Danh sách Chapter

Chapter 200 Chapter 199 Chapter 198 Chapter 197 Chapter 196 Chapter 195 Chapter 194 Chapter 193 Chapter 192 Chapter 191 Chapter 190 Chapter 189 Chapter 188 Chapter 187 Chapter 186 Chapter 185 Chapter 184 Chapter 183 Chapter 182 Chapter 181 Chapter 180 Chapter 179 Chapter 178 Chapter 177 Chapter 176 Chapter 175 Chapter 174 Chapter 173 Chapter 172 Chapter 171 Chapter 170 Chapter 169 Chapter 168 Chapter 167 Chapter 166 Chapter 165 Chapter 164 Chapter 163 Chapter 162 Chapter 161 Chapter 160 Chapter 159 Chapter 158 Chapter 157 Chapter 156 Chapter 155 Chapter 154 Chapter 153 Chapter 152 Chapter 151 Chapter 150 Chapter 149 Chapter 148 Chapter 147 Chapter 146 Chapter 145 Chapter 144 Chapter 143 Chapter 142 Chapter 141 Chapter 140 Chapter 139 Chapter 138 Chapter 137 Chapter 136 Chapter 135 Chapter 134 Chapter 133 Chapter 132 Chapter 131 Chapter 130 Chapter 129 Chapter 128 Chapter 127 Chapter 126 Chapter 125 Chapter 124 Chapter 123 Chapter 122 Chapter 121 Chapter 120 Chapter 119 Chapter 118 Chapter 117 Chapter 116 Chapter 115 Chapter 114 Chapter 113 Chapter 112 Chapter 111 Chapter 110 Chapter 109 Chapter 108 Chapter 107 Chapter 106 Chapter 105 Chapter 104 Chapter 103 Chapter 102 Chapter 101 Chapter 100 Chapter 99 Chapter 98 Chapter 97 Chapter 96 Chapter 95 Chapter 94 Chapter 93 Chapter 92 Chapter 91 Chapter 90 Chapter 89 Chapter 88 Chapter 87 Chapter 86 Chapter 85 Chapter 84 Chapter 83 Chapter 82 Chapter 81 Chapter 80 Chapter 79 Chapter 78 Chapter 77 Chapter 76 Chapter 75 Chapter 74 Chapter 73 Chapter 72 Chapter 71 Chapter 70 Chapter 69 Chapter 68 Chapter 67 Chapter 66 Chapter 65 Chapter 64 Chapter 63 Chapter 62 Chapter 61 Chapter 60 Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 52 Chapter 51 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47 Chapter 46 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 39 Chapter 38 Chapter 37 Chapter 36 Chapter 35 Chapter 34 Chapter 33 Chapter 32 Chapter 31 Chapter 30 Chapter 29 Chapter 28 Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 23 Chapter 22 Chapter 21 Chapter 20 Chapter 19 Chapter 18 Chapter 17 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 Chapter 6 Chapter 5 Chapter 4 Chapter 3 Chapter 2 Chapter 1

“Lại đây, ngồi lên đùi tôi!” Tân Nham lạnh lùng nhìn Tống Thanh Ca, ra lệnh. "Tống Thanh Ca vẫn không nhúc nhích.

Tân Nham có hơi mất hứng, vụt một cái đứng lên, nghiêm mặt đi tới trước mặt Tống Thanh Ca.

"Mặt mũi cô cũng lớn ghê nhỉ?" Bốp!

Hắn vừa nói xong liền đưa tay lên, tát vào mặt Tống Thanh Ca.

"Tống Thanh Ca sao có thể chịu được sức của một người đàn ông to khỏe như vậy, cho nên liền ngã nhào xuống đất, khóe miệng cũng chảy ra vài vết máu.

"Còn nữa, nghe nói cô có một đứa con gái đúng không? Ha ha! Đêm nay nếu cô không hầu hạ ông đây cho tốt ta, ngày mai tôi sẽ cho người bắt con gái của cô lại đây. Cô tự mình chọn đi!"

Thân thể Tống Thanh Ca run lên!

Bảo cô đi hầu hạ Tân Nham, đánh chết cô cũng không làm được. Thế nhưng, Tân Nham đang dùng Tô Tô uy hiếp......

Nhìn Tống Thanh Ca tựa hồ muốn chịu thua, Tân Nham vô cùng thỏa mãn.

“Lại đây, nhanh lên!”

Nhưng, đúng lúc này.

Bùm!

Một tiếng vang thật lớn, đột nhiên vang lên.

Cửa phòng làm việc của tổng giám đốc, bị người ta đạp ngã

Chỉ thấy, một đạo thân ảnh to lớn chẳn ở trước mặt Tống Thanh Ca, vội vàng ôm cô vào lòng.

“Thanh Cai”

Khi Tống Thanh Ca nhìn thấy Tô Trường Phong, lo lảng trong lòng, trong nháy mắt cũng bỏ xuống.

Cô nhào vào trong lòng Tô Trường Phong, nước mắt rơi như mưa.

“Nếu anh không đến kịp, có thể cả đời này, sẽ không bao giờ gặp lại em nữa.”

Bởi vì, Tống Thanh Ca đã chuẩn bị sẵn sàng.

Trong túi xách của cô, đựng một con dao gọt hoa quả. Nếu như mình thật sự thất thân, cô liền tự sát.

Tô Trường Phong ôm người đẹp, nhìn hai má sưng đỏ của cô, lửa giận trong lòng hừng hực nổi lên.

Hắn nhìn Tân Nham, găng giọng nói: "Là mày đánh vợ tao?”

Tân Nham cũng không thua kém lườm lại Tô Trường Phong: "Con mẹ nó mày là thăng nào?”

“Tao là chồng cô ấy." Tô Trường Phong nhìn hẳn, gắn từng

chữ. Tân Nham cười lạnh, không coi Tô Trường Phong ra gì.

“Thì ra là người đàn ông của cô ta. Đúng, nữ nhân của mày là do tao đánh, sao nào?”

“Mày dám phá hỏng chuyện tốt của tao, nghĩ tới hậu quả chưa?”

Tô Trường Phong cười nhếch một cái. Một quyền đánh vào mặt Tân Nham!

Răng rắc!

Nửa khuôn mặt Tân Nham, trong nháy mắt vặn vẹo.

Hắn đau đến toàn thân run rẩy, cần răng, lạnh lùng nói: "Mày dám đánh tao.. Có tin tao khiến Tống gia lập tức phá sản hay không..."

Tô Trường Phong đáp: “Tùy mày thôi, Tống gia phá sản thì phá sản, liên quan rằm gì đến tao.”

Nhưng mà, ngươi phạm sai lầm, phải gánh vác trách nhiệm.

Nói xong, Tô Trường Phong lại ra tay đấm vào má còn lại của Tân Nham.

Trên tầng cao nhất của tập đoàn Tân thị Một trận thảm thiết vang lên, gần như truyền khắp cả tòa nhà.

Mọi người tập đoàn Tần thị tuy nghe được tiếng kêu thảm thiết này, nhưng không ai dám tới gần.

Bởi vì, trước đó, tất cả bảo an của tập đoàn ngăn cản Tô Trường Phong tiến vào, đều bị hẳn phế đi!

Bên trong taxi.

"Tống Thanh Ca ôm chặt Tô Trường Phong, không chịu buông ra.

“Anh đả thương Tân Nham, hẳn nhất định sẽ điên cuồng trả thù Tống gia.”

Tô Trường Phong cười lạnh một tiếng: "Trả thù Tống gia, chẳng phải là rất tốt sao.”

"Tống Thanh Ca không nói gì, thần sắc phức tạp.

Tô Trường Phong nhìn cô, "Thanh Ca, em hận Tống gia không?”

“Nếu như em không phản đối, anh muốn diệt Tống gia.”

"Tống Thanh Ca lườm hắn một cái.

“Được rồi, em biết anh tức giận, nhưng Tống gia cũng không phải anh muốn diệt là có thể diệt.”

"Bây giờ anh chỉ là một quân sĩ giải ngũ, không tiền không của, lấy cái gì đối phó Tống gia?"

Nói xong, lại thở dài.

“Em hận Tống gia, nhưng dù sao Tống gia cũng là nơi sinh ra em nuôi dưỡng em. Hơn nữa, coi như nể tình ông nội, em cũng không muốn Tống gia phá sản.”

"Trước khi ông nội qua đời, đối với em vẫn rất tốt. Em không muốn ông nội ở dưới cửu tuyền, không thể yên nghỉ......

Tô Trường Phong trầm tư một lát, "Bên tập đoàn Tần thị, em không cần lo lắng. Nếu muốn tập đoàn Tân thị phá sản, chuyện này anh sẽ xử l

“Một ngày không xa, anh bảo đảm em có thể nghe được tin tức tập đoàn Tân thị phá sản.”

"Tống Thanh Ca nghỉ hoặc nhìn hắn: "Tập đoàn Tần thị phá sản? Điều này sao có thể chứ. Tập đoàn Tần thị hiện tại phát triển rất tốt, ở Hàng Thành có thể xếp vào top 10, làm sao có thể nói là ngã là ngã chứ”

Tô Trường Phong cười cười, "Không có gì là không thể.

Bởi vì, anh muốn nó đóng cửa.”

Đối với thân phận của hẳn mà nói, để cho một tập đoàn be bé phá sản thì chỉ cần một câu nói mà thôi.

Thấy bộ dáng Tô Trường Phong nghiêm túc, Tống Thanh Ca im lặng hồi lâu.

“Sáu năm nay anh học cái gì không học, chỉ học được nói khoác."

Tô Trường Phong cười cười, cũng không cần biết Tống Thanh Ca có đồng ý với mình hay không.

“Đúng rồi, Tô Tô ở đâu? Vừa rồi lúc anh đến Tống gia tìm em, bảo vệ nói người Tống gia đều đi ra ngoài. Chẳng lẽ là bị bọn họ mang đi?”

Vừa rồi hắn vội vã tới cứu người, cũng không có nghĩ nhiều. Nhưng bây giờ nghĩ lại, chuyện này có hơi kỳ quặc.

Người Tống gia cũng không thích Tô Tô, sao lại dẫn cô đi chơi chứ?

"Tống Thanh Ca cũng sửng sốt: "Tô Tô không có ở đó sao?”

“Nguy rồi, Tô Tô sẽ không xảy ra chuyện chứ?.

Tô Trường Phong nói với người lái xe: "Sư phụ, phiền ông dùng tốc độ nhanh nhất đi Tống gial"

Hàng Thành, Khâu phủ.

Trong phòng khách, Khâu Thiên Giang và Triệu Tứ Hải đang tiếp đãi lão phu nhân Tống gia.

“Đứa nhỏ này, là con gái của Tô Trường Phong?" Khâu Thiên Giang nhìn Tô Tô rụt rè, âm trầm nói.

Vẻ mặt lão phu nhân tươi cười, "Khâu tiên sinh, tuyệt đối không thể sai được.”

Khâu Thiên Giang trao đổi ánh mắt với mọi người, ánh mắt nhìn về phía Tô Tô càng thêm phức tạp.

“Lão phu nhân mang cô bé tới đây là có ý gì?" Khâu Thiên Giang biết rõ nhưng vẫn cố ý hỏi.

Lão phu nhân cười mỉa: "Khâu tiên sinh, tôi nghe nói trước đó Tô Trường Phong từng đại náo hôn lễ của Khâu tiểu thư. Cho nên, tôi muốn đem nghiệt chủng này giao cho Khâu gia tùy ý xử trí, coi như là Tống gia bồi tội. Chỉ cầu Khâu tiên sinh đừng vì Tô Trường Phong mà giáng tội Tống gia.”

Sau khi lão phu nhân nói xong, Khâu Thiên Giang và mọi người lại nhìn nhau vài lần.

Khâu Mỹ Linh đứng dậy, lạnh lùng nói: "Nếu như, tôi muốn đứa nhỏ này, Tống gia cũng không có ý kiến?"

Tống Thế Ân cúi đầu cười nói: "Đương nhiên không có ý kiến. Mạng của đứa nhỏ này vốn đã tiện, có thể khiến ngài động thủ với nó cũng là vinh hạnh của nó.”

Khâu Mỹ Linh cười lạnh, "Tống gia các người vì mình, chuyện gì cũng có thể làm được. Bội phục.”

Bị châm chọc một câu, tất cả mọi người Tống gia ngượng ngùng cười cười, đáy lòng có chút xấu hổ.

Trong phòng khác yên tĩnh một hồi, sau đó Khâu Thiên Giang nói: "Lão phu nhân, cám ơn ý tốt của bà. Đứa nhỏ này, để ở lại đi”

“Được, được. Vậy chúng ta không quấy rầy nữa, cáo từ.”

Lão phu nhân thấy Khâu Thiên Giang giữTô Tô ở lại, trong lòng mừng rỡ, vội vàng dẫn người rời đi.

Sau khi mọi người Tống gia rời đi, Khâu Thiên Giang nhìn về phía Triệu Tứ Hải: "Chúng ta hiện tại đứa nhỏ này ở trong tay, ngươi nói, nên đối phó người nọ như thế nào?”

Triệu Tứ Hải vuốt vuốt râu dê: "Đã như vậy, sao không dùng đứa nhỏ này chọc giận hắn, làm cho hắn mất đi lý trí, sau đó bắt hắn chui đầu vào lưới. Mọi người cảm thấy thế nào?”

Mọi người Khâu gia nhanh chóng hiểu dụng ý của Triệu Tứ Hải.

Dùng con gái làm mồi nhử, khiến Tô Trường Phong mất đi lý trí để cứu cô bé, từ đó rơi vào cái bẫy mà Khâu gia đã bố trí trước đó.

Tuyệt vời! Mọi người Khâu gia đều tỏ tán thành.

“Chuyện này giao cho con đi. Tra tấn người khác con rất thành thạo." Khâu Mỹ Linh chủ động nói.

Dừng một lát Khâu Mỹ Linh ở bên cạnh đột nhiên nói tiếp: "Cha, con cho người tra hồ sơ của tên họ Tô, hắn là quân sĩ xuất ngũ của Chiến Bộ.”

Tuy rằng hắn đã giải ngũ, nhưng ở bên trên có lẽ cũng có chút nhân mạch.

Nếu chúng ta đối xử với hắn như vậy, có gây ra phiền toái gì không?

Khâu Thiên Giang trầm tư một lát, "Mỹ Linh, con gọi điện thoại bảo Tiểu Lực về một chuyến.”

Tiểu Lực trong miệng Khâu Thiên Giang, tên đầy đủ là Đinh Lực, là con nuôi của hắn.

Sáu năm trước, Đinh Lực thi đậu trường quân đội Chiến Bộ, từ đó một bước lên trời, mọi người Khâu gia bởi vậy ôm kỳ vọng rất lớn vào hắn.
0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận