Danh sách Chapter

Chapter 134 Chapter 133 Chapter 132 Chapter 131 Chapter 130 Chapter 129 Chapter 128 Chapter 127 Chapter 126 Chapter 125 Chapter 124 Chapter 123 Chapter 122 Chapter 121 Chapter 120 Chapter 119 Chapter 118 Chapter 117 Chapter 116 Chapter 115 Chapter 114 Chapter 113 Chapter 112 Chapter 111 Chapter 110 Chapter 109 Chapter 108 Chapter 107 Chapter 106 Chapter 105 Chapter 104 Chapter 103 Chapter 102 Chapter 101 Chapter 100 Chapter 99 Chapter 98 Chapter 97 Chapter 96 Chapter 95 Chapter 94 Chapter 93 Chapter 92 Chapter 91 Chapter 90 Chapter 89 Chapter 88 Chapter 87 Chapter 86 Chapter 85 Chapter 84 Chapter 83 Chapter 82 Chapter 81 Chapter 80 Chapter 79 Chapter 78 Chapter 77 Chapter 76 Chapter 75 Chapter 74 Chapter 73 Chapter 72 Chapter 71 Chapter 70 Chapter 69 Chapter 68 Chapter 67 Chapter 66 Chapter 65 Chapter 64 Chapter 63 Chapter 62 Chapter 61 Chapter 60 Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 52 Chapter 51 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47 Chapter 46 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 39 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 34 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 23 Chapter 22 Chapter 21 Chapter 20 Chapter 19 Chapter 18 Chapter 17 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 2 Chapter 1


Đôi đồng tử của Nghiêm Á Hiên giãn ra nhìn có chút khí sắc nhưng giọng nói vẩn trầm thấp.

" Cậu tính như thế nào ? Có dự tính nói cho Lưu Vũ Thần biết tình cảm của mình hay không ?"
Diệp Cơ Uyển nghe ra hàm ý bên trong của Nghiêm Á Hiên nên nở nụ cười xinh đẹp nói.

" Hay là mình với cậu thử cạnh tranh xem ai mới là người có được tình cảm của Vũ Thần ! Nếu như Vũ Thần thật sự yêu cậu thì sợ cái gì chứ ? Nếu như anh ta thật sự không yêu cậu thì không có mình vẩn có người con gái khác tán tĩnh mà thôi ! Cậu thấy thế nào ?"
Nghiêm Á Hiên liền thở dài một hơi u oán nói.

" Tôi cấm được tình cảm của người khác hay sao chứ ? Đúng là nhìn cái tên kia trông bình thường như rất thu hút người khác nha , bảo sao người cao ngạo như Cơ Uyển đây củng mê mệt cơ chứ ?"
Nghe lời nói trêu chọc này Diệp Cơ Uyển liền biễu môi xem thường nói.

" Còn câu không thích sao , nhìn ánh mắt của cậu nhìn Vũ Thần xem chỉ muốn gả cho cậu ấy thôi đúng không ?"

Hai người phía trước cười nói như bạn thân lâu ngày không gặp nhìn như thế nào củng chẳng giống như đội tình địch đang tranh giành người yêu nha.

Sỡ dĩ hai người có dáng vẽ như thế là thật sự hiểu được cho dù có nói ra sao thì quan trọng nhất vẫn là sự lựa chọn của Lưu Vũ Thần.

Tội cho Lưu Vũ Thần đi phía sau hai người chẳng biết được sự trao đổi qua lại này và thâm thoát mấy người củng đã vào lớp , một buổi học nhàm chán lại bắt đầu trôi qua.

Thời gian thấm thoát đã đến giữa trưa ánh mắt trời có chút gay gắt nhưng bầu không khí đã dịu mát dần vì thời tiết đã sang thu , phía bên ngoài những cánh cây xanh um kia lá đã ngã vàng và có dấu hiệu muốn rụng lá.

Có cơn gió nhẹ nhàng thổi qua làm những chiếc lá vàng từ trên rơi xuống mà cho khung cảnh trước sân trường có không khí đầy bình yên và nhẹ nhàng.

" Keng! Keng! !"
Tiếng chuông kết thúc một buổi học vang lên trong căn phòng nhộn nhịp kia hình dáng cao ráo của Lưu Vũ Thần đứng dậy định đưa Nghiêm Á Hiên về nhà như mọi khi , nhưng khi hắn vừa bước được một chút lại thấy hình dáng nhỏ nhắn kia của cô vội vã chạy ra phía sân trường mà rời đi.


Diệp Cơ Uyển thấy ánh mắt và khuôn mặt đang say đắm của Lưu Vũ Thần đang nhìn Nghiêm Á Hiên thì biết bản thân mình đã thua người khác một bậc , nhưng Diệp Cơ Uyển không nản chí nở nụ cười xinh đẹp bước đến bên cạnh Lưu Vũ Thần nói.

" Vũ Thần , chắc là cậu ấy có việc nên đi trước ! Hay là tôi với cậu đi dạo một chút rồi về được không ?"
Thật ra từ khi Nghiêm Á Hiên rời đi thì hắn thật sự không có hứng thú gì nữa nhưng nghĩ đến Diệp Cơ Uyển là bạn lâu năm của cô , hắn muốn hiểu thêm mọi thứ về Nghiêm Á Hiên nên đành nhận lời Cơ Uyển mà nói.

" Được ,chúng ta đi thôi !"
Lưu Vũ Thần nói xong liền chậm rãi bước đi ánh mắt có một chút vô thần , Diệp Cơ Uyển thấy như thế liền nhanh chóng bước theo sau nhưng cô thật sự không có cơ hội để mở lời nào.

Đi được một lác sau khi đến những hàng cây xanh bên đường về nhà của Lưu Vũ Thần thì lại thấy hai hình dáng quen thuộc một nam , một nữ đang đứng đối diện với nhau.

Do đứng ở khoảng cách khá gần nên củng có thể nhìn rõ được hình dáng này nếu không phải Nghiêm Á Hiên và Cao Vỹ thì còn ai vào đây chứ.

Khi Diệp Cơ Uyển dự tính mở miệng thì lại thấy người nam nhân đang đứng đôi diện Nghiêm Á Hiên kia sắc mặt có chút kích động vương bàn tay ôm chầm lấy cô siết thật chặt , tuy không biết hai người nói gì nhưng Cao Vỹ nhanh chóng cúi đầu đặt lên đôi gò má Nghiêm Á Hiên một nụ hôn nhẹ.



0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận