Danh sách Chapter

Chapter 134 Chapter 133 Chapter 132 Chapter 131 Chapter 130 Chapter 129 Chapter 128 Chapter 127 Chapter 126 Chapter 125 Chapter 124 Chapter 123 Chapter 122 Chapter 121 Chapter 120 Chapter 119 Chapter 118 Chapter 117 Chapter 116 Chapter 115 Chapter 114 Chapter 113 Chapter 112 Chapter 111 Chapter 110 Chapter 109 Chapter 108 Chapter 107 Chapter 106 Chapter 105 Chapter 104 Chapter 103 Chapter 102 Chapter 101 Chapter 100 Chapter 99 Chapter 98 Chapter 97 Chapter 96 Chapter 95 Chapter 94 Chapter 93 Chapter 92 Chapter 91 Chapter 90 Chapter 89 Chapter 88 Chapter 87 Chapter 86 Chapter 85 Chapter 84 Chapter 83 Chapter 82 Chapter 81 Chapter 80 Chapter 79 Chapter 78 Chapter 77 Chapter 76 Chapter 75 Chapter 74 Chapter 73 Chapter 72 Chapter 71 Chapter 70 Chapter 69 Chapter 68 Chapter 67 Chapter 66 Chapter 65 Chapter 64 Chapter 63 Chapter 62 Chapter 61 Chapter 60 Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 52 Chapter 51 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47 Chapter 46 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 39 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 34 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 23 Chapter 22 Chapter 21 Chapter 20 Chapter 19 Chapter 18 Chapter 17 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 2 Chapter 1


Câu nói nhẹ nhàng này truyền đến bên tai trái tim nhỏ nhắn và lý trí của Nghiêm Á Hiên như sụp đỗ hắn mà ngoan ngoãn thuận theo hắn mà nằm úp xuống.

Nghiêm Á Hiên cảm thấy vui vẽ càng yêu cái tên này hơn, tuy cô thấy hắn có một chút lưu manh không đứng đắn nhừn trước giờ đều để ý đến cảm xúc của cô.

Lưu Vũ Thần chậm rãi điều chỉnh tư thế nhẹ nhàng mà nằm úp thân thể lên tấm lưng trần trắng noãn kia của Nghiêm Á Hiên , chiếc miệng hắn cúi xuống hôn nhẹ lên chiếc gáy ngọc kia đôi bàn tay chẳng chịu an phần mà duy chuyển xuống xoa bóp lấy đôi gò b ồng đào căn tròn kia của Nghiêm Á Hiên mà xoa bóp.

Khóe miệng hắn phát ra âm thanh mê người.

" Hiên Hiên , em mở chân rộng ra một chút tôi sẽ cố gắng cho nó vào bên trong !"
Nghiêm Á Hiên ánh mắt đê mê tuy không mở miệng đáp lời nhưng vẩn ngoan ngoãn mở rộng đôi chân thon dài ra phía hai bên vểnh cặp mông căn tròn lên cao.

Lưu Vũ Thần gấp gáp điều chỉ cái vật t0 lớn đầy gân guốc kia vào sâu bên trong nơi tư m@t kia , do bên trong khá ẩm ướt nên hắn không có vướng bận gì đã thích nghi với như xâm nhập này của hắn.

Âm thanh da thịt va chạm lại tiếp tục vang lên truyền đi khắp có phòng sang trọng mà rộng lớn , đầu óc Nghiêm Á Hiên lơ đễnh như muốn ngủ chẳng thèm quan tâm cơ thể mình đang bị tên kia chiếm tiện nghi.


Bàn tay Lưu Vũ Thần lại vuốt v e thân thể ngọc ngà kia của Nghiêm Á Hiên một lác thật lâu , khóe miệng hắn như ngựa quen đường cũ nhanh chóng tìm được bờ môi mềm đỏ mọng kia của cô mà l.

iếm m.

úp như kẹo ngọt ánh mắt đầy mê luyến.

Nghiêm Á Hiên thấy hình dáng này của Lưu Vũ Thần liền như bị cuốn hút vào tuy thân thể rất mệt mỏi nhưng vẩn đáp lại nụ hôn cuồng nhiệt ấy của hắn , Chẳng biết là trải qua được bao lâu người Nghiêm Á Hiên cảm nhận được phía dưới nơi tư m@t kia cái vật đầy to lớn của hắn ra vào một cách nhanh chóng hơi thở Lưu Vũ Thần trở nên gấp gáp.

Lưu Vũ Thần thở gấp gáp mở miệng trêu chọc.

" Hiên Hiên tôi sắp chịu không nổi rồi ! Hay là tôi cho vào miệng em được không ?"
Nghiêm Á Hiên nghe thế còn gấp gáp hơn hắn phải tốn bao nhiêu sức mới ép được cái tên này vậy mà đòi cho vào miệng như thế làm sao cho con được cơ chứ , nghĩ như thế Nghiêm Á Hiên lại dở trò nũng nịu nói.


" Vũ Thần ! Chồng.

.

! Anh có nó vào bên trong đi mà , tôi xin anh đấy !"
Lưu Vũ Thần nghe thế liền cười đắc ý nhấp thêm vài cái thật sâu vào bên trong Nghiêm Á Hiên liền nhanh chóng phóng hết tinh hoa của mình vào bên trong thân thể có một chút vô lực , Nghiêm Á Hiên cảm nhận được phía trên trong nơi tư m@t kia những tinh hoa ấm nóng đang ngậm tràng làm thân thể cô rung rung như cảm giác dục tiên , dục tử chẳng còn biết gì nữa cả.

Khi Nghiêm Á Hiên xác nhận được tinh hoa của hắn đã lan tỏa và ngập thân thể cô thì liền cử động thân thể điều chỉnh tư thế , tuy rất mệt mỏi và ể ỏi nhưng cô vẩn cúi thấy đầu đưa bàn tay cầm lấy cái vật lo lớn đầy gân guốc kia của hắn ngậm vào miệng mà l.

iếp l.

áp.

Lưu Vũ Thần như muốn phát điên vì hành đồng này của Nghiêm Á Hiên , chỉ sau vài phút cô li3m láp sạch những tinh hoa lên trên thì cái vật vừa mới mềm đó đã trở nên to lớn mà ngẩn cao đầu làm cô sợ hết hồn.

Nghiêm Á Hiên ánh mắt quyết đoán chẳng thèm nhìn mắt hắn mà nhanh chóng kéo chăn che khắp cơ thể mình miệng nhỏ lười biến nói.

" Tôi không chịu nổi nữa , nếu mà anh muốn thì tự dùng tay xữ lý đi !"

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận