Danh sách Chapter

Chapter 134 Chapter 133 Chapter 132 Chapter 131 Chapter 130 Chapter 129 Chapter 128 Chapter 127 Chapter 126 Chapter 125 Chapter 124 Chapter 123 Chapter 122 Chapter 121 Chapter 120 Chapter 119 Chapter 118 Chapter 117 Chapter 116 Chapter 115 Chapter 114 Chapter 113 Chapter 112 Chapter 111 Chapter 110 Chapter 109 Chapter 108 Chapter 107 Chapter 106 Chapter 105 Chapter 104 Chapter 103 Chapter 102 Chapter 101 Chapter 100 Chapter 99 Chapter 98 Chapter 97 Chapter 96 Chapter 95 Chapter 94 Chapter 93 Chapter 92 Chapter 91 Chapter 90 Chapter 89 Chapter 88 Chapter 87 Chapter 86 Chapter 85 Chapter 84 Chapter 83 Chapter 82 Chapter 81 Chapter 80 Chapter 79 Chapter 78 Chapter 77 Chapter 76 Chapter 75 Chapter 74 Chapter 73 Chapter 72 Chapter 71 Chapter 70 Chapter 69 Chapter 68 Chapter 67 Chapter 66 Chapter 65 Chapter 64 Chapter 63 Chapter 62 Chapter 61 Chapter 60 Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 52 Chapter 51 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47 Chapter 46 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 39 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 34 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 23 Chapter 22 Chapter 21 Chapter 20 Chapter 19 Chapter 18 Chapter 17 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 2 Chapter 1


Nói xong Diệp Cơ Uyển và người đang ông kia cùnng uống cạn cả ly rượu vang , phải nói người đang ông trung niên kia rất hiểu tâm lý phụ nữ đặc biệt là những đứa nhóc mới lớn chỉ mới mười tám đôi mươi kia như Diệp Cơ Uyển thì quá hợp khẩu vị.

Đúng như Lưu Vũ Thần đã từng thấy , sau vài cuộc mời rượu thì trong một phút giây không chú ý người đang ông trung niên đã bỏ thứ gì đó vào rượu và đương nhiên Diệp Cơ Uyển chẳng biết gì mà uống sạch còn cười nói rất vui vẽ.

Lưu Vũ Thần liền lắc đầu thở dài ngán ngẩm vì hắn biết thứ gì vừa bỏ trong rượu , thật sự giây phút này hắn rất muốn gọi Nghiêm Á Hiên đến đưa Diệp Cơ Uyển về nhà nhưng nghĩ đến thời gian đã về đêm muộn thì lại thôi.

Khoảng một lác lâu khi đã hết thời gian làm việc và thuốc trong người Diệp Cơ Uyển bắt đầu thấm dần thì Lưu Vũ Thần liền xuất hiện trước mặt hai người với bộ mặt vô hại nói.

" Cơ Uyển cậu củng ở đây à ? Hay là mình đưa cậu về , say như thế này rồi về sẽ không an toàn đâu !"
Cho dù Diệp Cơ Uyển có ngốc đến mức nào thì phút giây này củng biết trong người mình có vấn đề nên vội vã gấp gáp nói.


" Được , cậu đưa mình tới trước nhà là được ! Ba mình là làm trong cơ quan nên có chút nghiêm khắc !"
Lưu Vũ Thần hiểu ý liền nhanh chóng đưa Diệp Cơ Uyển ra bên ngoài và lao lên xe trong ánh mắt ngỡ ngàng kia của người đàn ông trung niên kia , miệng người này không kìm được thầm mắn một câu th ô tục.

" Mẹ nó , còn một chút nữa là thành công rồi !"
Trên xe , thân thể Diệp Cơ Uyển không ngừng nóng lên và cảm thấy toàn thân rất khó chịu suy nghĩ hiện tại của cô lúc này chỉ muốn cỡ hết những thứ vướn bận trên người cho đỡ nóng mà thôi.

Do hôm nay Diệp Cơ Uyển khoắc trên mình một chiếc váy màu đỏ khá ngắn nên có thể thấy được cặp chân dài trắng noãn kia đang ma sát vào nhau , hơi thở cô dồn dập trong vô thức ôm nhẹ lấy chiếc eo rắn chắt của Lưu Vũ Thần.

Miệng Diệp Cơ Uyển nỉ non.


" Vũ Thần đưa mình đến nhà cậu đi , mình không muốn người nhà thấy cảnh mình lúc này !"
Lưu Vũ Thần nghe thế liền sợ hết hồn tuy hắn chẳng phải người lương thiện gì nhưng nhân lúc người ta cháy nhà mà đi hôi của thì thật sự không đúng , huống chi lại là bạn của mình lại càng chẳng có nhân tính.

Thấy Lưu Vũ Thần lưỡng lự không đồng ý , ánh mắt Diệp Cơ Uyển đó hoe mà cúi đầu nhỏ trước hắn nói.

" Mình xin cậu đấy Lưu Vũ Thần ! Nếu như người khác thấy hoàn cảnh này mình không muốn sống nữa !"
Nghe cô nói thế thì Lưu Vũ Thần chẳng còn tâm trí nào nữa mà nhanh chóng phóng xe về phía nhà mình , khi hai người về tới trước nhà thì chiếc váy trên người của Diệp Cơ Uyển đã nữa kín nữa hở lộ ra làn da trắng noãn và cặp bồng đào trước mặt làm cho Lưu Vũ Thần như muốn phạm tội.

Lưu Vũ Thần liền loại bỏ những suy nghĩ không đúng đắn kia ra khỏi đầu nhanh chóng về thân thể nhỏ nhắn của Diệp Cơ Uyển vào trong nhà mà đóng cửa lại.

Giây phút này Lưu Vũ Thần chỉ muốn làm giảm đi hiệu lực của thuốc trong người Diệp Cơ Uyển nên vội vàng bế cô lao vào nhà tắm , hắn đặt nhẹ thân thể Diệp Cơ Uyển xuống bồn tắm thuận tay xả một dòng nước lạnh vào miệng mở nhỏ nói.

" Thứ này phải ngâm nước lạnh mới giảm được dược tính , cậu hãy cỡi đồ mà ngâm vào trong đó khi nào xong hãy lấy đồ tôi mà mặc vào nơi này không có đồ nữ ! Tôi đứng ngoài cửa có gì cần hãy gọi là được !"

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận