái độ phản kháng nào, Tiền Thiểu Thiểu uể oải:” Rất rốt, làm rất tốt, đi đi Ba Đặc Nhĩ, thứ bọn ta hứa với ngươi nhất định sẽ cho ngươi, không ít hơn đâu.

”“ Tiểu nhân biết.

” Ba Đặc Nhĩ cung kính nói xong đợi Tiền Thiểu Thiểu rút chân lại đi ngược ra khỏi lều:“ Thêm hai cái đèn nữa.

” Tiền Thiểu Thiểu nói một tiếng, lập tức có người đi thắp thêm hai ngọn đèn dầu, trong cái lều tăm tối lập tức sáng hơn rất nhiều:” Nơi tối tăm dễ làm người ta trở nên tà ác, ngươi thấy có phải không?”“ Không biết, ta cũng không biết vì sao ngươi bao giờ nói chuyện tử tế với Ba Đặc Nhĩ.


” Hán tử thắp đèn ngồi xuống đối diện với Tiền Thiểu Thiểu, tự rót rượu nho gắp đá cho vào cốc của mình, lắc cho tan đá:“ Tiết Quốc Tài, ngươi chỉ là quan thư ký của ta, ta làm gì ngươi không có tư cách hỏi.

” Tiền Thiểu Thiểu lên mặt hừ một tiếng:Tiết Quốc Tài cười:” Thì ta chỉ quan tâm tới quan trên một chút thôi mà.

”Tiền Thiểu Thiểu bĩu môi xem thường:” Không cần ngươi lắm chuyện, ngươi làm tốt việc của ngươi là đã giúp đỡ ta rồi đấy.

”“ Phải lắm chuyện thôi, ngươi cũng thừa biết mà, đám Trương Quốc Trụ đưa ta tới chỗ ngươi, mục đích là giám thị ngươi.

”“ Ta đối xử tốt với ngươi như thế, ngươi không thể đừng đem tất cả mọi chuyện báo cho đám khốn kiếp đó à?”Tiết Quốc Tài cười lớn nháy mắt:” Nếu như ngươi đối xử với ta tốt hơn chút nữa, có khi ta là người của ngươi đấy.

”Tiền Thiểu Thiểu nhạt nhẽo nói:” Ta thích nữ nhân.

”Tiết Quốc Tài nổi giận: “ Ta cũng thích nữ nhân, đặc biệt là muội tử của Trương Quốc Trụ.

”“ Còn ta có thể bảo muội tử của Trương Quốc Tài không thích ngươi.

”“ Không sao, ta sẽ đi thích các muội tử của thiếu gia.


”Tiền Thiểu Thiểu đặt mạnh cốc rượu xuống bàn: “ Vậy là không còn đường đàm phán nữa hả?”“ Vốn không phải chuyện đàm phán được, ngươi cứ nhất quyết nói ra, đó là lỗi của ngươi.

”“ Ngay ở thư viện ta đã ghét ngươi và Trương Quốc Trụ rồi.

”Tiết Quốc Tài lạnh lùng nói: “ Bọn ta cũng chẳng ưa gì ngươi.

”“ Vì sao, ta đã làm gì các ngươi chứ?”“ Ngươi đã ghét hai bọn ta rồi, cớ gì bọn ta phải thích ngươi, có phải ngươi có bệnh không?”Tiền Thiểu Thiểu nghiến răng kèn kẹt, hắn thấy đáng lẽ thư viện không nên dạy dỗ đám người này như thế, tên nào tên nấy mồm mép làm người ta chỉ muốn bẻ gãy răng bọn chúng.

Thiếu gia cũng sai, dạy chúng cái gì không dạy, lại dạy chúng quốc nhân thiên hạ, cái gì mà sinh ra là người, người tức là trời của bản thân, bọn chúng rõ ràng dùng 50 cân kê mua về, dạy chúng làm nô tài là được rồi, dạy chúng nghe lời là được rồi, giờ dạy chúng cái đó, làm chúng cứ như bản thân dùng vàng đổi về vậy.

Khiến hắn làm việc rất vướng víu chân tay, chẳng thoải mái tẹo nào.

Thấy Tiền Thiểu Thiểu âm trầm uống rượu chẳng nói chẳng rằng, Tiết Quốc Tài thở dài:” Tiền huynh, có biết bọn ta thảo luận với nhau nói thế nào không, đó là tính tình ngươi u ám, làm việc tàn độc bất chấp thủ đoạn, vốn không thích hợp đảm nhiệm trọng trách lớn.

Nhưng mà thiếu gia lại tín nhiệm ngươi, thế nên hết cách rồi, huynh đệ bọn ta phải trông coi ngươi cho chặt, tránh ngươi đi lạc đường, tẩu hỏa nhập ma, không tốt cho tất cả chúng ta, đặc biệt làm hỏng kế hoạch của thiếu gia, như vậy vạn vạn lần không được.

”Tiền Thiểu Thiểu không phục:” Ta thấy ta không tệ, hoàn toàn không có những vấn đề như ngươi nói.


”“ Còn không à, ngươi không thể đối xử với Ba Đặc Nhĩ như một con chó được.

”“ Ngươi thì biết cái quái gì, thôi thôi, khỏi nói nữa, nói chuyện này với ngươi cũng phí nước bọt, ta hỏi ngươi đây, trong số kỵ binh Mông Cổ, rốt cuộc chúng ta thu nạp được bao nhiêu người? Ý ta là, nếu ta hạ lệnh một tiếng, bao nhiêu người nghe ta chỉ huy?”Tiết Quốc Tài trầm ngâm một lúc rồi đáp:” Tối đa là tám thành.

”“ Hai thành còn lại là sao?”“ Là người do Bảo Thừa Tiên trộn lẫn vào.

”“ Không cần biết các ngươi làm thế nào, thay những kẻ đó, gạt sang một bên hoặc giám sát chặt bọn chúng.

” Tiền Thiểu Thiểu không bất ngờ vì điều này:” Thành Quy Hóa này không cho phép có chút sai sót nào, khi thành xây xong cũng là lúc chúng ta khởi sự, nhất định phải là thế gió cuốn mây tàn, như vậy mới hạn chế được tổn thất.

”Tiết Quốc Tài quỳ một gối chắp tay với Tiền Thiểu Thiểu:” Vâng.

”!.

!.

.

Ánh nến lờ mờ từ nóc lều Mông Cổ hắt ra, những ảnh sáng đó rất yếu, chẳng thể so được với trăng sao.

Lúc này thành Quy Hóa đã được xây dựng xong quá nửa, đây là tòa thành xây dựng lại trên đống đổ nát, tòa thành mới lớn hơn, kiên cố hơn thành Quy Hóa ngày xưa.


Đất ở nơi này có tính bám dính cực cao, rất thích hợp để nung gạch, chỉ là lần này đất được nun ra có màu đỏ chứ không phải là màu xanh như trước.

Điều này là do công nghệ và tốc độ nung gạch quyết định, nếu như trong quá trình nung gạch không ngừng thêm vào nước lạnh, sẽ nung thành gạch xanh, nếu không cứ duy trì nhiệt độ cao sẽ nung ra được gạch đỏ.

Nung gạch đỏ đỏ thì tất nhiên là đơn giản hơn nung gạch xanh, lại còn nhanh, cho nên lần này tường thành xây lên không còn là màu xanh như trước, mà là màu đỏ.

Bảo Thừa Tiên cho rằng thành trì xây bằng gạch đỏ trông càng thêm tráng lệ, biểu thị cho Mãn Thanh ngày một đi lên, thậm chí hắn xin hoàng đế Mãn Thanh ban tên cho tòa thành này.

Nhưng lần này ông chuốc họa lớn.

Tấu chương của ông ta không được hoàng đế tán thành, ngược lại bỗng dưng còn bị chửi mắng một trận, đồng thời yêu cầu ông tiếp tới xây dựng thành trì phải dùng gạch xanh, đồng thời chuẩn bị phái đại lạt ma Mặc Nhĩ Căn tới thành Quy Hóa mở thủy đạo.

Tới lúc đó Bảo Thừa Tiên mới hiểu, Mãn Thanh sở dĩ là Mãn Thanh là vì dùng cách cục của ( Ngũ Đức Thủy Chung), thật không may, Mãn Thanh là là hai đức thủy mộc, mà hắn lại xây dựng hỏa thành.

Chưa hết, Đại Minh là hỏa đức.

(*)Mãn Thanh vốn là người Nữ Chân, sau đó Hoàng Thai Cát đổi tên tộc mình thành Mãn Châu.

Tiếp tục về sau nữa Hoàng Thai Cát lập quốc lấy tên là Đại Thanh, vì thế ra Mãn Thanh.

.

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận