Danh sách Chapter

Chapter 384 Chapter 383 Chapter 382 Chapter 381 Chapter 380 Chapter 379 Chapter 378 Chapter 377 Chapter 376 Chapter 375 Chapter 374 Chapter 373 Chapter 372 Chapter 371 Chapter 370 Chapter 369 Chapter 368 Chapter 367 Chapter 366 Chapter 365 Chapter 364 Chapter 363 Chapter 362 Chapter 361 Chapter 360 Chapter 359 Chapter 358 Chapter 357 Chapter 356 Chapter 355 Chapter 354 Chapter 353 Chapter 352 Chapter 351 Chapter 350 Chapter 349 Chapter 348 Chapter 347 Chapter 346 Chapter 345 Chapter 344 Chapter 343 Chapter 342 Chapter 341 Chapter 340 Chapter 339 Chapter 338 Chapter 337 Chapter 336 Chapter 335 Chapter 334 Chapter 333 Chapter 332 Chapter 331 Chapter 330 Chapter 329 Chapter 328 Chapter 327 Chapter 326 Chapter 325 Chapter 324 Chapter 323 Chapter 322 Chapter 321 Chapter 320 Chapter 319 Chapter 318 Chapter 317 Chapter 316 Chapter 315 Chapter 314 Chapter 313 Chapter 312 Chapter 311 Chapter 310 Chapter 309 Chapter 308 Chapter 307 Chapter 306 Chapter 305 Chapter 304 Chapter 303 Chapter 302 Chapter 301 Chapter 300 Chapter 299 Chapter 298 Chapter 297 Chapter 296 Chapter 295 Chapter 294 Chapter 293 Chapter 292 Chapter 291 Chapter 290 Chapter 289 Chapter 288 Chapter 287 Chapter 286 Chapter 285 Chapter 284 Chapter 283 Chapter 282 Chapter 281 Chapter 280 Chapter 279 Chapter 278 Chapter 277 Chapter 276 Chapter 275 Chapter 274 Chapter 273 Chapter 272 Chapter 271 Chapter 270 Chapter 269 Chapter 268 Chapter 267 Chapter 266 Chapter 265 Chapter 264 Chapter 263 Chapter 262 Chapter 261 Chapter 260 Chapter 259 Chapter 258 Chapter 257 Chapter 256 Chapter 255 Chapter 254 Chapter 253 Chapter 252 Chapter 251 Chapter 250 Chapter 249 Chapter 248 Chapter 247 Chapter 246 Chapter 245 Chapter 244 Chapter 243 Chapter 242 Chapter 241 Chapter 240 Chapter 239 Chapter 238 Chapter 237 Chapter 236 Chapter 235 Chapter 234 Chapter 233 Chapter 232 Chapter 231 Chapter 230 Chapter 229 Chapter 228 Chapter 227 Chapter 226 Chapter 225 Chapter 224 Chapter 223 Chapter 222 Chapter 221 Chapter 220 Chapter 219 Chapter 218 Chapter 217 Chapter 216 Chapter 215 Chapter 214 Chapter 213 Chapter 212 Chapter 211 Chapter 210 Chapter 209 Chapter 208 Chapter 207 Chapter 206 Chapter 205 Chapter 204 Chapter 203 Chapter 202 Chapter 201 Chapter 200 Chapter 199 Chapter 198 Chapter 197 Chapter 196
Chapter 196 Chapter sau

Editor: Nha Đam


Tớ mới tìm được raw hoàn chỉnh nên edit thêm chương ở quyển 1 nhưng mà quyển 1 tối đa 200 chương mất rồi nên đành phải xóa 1 chương  ở quyển 1 và up sang quyển 2.


Bà tác giả này viết chiếc truyện ngây thơ đến tột độ như này mà lại còn bị ẩn chương nữa. Chả thể hiểu nổi 😂


~~~~~~~~~~~~~~


Phong Thiển: "Vậy ngươi làm cách nào tìm được nó?"


Chưởng quầy: "..."


Tại sao cô nương này không làm theo kịch bản?


Phong Thiển nhìn xuống.


Cảm thấy nó khá ổn.


Tốt.


Phiền nhất là khi chọn lễ vật.


Ngay khi Phong Thiển đang chuẩn bị tính tiền, một cô nương mặc áo tím đột nhiên lao ra như gió, trực tiếp lấy ngọc bội trên tay cô.


Phong Thiển: "..."


Cô nương áo tím: "Chưởng quầy, ta muốn miếng ngọc bội này, tính tiền!"


Chưởng quỹ: "?!"


Hắn khó xử nhìn Phong Thiển một cái, nhẹ giọng nói: "Cô nương à, miếng ngọc bội này đã được vị cô nương này chọn trước rồi."


Cô nương áo tím cau mày nhìn về phía Phong Thiển.


Sau khi nhìn thoáng qua khuôn mặt quá mức xinh đẹp của đối phương, cô ta không khỏi nhíu mày lần nữa: "Nàng ta còn chưa nói muốn mua."


"Nhưng ..." Chưởng quỹ ngập ngừng.


Cô nương áo tím nóng nảy: "Chưởng quầy, ngươi có bán hay không? Miếng ngọc bội này, bổn quận chúa đã sớm nhìn trúng nó rồi!"


Cô nương áo tím nói rõ thân phận, lòng bàn tay của chưởng quầy bắt đầu đổ mồ hôi.


Quận chúa.


Cũng dễ gì gì đắc tội ...


Phong Thiển nhàn nhạt nhìn vị quận chúa này, nhưng không phát biểu ý kiến.


Đối phương hình như đã nhìn thấy cái gì, mắt sáng lên, nhanh chóng đi đến bên kia.


Phong Thiển nhìn về phía đó.


Một nam nhân.


Cẩm hoa y phục.


"Thái tử ca ca, sao huynh lại ở đây?" Cô nương áo tím yêu kiều nói.


Người được gọi là thái tử hơi ngạc nhiên và mỉm cười: "Thì ra là Huỳnh Nhi."


Cô nương áo tím khoác tay thái tử một cách âu yếm, sau đó đến bên Phong Thiển.


Cô ta dùng giọng điệu cáo trạng: "Thái tử ca ca, Huỳnh Nhi muốn mua miếng ngọc bội này cho huynh, nhưng chưởng quầy lại từ chối."


Chưởng quầy: "!"


Mẹ nó, Thái tử!


Hắn vội vàng quỳ xuống: "Thảo dân bái kiến Thái tử điện hạ."


Thái tử liếc mắt nhìn chưởng quầy, trầm giọng nói: "Miễn lễ."


"Chuyện gì vậy?" Thái tử hỏi chưởng quầy.


Chưởng quầy đổ mồ hôi hột giải thích: "Thật ra là như thế này, thưa thái tử, miếng ngọc bội này ban đầu là do cô nương này chọn trước, nhưng ... nhưng ... Quận chúa lại muốn lấy nó."


Càng nói về sau, lời nói đều ấp a ấp úng.


Một vị là Thái tử. một vị là Quận chúa.


Đều không thể đắc tội được!


Sau đó thái tử hướng mắt sang cô nương bên cạnh.


Chỉ liếc nhìn một cái nhưng lại làm hắn ngây ngẩn cả người.


Sau đó, càng nhìn càng thấy quen thuộc.


"Thiển Thiển?"


Hắn ngập ngừng nói ra.


Phong Thiển: "..."


Cô ngẩn người.


Cô khi nào quen biết Thái tử vậy?


Sau đó, đối phương tiếp tục nói: "Nàng không nhớ ta sao? Ta là Quân Kỳ!"


Phong Thiển: "..."


Cô suy tư một lúc.


Oh.


Tiểu tử đó?


Bây giờ đã làm Thái tử rồi cơ à?


"Ừ." Phong Thiển nhàn nhạt trả lời.


Quân Kỳ trông rất phấn khích.


Phong Thiển đang ở trong trường, tắt một phát nhảy lớp.


Từ cùng học với một đám loi choi loắt choắt, đến học với một nhóm thiếu niên và thiếu nữ, cuối cùng là học với các vị quan viên.


Còn về việc tại sao phải học với các vị quan viên?


Các quy tắc do bệ hạ đặt ra, còn sống thì còn phải học.


Vào thời điểm đó, một nhóm người lớn và một cô gái nhỏ cùng nhau ngồi trong lớp học và nghe giảng bài, loại cảm giác này thật vi diệu.


Cố tình cô gái đó học bất cứ cái gì cũng đều hơn bọn họ.


Quần thần: "!"


Cô bé trong phủ Quốc sư đáng sợ như vậy ư?


Sau đó, khi Phong Thiển đã học được tất cả những gì Phu tử có thể dạy, cô rốt cuộc cũng quang vinh tốt nghiệp, thành công trở lại cuộc sống lười biếng.


Khi đó, cô mới chín tuổi.


Vì thế......


Người dân cả nước đều biết cô gái nhỏ trong phủ Quốc sư là một thiên tài.


OMG, thực sự quá trâu bò rồi.


Kể từ đó, Quân Kỳ không bao giờ gặp lại Phong Thiển nữa.


Ngay cả khi hắn đến nhà của phủ Quốc sư để bái kiến, hắn cũng không gặp Phong Thiển.


Hắn luôn cảm thấy rằng Quốc sư đại nhân dường như đã cố ý ngăn cản không cho hắn nhìn thấy.


Mặc dù, có vẻ như Quốc sư đại nhân cũng không có lý do gì để làm điều này.


**********


Các tình yêu vote nhiệt tình vào để editor có động lực nhanh chóng ra chương mới nhé



٩(●˙▿˙●)۶...⋆ฺ

Chapter 196 Chapter sau
0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận