Danh sách Chapter
Chapter 372
Chapter 371
Chapter 370
Chapter 369
Chapter 368
Chapter 367
Chapter 366
Chapter 365
Chapter 364
Chapter 363
Chapter 362
Chapter 361
Chapter 360
Chapter 359
Chapter 358
Chapter 357
Chapter 356
Chapter 355
Chapter 354
Chapter 353
Chapter 352
Chapter 351
Chapter 350
Chapter 349
Chapter 348
Chapter 347
Chapter 346
Chapter 345
Chapter 344
Chapter 343
Chapter 342
Chapter 341
Chapter 340
Chapter 339
Chapter 338
Chapter 337
Chapter 336
Chapter 335
Chapter 334
Chapter 333
Chapter 332
Chapter 331
Chapter 330
Chapter 329
Chapter 328
Chapter 327
Chapter 326
Chapter 325
Chapter 324
Chapter 323
Chapter 322
Chapter 321
Chapter 320
Chapter 319
Chapter 318
Chapter 317
Chapter 316
Chapter 315
Chapter 314
Chapter 313
Chapter 312
Chapter 311
Chapter 310
Chapter 309
Chapter 308
Chapter 307
Chapter 306
Chapter 305
Chapter 304
Chapter 303
Chapter 302
Chapter 301
Chapter 300
Chapter 299
Chapter 298
Chapter 297
Chapter 296
Chapter 295
Chapter 294
Chapter 293
Chapter 292
Chapter 291
Chapter 290
Chapter 289
Chapter 288
Chapter 287
Chapter 286
Chapter 285
Chapter 284
Chapter 283
Chapter 282
Chapter 281
Chapter 280
Chapter 279
Chapter 278
Chapter 277
Chapter 276
Chapter 275
Chapter 274
Chapter 273
Chapter 272
Chapter 271
Chapter 270
Chapter 269
Chapter 268
Chapter 267
Chapter 266
Chapter 265
Chapter 264
Chapter 263
Chapter 262
Chapter 261
Chapter 260
Chapter 259
Chapter 258
Chapter 257
Chapter 256
Chapter 255
Chapter 254
Chapter 253
Chapter 252
Chapter 251
Chapter 250
Chapter 249
Chapter 248
Chapter 247
Chapter 246
Chapter 245
Chapter 244
Chapter 243
Chapter 242
Chapter 241
Chapter 240
Chapter 239
Chapter 238
Chapter 237
Chapter 236
Chapter 235
Chapter 234
Chapter 233
Chapter 232
Chapter 231
Chapter 230
Chapter 229
Chapter 228
Chapter 227
Chapter 226
Chapter 225
Chapter 224
Chapter 223
Chapter 222
Chapter 221
Chapter 220
Chapter 219
Chapter 218
Chapter 217
Chapter 216
Chapter 215
Chapter 214
Chapter 213
Chapter 212
Chapter 211
Chapter 210
Chapter 209
Chapter 208
Chapter 207
Chapter 206
Chapter 205
Chapter 204
Chapter 203
Chapter 202
Chapter 201
Hạ Nhạc Thiên lập tức chạy về phía phát ra tiếng hét, mà cảnh vật phía sau cậu cũng dần dần bị bóng tối nuốt hết.
Hạ Nhạc Thiên quay đầu liếc mắt nhìn cảnh tượng kỳ dị sau lưng, vẫn vững vàng chạy về phía trước.
Chợt, cách đó không xa có một bóng người đang cảnh giác mờ mịt nhìn quanh bốn phía, thẳng đến khi nàng nhìn thấy Hạ Nhạc Thiên đang chạy về phía mình, trên mặt chợt lộ ra vẻ kinh hỉ.
Nhưng dù vậy, nàng vẫn nhịn xuống không hô tên Hạ Nhạc Thiên, chạy vài bước lại gần Hạ Nhạc Thiên.
Bùi Anh có rất nhiều thắc mắc cần Hạ Nhạc Thiên giải đáp, nhưng trước hết nàng lại cẩn thận quan sát Hạ Nhạc Thiên từ trên xuống dưới, xác nhận Hạ Nhạc Thiên không bị thương mới thở phào.
Hạ Nhạc Thiên không nói chuyện, dùng tay ra hiệu Bùi Anh chạy theo mình.
Bùi Anh nhớ tới tiếng hét thê thảm mình nghe được lúc nãy, vội vàng gật đầu.
Cho dù đã đến lúc này, nàng vẫn giữ vững lý trí.
Hai người chạy song song nhau, không bao lâu, tiếng hét thê thảm kia càng lúc càng mỏng manh, cùng với tiếng đập đồ vật vang lên.
Khiến người khác cảm thấy cực kỳ bất an.
Hai người vội vàng tăng tốc, mãi đến cửa phòng chứa xác, bên trong vẫn còn tiếng động, cùng với giọng nữ cầu cứu mỏng manh đến gần như không nghe được.
Bùi Anh nhìn về phía Hạ Nhạc Thiên.
Hạ Nhạc Thiên ý bảo Bùi Anh trốn ra sau lưng mình, sau đó cẩn thận đẩy cửa hé ra một khe hở.
Cậu đoán rằng...... Có thể đây là hồi ức lúc còn sống của xác nữ thần bí kia.
Theo lý mà nói, hẳn là không có nguy hiểm.
Nhưng để phòng ngừa lật xe, Hạ Nhạc Thiên vẫn lấy bùa vàng ra phòng thân, sau đó nghiêng đầu nhìn vào phòng, cảnh tượng bên trong làm đồng tử Hạ Nhạc Thiên co rụt lại.
Một người phụ nữ mặc chiếc váy đỏ rách nát nửa quỳ nửa nằm trên mặt đất, mà trưởng quản Lý với gương mặt già nua mang theo nụ cười dễ gần đang vung gậy, nặng nề đánh vào hai chân người phụ nữ.
Người phụ nữ chết lặng, cũng có thể là đã suy nhược đến không thể giãy giụa, chỉ run rẩy nức nở.
"Ai cứu tôi......"
"Cứu tôi với......"
*
Hạ Nhạc Thiên quay đầu liếc mắt nhìn cảnh tượng kỳ dị sau lưng, vẫn vững vàng chạy về phía trước.
Chợt, cách đó không xa có một bóng người đang cảnh giác mờ mịt nhìn quanh bốn phía, thẳng đến khi nàng nhìn thấy Hạ Nhạc Thiên đang chạy về phía mình, trên mặt chợt lộ ra vẻ kinh hỉ.
Nhưng dù vậy, nàng vẫn nhịn xuống không hô tên Hạ Nhạc Thiên, chạy vài bước lại gần Hạ Nhạc Thiên.
Bùi Anh có rất nhiều thắc mắc cần Hạ Nhạc Thiên giải đáp, nhưng trước hết nàng lại cẩn thận quan sát Hạ Nhạc Thiên từ trên xuống dưới, xác nhận Hạ Nhạc Thiên không bị thương mới thở phào.
Hạ Nhạc Thiên không nói chuyện, dùng tay ra hiệu Bùi Anh chạy theo mình.
Bùi Anh nhớ tới tiếng hét thê thảm mình nghe được lúc nãy, vội vàng gật đầu.
Cho dù đã đến lúc này, nàng vẫn giữ vững lý trí.
Hai người chạy song song nhau, không bao lâu, tiếng hét thê thảm kia càng lúc càng mỏng manh, cùng với tiếng đập đồ vật vang lên.
Khiến người khác cảm thấy cực kỳ bất an.
Hai người vội vàng tăng tốc, mãi đến cửa phòng chứa xác, bên trong vẫn còn tiếng động, cùng với giọng nữ cầu cứu mỏng manh đến gần như không nghe được.
Bùi Anh nhìn về phía Hạ Nhạc Thiên.
Hạ Nhạc Thiên ý bảo Bùi Anh trốn ra sau lưng mình, sau đó cẩn thận đẩy cửa hé ra một khe hở.
Cậu đoán rằng...... Có thể đây là hồi ức lúc còn sống của xác nữ thần bí kia.
Theo lý mà nói, hẳn là không có nguy hiểm.
Nhưng để phòng ngừa lật xe, Hạ Nhạc Thiên vẫn lấy bùa vàng ra phòng thân, sau đó nghiêng đầu nhìn vào phòng, cảnh tượng bên trong làm đồng tử Hạ Nhạc Thiên co rụt lại.
Một người phụ nữ mặc chiếc váy đỏ rách nát nửa quỳ nửa nằm trên mặt đất, mà trưởng quản Lý với gương mặt già nua mang theo nụ cười dễ gần đang vung gậy, nặng nề đánh vào hai chân người phụ nữ.
Người phụ nữ chết lặng, cũng có thể là đã suy nhược đến không thể giãy giụa, chỉ run rẩy nức nở.
"Ai cứu tôi......"
"Cứu tôi với......"
*
0
0
đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Đăng nhập
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất
Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận