Danh sách Chapter

Chapter 134 Chapter 133 Chapter 132 Chapter 131 Chapter 130 Chapter 129 Chapter 128 Chapter 127 Chapter 126 Chapter 125 Chapter 124 Chapter 123 Chapter 122 Chapter 121 Chapter 120 Chapter 119 Chapter 118 Chapter 117 Chapter 116 Chapter 115 Chapter 114 Chapter 113 Chapter 112 Chapter 111 Chapter 110 Chapter 109 Chapter 108 Chapter 107 Chapter 106 Chapter 105 Chapter 104 Chapter 103 Chapter 102 Chapter 101 Chapter 100 Chapter 99 Chapter 98 Chapter 97 Chapter 96 Chapter 95 Chapter 94 Chapter 93 Chapter 92 Chapter 91 Chapter 90 Chapter 89 Chapter 88 Chapter 87 Chapter 86 Chapter 85 Chapter 84 Chapter 83 Chapter 82 Chapter 81 Chapter 80 Chapter 79 Chapter 78 Chapter 77 Chapter 76 Chapter 75 Chapter 74 Chapter 73 Chapter 72 Chapter 71 Chapter 70 Chapter 69 Chapter 68 Chapter 67 Chapter 66 Chapter 65 Chapter 64 Chapter 63 Chapter 62 Chapter 61 Chapter 60 Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 52 Chapter 51 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47 Chapter 46 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 39 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 34 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 23 Chapter 22 Chapter 21 Chapter 20 Chapter 19 Chapter 18 Chapter 17 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 2 Chapter 1


Nếu như đây là hai năm trước với cái tính cách của hắn chắc chắn sẽ tìm cách trả thù chuyện Nghiêm Á Hiên đã từng đối xữ với hắn , nhưng hiện tại Lưu Vũ Thần đã trưởng thành suy nghĩ cũng chính đáng hơn.

Chuyện năm đó bây giờ suy nghĩ lại thì chỉ biết trách bản thân hắn nặng tình với Nghiêm Á Hiên mới mang đau đớn như thế.

Trong khi hai người đang nói chuyện to nhỏ thì phía dưới khán giả hai gia đình của đôi vợ chồng trẻ cũng đang trò chuyện với nhau , về phía gia đình nhà vợ thì có ông Nghiêm và ba Nghiêm.

Còn về phía Lưu Vũ Thần thì chỉ có một người được gọi là ông của hắn mà thôi và đương nhiên Lưu Vũ Thần chẳng để tâm chuyện này lắm.

Phía trên khán đài Nghiêm Á Hiên thấy hắn bình thản như không thì trong lòng lại có chút bất an cũng không ấp úng mà mạnh dạng hỏi nhỏ hắn.


" Vũ Thần , chuyện năm đó anh không hận tôi hay sao ? Chẳng phải bảo là đời này không gặp lại tôi hay sao ?"
Lưu Vũ Thần nghe thế liền nở nụ cười có chút nhạt nhẽo đáp.

" Chuyện năm đó là bản thân tôi tự làm tự chịu mà thôi tại sao lại hận cô cơ chứ ? Là bản thân tôi đặt tin tưởng quá nhiều vào tình cảm của Nghiêm Á Hiên cô dành cho tôi ! Tôi đã từng tin rằng cho dù như thế nào cô cũng không đối xữ với tôi như thế ?"
Nói đến đây Lưu Vũ Thần lại nhìn hình dáng của Nghiêm Á Hiên một lần thật kỹ rồi lại mở miệng nói nhỏ.

" Nhưng mà niềm tin và tình cảm của tôi đặt không đúng chỗ nên chuyện năm đó là cái giá mà thôi phải trả , không trách được người khác ! À mà , hôm nay cô mặt váy cưới rất đẹp , rất giống như hình trong tưởng tượng của tôi năm đó !"
Những lời nói này vào bên tai Nghiêm Á Hiên như chết lặng không biết nói như thế nào để hiểu rõ nỗi lòng của mình nữa , đến giây phút này Nghiêm Á Hiên mới phát hiện người con trai năm đó từng yêu mình đến mức chẳng nỡ làm cô tổn thương đó đã chẳng còn nữa rồi.


Lưu Vũ Thần cảm thấy ánh mắt của Nghiêm Á Hiên đỏ bừng như muốn khóc thì trái tim trong lòng hắn liền không kìm được mà co thắt lại một mặt khó chịu nói nhỏ.

" Này , tôi nói gì sai sao ? Nếu có sai thì cho tôi xin lỗi được không cô đừng ra vẽ mặt như thế ? Nếu không mọi người ở đây lại bảo tôi ức hiếp cô đấy ?"
Nghiêm Á Hiên chỉ là nhất thời không kiềm được cảm xúc của mình nên mới như thế mà thôi ,chứ Nghiêm Á Hiên hiểu rõ trong lòng vụ việc năm đó làm sao cho thể quên đi được như thế ? Cô cũng đã nghe từ trong miệng Diệp Cơ Uyển về cuộc sống của hắn trong hai năm qua làm sao không biết được cơ chứ.

Chỉ là chấp niệm trong lòng Nghiêm Á Hiên quá lớn nó lấn áp cả lý trí cô chẳng thể nào buông bỏ được đoạn tình cảm năm đó , phải nói là cô ích kỹ chỉ muốn Lưu Vũ Thần mãi mãi ở bên cạnh mình cho dù là không có tình cảm với cô cũng cam chịu.

Có câu nói không ai bình thường khi yêu quả nhiên là giành cho trường hợp hiện tại của Nghiêm Á Hiên , cô thật sự rất bất chấp và điên cuồng cho dù đã biết người kia đã chẳng còn như lúc trước.

Nghiêm Á Hiên cố gắng kiềm ném cảm xúc không vui trong lòng mà nở một nụ cười vui vẽ nói.

" Vũ Thần , tôi biết năm đó là bản thân đối với anh quá đáng ! Nếu anh muốn trả thù tôi lúc nào cũng sẳn lòng cho anh xữ lý ! Nhưng mà ngay hôm nay xin anh đấy , có thể cùng tôi diễn kịch kết hôn một cách vui vẽ được không ?"

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận