Danh sách Chapter

Chapter 176 Chapter 175 Chapter 174 Chapter 173 Chapter 172 Chapter 171 Chapter 170 Chapter 167 Chapter 166 Chapter 165 Chapter 164 Chapter 163 Chapter 162 Chapter 161 Chapter 160 Chapter 159 Chapter 158 Chapter 157 Chapter 156 Chapter 155 Chapter 154 Chapter 153 Chapter 152 Chapter 151 Chapter 150 Chapter 149 Chapter 148 Chapter 147 Chapter 146 Chapter 145 Chapter 144 Chapter 143 Chapter 142 Chapter 141 Chapter 140 Chapter 139 Chapter 138 Chapter 137 Chapter 136 Chapter 135 Chapter 134 Chapter 133 Chapter 132 Chapter 131 Chapter 130 Chapter 129 Chapter 128 Chapter 127 Chapter 126 Chapter 125 Chapter 124 Chapter 123 Chapter 122 Chapter 121 Chapter 120 Chapter 119 Chapter 118 Chapter 117 Chapter 116 Chapter 115 Chapter 114 Chapter 113 Chapter 112 Chapter 111 Chapter 110 Chapter 109 Chapter 108 Chapter 107 Chapter 106 Chapter 105 Chapter 104 Chapter 103 Chapter 102 Chapter 101 Chapter 100 Chapter 99 Chapter 98 Chapter 97 Chapter 96 Chapter 95 Chapter 94 Chapter 93 Chapter 92 Chapter 91 Chapter 90 Chapter 89 Chapter 88 Chapter 87 Chapter 86 Chapter 85 Chapter 84 Chapter 83 Chapter 82 Chapter 81 Chapter 80 Chapter 79 Chapter 78 Chapter 77 Chapter 76 Chapter 75 Chapter 74 Chapter 73 Chapter 72 Chapter 71 Chapter 70 Chapter 69 Chapter 68 Chapter 67 Chapter 66 Chapter 65 Chapter 64 Chapter 63 Chapter 62 Chapter 61 Chapter 60 Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 52 Chapter 51 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47 Chapter 46 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 39 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 34 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 23 Chapter 22 Chapter 21 Chapter 20 Chapter 19 Chapter 18 Chapter 17 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 2

Dịch: Nhất Nguyệt Dạ

Biên: Lạc Đinh Đang

Tiền Thiển định đi đến quán cà phê gặp Lâm Du Du, nhưng cô còn chưa kịp xuất phát thì đã có người tìm tới tận cửa! Người này đã bị cô lãng quên từ lâu, Triệu Mính Huyên.

Triệu Mính Huyên dành mấy tháng đến quán cà phê nhưng vẫn chưa lần nào gặp được Đường Ngự, ngược lại cô ta nhìn thấy Hàn Kiều rất nhiều lần, không phải là ngẫu nhiên mà hắn ta đến để quấy rầy Lâm Du Du.

Ban đầu, Triệu Mính Huyên rất bực bội đối với hành vi của Hàn Kiều nhưng khi nghĩ lại, chỉ cần cô ta bắt được Đường Ngự vào tay thì cái lốp xe dự phòng này vứt đi cũng được. Triệu Mính Huyên nhớ rất rõ, cô ả nhân viên phục vụ kia trước đây từng thổ lộ với Đường Ngự! Hàn Kiều thích cô ta càng tốt! Đều là tiện nhân cả!!

Triệu Mính Huyên nghĩ, để cho Đường tiên sinh tự mình nhìn thấy cô ả phục vụ kia câu dẫn Hàn Kiều đến mất hồn mất vía là tốt nhất, làm cho Đường tiên sinh có thể nhìn thấy được bộ mặt thật của con ả lẳng lơ này!

Nhưng Triệu Mính Huyên không nghĩ đến là, cô ta rình ở quán cà phê rất lâu nhưng vẫn không lần nào thấy được Đường Ngự. Không lẽ Mạc Tình lừa mình?!

Ban đầu Triệu Mính Huyên thật sự nghi ngờ như vậy. Nhưng rồi cô ta nhận ra cô ả "Tình địch" - nữ nhân viên lẳng lơ mỗi chiều đều mang vẻ mặt mong đợi nhìn ra bên ngoài cửa sổ! Cô ta đương nhiên sẽ không cho rằng Lâm Du Du đang chờ người khác! Nếu vậy thì Mạc Tình không nói dối, Đường tiên sinh vào khoảng thời gian này thường xuyên vào quán cà phê!

Ngoài ra, Mạc Tình và Triệu Mính Huyên làm "bạn bè" đã lâu, Triệu Mính Huyên có một loại tự tin mù quáng về mối quan hệ với Tiền Thiển. Cô ta tin rằng mình có thể hoàn toàn sai khiến Tiền Thiển, cũng tin tưởng Tiền Thiển không dám hố cô ả. Triệu Kính Huyên mang theo ý nghĩ này trông coi ở tiệm cà phê mấy tháng.

Nhưng để Triệu Mính Huyên thất vọng rồi, nàng vẫn chưa gặp được Đường Ngự một lần nào trong mấy tháng qua! Cô ta cảm thấy mình không thể ôm cây đợi thỏ được nữa! Thật sự không kiên nhẫn được nữa rồi!

Triệu Mính Huyên nghĩ mình nên đi gặp Tiền Thiển. Tiền Thiển từng nói qua Đường Ngự là bạn của anh cô, có lẽ nên để Tiền Thiển mở lời với anh trai cô để cô ta có thể nói chuyện nhiều hơn với Đường tiên sinh.

Sau khi quyết định, Triệu Mính Huyên hành động rất mau, cũng chưa từng nghĩ đến việc bị Tiền Thiển cự tuyệt. Trong quan niệm của cô ta, Tiền Thiển giúp mình làm việc là chuyện đương nhiên! Mà Tiền Thiển cũng không thể từ chối yêu cầu của cô ta, nếu thế thì thật có lỗi với bạn bè rồi.

Đúng là Mạc Tình trước kia chưa từng từ chối cô ta bất kì điều gì. Nhưng cô ta bây giờ chỉ có thể tự cầu phúc rằng Tiền Thiển sẽ không chỉnh cô ta quá thảm đi!

Triệu Mính Huyên đến chung cư của Tiền Thiển sau giờ tan tầm, khoảng thời gian này vì Đường Ngự mà cô ta phải nói dối rất nhiều, công ty lại xa chung cư của Tiền Thiển nên chỉ sau khi tan làm mới tới được. Khoảng thời gian này cũng không quá đẹp, Triệu Mính Huyên cũng không rõ Tiền Thiển có đang ở nhà hay không.

Triệu Mính Huyên hơi hối hận, cô ta không nghĩ tới mình còn phải nhờ cậy tới con nhóc mập mạp này nên đã xem nhẹ Tiền Thiển! Nếu là hồi trước, cô ta có thể gọi điện kêu Tiền Thiển chờ mình. Nhưng từ khi Tiền Thiển nói di động của mình không còn, hai người cũng không có thứ gì có thể liên lạc, ngay cả số điện thoại mới của Tiền Thiển cô ta cũng không biết.

Triệu Mính Huyên đứng trước cửa nhà do dự. Cô ta muốn yêu cầu thẳng mặt với Tiền Thiển, nhưng nghĩ đến gần đây hai người không trò chuyện gì với nhau nên có hơi lạnh nhạt, lỡ đâu Tiền Thiển qua loa thì phải làm sao bây giờ. Phải nói như thế nào để con nhóc mập mạp kia giúp đỡ cơ chứ...

Dưới tình thế khó xử, Triệu Mính Huyên ngây ngốc đứng trước cửa nhà Tiền Thiển.

"Xin hỏi cô muốn tìm ai mà đứng ở chỗ này?" sau lưng Triệu Mính Huyên phát ra âm thanh vừa từ tính vừa trong sáng, pha một chút cao quý, mang theo sự từ tốn nhẹ nhàng đánh thẳng vào lồng ngực của Triệu Mính Huyên.

Triệu Mính Huyên vội vàng quay đầu sang, liền phát hiện người mà cô ta ngày đêm mong nhớ - Đường Ngự đang đứng ở sau mình...

Đường Ngự có vẻ vừa mới tan làm, một thân toàn đồ hiệu, tóc được chải vuốt tỉ mỉ, một tay cầm cặp cùng túi giấy, một tay đút túi nhìn Triệu Mính Huyên ở phía trước. Cặp mắt đào hoa mang theo một tia nghi vấn mà nhìn cô ta.

Triệu Mính Huyên say mê mà nhìn Đường Ngự, đã sớm vứt Tiền Thiển sang một bên. Cô ta thật may mắn! Hôm nay đến nhà Tiền Thiển chỉ vì muốn gặp Đường Ngự, không nghĩ tới Đường Ngự đã đứng ngay sau lưng mình, chẳng lẽ đây chính là duyên phận trong truyền thuyết? Đúng thật là vậy rồi!!

Triệu Mính Huyên nhanh chóng chỉnh trang lại bản thân, gương mặt vừa thẹn thùng vừa vui mừng, mỉm cười với Đường Ngự: "Đường tiên sinh, sao ngài lại ở đây?"

Đường Ngự nhíu mày, đây là ai? Đứng trước cửa nhà hắn lại còn hỏi tại sao hắn ở chỗ này, thật là...

Đường Ngự nhìn cô ta không nói lời nào, trong lòng Triệu Mính Huyên đắc ý, quả nhiên đàn ông đều thích phụ nữ đẹp. Nhưng Triệu Mính Huyên đắc ý cũng không tùy tiện câu dẫn Đường Ngự. Cô ta rất thông minh, nhìn Đường Ngự là người "trải đời", nếu dại dột làm quen thì sẽ không để vào mắt, muốn thu phục được người đàn ông này còn phải tốn nhiều tâm tư.

Triệu Mính Huyên đảo mắt, rốt cuộc cô ta vẫn phải tìm một cái bóng đèn để lấy cớ ở chung với Đường Ngự. Dù sao cũng không thể trơ mắt nhìn cơ hội biến mất được! Triệu Mính Huyên nhìn vào cửa nhà Tiền Thiển rồi nở nụ cười.

"Đường tiên sinh cũng đến tìm Mạc Tình sao?" Triệu Mính Huyên nở nụ cười dịu dàng không quá nịnh nọt, biểu hiện ra mười phần tốt đẹp.

Đường Ngự vẫn chỉ nhìn Triệu Mính Huyên không trả lời, hắn hình như nhớ được một chút, lần trước cô vợ nhỏ của mình có kéo hắn qua giới thiệu với cô ta! Nhưng lúc đó hắn cũng không chú ý kĩ càng nên cũng không rõ lắm...

Đường Ngự không trả lời cũng không khiến Triệu Mính Huyên khó xử, cô ta vẫn dịu dàng nói: "Thật trùng hợp, tôi cũng đến tìm Mạc Tình, hình như cô ấy ra ngoài rồi nên chúng ta cần chờ một lát. Hay là tìm chỗ nào cùng ngồi đi, đợi Mạc Tình về bọn mình lại đến."

Triệu Mính Huyên cảm thấy lí do mình đưa ra rất tốt, bây giờ nếu Tiền Thiển không ở nhà thì chính là đi ăn cơm chiều! Như vậy thì chỉ cần Đường Ngự đồng ý, cô ta có thể đường đường chính chính mà mời Đường Ngự cùng nhau ăn cơm. Còn việc Tiền Thiển có ở nhà hay không cô ta cũng không quan tâm! Cô ta để ý là Đường tiên sinh, còn con mập kia ai thèm để ý chứ...

Nhưng sự việc cũng không tiến triển như cô ta nghĩ, Triệu Mính Huyên cho rằng, Đường Ngự cùng lắm chỉ từ chối đợi Tiền Thiển cùng cô ta. Như vậy cũng không sao, cô ta vẫn có thể tìm cách để thuyết phục Đường Ngự ở lại với mình. Nhưng không nghĩ tới Đường Ngự sau khi nghe Triệu Mính Huyên nói thì cau mày, ánh mắt sắc bén nhìn thẳng vào cô ta.
0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận