Danh sách Chapter
Chapter 384
Chapter 383
Chapter 382
Chapter 381
Chapter 380
Chapter 379
Chapter 378
Chapter 377
Chapter 376
Chapter 375
Chapter 374
Chapter 373
Chapter 372
Chapter 371
Chapter 370
Chapter 369
Chapter 368
Chapter 367
Chapter 366
Chapter 365
Chapter 364
Chapter 363
Chapter 362
Chapter 361
Chapter 360
Chapter 359
Chapter 358
Chapter 357
Chapter 356
Chapter 355
Chapter 354
Chapter 353
Chapter 352
Chapter 351
Chapter 350
Chapter 349
Chapter 348
Chapter 347
Chapter 346
Chapter 345
Chapter 344
Chapter 343
Chapter 342
Chapter 341
Chapter 340
Chapter 339
Chapter 338
Chapter 337
Chapter 336
Chapter 335
Chapter 334
Chapter 333
Chapter 332
Chapter 331
Chapter 330
Chapter 329
Chapter 328
Chapter 327
Chapter 326
Chapter 325
Chapter 324
Chapter 323
Chapter 322
Chapter 321
Chapter 320
Chapter 319
Chapter 318
Chapter 317
Chapter 316
Chapter 315
Chapter 314
Chapter 313
Chapter 312
Chapter 311
Chapter 310
Chapter 309
Chapter 308
Chapter 307
Chapter 306
Chapter 305
Chapter 304
Chapter 303
Chapter 302
Chapter 301
Chapter 300
Chapter 299
Chapter 298
Chapter 297
Chapter 296
Chapter 295
Chapter 294
Chapter 293
Chapter 292
Chapter 291
Chapter 290
Chapter 289
Chapter 288
Chapter 287
Chapter 286
Chapter 285
Chapter 284
Chapter 283
Chapter 282
Chapter 281
Chapter 280
Chapter 279
Chapter 278
Chapter 277
Chapter 276
Chapter 275
Chapter 274
Chapter 273
Chapter 272
Chapter 271
Chapter 270
Chapter 269
Chapter 268
Chapter 267
Chapter 266
Chapter 265
Chapter 264
Chapter 263
Chapter 262
Chapter 261
Chapter 260
Chapter 259
Chapter 258
Chapter 257
Chapter 256
Chapter 255
Chapter 254
Chapter 253
Chapter 252
Chapter 251
Chapter 250
Chapter 249
Chapter 248
Chapter 247
Chapter 246
Chapter 245
Chapter 244
Chapter 243
Chapter 242
Chapter 241
Chapter 240
Chapter 239
Chapter 238
Chapter 237
Chapter 236
Chapter 235
Chapter 234
Chapter 233
Chapter 232
Chapter 231
Chapter 230
Chapter 229
Chapter 228
Chapter 227
Chapter 226
Chapter 225
Chapter 224
Chapter 223
Chapter 222
Chapter 221
Chapter 220
Chapter 219
Chapter 218
Chapter 217
Chapter 216
Chapter 215
Chapter 214
Chapter 213
Chapter 212
Chapter 211
Chapter 210
Chapter 209
Chapter 208
Chapter 207
Chapter 206
Chapter 205
Chapter 204
Chapter 203
Chapter 202
Chapter 201
Chapter 200
Chapter 199
Chapter 198
Chapter 197
Chapter 196
Editor: Nha Đam
Các nữ quan nhìn nhau, không ai phản đối hành vi không mở hậu cung của Bệ hạ.
...
Một tháng sau.
Đại hôn của Nữ Vương Phong Nguyên Quốc, cưới phượng quân.
Tân hôn của Nữ Vương, cả nước chúc mừng, nghi thức long trọng.
Lịch sử các triều đại đều như thế
Tuy nhiên, hôn lễ của Nữ Vương hôm nay có một chút khác biệt so với mọi khi.
Đó là - Nữ Vương tuyên bố rằng trong hậu cung chỉ có một mình Phượng Quân.
Một đời một kiếp một đôi người.
Người dân kinh thành kinh ngạc, khi nghe thấy tin tức này thì mọi người không ai tin.
Ngồi ở vị trí Nữ Vương, nữ nhân nào có thể cưỡng lại được cám dỗ mà chỉ cưới một người, nhiều ít kiểu gì cũng phải nạp vài hầu quân.
Mà sau đó, Nữ Vương tự mình chiêu cáo với thiên hạ.
Ngay hôn lễ với Phượng cũng được thực hiện theo tiêu chuẩn tốt nhất.
Cái gì cũng là tốt nhất.
Còn lộng lẫy và hoành tráng hơn cả hôn lễ cưới phượng quân của Nữ Vương bình thường.
Hàng cây ở hai bên đường phố của hoàng thành đều được buộc những dải lụa đỏ.
Hàng quán hai bên đường cũng được Nữ Vương cấp đèn trang trí.
Ngày cưới phượng quân ấy.
Chiêng trống vang trời, các tửu lâu đều miễn phí.
Khắp nơi đều ăn mừng.
Kiệu đón phượng quân dừng lại ở cổng phủ Thừa tướng, Thừa tướng trong bộ hỉ phục màu đỏ, dung nhan tuấn mỹ ẩn dưới tấm khăn trùm đầu màu đỏ.
Trên khăn thêu hoa văn phượng hoàng tinh xảo, có tua đỏ rủ xuống mép khăn.
Khuynh Dạ từ từ bước lên kiệu đến cung điện giữa tiếng chiêng trống vang trời.
Theo phép tắc, Phong Thiển phải mời rượu trong tiệc cưới.
Khi trời tối hẳn, mới có thể vào phòng tân hôn để vén khăn trùm đầu.
Cô mặc bộ hỉ phục màu đỏ, gương mặt trang điểm nhẹ nhàng.
Mái tóc được quần lên, trên đầu đội một chiếc mũ phượng lộng lẫy.
Nữ vương cầm ly rượu và chậm rãi bước tới nâng ly chúc mừng.
Mỗi lần, cô chỉ uống một chút rượu.
Một lượng rất nhỏ.
Phong Thiển không muốn uống quá nhiều như lần trước, cuối cùng ngủ thiếp đi.
Hôm nay còn là đêm tân hôn, không thể uống say xỉn được.
Nữ Vương tiếp tục đi về phía khác để nâng ly chúc mừng, vừa mới bước được một bước thì đã có một nữ quan ngăn Bệ hạ lại.
Đối phương thì thầm: "Bệ hạ, Phượng quân nhờ thần nhắc ngài phải nhanh chóng vào động phòng."
Nghe thấy vậy, Phong Thiển chớp mắt.
Bối rối: "Có thể về sớm được à?"
Nữ quan gật đầu, "Đương nhiên có thể."
Cả quốc gia là của ngài, ngài là Bệ hạ, ngài có thể vào động phòng bất cứ lúc nào muốn.
Nữ quan thầm nghĩ.
Trước đó, Thừa tướng bí mật gửi cho nàng một bức thư.
Thế mà bảo nàng nhắc nhở nữ vương sớm vào động phòng.
Vẻ mặt nữ quan phức tạp.
Không còn cách nào, vẫn phải thông báo cho Bệ hạ.
Nữ Vương chớp chớp mắt, nhẹ giọng nói: "Vậy ta đi về động phòng trước."
Nữ quan nở một nụ cười tiêu chuẩn.
Ngài mau đi đi, đừng để cho thừa tướng đại nhân chờ đợi.
Nữ vương đỡ mũ phượng trên đầu, xách váy đi về phía tẩm điện của mình.
Lúc này rất yên tĩnh.
Khi cô đẩy cửa, có một âm thanh kẽo kẹt rõ ràng.
Phá vỡ sự im lặng trong không khí.
Trên giường, lần đầu tiên Thừa tướng ngồi yên lặng và trật tự, ngón tay thon bắt chéo đặt trên chân.
Nghe thấy tiếng đẩy cửa, đầu ngón tay hắn khẽ nhúc nhích.
Trong đôi mắt lóe lên một tia sáng.
Phong Thiển đóng cửa và đi đến giường.
Cô cầm chiếc gậy bên cạnh bàn lên và cẩn thận nâng chiếc khăn trùm đầu màu đỏ lên trên đầu thiếu niên.
Khăn rơi xuống, lộ ra dung mạo tuyệt đẹp của thiếu niên.
Mặc dù đã nhìn nó nhiều lần, Phong Thiển không thể không ngây ngốc một lúc.
Khuynh Dạ ngước mắt lên nhìn cô, đôi môi mỏng mím nhẹ.
Thiếu niên rãi cầm ly rượu bên cạnh lên, câu môi nói với Nữ Vương trước mặt: "Thê chỉ, chúng ta uống rượu giao bôi sẽ khác biệt một chút."
Phong Thiển tự hỏi: "Khác ở đâu?"
Các nữ quan nhìn nhau, không ai phản đối hành vi không mở hậu cung của Bệ hạ.
...
Một tháng sau.
Đại hôn của Nữ Vương Phong Nguyên Quốc, cưới phượng quân.
Tân hôn của Nữ Vương, cả nước chúc mừng, nghi thức long trọng.
Lịch sử các triều đại đều như thế
Tuy nhiên, hôn lễ của Nữ Vương hôm nay có một chút khác biệt so với mọi khi.
Đó là - Nữ Vương tuyên bố rằng trong hậu cung chỉ có một mình Phượng Quân.
Một đời một kiếp một đôi người.
Người dân kinh thành kinh ngạc, khi nghe thấy tin tức này thì mọi người không ai tin.
Ngồi ở vị trí Nữ Vương, nữ nhân nào có thể cưỡng lại được cám dỗ mà chỉ cưới một người, nhiều ít kiểu gì cũng phải nạp vài hầu quân.
Mà sau đó, Nữ Vương tự mình chiêu cáo với thiên hạ.
Ngay hôn lễ với Phượng cũng được thực hiện theo tiêu chuẩn tốt nhất.
Cái gì cũng là tốt nhất.
Còn lộng lẫy và hoành tráng hơn cả hôn lễ cưới phượng quân của Nữ Vương bình thường.
Hàng cây ở hai bên đường phố của hoàng thành đều được buộc những dải lụa đỏ.
Hàng quán hai bên đường cũng được Nữ Vương cấp đèn trang trí.
Ngày cưới phượng quân ấy.
Chiêng trống vang trời, các tửu lâu đều miễn phí.
Khắp nơi đều ăn mừng.
Kiệu đón phượng quân dừng lại ở cổng phủ Thừa tướng, Thừa tướng trong bộ hỉ phục màu đỏ, dung nhan tuấn mỹ ẩn dưới tấm khăn trùm đầu màu đỏ.
Trên khăn thêu hoa văn phượng hoàng tinh xảo, có tua đỏ rủ xuống mép khăn.
Khuynh Dạ từ từ bước lên kiệu đến cung điện giữa tiếng chiêng trống vang trời.
Theo phép tắc, Phong Thiển phải mời rượu trong tiệc cưới.
Khi trời tối hẳn, mới có thể vào phòng tân hôn để vén khăn trùm đầu.
Cô mặc bộ hỉ phục màu đỏ, gương mặt trang điểm nhẹ nhàng.
Mái tóc được quần lên, trên đầu đội một chiếc mũ phượng lộng lẫy.
Nữ vương cầm ly rượu và chậm rãi bước tới nâng ly chúc mừng.
Mỗi lần, cô chỉ uống một chút rượu.
Một lượng rất nhỏ.
Phong Thiển không muốn uống quá nhiều như lần trước, cuối cùng ngủ thiếp đi.
Hôm nay còn là đêm tân hôn, không thể uống say xỉn được.
Nữ Vương tiếp tục đi về phía khác để nâng ly chúc mừng, vừa mới bước được một bước thì đã có một nữ quan ngăn Bệ hạ lại.
Đối phương thì thầm: "Bệ hạ, Phượng quân nhờ thần nhắc ngài phải nhanh chóng vào động phòng."
Nghe thấy vậy, Phong Thiển chớp mắt.
Bối rối: "Có thể về sớm được à?"
Nữ quan gật đầu, "Đương nhiên có thể."
Cả quốc gia là của ngài, ngài là Bệ hạ, ngài có thể vào động phòng bất cứ lúc nào muốn.
Nữ quan thầm nghĩ.
Trước đó, Thừa tướng bí mật gửi cho nàng một bức thư.
Thế mà bảo nàng nhắc nhở nữ vương sớm vào động phòng.
Vẻ mặt nữ quan phức tạp.
Không còn cách nào, vẫn phải thông báo cho Bệ hạ.
Nữ Vương chớp chớp mắt, nhẹ giọng nói: "Vậy ta đi về động phòng trước."
Nữ quan nở một nụ cười tiêu chuẩn.
Ngài mau đi đi, đừng để cho thừa tướng đại nhân chờ đợi.
Nữ vương đỡ mũ phượng trên đầu, xách váy đi về phía tẩm điện của mình.
Lúc này rất yên tĩnh.
Khi cô đẩy cửa, có một âm thanh kẽo kẹt rõ ràng.
Phá vỡ sự im lặng trong không khí.
Trên giường, lần đầu tiên Thừa tướng ngồi yên lặng và trật tự, ngón tay thon bắt chéo đặt trên chân.
Nghe thấy tiếng đẩy cửa, đầu ngón tay hắn khẽ nhúc nhích.
Trong đôi mắt lóe lên một tia sáng.
Phong Thiển đóng cửa và đi đến giường.
Cô cầm chiếc gậy bên cạnh bàn lên và cẩn thận nâng chiếc khăn trùm đầu màu đỏ lên trên đầu thiếu niên.
Khăn rơi xuống, lộ ra dung mạo tuyệt đẹp của thiếu niên.
Mặc dù đã nhìn nó nhiều lần, Phong Thiển không thể không ngây ngốc một lúc.
Khuynh Dạ ngước mắt lên nhìn cô, đôi môi mỏng mím nhẹ.
Thiếu niên rãi cầm ly rượu bên cạnh lên, câu môi nói với Nữ Vương trước mặt: "Thê chỉ, chúng ta uống rượu giao bôi sẽ khác biệt một chút."
Phong Thiển tự hỏi: "Khác ở đâu?"
0
0
đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Đăng nhập
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất
Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận