Danh sách Chapter

Chapter 372 Chapter 371 Chapter 370 Chapter 369 Chapter 368 Chapter 367 Chapter 366 Chapter 365 Chapter 364 Chapter 363 Chapter 362 Chapter 361 Chapter 360 Chapter 359 Chapter 358 Chapter 357 Chapter 356 Chapter 355 Chapter 354 Chapter 353 Chapter 352 Chapter 351 Chapter 350 Chapter 349 Chapter 348 Chapter 347 Chapter 346 Chapter 345 Chapter 344 Chapter 343 Chapter 342 Chapter 341 Chapter 340 Chapter 339 Chapter 338 Chapter 337 Chapter 336 Chapter 335 Chapter 334 Chapter 333 Chapter 332 Chapter 331 Chapter 330 Chapter 329 Chapter 328 Chapter 327 Chapter 326 Chapter 325 Chapter 324 Chapter 323 Chapter 322 Chapter 321 Chapter 320 Chapter 319 Chapter 318 Chapter 317 Chapter 316 Chapter 315 Chapter 314 Chapter 313 Chapter 312 Chapter 311 Chapter 310 Chapter 309 Chapter 308 Chapter 307 Chapter 306 Chapter 305 Chapter 304 Chapter 303 Chapter 302 Chapter 301 Chapter 300 Chapter 299 Chapter 298 Chapter 297 Chapter 296 Chapter 295 Chapter 294 Chapter 293 Chapter 292 Chapter 291 Chapter 290 Chapter 289 Chapter 288 Chapter 287 Chapter 286 Chapter 285 Chapter 284 Chapter 283 Chapter 282 Chapter 281 Chapter 280 Chapter 279 Chapter 278 Chapter 277 Chapter 276 Chapter 275 Chapter 274 Chapter 273 Chapter 272 Chapter 271 Chapter 270 Chapter 269 Chapter 268 Chapter 267 Chapter 266 Chapter 265 Chapter 264 Chapter 263 Chapter 262 Chapter 261 Chapter 260 Chapter 259 Chapter 258 Chapter 257 Chapter 256 Chapter 255 Chapter 254 Chapter 253 Chapter 252 Chapter 251 Chapter 250 Chapter 249 Chapter 248 Chapter 247 Chapter 246 Chapter 245 Chapter 244 Chapter 243 Chapter 242 Chapter 241 Chapter 240 Chapter 239 Chapter 238 Chapter 237 Chapter 236 Chapter 235 Chapter 234 Chapter 233 Chapter 232 Chapter 231 Chapter 230 Chapter 229 Chapter 228 Chapter 227 Chapter 226 Chapter 225 Chapter 224 Chapter 223 Chapter 222 Chapter 221 Chapter 220 Chapter 219 Chapter 218 Chapter 217 Chapter 216 Chapter 215 Chapter 214 Chapter 213 Chapter 212 Chapter 211 Chapter 210 Chapter 209 Chapter 208 Chapter 207 Chapter 206 Chapter 205 Chapter 204 Chapter 203 Chapter 202 Chapter 201

Phùng Thành Thư cúi đầu ngẫm nghĩ trong chốc lát, ngẩng đầu nhìn về phía Bùi Anh, "Trần tiểu thư, có thể giải thích vì sao thời gian lại bị quay ngược trước không?"

Hạ Nhạc Thiên cũng lộ ra vẻ mặt thắc mắc nhìn về phía Bùi Anh, giống như những chuyện này hoàn toàn không liên quan đến hắn.

Bùi Anh không dấu vết nhìn thoáng qua Hạ Nhạc Thiên, lập tức phối hợp cúi đầu, bẻ bẻ ngón tay: "Thật sự xin lỗi, có lẽ tôi đã ấn sai nút."

"Trần tiểu thư, lần trước cô đã đồng ý với chúng tôi sẽ không tái phạm nữa." Phùng Thành Thư xanh mặt, nhưng vẫn cố gắng giữ bình tĩnh, không muốn hoàn toàn lật mặt với Hạ Nhạc Thiên ngay lúc này.

Bùi Anh còn chưa nói chuyện thì Hạ Nhạc Thiên đã cướp lời: "Chuyện này ngay cả tôi cũng không thể tiếp tục bao che cho Trần Anh, tôi thấy không bằng như vậy, để Trần Anh và Từ Thiên Ninh trao đổi vị trí đi."

Từ Thiên Ninh nháy mắt cứng đờ, ngay sau đó lập tức lắc đầu: "Tôi không thể, tôi --"

"Vậy thì để Phùng Thành Thư đi, nhưng nếu vậy thì không ai có thể mở khóa tủ." Hạ Nhạc Thiên nói.

Bùi Anh nhìn Hạ Nhạc Thiên, hơi hiểu ra được ý đồ của cậu.

Hạ Nhạc Thiên muốn điều chuyển Từ Thiên Ninh ra khỏi phòng chứa xác!

Tuy nàng không rõ nguyên nhân tại sao, nhưng nàng biết mình cần phải phối hợp với Hạ Nhạc Thiên.

Bùi Anh giả vờ khó xử, nói: "Không thì... cứ để tôi tiếp tục phụ trách đốt cháy thi thể đi, lần này tôi......" Nàng ngập ngừng, "Nhất định sẽ không phạm sai lầm như vậy nữa."

Không cái con khỉ.

Từ Thiên Ninh và Phùng Thành Thư không hẹn mà cùng suy nghĩ người chơi nữ này lần sau vẫn có thể tái phạm sai lầm.

"Tôi thật sự không hiểu, sao cô có thể liên tục phạm sai lầm kiểu này như vậy." Phùng Thành Thư nhíu mày: "Sớm tìm ra đường sống đối với chúng ta mà nói không phải là chuyện tốt sao?"

Bùi Anh nói: "Tôi biết, chỉ là tôi khẩn trương quá."

Phùng Thành Thư còn lâu mới tin những lời này.

Nhưng hành vi này của đối phương lại khiến Phùng Thành Thư có chút lo lắng không rõ, nghi ngờ người này đã phát hiện ra tin tức gì đó rất quan trọng.

Cho nên mới liên tục rút ngắn thời gian quay ngược.

Hoặc là...... Đối phương chỉ đơn giản là không vừa mắt mình, muốn mượn cách này tiêu hao số lần quay ngược để gi.ết chế.t mình.

Nhưng khả năng này không cao lắm.

Vì người muốn giết mình nhất hẳn là Từ Thiên Ninh mới đúng.

Nhưng mặc kệ thế nào, hắn đều phải ngăn cản Trần Anh phí phạm cơ hội quay ngược thời gian.

Cho nên, Từ Thiên Ninh trở thành người chơi duy nhất có thể nhận nhiệm vụ đốt cháy thi thể.

Hắn tin tưởng Từ Thiên Ninh biết nên làm như thế nào, bởi vì, mạng sống của mọi người đều thắt chặt bên nhau.

Quan trọng hơn là, hắn có biện pháp lôi kéo Từ Thiên Ninh.

"Tôi đồng ý với anh Lý, để Từ Thiên Ninh đi đi." Phùng Thành Thư mở miệng nói.

Từ Thiên Ninh không ngờ Phùng Thành Thư lại đồng ý, nhưng sau đó hắn cũng hiểu rõ nguyên nhân.

Bởi vì với tình hình trước mắt, mình thật sự là sự lựa chọn duy nhất, Phùng Thành Thư không có lựa chọn nào khác.

Nhưng vấn đề là --

Hắn cần phải ở lại phòng chứa xác, đảm bảo nhiệm vụ có thể tiến hành thuận lợi.

"Anh không muốn?" Phùng Thành Thư dùng ánh mắt uy hiếp đánh giá Từ Thiên Ninh.

Từ Thiên Ninh tái mặt, cũng không biết là chột dạ hay là gì khác, trên trán toát ra một lớp mồ hôi mịn, vội vàng xua tay: "Không phải không muốn, chỉ là, tôi sợ tôi không thể hoàn thành nhiệm vụ này, ai cũng biết tôi còn nhát gan hơn cả Trần tiểu thư mà."

Phùng Thành Thư nghe vậy lập tức quay sang Hạ Nhạc Thiên: "Ngay cả chút tác dụng cuối cùng hắn cũng không có, anh vẫn muốn ngăn cản tôi giết hắn sao?"

Từ Thiên Ninh hốt hoảng trợn tròn mắt, không ngờ Phùng Thành Thư vẫn còn nung nấu ý định giết mình!

Hắn sợ hãi nhìn về phía Hạ Nhạc Thiên, đem hi vọng cuối cùng gửi gắm lên người Hạ Nhạc Thiên.

Hạ Nhạc Thiên nhún vai: "Tôi đồng ý với quan điểm của anh."

*
0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận