Danh sách Chapter

Chapter 345 Chapter 344 Chapter 343 Chapter 342 Chapter 341 Chapter 340 Chapter 339 Chapter 338 Chapter 337 Chapter 336 Chapter 335 Chapter 334 Chapter 333 Chapter 332 Chapter 331 Chapter 330 Chapter 329 Chapter 328 Chapter 327 Chapter 326 Chapter 325 Chapter 324 Chapter 323 Chapter 322 Chapter 321 Chapter 320 Chapter 319 Chapter 318 Chapter 317 Chapter 316 Chapter 315 Chapter 314 Chapter 313 Chapter 312 Chapter 311 Chapter 310 Chapter 309 Chapter 308 Chapter 307 Chapter 306 Chapter 305 Chapter 304 Chapter 303 Chapter 302 Chapter 301 Chapter 300 Chapter 299 Chapter 298 Chapter 297 Chapter 296 Chapter 295 Chapter 294 Chapter 293 Chapter 292 Chapter 291 Chapter 290 Chapter 289 Chapter 288 Chapter 287 Chapter 286 Chapter 285 Chapter 284 Chapter 283 Chapter 282 Chapter 281 Chapter 280 Chapter 279 Chapter 278 Chapter 277 Chapter 276 Chapter 275 Chapter 274 Chapter 273 Chapter 272 Chapter 271 Chapter 270 Chapter 269 Chapter 268 Chapter 267 Chapter 266 Chapter 265 Chapter 264 Chapter 263 Chapter 262 Chapter 261 Chapter 260 Chapter 259 Chapter 258 Chapter 257 Chapter 256 Chapter 255 Chapter 254 Chapter 253 Chapter 252 Chapter 251 Chapter 250 Chapter 249 Chapter 248 Chapter 247 Chapter 246 Chapter 245 Chapter 244 Chapter 243 Chapter 242 Chapter 241 Chapter 240 Chapter 239 Chapter 238 Chapter 237 Chapter 236 Chapter 235 Chapter 234 Chapter 233 Chapter 232 Chapter 231 Chapter 230 Chapter 229 Chapter 228 Chapter 227 Chapter 226 Chapter 225 Chapter 224 Chapter 223 Chapter 222 Chapter 221 Chapter 220 Chapter 219 Chapter 218 Chapter 217 Chapter 216 Chapter 215 Chapter 214 Chapter 213 Chapter 212 Chapter 211 Chapter 210 Chapter 209 Chapter 208 Chapter 207 Chapter 206 Chapter 205 Chapter 204 Chapter 203 Chapter 202 Chapter 201 Chapter 200 Chapter 199 Chapter 198 Chapter 197 Chapter 196 Chapter 195 Chapter 194 Chapter 193 Chapter 192 Chapter 191 Chapter 190 Chapter 189 Chapter 188 Chapter 187 Chapter 186 Chapter 185 Chapter 184 Chapter 183 Chapter 182 Chapter 181 Chapter 180 Chapter 179 Chapter 178 Chapter 177 Chapter 176 Chapter 175 Chapter 174 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47 Chapter 46 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 39 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 34 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 23 Chapter 22 Chapter 21 Chapter 20 Chapter 19 Chapter 18 Chapter 17 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 2 Chapter 1


Vân Quyển quả thực không thích chiến tranh, không thích giết người, nhưng không vì thế mà hắn làm việc không đủ nhiệt tình, ngược lại hắn nỗ lực hơn ai hết, vì Vân Chiêu tin tưởng hắn, cho nên với kiến nghị rút lùi của Cao Kiệt, hắn lắc đầu không cần suy nghĩ: “ Không được, ta phải giúp A Trệ.”Cao Kiệt cân nhắc một chút, cảm thấy mình nên nói điều này:” Kỳ thực Vân Chiêu không cần ngươi giúp, y đã mưu tính hết rồi, ngươi không thấy sao, thư viện Ngọc Sơn có thể cung cấp nhân tài cuộn cuộn cho y.


Ta không biết ngươi có phát hiện ra không, lão huynh đệ trong quân chúng ta đang ngày một giảm thiểu, người trẻ tuổi ngày một nhiều, trước kia Xuất Lưu gia còn phải cưỡi lừa đi cướp lương, giờ Xuất Lưu gia làm quan rồi.

Vân Chiêu có rất nhiều người Mông Cổ, không cần Xuất Lưu gia huấn luyện kỵ binh cho y nữa.”“ Chúng ta không thể so sánh với đám học đệ kia của y, thứ duy nhất chúng ta có thể dựa vào là chút võ lực cùng lòng trung thành.”“ Thêm hai ba năm nữa thôi, đợi đám học sinh thư viện trưởng thành, tác dụng của chúng ta bằng không, bởi thế nên ta mới phải liều mạng lấy cơ hội xuất chinh thảo nguyên từ đám Mãnh thúc, là muốn dùng thảo nguyên để rèn luyện mình, để ta trưởng thành nhanh hơn đám học sinh kia, như vậy mới có thể yên lòng ở lại Vân thị.”“ Vân Chiêu đi quá nhanh, nếu không theo kịp được bước chân của y thì chỉ cản trở y thôi, Vân Quyển, ta kiến nghị ngươi sớm rút lui, sống cuộc sống ngươi muốn.”Vân Quyển cúi đầu gặm đùi cừu, gặm đến khi còn xương mới ngẩng đầu lên, giọng có chút hụt hẫng:” Vậy để ta về hỏi A Trệ xem.”“ Nói thì nói thế, chuyện vẫn cần phải làm, mai ngươi ở lại thủ đại doanh, ta đi quanh xem sao, từ khi tới nơi này ta còn chưa nhìn ngắm thật kỹ thảo nguyên.” Cao Kiệt nói xong ném cho Vân Quyển cái yên ngựa, ngáp một cái thật to rồi ngả người gối đầu lên cái yên ngựa khác:Chẳng bao lâu đã có tiếng gáy.Vân Quyển không ngủ được, mắt cứ mở thao láo ra nhìn bầu trời đầy sao ...Sáng sớm, Vân Quyển bị tiếng vó ngựa đánh thức, một thiếu niên mặt đen đứng bên cạnh hắn, cánh tay đeo cái vòng màu đỏ, thấy hắn tỉnh lại liền đưa cho hắn một cái khăn mặt ướt:” Tướng quân có lệnh, quyền chỉ huy đại doanh giao cho phó tướng Vân Quyển, mạt tướng là Chu Quốc Đống quan trực ban hôm nay, xin tướng quân truyền khẩu lệnh hôm nay.”Vân Quyển dùng khăn ướt lau mặt, nhìn thiếu niên trước mắt, cho dù tuổi tác hai người không chênh nhau là bao, hắn chợt thấy mình già hơn tên đó rất nhiều, hắn lau mặt thêm lần nữa, nói với thiếu niên bừng bừng khí thế đó:” Khẩu lệnh hôm nay là ...!Thiếu niên.”Chu Quốc Đống lặp lại khẩu lệnh của Vân Quyển một lần, sau đó mang cái mặt đen xì rất khó nhìn ra sắc thái biểu cảm tới quân trướng nho nhỏ truyền lệnh.Vân Quyển nhìn bốn xung quanh, muốn tìm Cao Kiệt đã rời đi, nhưng không thấy gì cả, ngoài sơn công trời xanh xanh, đất mênh mông, cỏ cao rậm rạp che mắt người.Nghe trong quân trướng không ngừng truyền tới tiếng hiệu lệnh, Vân Quyển cúi xuống ngắt một sợi cỏ xanh cho vào miệng, vị cỏ rất nặng, hắn lại thấy tươi mát.“ Có khi mình vốn nên làm một nông phu.”Nói ra câu này, Vân Quyển đột nhiên cao hứng, rốt cuộc cũng hiểu ra vì sao Vân Thụ đệ đệ của Vân Dương lại rời quân đội, ở nhà làm ruộng:Cao Kiệt nói không sai, mình đọc sách không thành, năm xưa tiên sinh có nhận xét, Vân Quyển là đứa miễn cưỡng có thể đọc sách, chỉu là miễn cướng thôi, nhiều năm trôi đi, tiên sinh nói thật đúng, mình dù cố gắng vẫn không có tiến bộ mấy.Văn không thành, còn võ ...!chưa nói so với tên điên Vân Dương, so với đám người thư viện không rõ lấy quyết tâm dữ dội từ đâu ra kia cũng vẫn thua kém.Doanh trại 3000 quân tuy đơn giản, nhưng diện tích rất rộng, đây là một cái sơn cốc hai mặt thông suốt hiếm có, men theo sơn cốc này có thể tới phía nam Âm Sơn.Đã nghĩ thông tâm sự, Vân Quyển liền hết sức tự nhiên tiến vào vai trò của mình, dùng thời gian buổi sáng đi kiểm tra phòng thủ, xử lý một đống vấn đề vụn vặt từ lương thảo, huấn luyện, cho tới mấy chuyện cãi vã trong quân, sau đó thở phào, chuẩn bị về doanh trương nghỉ ngơi.Vừa vào doanh trướng thấy ngay Tiền Thiểu Thiểu không biết từ bao giờ đã nằm trên giường của mình, ngay cả giày cũng không cởi.“ A Quyển, A Quyển, ngươi sắp phải xuất binh rồi.” Giọng Tiền Thiểu Thiểu rất gấp gáp:“ Sao, các ngươi không chống đỡ được nữa à?” Vân Quyển không mắc lừa, từ nhỏ tới lớn hắn mắc bẫy của hai tỷ muội nhà này nhiều lắm, sao không nhận ra Tiền Thiểu Thiểu đang đùa:Tiền Thiểu Thiểu quay người sang, dùng ánh mắt quyến rũ nhìn Vân Quyển từ trên xuống dưới:” Làm sao mà mất hết đấu chí rồi? Cứ tưởng ngươi bị giam cầm ở đây lâu như thế, nghe tới tác chiến phải nhảy lên chứ.”“ Bản lĩnh của ta không đủ ...” Vân Quyển ngồi xuống, kể chuyện hôm qua Cao Kiệt nói với mình:“ Đừng nghe lời vớ vẩn của Cao Kiệt, chúng ta là huynh đệ, cho dù ngươi không chạy được, bọn ta cũng kéo người chạy.”“ Ngươi có nói gì thì ta cũng không phái người vô cớ cho ngươi, tất cả lấy quân lệnh làm chủ.”Tiền Thiểu Thiểu thở dài:” Thổ Mặc Đặc bộ cách Đại Đồng không xa bắt đầu di chuyển về phía phủ Đại Đồng rồi, ta cho rằng Hoàng Thai Cát sắp lần nữa cướp bóc quan ải, chúng ta sẽ có vụ làm ăn lớn đề làm đấy.”Vân Quyển bình đạm nói:” Quân lệnh ta nhận được là ngăn cách nam bắc Âm Sơn, thuận tiện bảo vệ an nguy của thành Quy Hóa.”“ Chúng ta nên đánh một trận lập uy, Thổ Mặc Đặc bộ không giống các bộ tộc Mông Cổ khác, nó là bộ lạc lớn có ba vạn quân, nói một cách nghiêm khắc thì tất cả bộ tộc Mông Cổ ở đây đều thoát thai từ Thổ Mặc Đặc bộ.


Sau khi Mông Nguyên bị diệt, Thổ Mặc Đặc bộ cũng theo đó chia năm xẻ bảy.” Tiền Thiểu Thiểu không nản chí, còn tích cực hơn:” Muốn đứng vững chân ở thảo nguyên thì không thể thiếu người Mông Cổ, tương đồng như thế, người Mãn Thanh quá ít, bọn họ cũng cần người Mông Cổ.”“ Đừng quanh co, ngươi nói thẳng ý định của ngươi xem nào.


“ Vân Quyển xua tay liên hồi, thừa biết ý đồ của Tiền Thiểu Thiểu một tràng làm mình chóng mặt, sau đó ù ù cạc cạc đồng ý, rốt cuộc bị lừa hoặc làm dê thế tội, trò đó hắn chơi suốt:“ Ý ta là bây giờ chúng ta cần một trận đại chiến mang tính quyết định, để xác lập quan hệ chủ phó giữa hai bên, Mãn Thanh cực kỳ coi trọng quan hệ với người Mông Cổ, Nô Nhi Can đô ti, A Luân vệ, Phúc Dư vệ, Đóa Nhan vệ đều đã lọt vào tay chúng, Khách Nhĩ Khách càng kết thông gia với Mãn Thanh.”“ Nói cách khác, lúc này Mãn Thanh chuẩn bị tây tiến, thu nạp thêm nhiều người Mông Cổ để chúng dùng, mà phàm là mục đích kẻ địch muốn đạt được thì chúng ta phải phá hỏng.”“ Giờ đám vương công của Thổ Mặc Đặc bộ ủng hộ tiến công một dải Tuyên Phủ, Đại Đồng, vậy chúng ta nên phối hợp với Lô Tượng Thăng đánh nát cuộc tiến công của địch, để phá hỏng ý đồ muốn dùng người Mông Cổ níu kéo binh lực Đại Đồng, Tuyên Phủ của Mãn Thanh.”“ Đó là lý do vì sao ta hi vọng các ngươi có thể xuất binh Đại Đồng, cùng Lô Tượng Thăng tạo thành thế tiền hậu giáp kích, mượn dùng lực lượng của Lô Tượng Thăng, đạt mục đích khống chế Thổ Mặc Đặc bộ của chúng ta.”“ Kiến nghị điều binh được ta phái người đưa tới huyện Lam Điền, tin rằng không bao lâu sau sẽ có hồi âm, trước đó lấy danh nghĩa thống lĩnh thành Quy Hóa, ta lệnh cho các ngươi chuẩn bị sẵn sàng xuất binh.”Vân Nguyện đi qua đi lại suy nghĩ một hồi, nói:” Ngươi đợi ta, đừng có đi đâu đấy, ta đi rồi về.”Tiền Thiểu Thiểu sốt ruột xúi:” Ngươi lành quá, đôi khi cứng rắn chút, độc đoán chút, tự quyết định đi, đừng để họ tác động.”.

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận