Danh sách Chapter
Chapter 200
Chapter 199
Chapter 198
Chapter 197
Chapter 196
Chapter 195
Chapter 194
Chapter 193
Chapter 192
Chapter 191
Chapter 190
Chapter 189
Chapter 188
Chapter 187
Chapter 186
Chapter 185
Chapter 184
Chapter 183
Chapter 182
Chapter 181
Chapter 180
Chapter 179
Chapter 178
Chapter 177
Chapter 176
Chapter 175
Chapter 174
Chapter 173
Chapter 172
Chapter 171
Chapter 170
Chapter 169
Chapter 168
Chapter 167
Chapter 166
Chapter 165
Chapter 164
Chapter 163
Chapter 162
Chapter 161
Chapter 160
Chapter 159
Chapter 158
Chapter 157
Chapter 156
Chapter 155
Chapter 154
Chapter 153
Chapter 152
Chapter 151
Chapter 150
Chapter 149
Chapter 148
Chapter 147
Chapter 146
Chapter 145
Chapter 144
Chapter 143
Chapter 142
Chapter 141
Chapter 140
Chapter 139
Chapter 138
Chapter 137
Chapter 136
Chapter 135
Chapter 134
Chapter 133
Chapter 132
Chapter 131
Chapter 130
Chapter 129
Chapter 128
Chapter 127
Chapter 126
Chapter 125
Chapter 124
Chapter 123
Chapter 122
Chapter 121
Chapter 120
Chapter 119
Chapter 118
Chapter 117
Chapter 116
Chapter 115
Chapter 114
Chapter 113
Chapter 112
Chapter 111
Chapter 110
Chapter 109
Chapter 108
Chapter 107
Chapter 106
Chapter 105
Chapter 104
Chapter 103
Chapter 102
Chapter 101
Chapter 100
Chapter 99
Chapter 98
Chapter 97
Chapter 96
Chapter 95
Chapter 94
Chapter 93
Chapter 92
Chapter 91
Chapter 90
Chapter 89
Chapter 88
Chapter 87
Chapter 86
Chapter 85
Chapter 84
Chapter 83
Chapter 82
Chapter 81
Chapter 80
Chapter 79
Chapter 78
Chapter 77
Chapter 76
Chapter 75
Chapter 74
Chapter 73
Chapter 72
Chapter 71
Chapter 70
Chapter 69
Chapter 68
Chapter 67
Chapter 66
Chapter 65
Chapter 64
Chapter 63
Chapter 62
Chapter 61
Chapter 60
Chapter 59
Chapter 58
Chapter 57
Chapter 56
Chapter 55
Chapter 54
Chapter 53
Chapter 52
Chapter 51
Chapter 50
Chapter 49
Chapter 48
Chapter 47
Chapter 46
Chapter 45
Chapter 44
Chapter 43
Chapter 42
Chapter 41
Chapter 40
Chapter 39
Chapter 38
Chapter 37
Chapter 36
Chapter 35
Chapter 34
Chapter 33
Chapter 32
Chapter 31
Chapter 30
Chapter 29
Chapter 28
Chapter 27
Chapter 26
Chapter 25
Chapter 24
Chapter 23
Chapter 22
Chapter 21
Chapter 20
Chapter 19
Chapter 18
Chapter 17
Chapter 16
Chapter 15
Chapter 14
Chapter 13
Chapter 12
Chapter 11
Chapter 10
Chapter 9
Chapter 8
Chapter 7
Chapter 6
Chapter 5
Chapter 4
Chapter 3
Chapter 2
Chapter 1
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mặc Ảnh đỏ mặt, vừa mắng, vừa gửi ảnh cho các tạp chí và trang web lớn của Hàng Thành...
Mặt khác, rất nhanh cô đã định vị được vị trí Trần Tây Hoa kim ốc tàng kiều, cũng gửi định vị cho các toà soạn.
Báo chiều Hàng Thành, trung tâm truyền thông, chủ biên Trần Phóng đang lướt Weibo. Đột nhiên nhìn thấy trong hộp thư xuất hiện một thư mới.
"Lại là thư rác."
Nhưng sau khi mở tin nhắn ra, Trần Phóng sửng sốt, sau đó hai mắt tỏa sáng, cả người kích động đều run rẩy!
Anh ta đứng bật dậy, "Nhanh, đều đừng làm việc, dẫn người đi tung tin nóng với tôi!"
Trong nhất thời, báo chiều Hàng Thành bị tin nóng đột nhiên xuất hiện này làm nổ tung...
Mà cùng lúc đó, các trang web truyền thông lớn khác cũng nhận được tin nhắn của Mặc Ảnh. Bọn họ cũng phản ứng như Trần Phóng, nhao nhao tung ra đội ngũ cực mạnh của mình...
Bên bờ sông Hàng Thành, trong một biệt thự.
Trên giường có hai bóng người đang quần nhau, thật lâu sau trong phòng mới ngừng lại.
Trần Tây Hoa châm một điếu thuốc, tựa vào đầu giường như đang suy nghĩ cái gì đó.
Anh ta cầm điện thoại lên gọi cho thư ký, trầm giọng mà nói: "Tên nhãi kia chết chưa?"
Thư ký nói: "Còn chưa nhận được tin, nhưng Vô Ảnh phái sát thủ kim bài tới, Tô Trường Phong chắp cánh cũng khó thoát."
"Được, nhận được tin thì lập tức nói cho tôi biết."
Trần Tây Hoa ném điện thoại sang một bên, hít sâu một ngụm khói.
"Là ai làm anh Hoa tức giận như vậy?" Một cánh tay trắng nõn duỗi tới, ôm lấy cổ Trần Tây Hoa.
Người phụ nữ này là một trong vô số tình nhân của anh ta.
Trần Tây Hoa nói: "Có một tên không có mắt nói muốn anh quỳ xuống xin lỗi hắn."
Cô gái xinh đẹp kia cười khanh khách hai tiếng, cả người đều treo trên người anh ta.
"Thật là không có mắt, anh Hoa lợi hại như vậy, dùng một ngón tay cũng có thể đè chết hắn rồi."
Trên mặt Trần Tây Hoa lộ ra một nụ cười tà dâm, "Thật sao? Anh rất lợi hại phải không? Vậy để em xem cái anh lợi hại hơn nữa."
Nói xong, anh ta lại nhào về phía nữ nhân.
Nhưng vào lúc này, ngoài cửa sổ bốn phía biệt thự đồng loạt có đèn flash sáng lên...
Răng rắc.
Răng rắc.
Răng rắc...
Cửa sổ biệt thự bị đập nát, từng cái máy ảnh duỗi vào, đèn flash điên cuồng sáng lên.
Lúc này Trần Tây Hoa vừa bắt đầu thân mật với tình nhân, hành vi thân mật của hai người lập tức bị mấy chục máy ảnh chụp lại...
"Gì... Tình huống gì vậy?"
Trần Tây Hoa bị dọa đến khẽ run rẩy, vội đắp chăn lên cho hai người.
"Bảo an, bảo an đang làm gì!"

Mặc Ảnh đỏ mặt, vừa mắng, vừa gửi ảnh cho các tạp chí và trang web lớn của Hàng Thành...
Mặt khác, rất nhanh cô đã định vị được vị trí Trần Tây Hoa kim ốc tàng kiều, cũng gửi định vị cho các toà soạn.
Báo chiều Hàng Thành, trung tâm truyền thông, chủ biên Trần Phóng đang lướt Weibo. Đột nhiên nhìn thấy trong hộp thư xuất hiện một thư mới.
"Lại là thư rác."
Nhưng sau khi mở tin nhắn ra, Trần Phóng sửng sốt, sau đó hai mắt tỏa sáng, cả người kích động đều run rẩy!
Anh ta đứng bật dậy, "Nhanh, đều đừng làm việc, dẫn người đi tung tin nóng với tôi!"
Trong nhất thời, báo chiều Hàng Thành bị tin nóng đột nhiên xuất hiện này làm nổ tung...
Mà cùng lúc đó, các trang web truyền thông lớn khác cũng nhận được tin nhắn của Mặc Ảnh. Bọn họ cũng phản ứng như Trần Phóng, nhao nhao tung ra đội ngũ cực mạnh của mình...
Bên bờ sông Hàng Thành, trong một biệt thự.
Trên giường có hai bóng người đang quần nhau, thật lâu sau trong phòng mới ngừng lại.
Trần Tây Hoa châm một điếu thuốc, tựa vào đầu giường như đang suy nghĩ cái gì đó.
Anh ta cầm điện thoại lên gọi cho thư ký, trầm giọng mà nói: "Tên nhãi kia chết chưa?"
Thư ký nói: "Còn chưa nhận được tin, nhưng Vô Ảnh phái sát thủ kim bài tới, Tô Trường Phong chắp cánh cũng khó thoát."
"Được, nhận được tin thì lập tức nói cho tôi biết."
Trần Tây Hoa ném điện thoại sang một bên, hít sâu một ngụm khói.
"Là ai làm anh Hoa tức giận như vậy?" Một cánh tay trắng nõn duỗi tới, ôm lấy cổ Trần Tây Hoa.
Người phụ nữ này là một trong vô số tình nhân của anh ta.
Trần Tây Hoa nói: "Có một tên không có mắt nói muốn anh quỳ xuống xin lỗi hắn."
Cô gái xinh đẹp kia cười khanh khách hai tiếng, cả người đều treo trên người anh ta.
"Thật là không có mắt, anh Hoa lợi hại như vậy, dùng một ngón tay cũng có thể đè chết hắn rồi."
Trên mặt Trần Tây Hoa lộ ra một nụ cười tà dâm, "Thật sao? Anh rất lợi hại phải không? Vậy để em xem cái anh lợi hại hơn nữa."
Nói xong, anh ta lại nhào về phía nữ nhân.
Nhưng vào lúc này, ngoài cửa sổ bốn phía biệt thự đồng loạt có đèn flash sáng lên...
Răng rắc.
Răng rắc.
Răng rắc...
Cửa sổ biệt thự bị đập nát, từng cái máy ảnh duỗi vào, đèn flash điên cuồng sáng lên.
Lúc này Trần Tây Hoa vừa bắt đầu thân mật với tình nhân, hành vi thân mật của hai người lập tức bị mấy chục máy ảnh chụp lại...
"Gì... Tình huống gì vậy?"
Trần Tây Hoa bị dọa đến khẽ run rẩy, vội đắp chăn lên cho hai người.
"Bảo an, bảo an đang làm gì!"
0
0
đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Đăng nhập
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất
Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận