Danh sách Chapter

Chapter 176 Chapter 175 Chapter 174 Chapter 173 Chapter 172 Chapter 171 Chapter 170 Chapter 167 Chapter 166 Chapter 165 Chapter 164 Chapter 163 Chapter 162 Chapter 161 Chapter 160 Chapter 159 Chapter 158 Chapter 157 Chapter 156 Chapter 155 Chapter 154 Chapter 153 Chapter 152 Chapter 151 Chapter 150 Chapter 149 Chapter 148 Chapter 147 Chapter 146 Chapter 145 Chapter 144 Chapter 143 Chapter 142 Chapter 141 Chapter 140 Chapter 139 Chapter 138 Chapter 137 Chapter 136 Chapter 135 Chapter 134 Chapter 133 Chapter 132 Chapter 131 Chapter 130 Chapter 129 Chapter 128 Chapter 127 Chapter 126 Chapter 125 Chapter 124 Chapter 123 Chapter 122 Chapter 121 Chapter 120 Chapter 119 Chapter 118 Chapter 117 Chapter 116 Chapter 115 Chapter 114 Chapter 113 Chapter 112 Chapter 111 Chapter 110 Chapter 109 Chapter 108 Chapter 107 Chapter 106 Chapter 105 Chapter 104 Chapter 103 Chapter 102 Chapter 101 Chapter 100 Chapter 99 Chapter 98 Chapter 97 Chapter 96 Chapter 95 Chapter 94 Chapter 93 Chapter 92 Chapter 91 Chapter 90 Chapter 89 Chapter 88 Chapter 87 Chapter 86 Chapter 85 Chapter 84 Chapter 83 Chapter 82 Chapter 81 Chapter 80 Chapter 79 Chapter 78 Chapter 77 Chapter 76 Chapter 75 Chapter 74 Chapter 73 Chapter 72 Chapter 71 Chapter 70 Chapter 69 Chapter 68 Chapter 67 Chapter 66 Chapter 65 Chapter 64 Chapter 63 Chapter 62 Chapter 61 Chapter 60 Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 52 Chapter 51 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47 Chapter 46 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 39 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 34 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 23 Chapter 22 Chapter 21 Chapter 20 Chapter 19 Chapter 18 Chapter 17 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 2

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Editor: Tiểu Mập Mạp
Ngày nghỉ tắm gội đầu tiên Vương Minh Ngọc xin Vương Dật đến Hàn gia, phụ thân của Tiền Thiển và Vương Minh Ngọc quả nhiên cùng họ tới Hàn gia bái phỏng.

Nghe nói họ tới, Hàn Kỳ phu nhân rất bất ngờ, Tiền Thiển và Vương Minh Ngọc mới hành lễ với Hàn đại nhân, Hàn phu nhân đã phái nha hoàn tới nói muốn dẫn hai đứa nhỏ tới hậu trạch, để lại phụ thân hai người ở phòng khác hàn huyên với Hàn đại nhân.

"Đây là Minh Tú ư?!" Hàn Kỳ phu nhân thấy Tiền Thiển thì rất kích động, không chờ cô chào hỏi liền một tay ôm cô vào trong ngực: "Ta là dì Anh Di của con, khi con mới sinh ta còn từng ôm con đó! Mới đó mà đã lớn vậy rồi!"
"Chào dì Anh Di! Con nghe ca ca nói qua." Tiền Thiển ngoan ngoãn mỉm cười với Hàn phu nhân.

"Ngọc Nhi đã rất lâu không tới, mấy năm nay đã xa lạ với dì Anh Di rồi." Hàn phu nhân lại hướng mắt nhìn Vương Minh Ngọc: "Càng lớn càng giống cha ngươi, nhưng nhìn mặt vẫn có thể thấy được hình bóng của mẫu thân ngươi......Ảnh Nhi."
Vương Minh Ngọc vội hành lễ với Hàn phu nhân: "Dì Anh Di, mấy năm nay là Ngọc Nhi không đúng, nên sớm mang muội muội tới thăm."
Hàn phu nhân cười gật đầu, bận rộn kêu nha hoàn bưng điểm tâm trái cây lên, lại vội vàng phân phó người nhanh gọi các thiếu gia lại đây.


Hàn phu nhân sinh được ba nhi tử, không có nữ nhi, có một người còn lớn hơn một chút so Vương Minh Ngọc.

Oanh Nhi và Yến Nhi theo hầu cũng lên khấu đầu với Hàn phu nhân, Hàn phu nhân thấy hai nàng hai liền có chút nước mắt lưng tròng: "Vân muội muội đi đã năm năm, làm khó các ngươi còn phải lo lắng hầu hạ tiểu thiếu gia và tiểu tiểu thư nhà ngươi."
Nghe thấy lời này của Hàn phu nhân, Oanh Nhi lại khấu đầu với Hàn phu nhân một cái: "Anh tiểu thư nói gì vậy, ta và Yến Nhi lớn lên với tiểu thư từ nhỏ, vì người ta hy sinh tính mạng cũng được.

Chỉ là trước khi đi tiểu thư đem tiểu thiếu gia và tiểu tiểu thư phó thác cho chúng ta, nhưng chúng ta lại hổ thẹn với sự giao phó của người."
"Lời này là có ý gì?" Hàn phu nhân nghe vậy, sắc mặt lập tức thay đổi, nàng cúi đầu trầm tư một lúc.

Khi ngẩng mặt lên, Hàn phu nhân vẻ mặt ôn hòa sờ đầu Tiền Thiển, xoay người phân phó nha hoàn bên cạnh: "Mang thiếu gia và tiểu thư ra hoa viên đi dạo, chăm sóc cẩn thận, ta có chuyện muốn nói với Oanh Nhi."
Tiền Thiển bình tĩnh, hết nhìn Oanh Nhi lại nhìn Hàn phu nhân, ngoan ngoãn đứng lên cùng Vương Minh Ngọc theo nha hoàn ra ngoài.

Bọn nhỏ vừa đi, Hàn phu nhân lập tức nhìn chằm chằm Oanh Nhi truy hỏi: "Oanh Nhi, ngươi nói rõ ràng, cốt nhục của Vân muội muội còn có người dám chèn ép?"
Oanh Nhi vẻ mặt bi thương: "Anh tiểu thư ngài cũng biết, khi tiểu thư nhà ta còn tại thế đã không được lão phu nhân yêu thích, tiểu thư đi rồi, tì nữ theo tới bị đuổi đi gần hết, trong nhà chỉ còn lưu lại ta với Yến Nhi, giờ chúng ta đều theo hầu tiểu thiếu gia, bên người tiểu thư chỉ chẳng còn ai, chỉ có một lão ma ma bệnh tật."
"Ngươi nói rõ ràng cho ta." lông mày Hàn phu nhân dựng cả lên, nàng và mẹ ruột của Tiền Thiển là khuê mật khi còn chưa thành thân, hai người thường ở cùng nhau, tình cảm so vơi tỷ muội ruột thịt còn tốt hơn, mẫu thân Tiền Thiển qua đời, Hàn phu nhân bi thương vô cùng bệnh nặng một tháng khó khăn lắm mới khỏe lên.

Oanh Nhi vội cúi đầu đáp: "Thưa Anh tiểu thư, thật ra tiểu tiểu thư nhà ta mấy ngày trước vừa mới bệnh nặng......"
Oanh Nhi đem mọi chuyện lớn nhỏ mà Vương Minh Ngọc và Tiền Thiển gặp phải nói rõ một lần, cuối cầu khấu đầu một cái với Hàn phu nhân: "Cho nên, ta và Yến Nhi thật sự không còn cách nào, giờ tiểu tiểu thư không người chăm sóc, nếu cứ mặc kệ, chỉ sợ ngày nào đó lại bị nếm trong gió đông chịu lạnh mấy canh giờ, chỉ có thể tới cầu Anh tiểu thư, có thể tìm lấy cớ thưởng cho tiểu tiểu thư một nha hoàn hay không.

Hơn nữa......!Tiểu tiểu thư cũng sắp 7 tuổi, kế phu nhân còn không nhắc tới việc mời nữ tiên sinh về dạy, ta sợ......"
Nghe Oanh Nhi nói, Hàn phu nhân tức muốn chết, nhưng nàng dù sao cũng là quý nữ được giáo dưỡng cẩn thận, nên cũng không nói ra lời khó nghe nào, chỉ trầm mặt nửa ngày không nói, bọn nha hoàn bên cạnh sợ tới không dám thở mạnh.


Lúc sau, Hàn phu nhân mới vẫy tay gọi nha hoàn tới: "Đến chính đường truyền lời với lão gia, ta rất thích Tú Nhi, muốn nàng ở lại đây vài ngày, bảo hắn thương lượng với Vương đại nhân một chút.

Nếu có thể thì để cả Ngọc Nhi cũng ở lại với muội muội, vừa lúc làm bạn với các thiếu gia nhà chúng ta."
Để nha hoàn đi làm việc, lúc này Hàn phu nhân mới nhìn Oanh Nhi: "Chuyện này cứ giao cho ta, nữ nhi bảo bối của Vân muội, ta sẽ không trơ mắt thấy nàng phải chịu ủy khuất, cứ để Tú Nhi ở lại đây hai ngày trước đã, mấy ngày nữa trở về ta sẽ sắp xếp người đáng tin theo nàng."
Oanh Nhi nghe vậy rất vui mừng, vội vàng vái lạy Hàn phu nhân.

"Ngươi trước đừng vội cảm tạ ta." Hàn phu nhân thở dài: "Tú Nhi là nữ hài tử, không thể so với Ngọc Nhi, không có mẫu thân thân sinh quan tâm đã thiệt thòi, mấy việc ăn, mặc, đi lại linh tinh nhỏ nhặt ta có thể giúp đỡ, còn chuyện lớn như đính thân, vị kế phu nhân kia nhà ngươi sợ sẽ không quan tâm tới.

Oanh Nhi nghe xong liền tức giận: "Tiểu tiểu thư là đích trưởng nữ, hôn sự chắc lão gia sẽ phải quan tâm tới chứ? Đương nhiên phải tìm nhà môn đăng hộ đối......" giọng Oanh Nhi ngập ngừng do dự.

Hàn phu nhân thở dài: "Nhà môn đăng hộ đối thì rất nhiều, nhưng Tú Nhi gả đi cả đời, vẫn nên chọn người nhân phẩm tốt, nam nhân tâm, sẽ không suy xét nhiều như vậy......"
Đang nói, nha hoàn phái đi chuyển lời với Hàn Kỳ đã quay lại, vẻ mặt vui vẻ trả lời Hàn phu nhân: "Lão gia hỏi qua Vương đại nhân, Vương đại nhân đồng ý để Tú tiểu thư và Ngọc thiếu gia ở lại mấy ngày, chỉ là lão gia nói, nhà ta không có tiểu thư tiếp khách, nói phu nhân kêu người đi mời đi mới đại tiểu thư phủ đại lão gia tới ở mấy ngày."
"Đúng!" Hàn phu nhân như nghĩ ra điều gì vỗ tay một cái: "Ta sao lại không nghĩ tới!" Nói xong vội vàng phân phó người đến phủ Định Viễn công đón người.


Phân phó hạ nhân xong, Hàn phu nhân quay đầu cười với Oanh Nhi: "vậy mà không nghĩ tới.

Chất nữ của ta tuổi xấp xỉ Tú Nhi, nếu Tú Nhi có thể kết bạn với nàng, đây là chuyện tốt."
Nói xong, Hàn phu nhân nhìn quanh rồi thấp giọng nói với Oanh Nhi: "Nếu Tú Nhi có thể kết bạn với đại tiểu thư phủ Định Viễn công, ngươi nói với nó, sau này thường xuyên qua lại một chút, như thế lão gia nhà ngươi sẽ coi trọng con bé hơn, đến đó sẽ không tùy tiện đính thân cho nó."
Oanh Nhi cảm kích lại khấu đầu với Hàn phu nhân một cái: "Tạ ơn Anh tiểu thư! Nếu tiểu thư trên trời có linh sẽ vô cùng biết ơn ngài."
"Ngươi nói gì vậy!" Hàn phu nhân thần sắc bi thương: "Vân muội chỉ có một nữ nhi này, ta tất nhiên sẽ tận lực quan tâm."
Bàn tính nhỏ của Hàn phu nhân và Tiền Thiển không mưu mà hợp, cô đang lo lắng không có cơ hội tiếp cận với mục tiêu nhiệm vụ - muội muội của nam chính! Đúng là buồn ngủ có người đưa gối, Tiền Thiển không ngờ, nhanh vậy đã có thể gặp vị đại tiểu thư quốc công phủ trong truyền thuyết này......!
- ---
Mấy hôm nay mình phải chạy deadline hơi bận mn thông cảm nhé!
.

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận