Danh sách Chapter

Chapter 345 Chapter 344 Chapter 343 Chapter 342 Chapter 341 Chapter 340 Chapter 339 Chapter 338 Chapter 337 Chapter 336 Chapter 335 Chapter 334 Chapter 333 Chapter 332 Chapter 331 Chapter 330 Chapter 329 Chapter 328 Chapter 327 Chapter 326 Chapter 325 Chapter 324 Chapter 323 Chapter 322 Chapter 321 Chapter 320 Chapter 319 Chapter 318 Chapter 317 Chapter 316 Chapter 315 Chapter 314 Chapter 313 Chapter 312 Chapter 311 Chapter 310 Chapter 309 Chapter 308 Chapter 307 Chapter 306 Chapter 305 Chapter 304 Chapter 303 Chapter 302 Chapter 301 Chapter 300 Chapter 299 Chapter 298 Chapter 297 Chapter 296 Chapter 295 Chapter 294 Chapter 293 Chapter 292 Chapter 291 Chapter 290 Chapter 289 Chapter 288 Chapter 287 Chapter 286 Chapter 285 Chapter 284 Chapter 283 Chapter 282 Chapter 281 Chapter 280 Chapter 279 Chapter 278 Chapter 277 Chapter 276 Chapter 275 Chapter 274 Chapter 273 Chapter 272 Chapter 271 Chapter 270 Chapter 269 Chapter 268 Chapter 267 Chapter 266 Chapter 265 Chapter 264 Chapter 263 Chapter 262 Chapter 261 Chapter 260 Chapter 259 Chapter 258 Chapter 257 Chapter 256 Chapter 255 Chapter 254 Chapter 253 Chapter 252 Chapter 251 Chapter 250 Chapter 249 Chapter 248 Chapter 247 Chapter 246 Chapter 245 Chapter 244 Chapter 243 Chapter 242 Chapter 241 Chapter 240 Chapter 239 Chapter 238 Chapter 237 Chapter 236 Chapter 235 Chapter 234 Chapter 233 Chapter 232 Chapter 231 Chapter 230 Chapter 229 Chapter 228 Chapter 227 Chapter 226 Chapter 225 Chapter 224 Chapter 223 Chapter 222 Chapter 221 Chapter 220 Chapter 219 Chapter 218 Chapter 217 Chapter 216 Chapter 215 Chapter 214 Chapter 213 Chapter 212 Chapter 211 Chapter 210 Chapter 209 Chapter 208 Chapter 207 Chapter 206 Chapter 205 Chapter 204 Chapter 203 Chapter 202 Chapter 201 Chapter 200 Chapter 199 Chapter 198 Chapter 197 Chapter 196 Chapter 195 Chapter 194 Chapter 193 Chapter 192 Chapter 191 Chapter 190 Chapter 189 Chapter 188 Chapter 187 Chapter 186 Chapter 185 Chapter 184 Chapter 183 Chapter 182 Chapter 181 Chapter 180 Chapter 179 Chapter 178 Chapter 177 Chapter 176 Chapter 175 Chapter 174 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47 Chapter 46 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 39 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 34 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 23 Chapter 22 Chapter 21 Chapter 20 Chapter 19 Chapter 18 Chapter 17 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 2 Chapter 1


Vân Quyển biết mình lắc đầu: “ Ta không phải người thông minh, cho nên không đưa ra được quyết định sáng suốt, ta phải nghe ý kiến của các huynh đệ rồi mới đưa ra được quyết định, khả năng không phải là thứ tốt nhất, nhưng ta nghĩ sẽ ổn thỏa nhất.”“ Người như ngươi sau này làm túc vệ cho thiếu gia là hợp nhất.”“ Không, ta muốn về nhà làm ruộng hơn.


“ Nói rồi Vân Quyển lệnh quan trực ban gọn các tướng tới bàn bạc.Tiền Thiểu Thiểu đợi từ trưa cho tới chập tối mới thấy Vân Quyển mệt mỏi từ ngoài đi về.“ Thế nào?”Vân Quyển lấy túi nước tu một ngụm mới nói: “ Thống nhất rồi, chỉnh đốn đội ngũ chuẩn bị tới Đại Đồng bất kỳ lúc nào, nhưng mà trước khi có quân lệnh chính xác của huyện Lam Điền, chức trách của ta vẫn là ngăn cách bắc nam Âm Sơn, bảo vệ an nguy cho thành Quy Hóa.”Tiền Thiểu Thiểu thở dài:” Quân lệnh của huyện Lam Điên muốn tới đây được thì ít nhất mất mười ngày, ai mà biết được mười ngày sau cục diện biến hóa thế nào.”“ Dựa theo tình báo ngươi đưa cho thì mười ngày sau Thổ Mặc Đặc Bộ còn chưa chỉnh quân xong, chúng ta có đủ thời gian để tham dự cuộc chiến này.”“ Đáng lẽ ta phải bàn với Cao Kiệt mới đúng, hắn dứt khoát hơn ngươi.”Vân Quyển không để bị khích tướng:” Nếu ta không nhận được quân lệnh từ Lam Điền, Cao Kiệt cũng không thể điều động quân đội.”“ Ngươi chỉ là phó tướng.” Tiền Thiểu Thiểu có chút bực tức, gần đây sao gặp toàn kẻ cứng đầu, một tên ngốc thật thà cũng trở nên khó chơi thế này:“ Ta biết, ta chỉ là phó tướng, chiến sự bắt đầu, Cao Kiệt là chỉ huy tối cao, dù hắn có bắt ta đi nạp mạng ta cũng phải đi.

Bây giờ cuộc chiến còn chưa bắt đầu, quân doanh do ta khống chế, chức trách của phó tướng là đốc thúc thống soái chấp hành quân lệnh từ huyện Lam Điền.”“ Tiền Thiểu Thiểu, các ngươi quá nóng vội rồi, ta biết các ngươi muốn lập công dựng nghiệp, muốn hót một tiếng kinh thiên, nhưng ta không cho rằng vậy là tốt, muốn có thu hoạch phong phú, nhất định phải trải qua từng giai đoạn một, xới đất, ươm mầm, tươi tiêu, bất cứ giai đoạn nào cũng phải làm cho chắc chắn, không thể làm chuyện phú quý cầu trong nguy hiểm, vì chúng ta không mạo hiểm nổi, mất là thua trắng bàn, có lẽ mười năm nữa có tích lũy rồi, chúng ta mạo hiểm được, bây giờ thì không.”“ Chúng ta có ưu thế về hỏa lực, về huấn luyện, chúng ta có phương thức tác chiến hệ thống nhất, ta thà giao phong chính diện với kẻ địch chứ không muốn vứt bỏ ưu thế để mạo hiểm.

“ Vân Quyển thậm chí khuyên ngược lại Tiền Thiểu Thiểu:Tiền Thiểu Thiểu vò đầu bứt tóc: “ Nhưng nếu để Thổ Mặc Đặc bộ thành công, chúng ta sẽ không thể trụ lại được thành Quy Hóa, ta nghĩ ngươi hẳn phải biết điều này.”“ Ta biết, đó là kết quả xấu nhất, nhưng bọn ta theo dõi rồi, Lô Tượng Thăng không vô dụng như ngươi nghĩ đâu, ông ấy có thể giữ được Tuyên Phủ Đại Đồng, nói không chừng còn cho Thổ Mặc Đặc bộ một đòn đau.”“ Thiểu Thiểu, giữ quy củ, nhất định phải giữ quy củ, chúng ta đang đúc lên linh hồn cho quân đội, đó là kỷ luật, ta cho rằng kỷ luật còn quan trọng hơn một hai trận thắng.

“ Ý chí của Vân Quyển rất kiên định:Tiền Thiểu Thiểu biết không khuyên được hắn, thở dài đứng dậy: “ Ta phải về chuẩn bị ở thành Quy Hóa, tránh cho cục diện xấu nhất xảy ra lại trở tay không kịp.”Vân Quyển gật đầu: “ Đó là chức quyền của ngươi, ta không có lý do gì can thiệp.”Tiền Thiểu Thiểu nhìn Vân Quyển rất lâu mới nói: “ Con người ta lớn lên rồi thì chẳng vui nữa, không như hồi nhỏ chúng ta cùng cởi truồng tắm sông rồi cầm gậy vào Tần Lĩnh thám hiểm.”“ Là bọn ta cởi truồng, còn ngươi chưa bao giờ c ởi quần ra hết, hồi đó bọn ta còn nghi ngờ ngươi là nữ.

“ Vân Quyển nhìn gương mặt xinh đẹp quá đáng của Tiền Thiểu Thiểu: “ Dù bây giờ ta còn nghi ngờ hơn.”Tiền Thiểu Thiểu tất nhiên không dám c ởi quần ra, tỷ tỷ dặn hắn như thế mà, hồi nhỏ nơi hắn sống có vấn đề, đừng nói c ởi quần, nhiều năm liền hắn không cả cởi hết áo: “ Ta khác với đám dã nhân các ngươi.”Nói xong vội vàng rời doanh trướng, huýt sáo một tiếng, đám thân vệ của hắn ở các nơi trong doanh trại chui ra, nhảy lên mình ngựa, nhân lúc trời còn chưa tối, vội vàng đuổi theo Tiền Thiểu Thiểu đã đi xa.Vân Quyển tiễn Tiền Thiểu Thiểu xong ra lệnh quan trực ban: “ Phái thám báo tới Thổ Mặc Đặc bộ.”“ Tuân lệnh.”Chu Quốc Đống nhận lệnh xong đi ngay, chẳng bao lâu sau đột nhiên trên trời có tiếng ưng kêu, mang khí thế phá không xuyên mây.Vân Quyển ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một con ưng lớn đang lượn vòng trên không trung, sau tiếng kêu của nó, giữa bụi cỏ lùm xùm nhô ra vô số cái đầu nhỏ cảnh giác.Bất kể là thỏ hoang hay là hạn thát, đều thấp thỏm kinh hoàng.Vân Quyển hâm mộ lắm, thấy Chu Quốc Đông quay về, thuận miệng nói: “ Chúng ta bây giờ chỉ là thứ nhỏ bé kia.”Chu Quốc Đông không nghĩ thế, nhìn hùng ưng ngạo nghễ nói: “ Chúng ta là sói, không phải hạn thát béo múp.”“ Còn không phải à, chúng ta chui rúc nơi này, mỗi lần tác chiến đều phải cẩn thận để người ta không thể phát hiện manh mối, không phải là hạn thát chạy ra ngoài hang là ngoái đầu nhìn mấy lần thì là gì?”“ Đó là tạm thời, chúng ta là sói non, chỉ cần trải qua vài trận ác chiến thôi, chúng ta sẽ thành sói thực sự, mạt tướng nóng lòng muốn tác chiến lắm rồi.”Vân Quyển mỉm cười: “ Ta nhớ khi nãy họp ngươi là người đi đầu phản đối bỏ Sắc Lặc Xuyên, di chuyển tới Đại Đồng mà.”“ Mạt tướng là quan quân, không phải thằng ngốc, đây cũng không phải là kéo nhau đi ẩu đả, không cần biết, không cần tìm hiểu, đột ngột kéo quân đi Đại Đồng là quá khinh suất, tình báo Tiền Thiểu Thiểu chưa đủ, chúng ta cần tình báo quân sự chi tiết hơn.”Câu trả lời của Chu Quốc Đống làm Vân Quyển rất hài lòng, quyền lực của Tiền Thiểu Thiểu không tác động được tới bọn họ, đây là điều tốt, vì đôi khi hắn thấy Vân Chiêu quá ưu ái Tiền Thiểu Thiểu, mà Tiền Thiểu Thiểu cũng ỷ quan hệ đặc biệt với Vân Chiêu mà tự tung tự tác.Hắn không thích người ta xen vào công vụ của mình, bất kể là ai.Tiểu đội nhân mã nhanh chóng hành động, mặc áo da Mông Cổ, tóc tai bù xù, trông không khác gì một đám mã tặc lưu lãng trên thảo nguyên.Thân phận mã tặc rất tiện lợi, vì mã tặc không phải người tốt, chỉ cần gặp phải chúng, chắc chắn chẳng có cái gì hay, ai cũng biết, trên thảo nguyên gặp phải mã tặc thì chạy thật nhanh hoặc liều mạng mà đánh, chứ ngu xuẩn nhất là đầu hàng hoặc quỳ xuống cầu xin chúng lấy đồ đừng hại mạng.Sự thương xót không tồn tại trong khái niệm của mã tặc, đồ sát, phá hoại, cướp bóc mới là mục đích sinh tổn của chúng.Cho nên khi Cao Kiệt nhìn thấy một đội lạc đà qua kính viễn vọng nhòm một mắt của hắn, một trăm tên mã tặc do hắn chỉ huy liền hưng phấn rút đao ra.Tiếng vó ngựa làm kinh động đội lạc đà, đội ngũ vốn chỉnh tề chớp mắt chạy tứ tán, có thể nhìn ra, đây là đội lạc đà có kinh nghiệm.Trên lưng chiến mã phi nước kiệu, Cao Kiệt giơ nắm đấm, xòe tay ra, đám mã tặc sau lưng phân tán năm hướng, đuổi theo mục tiêu của mình.Cao Kiệt tới bên đội lạc đà không còn một ai, kiểm tra thật kỹ, đúng là không có kẻ nào ẩn nấp, chỉ có những con lạc đà vô chủ ngoan ngoãn quây lại thành vòng, hắn vung đao chém rách một cái túi da, thanh khoa ào ào đổ ra đất.“ Đội lạc đà vận chuyển lương thực ư? Sao lại có chuyện này được.


“ Sau khi kiểm tra liền sáu bảy cái túi, Cao Kiệt lẩm bẩm:.


0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận