Danh sách Chapter

Chapter 134 Chapter 133 Chapter 132 Chapter 131 Chapter 130 Chapter 129 Chapter 128 Chapter 127 Chapter 126 Chapter 125 Chapter 124 Chapter 123 Chapter 122 Chapter 121 Chapter 120 Chapter 119 Chapter 118 Chapter 117 Chapter 116 Chapter 115 Chapter 114 Chapter 113 Chapter 112 Chapter 111 Chapter 110 Chapter 109 Chapter 108 Chapter 107 Chapter 106 Chapter 105 Chapter 104 Chapter 103 Chapter 102 Chapter 101 Chapter 100 Chapter 99 Chapter 98 Chapter 97 Chapter 96 Chapter 95 Chapter 94 Chapter 93 Chapter 92 Chapter 91 Chapter 90 Chapter 89 Chapter 88 Chapter 87 Chapter 86 Chapter 85 Chapter 84 Chapter 83 Chapter 82 Chapter 81 Chapter 80 Chapter 79 Chapter 78 Chapter 77 Chapter 76 Chapter 75 Chapter 74 Chapter 73 Chapter 72 Chapter 71 Chapter 70 Chapter 69 Chapter 68 Chapter 67 Chapter 66 Chapter 65 Chapter 64 Chapter 63 Chapter 62 Chapter 61 Chapter 60 Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 52 Chapter 51 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47 Chapter 46 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 39 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 34 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 23 Chapter 22 Chapter 21 Chapter 20 Chapter 19 Chapter 18 Chapter 17 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 2 Chapter 1


Ông Nghiêm sợ con gái mình kích động mà suy nghĩ không thông suốt liền lên tiếng nhắc nhở .
" Hiên Hiên , ba mẹ tôn trọng quyết định của con ! Nhưng mà ba mẹ chỉ sợ mục địch mà thằng nhóc kia muốn kết hôn với con không phải tình yêu mà là có mưu đồ khác ! Năm đó thằng nhóc ra đi trong căn hận không phải sao ? Ba mẹ sợ nó sẽ đối xữ với con không tốt !"
Nghiêm Á Hiên mở miệng giọng nói trở bên ôn hòa có phần quan tâm nói .
" Ba mẹ đừng lo lắng , nếu anh ấy đối với con không tốt thì ly hôn là được ! Nhưng ít ra con vẩn muốn có một cơ hội để được ở bên anh ấy , cho dù là như thế nào con gái đều rất mãn nguyện !"
Nghiêm Á Hiên nói xong như chẳng kiềm được cảm xúc của mình những giọt nước mắt trên đôi gò má chậm rãi rơi xuống , nhưng trái ngược với dáng vẽ bi thương đó lạ một nụ cười hạnh phút trên khuôn mặt xinh xắn kia .
Nếu như nói Nghiêm Á Hiên vì tình cảm mà chấp nhận cuộc hôn nhân này thì Lưu Vũ Thần chỉ vì lời ích của bản thân mình.

Khi hắn vừa ra nước ngoài du học và làm việc thì người lại có một ông già tự xưng mình là ông nội của hắn làm Lưu Vũ Thần căm tức như muốn phát điên .

Nhưng mà với tính cách tránh người xa vạn dặm kia nào để ý đến ông ta cơ chứ , sau những năm cố gắng nổ lực và làm việc thì bản thân hắn cũng có một số thành công nhất định .
Nhưng dự án và chương trình hắn tham gia rất thành công và phát triễn nên bản thân Lưu Vũ Thần cũng cố gắng mua được mười lăm phần trăm cỗ phần của tập đoàn công nghệ này.

Hắn dự tính chẳng về nước nữa.

Nhưng mà cái ông già kia lại bám theo hắn còn hơn cẩu theo chủ của mình làm Lưu Vũ Thần khó chịu không thôi.

Lão ta nói cái gì mà người thân , máu mủ thâm tình hoặc là gia đình gì đó làm cho một người lạnh lùng như Lưu Vũ Thần muốn buồn nôn .

Sau khi bị Lưu Vũ Thần từ chối từ lần này đến lần khác hắn tưởng là lão ta không còn đóng vai ngụy quân tử nữa.

Nhưng cách đây nữa tháng ông ta đưa ra một điều kiện khiến cho một người như Lưu Vũ Thần động tâm đó là " Ông sẽ chuyển giao bốn mười chín phần trăm cỗ phần của Đại Hoa cho hắn với điều kiện phải kết hôn với con gái của tập đoàn Nghiêm gia , Nghiêm Á Hiên ".
Khi nghe đến yêu cầu này thì nỗi đau mà Lưu Vũ Thần giấu kín tận sau trong đáy lòng một lần nữa bùng nổ một cách mãnh liệt chẳng thể nào áp chế nỗi .Từng dòng kí ức xưa cũ kèm theo hình dáng nhỏ nhắn kia của Nghiêm Á Hiên và những lời nói mà cả đời hắn không quên được kia đều ầm ầm xuất hiện trong đầu .
Đôi mắt Lưu Vũ Thần đỏ bừng ngồi tựa lưng vào một chiếc ghế tựa màu đen sang trọng trên môi như một thói quen mà ngậm một điếu thuốc hít sâu một hơi để ổn định lại tâm tình đang bất ổn kia .
Đươg nhiên là Lưu Vũ Thần hắn cũng chấp nhận cuộc hôn nhân vì lợi ích này và chuẩn bị hành trang về nước sinh sống mà kết hôn.

Nhưng trong cuộc hôn nhân này Lưu Vũ Thần chỉ quan tâm đ ến lợi ích mà mình có được chứ cũng không để tâm về những tình cảm đã qua nữa .
Khói thuốc trắng xóa bay quanh khắp căn phòng sang trọng làm bầu không khí trở nên rất khó thở , chẳng biết từ lúc nào Lưu Vũ Thần lại nghiện thuốc lá đến mức như thế .Có lẽ là khi năm đó hắn một mình ôm đau thương và hận thù rời đi Lưu Vũ Thần đã phụ thuộc vào thuốc lá và rượu nhiều hơn , có lẽ như thế mới làm cho tâm tình hắn tốt lên được .

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận