Danh sách Chapter

Chapter 134 Chapter 133 Chapter 132 Chapter 131 Chapter 130 Chapter 129 Chapter 128 Chapter 127 Chapter 126 Chapter 125 Chapter 124 Chapter 123 Chapter 122 Chapter 121 Chapter 120 Chapter 119 Chapter 118 Chapter 117 Chapter 116 Chapter 115 Chapter 114 Chapter 113 Chapter 112 Chapter 111 Chapter 110 Chapter 109 Chapter 108 Chapter 107 Chapter 106 Chapter 105 Chapter 104 Chapter 103 Chapter 102 Chapter 101 Chapter 100 Chapter 99 Chapter 98 Chapter 97 Chapter 96 Chapter 95 Chapter 94 Chapter 93 Chapter 92 Chapter 91 Chapter 90 Chapter 89 Chapter 88 Chapter 87 Chapter 86 Chapter 85 Chapter 84 Chapter 83 Chapter 82 Chapter 81 Chapter 80 Chapter 79 Chapter 78 Chapter 77 Chapter 76 Chapter 75 Chapter 74 Chapter 73 Chapter 72 Chapter 71 Chapter 70 Chapter 69 Chapter 68 Chapter 67 Chapter 66 Chapter 65 Chapter 64 Chapter 63 Chapter 62 Chapter 61 Chapter 60 Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 52 Chapter 51 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47 Chapter 46 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 39 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 34 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 23 Chapter 22 Chapter 21 Chapter 20 Chapter 19 Chapter 18 Chapter 17 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 2 Chapter 1


Nghiêm Á Hiên bím bờ môi nhỏ đỏ hồng kia thật chặt chẳng giám mở miệng ra nói thêm gì , ánh mắt cô mơ hồ chẳng dám nhìn vào khuôn mặt điễn trai kia của Lưu Vũ Thần.

Chẳng biết từ lúc nào bàn tay nhỏ nhắn thon dài mịn màn kia của cô đã bị bàn tay của Lưu Vũ Thần điều khiển mà duy chuyển xuống phần th@n dưới của hắn.

Khi bàn tay nhỏ của cô chạm phải cái vật t0 lớn đầy nóng hổi kia liền giật mình thu tay về như sợ bị bỏng vậy.

Lưu Vũ Thần hôn nhẹ vào đôi gò má cô mà ôn nhu nói.

" Bé cưng ! Hay là em giúp tôi vuốt v e nó một chút đi , hình như là nó rất thích bàn tay mềm mại của em vuốt v e !"
Lưu Vũ Thần vừa nói xong đôi bàn tay to lớn của hắn lại chẳng chịu an phận mà xoa bóp lấy cặp bồng đào đang căn cứng kia , chiếc lưỡi lại tham lam liếp láp nhị hoa hồng trên cặp bồng đào mềm mại ấy làm thân thể cô khó chịu không thôi.

Đầu óc Nghiêm Á Hiên hiện tại đang trống rỗng chỉ muốn tìm một cái hố nào đó chui xuống để giảm bớt cơn xấu hổ này mà thôi.


Nhưng trong cơ mơ màng ấy , có lẽ là vì Nghiêm Á Hiên sợ hắn buồn nên đôi bàn tay nhỏ nhắn ấy trong bất giác vuốt v e lấy thân thể Lưu Vũ Thần.

Tuy là cách đi một lớp áo mỏng nhưng bàn tay nhỏ của cô cảm nhận nhưng nơi trên thân thể hắn có bàn tay mình đi qua không đúng lắm.

Nghiêm Á Hiên hoàn toàn lấy lại được tĩnh táo vốn có mà nhíu cặp chân mày dùng bàn tay cảm nhận được trên thân thể Lưu Vũ Thần hình như có những lớp chai xàm thì phải.

Nghiêm Á Hiên thở gấp cố lấy lại bình tĩnh nói.

" Thân thể anh bị làm sao thế ?"
Tuy biết hỏi những câu như thế này có một chút ai muội nhưng bản thân cô củng chẳng kiềm được lòng mình.

Lưu Vũ Thần bình thản đáp.

" Chỉ là vài vết thương nhỏ mà thôi em đừng để ý , hay là em giúp tôi vuốt v e nó một chút được không ?"

Nhìn sâu vào ánh mắt thành khẩn kia của hắn thì thân thể Nghiêm Á Hiên liền mềm nhũn như bùn nhão chẳng còn ý muốn cực tuyệt mà gật nhẹ đầu.

Thấy Nghiêm Á Hiên gật đầu trọng lòng Lưu Vũ Thần tê dại vì vui xướng, hắn cúi đầu hôn vào đôi gò bông đào đang căn tròn kia của cô một hơi , mùi hương thơm thoang thoảng thổi vào chiếc mũi làm cho toàn bộ thân thể hắn như muốn nổ tung.

Bàn tay to lớn của hắn lại một lần nữa nắm lấy đôi tay mềm mại kia của Nghiêm Á Hiên cho cô chạm vào cái vật đầy hung tợn và gân guốc kia của hắn.

Bàn tay và thân thể nhỏ nhắn của Nghiêm Á Hiên rung rẩy một chút nhưng mà chẳng co tay lại mà nhẹ nhàng cầm vào cái vật t0 lớn đầy gân guốc ấy mà vuốt v e.

Xúc cảm và hơi nóng từ dưới bàn tay nhỏ của cô truyền đi khắp cơ thể làm cho khuôn mặt xinh xắn của Nghiêm Á Hiên đỏ bừng chẳng giám mở mắt ra nhìn hắn.

Lưu Vũ Thần cảm thân chiếc quần mình đang bận rất là vướn víu nên liền vứt ra một bên cho cô dễ đường vuốt v e làm mình thoải mái hơn.

Bàn tay nhỏ nhắn của Nghiêm Á Hiên vẩn vuốt v e sắc mặt lại ngày càng nóng rang vì cô cảm nhận được cái vật t0 lớn nóng hổi đầy gân guốc này lại dần lớn lên với mức đáng sợ.

Thấy Nghiêm Á Hiên như thế , bàn tay Lưu Vũ Thần vuốt vẽ lấy đôi gò má cô một lác rồi lại duy chuyển xuống xóa bóp lấy cặp bông đào căn tròn kia , chắc có lẽ Nghiêm Á Hiên quá căng thẳng nên thân thể cô bị bàn tay ma quái của Lưu Vũ Thần lột tr@n như nhộn lúc nào không hay.



0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận