Danh sách Chapter

Chapter 176 Chapter 175 Chapter 174 Chapter 173 Chapter 172 Chapter 171 Chapter 170 Chapter 167 Chapter 166 Chapter 165 Chapter 164 Chapter 163 Chapter 162 Chapter 161 Chapter 160 Chapter 159 Chapter 158 Chapter 157 Chapter 156 Chapter 155 Chapter 154 Chapter 153 Chapter 152 Chapter 151 Chapter 150 Chapter 149 Chapter 148 Chapter 147 Chapter 146 Chapter 145 Chapter 144 Chapter 143 Chapter 142 Chapter 141 Chapter 140 Chapter 139 Chapter 138 Chapter 137 Chapter 136 Chapter 135 Chapter 134 Chapter 133 Chapter 132 Chapter 131 Chapter 130 Chapter 129 Chapter 128 Chapter 127 Chapter 126 Chapter 125 Chapter 124 Chapter 123 Chapter 122 Chapter 121 Chapter 120 Chapter 119 Chapter 118 Chapter 117 Chapter 116 Chapter 115 Chapter 114 Chapter 113 Chapter 112 Chapter 111 Chapter 110 Chapter 109 Chapter 108 Chapter 107 Chapter 106 Chapter 105 Chapter 104 Chapter 103 Chapter 102 Chapter 101 Chapter 100 Chapter 99 Chapter 98 Chapter 97 Chapter 96 Chapter 95 Chapter 94 Chapter 93 Chapter 92 Chapter 91 Chapter 90 Chapter 89 Chapter 88 Chapter 87 Chapter 86 Chapter 85 Chapter 84 Chapter 83 Chapter 82 Chapter 81 Chapter 80 Chapter 79 Chapter 78 Chapter 77 Chapter 76 Chapter 75 Chapter 74 Chapter 73 Chapter 72 Chapter 71 Chapter 70 Chapter 69 Chapter 68 Chapter 67 Chapter 66 Chapter 65 Chapter 64 Chapter 63 Chapter 62 Chapter 61 Chapter 60 Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 52 Chapter 51 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47 Chapter 46 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 39 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 34 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 23 Chapter 22 Chapter 21 Chapter 20 Chapter 19 Chapter 18 Chapter 17 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 2

Dịch: Lạc Đinh Đang

"Lão Đường cậu được lắm nha! Im ỉm chơi lớn luôn." Kỷ Cảnh Ngôn giật mình: "Mua cho bác gái à? Còn lâu mới đến sinh nhật bác mà?"

Đường Ngự lắc đầu: "Giữ lại dùng lúc cưới vợ."

"Gì cơ?" Kỷ Cảnh Ngôn xoa tai, cảm thấy chắc chắn mình nghe lầm rồi.

Đường Ngự nghiêm túc giải thích: "Tôi định cắt kim cương làm trang sức cưới cho vợ tôi. Dây chuyền phỉ thúy thì tặng mẹ vợ tương lai."

Nghe Đường Ngự nói, Kỷ Cảnh Ngôn và Mạc Vũ đều ngạc nhiên. Tiền Thiển thì giơ ngón tay cái với Đượng Ngự, khen ngợi: "Thổ hào!" Nhưng hình như Lâm Du Du không có mẹ...

“Có chuyện gì xảy ra với cậu vậy lão Đường?" Kỷ Cảnh Ngôn có phần ngu người luôn rồi: "Cậu lấy đâu ra vợ thế?"

Đường Ngự chưa kịp đáp, y đã quay đầu chọc Tiền Thiển: "Em có biết chuyện gì xảy ra với cậu ta không?"

Tiền Thiển cười khì, hơi chút đắc ý nhìn Kỷ Cảnh Ngôn: "Anh không biết chuyện này à? Hôm qua em nói với lão là mẹ em giục anh trai em kết hôn, Đường Ngự bảo kết hôn sớm cũng tốt. Sau đó em bảo, anh thấy kết hôm sớm cũng tốt thì anh kết hôn đi, tranh thủ cưới vợ trước tết."

"Vậy thôi á?" Kỷ Cảnh Ngôn không thể tin được, những lời Tiền Thiển nói y như câu đùa cợt bông đùa vậy, Đường Ngự lại tiêu hết ba trăm triệu vì một câu nói đùa?

"Không phải đâu. Tổng giám đốc Đường người ta rất có lòng tin bảo rằng, không cần trước tết, tháng 8, tháng 9 là rước được vợ về." Tiền Thiển cười tươi hơn nữa.

"Đùa à, cậu ta cưới ai vậy? Tháng 8, tháng 9 kết hôn, vậy cô dâu đâu?!" Kỷ Cảnh Ngôn vẫn kinh ngạc kêu ầm lên.

Tiền Thiển thầm nghĩ, tui biết là ai đấy, nhưng sao có thể hớ miệng nói cho anh nghe hả. Cô chỉ lắc đầu cười: "Em cũng không biết đâu, vậy nên mới bảo lão phải cố gắng nhiều vào, nhanh nhanh lừa được cô dâu về, tránh cho nói trước bước không qua, kết quả đến tháng 8 vẫn không tìm được cô dâu để chữa cháy kịp thời."

Tiền Thiển càng nói càng không đáng tin, trái lại Kỷ Cảnh Ngôn đã bình tĩnh. Y hiểu Đường Ngự, Đường Ngự là người làm việc cẩn thận chu toàn, tuyệt đối không vì một câu nói đùa mà bỏ ra số tiền lớn như vậy. Trừ khi... Kỷ Cảnh Ngôn bỗng ngẩng đầu nhìn về phía Đường Ngự, trừ khi lão Đường đã chọn được ứng cử viên cho vị trí cô dâu, nhưng chắc vẫn chưa giải quyết xong? Y cau mày trầm ngâm nhìn Đường Ngự.

Đường Ngự cũng không nói lời nào, ánh mắt nhìn Kỷ Cảnh Ngôn lộ ra ý cười. Kỷ Cảnh Ngôn giật mình bừng tỉnh: "Ồ ~ Tôi biết rồi nha! Thì ra là thế!!!"

Tiền Thiển: (⊙o⊙)? Biết cái gì cơ? Chẳng lẽ Kỷ thiếu hiệp được thắp sáng kỹ năng tiên tri, biết Lâm Du Du sẽ là vợ của Đường Ngự? Không thể nào! Hiện giờ hai người đó vẫn chưa thân thiết mà! Làm sao nhìn ra được...

Mạc Vũ: Σ(°△°|||)︴ Cảm thấy mình khá ngu là sao, rốt cuộc Cảnh Ngôn biết cái gì vậy?!

Tiền Thiển và Mạc Vũ nhìn nhau nửa ngày cũng không ai giải thích cho họ. Cô nhịn, gắng nhịn, cuối cùng không nhịn được nữa: "Kỷ thiếu hiệp, anh biết cái gì vậy? Mau nói cho anh em tụi em biết với."

Mạc Vũ gật đầu đồng tình, anh và Tiền Thiển cùng mong ngóng nhìn Kỷ Cảnh Ngôn.

Khiến hai anh em Tiền Thiển thất vọng là, Kỷ Cảnh Ngôn bơ đẹp họ. Thoạt tiên y cúi đầu thở dài một hơi, sau đó vỗ vai Đường Ngự đầy thông cảm: "Lão Đường... Độ khó rất lớn đấy... Gánh nặng đường xa, cậu phải cố gắng lên!"

Có vẻ như tâm trạng Đường Ngự rất tốt, cười một tiếng với Kỷ Cảnh Ngôn: "Chưa đến nỗi đâu. Nhanh thôi."

Tiền Thiển và Mạc Vũ: (*+﹏+ *) Hai người các cậu chơi trò bí hiểm ngay trước mặt người ta là không có đạo đức đâu!!!

Mặc kệ Tiền Thiển và Mạc Vũ chống đối thế nào, Kỷ Cảnh Ngôn đều không hé miệng giải thích. Tiền Thiển thật sự cảm thấy vô cùng kỳ quái: Tên lắm mồm như Kỷ thiếu hiệp cũng có lúc kín miệng thế ư? Nhất định có điều mờ ám ở đây!!!

Như thể không chịu được hai anh em Mạc Vũ lải nhải, Đường Ngự cầm tay Tiền Thiển, dẫn cô tới đại sảnh dạ tiệc. Tiền Thiển thấy thế biết điều ngậm miệng lại, dù sao cũng không liên quan đến cô, cô lo cơm tối trước đã. Nghe nói dạ tiệc hôm nay được làm bởi nhà hàng ba sao Pháp Michelin, chắc là rất ngon! Cô đói...

Đại sảnh yến hội.

Bàn ăn được phủ khăn trải bàn màu trắng trang trí đẹp mắt. Các bộ đồ ăn đã được sắp xếp gọn gàng, bảng tên và bìa menu được đặt một cách khéo léo.

Đường Ngự dẫn Tiền Thiển tìm chỗ của mình. Mạc Vũ và Kỷ Cảnh Ngôn đổi chỗ với người khác để ngồi cùng bàn với họ. Mạc Vũ và Đường Ngự một trái một phải kẹp Tiền Thiển vào giữa, Kỷ Cảnh Ngôn ngồi bên cạnh Đường Ngự.

Người xung quanh đều chào hỏi xã giao, Tiền Thiển không quan tâm những thứ này, cô cầm bìa menu trước mặt xem, càng nhìn tâm tình càng tốt lên.

"Anh, anh gọi món “Bánh cua giòn thơm kết hợp với salad nấm” này trước đi." Tiền Thiển hào hứng chọc chọc Mạc Vũ.

Mạc Vũ đang nói chuyện với người khác giật nảy mình, quay đầu ngơ ngác nhìn Tiền Thiển: "Hả? Tại sao?"

"Vì em muốn ăn chứ sao." Tiền Thiển tỏ vẻ đương nhiên.

"Em muốn thì tự thân vận động, sao anh phải gọi?" Rõ ràng Mạc Vũ vẫn chưa kịp phản ứng.

"Không được, em còn muốn ăn những món khác nữa! Vậy nên anh gọi món này để em chia ra ăn một ít." Tiền Thiển nghiêm túc đáp.

"Hả?" Mạc Vũ tức tối: "Sao lại thế! Chia cho em xong anh ăn không đủ no!"

Tiền Thiển xua tay: "Đấu tranh vô ích, anh là soái ca, anh phải giữ dáng, những chuyện ăn uống thế này giao cho đám mập mạp chúng em. Em đã quyết định xong món khai vị, súp, món chính và đồ ngọt cho anh rồi! Nhưng anh vẫn được tự do chọn đồ uống sau bữa ăn nha, em rất có lương tâm đấy!"

Mạc Vũ bị Tiền Thiển chặn cho tí nữa chết nghẹn, nhịn nửa ngày mới bật ra được một câu: "Em ngược đãi anh!"

Kỷ Cảnh Ngôn chỉ Mạc Vũ nín cười đến run người.

Đường Ngự nhìn hai anh em Tiền Thiển, cũng đưa tay cầm bìa menu nhanh chóng xem lướt qua.

"Ở đây có sủi cảo tôm hùm nấu với đậu ngọt, em ăn không?" Đường Ngự vỗ cánh tay Tiền Thiển.

"Ừm ~~ Em vẫn chưa nghĩ ra... Lúc đầu em tính gọi khai vị là sò biển." Tiền Thiển lưỡng lự.

"Em bảo anh trai em gọi bánh cua rồi, đều là hải sản cả. Vậy không ăn sủi cảo tôm hùm nữa nhé, tôi gọi gan ngỗng nấu với hạt dẻ cười nha, bình thường em cũng thích món này đúng không?" Đường Ngự nghiêm túc bàn với Tiền Thiển.

"Cũng được." Tiền Thiển thoải mái đồng ý: "Vậy món chính anh gọi cá tuyết đen đi. Em tính gọi món sườn cừu, ở đây ghi sườn cừu ăn kèm với phô mai và sốt nấm truffle trắng, em nghĩ khá ngon, nhưng không biết có nhiều hay không."

"Ăn không hết thì chia cho tôi một phần." Đường Ngự không ngẩng đầu, tiếp tục nghiên cứu bìa menu.

Kỷ Cảnh Ngôn ở cạnh im lặng nghe Tiền Thiển bàn thực đơn với Đường Ngự, nghe nghe đột nhiên bật cười: "Tình Tình, em như vậy là không được đâu! Em đã hơi tròn rồi, béo thêm nữa thì lấy chồng kiểu gì! Em không sợ mình không mặc được váy cưới à?"

"Ai cần anh lo!" Tiền Thiển liếc xéo y.

Mọi thứ đều rất suôn sẻ! Tham gia đấu giá với Đường Ngự và anh trai, tám chuyện với Kỷ thiếu hiệp, tiện đà hố y một chiếc ghim cài cổ áo.

Dạ tiệc nhà hàng tổ chức rất hợp ý Tiền Thiển, cô còn chuẩn bị cưỡng chế Mạc Vũ gọi món cô thích lên!

Mọi thứ đều tốt đẹp...

Cho đến khi cô nhìn thấy Lâm Du Du...
0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận