Danh sách Chapter

Chapter 176 Chapter 175 Chapter 174 Chapter 173 Chapter 172 Chapter 171 Chapter 170 Chapter 167 Chapter 166 Chapter 165 Chapter 164 Chapter 163 Chapter 162 Chapter 161 Chapter 160 Chapter 159 Chapter 158 Chapter 157 Chapter 156 Chapter 155 Chapter 154 Chapter 153 Chapter 152 Chapter 151 Chapter 150 Chapter 149 Chapter 148 Chapter 147 Chapter 146 Chapter 145 Chapter 144 Chapter 143 Chapter 142 Chapter 141 Chapter 140 Chapter 139 Chapter 138 Chapter 137 Chapter 136 Chapter 135 Chapter 134 Chapter 133 Chapter 132 Chapter 131 Chapter 130 Chapter 129 Chapter 128 Chapter 127 Chapter 126 Chapter 125 Chapter 124 Chapter 123 Chapter 122 Chapter 121 Chapter 120 Chapter 119 Chapter 118 Chapter 117 Chapter 116 Chapter 115 Chapter 114 Chapter 113 Chapter 112 Chapter 111 Chapter 110 Chapter 109 Chapter 108 Chapter 107 Chapter 106 Chapter 105 Chapter 104 Chapter 103 Chapter 102 Chapter 101 Chapter 100 Chapter 99 Chapter 98 Chapter 97 Chapter 96 Chapter 95 Chapter 94 Chapter 93 Chapter 92 Chapter 91 Chapter 90 Chapter 89 Chapter 88 Chapter 87 Chapter 86 Chapter 85 Chapter 84 Chapter 83 Chapter 82 Chapter 81 Chapter 80 Chapter 79 Chapter 78 Chapter 77 Chapter 76 Chapter 75 Chapter 74 Chapter 73 Chapter 72 Chapter 71 Chapter 70 Chapter 69 Chapter 68 Chapter 67 Chapter 66 Chapter 65 Chapter 64 Chapter 63 Chapter 62 Chapter 61 Chapter 60 Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 52 Chapter 51 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47 Chapter 46 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 39 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 34 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 23 Chapter 22 Chapter 21 Chapter 20 Chapter 19 Chapter 18 Chapter 17 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 2

Trên bàn trong bao sương bày danh sách vật phẩm đấu giá. Lục Phù Diêu cầm lên xem kỹ rồi an ủi Tiền Thiển: "Không có gì tốt cả, ngươi cứ nhìn qua là được, xong chuyện ở đây ta dẫn ngươi tới Lâm Lang Các Vân Lê Thành."

Tiền Thiển cầm ngọc giản lên, nghiêm túc xem vật phẩm bên trong, nhìn một chút, cô cười: "Có đồ tốt đó! Hộp ngọc nhỏ xếp thứ mười ba này không tệ, bên trên còn khắc hình Vân Đề Thỏ, rất đẹp."

Trong kịch bản, hậu cung nam chính Chu Linh Nguyệt nhìn trúng hộp trang sức xinh đẹp này, vì bề ngoài đẹp mắt chứ không có bao nhiêu tác dụng nên giá khá rẻ, nam chính cũng vui vẻ mua cho nữ nhân của mình.

Sau khi Chu Linh Nguyệt đạt được cái hộp ngọc này thì dùng nó để đựng son phấn. Sau này vì nam chính vừa thấy đã yêu Lục Phù Diêu, luôn trân quý đặt trên đầu quả tim khiến Chu Linh Nguyệt ăn giấm náo ầm lên, lúc nam chính giận giữ đã bổ một đạo linh lực xuống bàn gương của Chu Linh Nguyệt, cả đám đồ đều nát, chỉ có hộp ngọc này còn nguyên.

Không chỉ như thế, hộp ngọc này còn tách ra hai nửa, lộ ra tường kép, trong tường kép là bản đồ của một bảo tàng. Nam chính dựa theo hướng bản đồ tìm được một bí cảnh phong bế rồi đạt được cả đống đồ ngon trong đó. Công pháp, bảo vật không thiếu thứ nào.

Quan trọng nhất, bí cảnh đó là hàng phong bế! Không có tàng bản đồ sẽ không tìm được. Tiền Thiển nghĩ, gần đây Lục Phù Diêu đang tìm chỗ bế quan, nơi đó vừa lúc thích hợp! Xem đi, cô thông minh thế này cơ mà!

Lục Phù Diêu cầm ngọc giản lên đọc qua phần giới thiệu của mục mười ba, gật đầu với Tiền Thiển: "Tuy cái này không có bao nhiêu tác dụng nhưng bên người một nữ tử kiểu gì cũng phải có mấy đồ chơi xinh đẹp, là ta sơ sót rồi. Vậy cứ mua cái này về chơi đi."

Tiền Thiển đen cả mặt, Lục Phù Diêu nghĩ nhiều thật đấy, một kiếm tu như cô thì cần đồ chơi xinh đẹp làm gì hả?! Ngày nào cũng vào núi chém giết Yêu thú, dùng vài đồ thiết yếu còn nghe được. Nếu không phải vì tàng bảo đồ, cô cầm cái hộp ngọc này cũng không biết để làm gì, cô không có to son trát phấn.

Vì không có vật phẩm thu hút nên hội đấu giá diễn ra khá buồn tẻ. Bao sương đối diện, Chu Linh Nguyệt đang ngán ngẩm nhìn đám đồ vật trên đài đấu giá. Đều do Sở Dao cả, cứ khăng khăng phải tới hội đấu giá mới chịu, cũng đâu có đồ gì tốt chứ. Đã vậy sư huynh còn chiều nàng ta nữa... Chu Linh Nguyệt bực bội nghĩ.

Đúng lúc này, vật phẩm số mười ba được mang lên đài. Dưới ánh sáng, bạch ngọc ôn nhuận như phát ra lưu quang, Vân Đề Thỏ khắc trên nắp hộp chạy quanh viên Minh Châu được nạm vào sinh động như thật. Thật sự là quá đẹp!!

Cái hộp ngọc vô dụng này lúc đầu Chu Linh Nguyệt không để vào mắt, nhưng khi nhìn thấy vật thật xong, nàng ta lại vô cùng hứng thú. Dù không dùng được, nàng ta cũng định mua nó về, ngắm thôi đã thích rồi.

"Sư huynh, " Chu Linh Nguyệt tựa trên vai tay ngựa giống nũng nịu: "Muội thích cái hộp kia, đẹp quá."

"Nếu Nguyệt Nhi thích vậy thì mua là được. Muội thích gì sư huynh đều mua cho muội." Tay ngựa giống cười cưng chiều với Chu Linh Nguyệt.

"Muốn mua thì nhanh đi, có người kêu giá rồi kìa." Sở Dao khẽ nhíu mày, dường như không kiên nhẫn.

"Không sao, chúng ta tăng giá là được. Đồ Nguyệt Nhi thích, tốn thêm chút tiền cũng đáng." Tay ngựa giống xuyên qua ăn nói dẻo quẹo với mỹ nữ trong ngực, thực tế gã nghĩ, hộp ngọc này có tác dụng gì đâu, ai rảnh mà đoạt với gã chứ. Không tốn bao nhiêu đã có thể lấy lòng Chu Linh Nguyệt, mua bán này lời to!

Nghe đám Chu Linh Nguyệt tăng giá, Lục Phù Diêu sững sờ. Gì cơ? Cái đồ vô dụng này cũng có người muốn mua? Có vẻ như hắn sơ sót rồi, chắc nữ tử nào cũng thích mấy đồ xinh đẹp. Nghĩ tới đây, hắn quả quyết tăng thêm giá. Tiểu nha đầu nhà hắn đã nhìn trúng thì người khác đừng hòng mơ tưởng.

Lục Phù Diêu không từ bỏ, đương nhiên Chu Linh Nguyệt cũng không định từ bỏ, sau vài lần hai bên tăng giá, tay ngựa giống hơi nhíu mày. Loại đồ này cũng có người đoạt với gã khiến giá đẩy lên cao vậy, rõ ràng không đáng.

Hắn khẽ vuốt vai Chu Linh Nguyệt, giọng điệu dỗ dành: "Nguyệt Nhi, xem thái độ của người đối diện là nhất định phải có, nó cũng không phải đồ tốt gì, chúng ta không tranh nữa. Lát sư huynh mua cái tốt hơn cho muội nhé?"

Chu Linh Nguyệt sa sầm mặt mày, ngay trước mặt Sở Dao, nàng ta tuyệt đối không thể thỏa hiệp, nếu không sau này tiểu tiện nhân kia sẽ chế giễu nàng ta đến không ngẩng đầu được.

"Sao chúng ta phải nhường chứ, ta không tin ở địa bàn Diệu Linh Tông còn ai dám tranh với huynh." Chu Linh Nguyệt chu miệng, chút tính tình lộ ra.

"Được được, tùy Nguyệt Nhi." Tay ngựa giống không còn cách nào đành phải kiên trì tăng giá.

Thấy bên kia vẫn tiếp tục tăng giá, Lục Phù Diêu bắt đầu cáu giận, hắn không ngại dùng tiền mà ghét đối phương cắn mãi không buông.

"Lần này ta sẽ tăng giá cấp đôi." Giọng điệu hung bạo nói với Tiền Thiển: "Yên tâm, nhất định sẽ mua được cho ngươi."

Tiền Thiển vừa nhìn đã biết tính tình Lục Phù Diêu bắt đầu phát tác. Cô đè tay trấn an Lục Phù Diêu, sau đó Tiền Thiển giật tấm mạng che mặt của Lục Phù Diêu xuống rồi lộ một góc rèm, bảo đảm cho ánh mắt nam chính có thể nhìn thấy nhan sắc Lục Phù Diêu.

Sau khi làm xong, Tiền Thiển lại tăng giá, lần này chỉ tăng thêm một khối Linh thạch hạ phẩm. Quả nhiên! Đối diện không có động tĩnh!

Tiền Thiển vui đến lật trời, buông rèm xuống để Lục Phù Diêu đeo mạng che mặt lên rồi đắc ý nói: "Thấy không, cái này gọi là sách lược."

Lục Phù Diêu hoàn toàn không kịp phản ứng, bên kia từ bỏ là vì ngoại hình hắn đẹp, hắn thật sự không rõ cái sách lược mà Tiền Thiển nói là cái gì. Chỉ tháo khăn che mặt của hắn xuống để bên kia nhìn một cái, chẳng lẽ đối phương là một trong những người quen của Lục Phù Diêu gốc? Không có ấn tượng mà... Nhưng Tiền thiển vui là được, hắn không quản nhiều như vậy.

"Đợi lát nữa lấy hộp ngọc thì chúng ta đi luôn." Tiền Thiển nói với Lục Phù Diêu. Giá trị nhan sắc của Lục đại mỹ nhân có lực sát thương quá mạnh, cô rất sợ bị tay ngựa giống bám dính.

Đương nhiên Lục Phù Diêu đồng ý, hắn vốn tới đây vì Tiền Thiển. Vậy là hai người vẫy hỏa kế giao dịch trước rồi cầm hộp ngọc vội vàng đi.

Tiền Thiển để hộp ngọc kia vào trữ vật giới chỉ của Lục Phù Diêu, chờ khi nào rảnh rồi mang ra nghiên cứu một chút. Giờ phải nhanh tới mua vật liệu luyện chế trận bàn rồi đi. Thần Kiếm trong Kiếm Trủng Diệu Linh Tông đang chờ các cô kìa!

Khi ngựa giống "Tiêu Đồng Phong" thoáng nhìn thấy mỹ nhân qua khe rèm, gã cảm thấy gã sống hai đời chưa từng thấy cô nương nào đẹp như thế. Trái tim gã đập loạn lên, đúng như trong kịch bản, gã vừa thấy đã yêu Lục Phù Diêu...

Nhưng mà khi hội đấu giá kết thúc, gã bỏ Chu Linh Nguyệt và Sở Dao vội vã đuổi theo lại không thấy cô nương thoáng qua đã khiến gã động tâm. Nàng là ai... Nàng ở đâu...
0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận