Danh sách Chapter

Chapter 384 Chapter 383 Chapter 382 Chapter 381 Chapter 380 Chapter 379 Chapter 378 Chapter 377 Chapter 376 Chapter 375 Chapter 374 Chapter 373 Chapter 372 Chapter 371 Chapter 370 Chapter 369 Chapter 368 Chapter 367 Chapter 366 Chapter 365 Chapter 364 Chapter 363 Chapter 362 Chapter 361 Chapter 360 Chapter 359 Chapter 358 Chapter 357 Chapter 356 Chapter 355 Chapter 354 Chapter 353 Chapter 352 Chapter 351 Chapter 350 Chapter 349 Chapter 348 Chapter 347 Chapter 346 Chapter 345 Chapter 344 Chapter 343 Chapter 342 Chapter 341 Chapter 340 Chapter 339 Chapter 338 Chapter 337 Chapter 336 Chapter 335 Chapter 334 Chapter 333 Chapter 332 Chapter 331 Chapter 330 Chapter 329 Chapter 328 Chapter 327 Chapter 326 Chapter 325 Chapter 324 Chapter 323 Chapter 322 Chapter 321 Chapter 320 Chapter 319 Chapter 318 Chapter 317 Chapter 316 Chapter 315 Chapter 314 Chapter 313 Chapter 312 Chapter 311 Chapter 310 Chapter 309 Chapter 308 Chapter 307 Chapter 306 Chapter 305 Chapter 304 Chapter 303 Chapter 302 Chapter 301 Chapter 300 Chapter 299 Chapter 298 Chapter 297 Chapter 296 Chapter 295 Chapter 294 Chapter 293 Chapter 292 Chapter 291 Chapter 290 Chapter 289 Chapter 288 Chapter 287 Chapter 286 Chapter 285 Chapter 284 Chapter 283 Chapter 282 Chapter 281 Chapter 280 Chapter 279 Chapter 278 Chapter 277 Chapter 276 Chapter 275 Chapter 274 Chapter 273 Chapter 272 Chapter 271 Chapter 270 Chapter 269 Chapter 268 Chapter 267 Chapter 266 Chapter 265 Chapter 264 Chapter 263 Chapter 262 Chapter 261 Chapter 260 Chapter 259 Chapter 258 Chapter 257 Chapter 256 Chapter 255 Chapter 254 Chapter 253 Chapter 252 Chapter 251 Chapter 250 Chapter 249 Chapter 248 Chapter 247 Chapter 246 Chapter 245 Chapter 244 Chapter 243 Chapter 242 Chapter 241 Chapter 240 Chapter 239 Chapter 238 Chapter 237 Chapter 236 Chapter 235 Chapter 234 Chapter 233 Chapter 232 Chapter 231 Chapter 230 Chapter 229 Chapter 228 Chapter 227 Chapter 226 Chapter 225 Chapter 224 Chapter 223 Chapter 222 Chapter 221 Chapter 220 Chapter 219 Chapter 218 Chapter 217 Chapter 216 Chapter 215 Chapter 214 Chapter 213 Chapter 212 Chapter 211 Chapter 210 Chapter 209 Chapter 208 Chapter 207 Chapter 206 Chapter 205 Chapter 204 Chapter 203 Chapter 202 Chapter 201 Chapter 200 Chapter 199 Chapter 198 Chapter 197 Chapter 196

Editor: Nha Đam


Edit truyện kia hơi khó nên chán chán lại lôi ra edit thử xem. Chương đầu này cũng chả có gì đâu, mn thích đọc thì đọc nhé, k thì đợi tớ đăng tầm 3 4  chương rồi hẵng đọc 😙


Định không đăng nhưng mà từ trước đến giờ tớ không thích ém chương, edit chương nào đăng chương đấy luôn nên vẫn đăng cho mn cùng đọc (~ ̄▽ ̄)~


________________


Đêm tối.


Trăng tròn giữa trời cao.


Một đêm yên tĩnh mang theo nhiệt độ cót chút lạnh.


Hương thơm của hoa hồng tràn ngập trong không khí.


Thỉnh thoảng, có một vài con dơi vỗ vánh bay lượn trên không.


Ở một nơi xa.


Tòa lâu đài cổ kính ẩn hiện trong sương, như ẩn như hiện.


Âm trầm cổ kính.


Mang theo sắc thái chết chóc.


Khi Phong Thiển vừa đến thế giới này, đây là những gì mà cô nhìn thấy được.


Tay có chút đau.


Cô gái nhìn xuống.


Đeo một đôi còng bạc lạnh lẽo đang đeo trên cổ tay trắng trẻo của cô.


Phản chiếu một chút ánh trăng mờ ảo.


Có chút lạnh.


Phong Thiển không khỏi sững sờ, và nhìn xung quanh.


Bây giờ cô đang ở trong một nhóm các cô gái phương Tây.


Tất cả mọi người, bao gồm cả cô, đang mặc một chiếc váy voan mỏng có thắt lưg.


Bờ vai lộ ra nên hơi lạnh.


Mọi người đều xếp hàng một cách trật tự.


Phong Thiển nhìn xung quanh, có khoảng mấy chục người.


Các cô gái đều cúi đầu.


Đi theo con đường của của mình một cách ngoan ngoãn.


Trong không khí chỉ có tiếng bước chân rất nhẹ, ngoài cái này ra thì đều yên tĩnh tĩnh giống như chết chóc.


Bây giờ, cô không biết hình cảnh này là sao, Phong Thiển không nhận tiếp thu ký ức.


Chỉ theo đội ngũ đi về phía trước.


Tuy nhiên, còng trên cổ tay thực sự rất nặng.


Da của nguyên chủ vừa trắng vừa mềm mại.


Lúc này trên cổ tay của cô ấy đã xuất hiện một mảnh màu đỏ.


Phong Thiển cúi đầu, cũng mặc kệ nó.


Đội ngũ vẫn đi về phía trước.


Đang dần tiến gần hơn về lâu đài phía xa kia.


Hai bên đường, màn sương mờ màu tím lơ lửng thành lớp sát mặt đất.


Đồng thời cũng có hoa hồng nở khắp nơi.


Không khí tràn ngập hương hoa hồng nồng nàn.


Đã được một thời gian dài.


Cuối cùng đã đến gần lâu đài.


Phong Thiển đứng ở giữa hàng, không thể nhìn thấy cảnh tượng trước mặt.


Chỉ cần nghe một tiếng...


Kẽo kẹt.


Cánh cửa lâu đài từ từ được mở ra.


Đội ngũ cũng bắt đầu di chuyển.


Sau khi mọi người vào lâu đài, cánh cổng cũng được đóng chặt.


Các cô gái cúi đầu và đứng yên.


Được sắp xếp thành một hàng.


Phong Thiển liếc nhìn đám người hai bên, chớp chớp mắt, cúi đầu ngoan ngoãn nhìn sàn nhà sạch đẹp trên mặt đất.


Sau một lúc.


Có tiếng bước chân truyền đến.


Tiếp theo là hương hoa hồng thoang thoảng.


Phong Thiển nhẹ nhàng khịt mũi.


Có chút bối rối xoẹt qua mắt cô.


Dường như ngay từ khi đặt chân đến thế giới này đã bị vây quanh bởi loại hương hoa hồng này.


Đúng như Phong Thiển đang nghĩ, những người ở đó nói, "Trước tiên hãy sắp xếp phòng cho những người hiến tế máu."


Có người đáp lại: "Vâng, thưa đại nhân."


Người được gọi là đại nhân, nhẹ nhàng ừ một tiếng, không nhanh không chậm rời đi.


Phong Thiển ngước mắt lên và liếc nhìn một cách cẩn thận.


Chỉ thấy bóng dáng.


Là một người đàn ông.


Đối phương có mái tóc bạch kim, bước đi thanh nhã.


Phong Thiển nhìn thoáng qua rồi cúi đầu xuống.


Giọng người phía trước lạnh nhạt: "Mấy người đều đi theo đi."


Vì thế...


Đội ngũ tiếp tục tiến về phía trước.


Tổng cộng có 31 người.


Hai người ở chung phòng, một người ở một mình.


Vì Phong Thiển là người duy nhất có mái tóc đen và đôi mắt đen trong số 31 người này nên tất nhiên cô được xếp một phòng riêng.


Một người phụ nữ xinh đẹp dẫn Phong Thiển vào phòng.


Phòng không lớn cũng không nhỏ, nhưng cũng được trang trí rất đẹp.


Người phụ nữ nói với Phong Thiển các quy tắc.


Rất nhiều.


Tuy nhiên, điểm quan trọng nhất đó là —— đừng cố trốn thoát và đừng đến gần Điện phía Bắc.


Phong Thiển vẫn đang trong tình trạng không rõ tình cảnh bên ngoài, nhưng cô chỉ có thể ngoan ngoãn gật đầu đồng ý.


Người phụ nữ nhìn Phong Thiển một cái, rồi tháo xiềng xích trên tay ra.


Cảnh báo: "Khi cô đến được huyết tộc, đừng cố trốn thoát. Cái giá phải trả của việc trốn thoát không phải là thứ cô có thể chịu được."


Giọng người phụ nữ rất lạnh lùng.


____





0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận