Danh sách Chapter

Chapter 176 Chapter 175 Chapter 174 Chapter 173 Chapter 172 Chapter 171 Chapter 170 Chapter 167 Chapter 166 Chapter 165 Chapter 164 Chapter 163 Chapter 162 Chapter 161 Chapter 160 Chapter 159 Chapter 158 Chapter 157 Chapter 156 Chapter 155 Chapter 154 Chapter 153 Chapter 152 Chapter 151 Chapter 150 Chapter 149 Chapter 148 Chapter 147 Chapter 146 Chapter 145 Chapter 144 Chapter 143 Chapter 142 Chapter 141 Chapter 140 Chapter 139 Chapter 138 Chapter 137 Chapter 136 Chapter 135 Chapter 134 Chapter 133 Chapter 132 Chapter 131 Chapter 130 Chapter 129 Chapter 128 Chapter 127 Chapter 126 Chapter 125 Chapter 124 Chapter 123 Chapter 122 Chapter 121 Chapter 120 Chapter 119 Chapter 118 Chapter 117 Chapter 116 Chapter 115 Chapter 114 Chapter 113 Chapter 112 Chapter 111 Chapter 110 Chapter 109 Chapter 108 Chapter 107 Chapter 106 Chapter 105 Chapter 104 Chapter 103 Chapter 102 Chapter 101 Chapter 100 Chapter 99 Chapter 98 Chapter 97 Chapter 96 Chapter 95 Chapter 94 Chapter 93 Chapter 92 Chapter 91 Chapter 90 Chapter 89 Chapter 88 Chapter 87 Chapter 86 Chapter 85 Chapter 84 Chapter 83 Chapter 82 Chapter 81 Chapter 80 Chapter 79 Chapter 78 Chapter 77 Chapter 76 Chapter 75 Chapter 74 Chapter 73 Chapter 72 Chapter 71 Chapter 70 Chapter 69 Chapter 68 Chapter 67 Chapter 66 Chapter 65 Chapter 64 Chapter 63 Chapter 62 Chapter 61 Chapter 60 Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 52 Chapter 51 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47 Chapter 46 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 39 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 34 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 23 Chapter 22 Chapter 21 Chapter 20 Chapter 19 Chapter 18 Chapter 17 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 2

Dịch: Lạc Đinh Đang

"Có thể..." Đường Ngự thờ ơ gật đầu, lái xe vào bãi đậu xe ngầm của một chung cư.

"Hay rồi. Mẹ em mà nghe thấy nhất định sẽ mắng em vô lễ." Tiền Thiển thở dài một hơi.

"Vậy nên là...” Đột nhiên Đường Ngự kề sát mặt tới gần Tiền Thiển, dọa Tiền Thiển nhảy dựng lên: "Tự em chọn đi, ngoan ngoãn gọi “Ngự ca ca” hoặc bất chấp gọi “Đường Ngự” với nguy cơ ăn mắng. Còn giờ thì xuống xe đi."

Nói xong Đường Ngự đưa tay giúp Tiền Thiển tháo dây an toàn rồi mở cửa xuống trước.

Tiền Thiển đi sau Đường Ngự, nghiêm túc nghĩ một lát, đáp lại: "Em thấy mình không thể chịu được xưng hô “Ngự ca ca” chán ngấy này, đành phải hỗn láo gọi tên đầy đủ của anh thôi. Xin hãy tha thứ cho sự vô lễ của em."

Đường Ngự hờ hững gật đầu, dẫn Tiền Thiển vào một gian chung cư. Tiền Thiển ngắm nhìn bốn phía mới đột nhiên nhận ra, đây là đưa cô về nhà rồi hả?

Chung cư rất lớn, đồ dùng trong nhà cũng không nhiều nên nhìn có phần trống trải. Tiền Thiển liếc mắt đã phát hiện, ghế sô pha đặt giữa phòng khách nhìn như tầm thường nhưng lại mang nhãn hiệu trứ danh của Ý, ít nhất cũng phải mấy chục vạn. Trên bàn trà đặt một bình hoa bằng gốm sứ, tiếc rằng lại để không, thật là lãng phí cái bình số lượng có hạn này của Hermes.

Đèn trên trần nhà là nhãn hiệu chiếu sáng dẫn đầu của Thụy Điển, rất có cảm giác thiết kế, đương nhiên giá cũng không rẻ. Không nhìn thấy đồ dùng rườm rà mang phong cách cổ điển Châu Âu khiến Tiền Thiển tỏ vẻ thoải mái! Cái này chứng minh thưởng thức của nam chính vẫn chấp nhận được.

"Chờ tôi một lát, tôi đi thay quần áo." Đường Ngự kêu Tiền Thiển ngồi xuống ghế sô pha. Tiền Thiển đàng hoàng ngồi xuống, cũng không vô lễ đưa mắt nhìn lung tung.

Sau một lát, Đường Ngự thay một bộ quần áo mới đi ra, gọi Tiền Thiển: "Đi thôi."

Tiền Thiển tiếp tục ngoan ngoãn đi theo Đường Ngự ra cửa chung cư. Chuyến dạo chơi ngắm nhà nam chính tới đây là kết thúc, ngay cả nước cũng không mời lấy một chén. Quả nhiên là tiêu chuẩn đãi ngộ của diễn viên quần chúng mà!

"Không kịp giờ rồi, chờ lần sau em đến tôi sẽ đón tiếp em thật tốt." Đường Ngự cười cười nhìn Tiền Thiển.

Tiền Thiển:... Lời khách sáo thật thật giả giả, làm gì có diễn viên quần chúng nào luôn tới nhà nam chính làm khách.

"Ha ha ha, không sao, không sao.” Tiền Thiển cũng cười tít mắt khách sáo với Đường Ngự.

Đường Ngự nhìn gương mặt tươi cười giả lả của Tiền Thiển cũng không giải thích gì, lái xe đưa cô đến khu mua sắm chuyên bán hàng hiệu để tự cô chọn lễ phục.

Tiền Thiển cực kỳ có kinh nghiệm với chuyện này, tốc độ chọn lễ phục cũng cực kỳ nhanh. Hàng hiệu ở thế giới này có một phần nhỏ trùng khớp với thế giới gốc của Tiền Thiển nên cô tùy tiện chọn một nhãn hiệu quen thuộc rồi bước vào. Sau khi hỏi rõ sản phẩm quý mới ở đâu thì bước tới lấy một chiếc váy đen, bảo nhân viên cửa hàng nhìn dáng người cô lấy size thích hợp rồi gói lại. Mặc thử cũng không mặc!

Ngay cả 7788 nhìn tốc độ của Tiền Thiển cũng không khỏi kinh ngạc: "Tiền Xuyến Tử, cô quá trâu rồi!!!"

"Đương nhiên!" Tiền Thiển đắc ý nhướn mày, "Nguyên tắc tham gia tiệc rượu của diễn viên quần chúng: Vừa vặn, bảo thủ, không nổi bật. Váy đen phổ thông là thích hợp nhất!"

"Vậy sao cô phải mua mới? Muốn không nổi bật thì chọn bừa một cái váy đen phổ thông là được rồi, kiểu gì trong tủ quần áo của nguyên chủ chẳng có thứ này." 7788 tỏ vẻ không hiểu.

"Mày không hiểu được nhỉ!" Cuối cùng Tiền Thiển cũng có một cơ hội khinh bỉ 7788: "Bảo Hệ Thống mày không bằng người mày còn không tin! Trong trường hợp trang trọng thế này, dù kiểu dáng tương tự cũng nhất định phải mặc kiểu mới ra của quý. Dù ông bố hời của tao không bằng nam chính nhưng ổng cũng là tổng giám đốc bá đạo. Nếu kiểu dáng tao mặc bị đám đại tiểu thư phát hiện, hôm sau sẽ có tin đồn truyền ra nói tao không được cưng chiều, chẳng may có người truyền ra vấn đề kinh tế nhà tao thì xử lý thế nào."

"Lễ phục đắt thế nào cũng rất quan trọng. Diễn viên quần chúng giống tao nếu không muốn chú ý thì càng phải thế. Thương hiệu vừa rồi là thích hợp nhất, kiểu dáng bảo thủ, tay nghề chế tác hạng nhất. Loại váy liền áo này từ hai vạn trở lên, ba vạn hất xuống, giá không đắt cũng không rẻ, thích hợp nhất! Loại đầu óc chết chỉ biết phân tích số liệu như mày không hiểu đâu!" Tiền Thiển quả thực đắc ý lên trời rồi! Cuối cùng cô mới có cơ hội đè bẹp 7788.

Cả quá trình Đường Ngự đứng ngoài nhìn quá trình Tiền Thiển chọn quần áo với tốc độ ánh sáng, nhíu mày cười. Cô gái này rất hiểu việc nha! Vậy mà không nhìn ra...

Chẳng phải Mạc Vũ nói cô không thích những trường hợp thế này sao, bình thường luôn chê mình béo, không chịu mặc váy. Quả nhiên không thể tin vào lời đồn, Mạc Vũ cũng không hiểu rõ em gái cậu ta.

Chọn xong quần áo giày guốc, Đường Ngự lại ném Tiền Thiển tới một salon làm đẹp thoạt nhìn rất tốt, nói: "Sáu rưỡi tới đón em." Rồi biến mất luôn.

Tiền Thiển nói đơn giản với thợ trang điểm, chăm sóc da tốt một chút, đừng trang điểm quá đậm rồi không xen vào nữa. Đã mập còn trang điểm đậm thì thành tranh nhi đồng treo cửa đón tết luôn mất.

Sáu rưỡi, Tiền Thiển nhìn mình trong gương, rất tốt! Rất hài lòng! Rất người qua đường Giáp!!!

Đường Ngự cũng không có ý kiến gì với tạo hình của Tiền Thiển. Hắn nhìn gương mặt tròn đánh má hồng tràn đầy sức sống của Tiền Thiển, đột nhiên muốn đưa tay véo, nhất định cảm giác phình lên rất hay.

Nghĩ vậy, hắn liền đưa tay ra. Tiếc là Tiền Thiển không chịu hợp tác, cô nhảy xa ba bước, nghiêm túc từ chối: "Anh muốn véo mặt em hả?! Vừa trang điểm xong, anh véo là xong đấy!"

Đường Ngự vui vẻ, thì ra là một bánh bao năng động. Hắn ho khan một cái, giả bộ nghiêm mặt: "Đi nhanh thôi, trễ rồi."

Tiền Thiển ngoan ngoãn lên xe với hắn, chất đống quần áo và túi xách vừa thay ra ghế sau xe Đường Ngự, chỉ lấy điện thoại bỏ vào túi dạ hội.

Lúc này Tiền Thiển mới nhớ, cô tham gia yến hội với Đường Ngự thì Lâm Du Du làm sao bây giờ...

Sự thật chứng minh, bất kể lúc nào thì nhân vật chính cũng không cần tới diễn viên quần chúng như cô quan tâm. Khi Tiền Thiển và Đường Ngự tới yến hội không lâu thì Lâm Du Du xuất hiện. Cô nàng cũng thu hút ánh mắt của bao người như nguyên tác, chỉ khác là lúc này đang khoác tay một người đàn ông lạ mặt. Dựa theo tình báo của 7788, đó là nam phụ si tình, là học trưởng của nữ chính, cũng là phú nhị đại xuất thân không tệ.

Tiền Thiển nhìn trang phục của Lâm Du Du, thực sự không khác nguyên tác miêu tả chút nào. Cô nàng mặc váy trắng viền ren bồng bềnh. Hự... Nhìn con chữ không trực quan như vậy đâu, chính mắt nhìn thấy ở hiện trường mới thật là một lời khó nói hết! Không biết tác giả có thù oán gì với Lâm Du Du mà biến một cô gái xinh đẹp thành cái dạng này. Má nó cái váy viền ren này... trang phục diễn xuất cosplay thiên nga nhỏ trên Taobao.

Đưa mắt nhìn quanh, Tiền Thiển nhìn trang phục bình thường của các cô gái xung quanh, Tiền Thiển chìm trong hoang mang vô tận. Nguyên tác nói bộ trang phục này của Lâm Du Du có giá trị mười mấy vạn, là Đường Ngự tự mình chọn... Thẩm mỹ thật là mật ngọt....

Tiền Thiển hôm nay vừa tham quan chung cư của nam chính cảm thấy, thưởng thức của nam chính không đến mức này chứ?! Mặc dù hôm nay Đường Ngự không chọn trang phục cho Lâm Du Du, nhưng trang phục thiên nga nhỏ hơn mười vạn vẫn hiện diện trên người Lâm Du Du. Tiền Thiển thật sự rất muốn biết cách nhìn của Đường Ngự về bộ trang phục này.
0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận